Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lá bài tẩy

Tiểu thuyết gốc · 3708 chữ

Bao nhiêu lời nhận xét tốt đẹp trước đó của Hàn Phong về Cung Nguyên Tố vào lúc này coi như đều đã đổ sông đổ biển.

Kỹ năng hệ thống hay trang bị hệ thống, chung quy đều cùng một ruột với nhau cả, đều cần phải có khống chế lực đủ tốt mới có thể sử dụng thông thuận được. Bất kể đồ vật có mạnh mẽ tới đâu mà không thể khống chế nó, vậy thì càng vận dụng sẽ càng sai lầm, hại mình rồi lại hại người.

Trang bị level 5 đầu tiên mà Hàn Phong tiếp xúc thật sự là vô cùng mạnh mẽ, nó có thể khiến người ta làm ít công to, một bước lên trời, chỉ với một cây cung và vài điểm tiềm năng nho nhỏ là sẽ trở thành cường giả ngay, thế nhưng nó cũng là một thứ đồ vật vô cùng khó thuần.

Khó thuần y hệt như Súng Diệt Quỷ level 4 vậy, không bắn thì thôi, một khi bắn, ngay cả người phe mình cũng phải sợ hãi.

Ít nhất với cá nhân Hàn Phong là không biết cách thuần được Cung Nguyên Tố. Hắn rất ngu dốt về mảng sử dụng công cụ lao động kiểu này, cây cung kia không khác nào gân gà, trong thời điểm hiện tại cầm vào là làm thịt người nhà trước rồi mới tới người ngoài

Nếu vừa rồi mà là bên ngoài chiến trường, một tiễn kia của hắn bắn lệch, rất có khả năng đã tiễn nguyên một tiểu đội trấn Hi Vọng vào khu tưởng niệm liệt sĩ hết.

Tường Vi ánh mắt tức giận dùng tay xách tai cái vị thủ lĩnh mặt la này lên rồi cắn môi mắng:

- Hừ, anh là cố tình có đúng không?

Giọng điệu đá đểu vô cùng rõ ràng.

Hàn Phong mồm sắp dài ra như cái bơm rồi.

Nhưng hắn là đàn ông, đàn ông thì phải có cốt khí, kể cả ngu cũng không được nhận mình ngu, càng tuyệt đối không được nhận ngu trước mặt nữ nhân, như thế sẽ rất "Hèn" Phong, lúc này hắn vẫn tiếp tục chày cối cãi cứng:

- Tuyệt đối không phải cố tình, đây đều là do nguyên nhân khách quan cả. Cô xem, cái cung này bị vẹo rồi, tay cầm thì quá trơn, dây cung quá oặt ẹo, ba cái cục phân ruồi gắn ở kia quá cộm tay... Còn nữa, do nắng quá chói mắt, gió quá to, ghế ngồi quá cứng, không khí quá lạnh, tôi lại chưa ăn sáng nên hơi đói bụng, bà hàng xóm mới đẻ, nước M thả bom nước A, Elon Musk mua lại Twitter, ca sĩ ABC lộ clip nóng với bạn trai ngoại quốc, diễn viên XYZ công khai thừa nhận bị táo bón ngay trên sóng truyền hình, Dragonball vừa ra tập mới... Rất nhiều nguyên nhân... Ối, tôi nói thật mà, đừng đánh nữa...

Sau một hồi ra sức trút giận, Tường Vi mới là đưa tay cầm lấy trang bị level 5 duy nhất của hai bờ đông tây sông Lệ lên rồi hừ nhẹ nói:

- Đừng có nguỵ biện nữa, để tôi kiểm tra xem có thật bị vẹo không nào.

Trang bị này không thể bị phá huỷ, sao có thể bị vẹo được chứ.

Hàn Phong nhìn cảnh này mà không khỏi có chút chột dạ.

Chẳng lẽ sắp bị lật tẩy rồi.

Gần một tháng trước, hắn cứu thoát nữ nhân này ở câu lạc bộ Tường Vi, lúc đó cái khu giải trí rộng lớn kia còn có cả trường bắn cung luôn đó.

Tường Vi cầm lên Cung Nguyên Tố, vật kia lập tức chuyển hoá từ màu trắng tuyết như băng sương thành vàng rực chói mắt như mặt trời

Trước đó nàng lấy nó ra, vẫn là dùng tới kỹ năng nhị giai Thao Túng Hàn Băng mà Hàn Phong tặng cho để biểu hiện, hiện tại chính là dùng tới kỹ năng tứ giai thứ hai mà nàng đang nắm giữ, Thao Túng Ánh Sáng tứ giai.

Lúc này nàng đem cây cung giơ lên ngang ngực, sống lưng thẳng tắp như mũi tên, tư thế hiên ngang oai hùng, mái tóc dài phất phơ bay múa trong gió, phượng nhãn khẽ nheo lại nhìn về xa xa, ngón tay chạm trên dây cung chợt kéo.

Bình minh nơi chân trời, bình minh ngay trước mặt.

Ánh sáng chói mắt với vô hạn quang mang ấm áp trong lúc này chậm chạp nở rộ.

Hàn Phong tâm thần không khỏi lâm vào trong một trận mê mẩn. Hoá ra mấy cái thông tin nháo nhào gì đó mà mặt trăng mặt trời kia đều phải có nguyên nhân của nó cả.

Một khi cầm lên cung này, Quang Tiễn mà phó đoàn trưởng tiểu đoàn 3 tạo ra, không khác nào một mặt trời thu nhỏ.

Tường Vi cả người tắm trong ánh sáng thánh khiết, ngón tay khẽ rời dây cung, quang tiễn đã vút một tiếng bắn đi.

Xa xa ngoài 300 mét, một cái lá cây biến dị đang mải mê đung đưa trên cành lúc này lập tức biến mất vô ảnh.

Hàn Phong nhìn tới cảnh này, đồng tử không khỏi co rụt thành hình mũi kim.

Khống chế lực thật sự là đáng sợ...

Việc bắn nát cả một cái cây, cùng với việc bắn bốc hơi chỉ một chiếc lá, ở bậc kỹ năng tứ giai, trang bị level 5, buff tiến hoá giả, hẳn là chỉ cần dùng tới cùng một số lượng điểm tiềm năng nhất định là có thể hoàn thành.

Nhưng mà, một tiễn phô trương thanh thế chắc chắn sẽ khiến cho uy lực bị phân tán, còn tập trung tuyệt đối sẽ đem tới lực xuyên phá không gì sánh bằng.

Một tiễn phân tán bắn trên quang giáp sẽ khiến quang giáp bị bắn nát, hai bên triệt tiêu lẫn nhau.

Một tiễn ngưng tụ bắn trên quang giáp, quang giáp sẽ bị đục thủng, tổng thể kỹ năng còn không kịp điều chuyển năng lượng để bồi đắp lỗ thủng, người bên trong đã bị bắn chết rồi.

Thật sự là đáng sợ mà.

Trình độ thao túng và kiểm soát vũ khí của cái nữ nhân này đã lên đến tầm đăng phong tạo cực rồi.

Tường Vi bắn xong một tiễn này thì liếc mắt nhìn về phía sau, Hàn Phong vội vã tỉnh cả mộng, hắn nhanh chóng bày ra một bộ mặt nịnh hót mà liên tiếp vỗ mông ngựa mấy câu:

- Nữ thần của tôi, em thật sự là ấm áp như thái dương, cao quý như ngân hà, hoàn mỹ trong sáng như quang mang của vũ trụ.

- Một tiễn kia giống như thần mặt trời giáng thế, từ trên chín tầng mây ban phước xuống hạ giới, để cho thương khung cũng phải thất sắc, không thời gian cũng phải ngưng đọng, nhật nguyệt vô quang, thật sự đã khai sáng ra cả một đại đạo riêng rồi, hay gọi nó là Cửu Thiên Thái Hoàng Tiễn đi.

- Bắn cung là nghệ thuật, người bắn cung là một nghệ sĩ, nữ thần Tường Vi, em chính là thần tượng của tất cả mọi sinh vật sống trên thế gian này, bất kỳ ai gặp em cũng phải ảm đạm thất sắc, quỳ gối phục tùng, muốn thần phục để trở thành tuỳ tùng của em, ngay cả một con la cũng phải nín thở mà nhìn ngắm em từ xa.

- Khủng long tuyệt chủng là vì... Khoan đã, khụ khụ, được rồi, không phải, ý là, câu này trước tạm bỏ qua...

- Ực...

- Tường Vi tiểu thư, nói tóm lại, em thật là xinh đẹp.

Đang khen bon mồm mà lại bị xước đĩa, Hàn Phong đành phải sớm một bước tổng kết màn nịnh hót bằng một câu chốt hạ quan trọng nhất, sau đó là hồi hộp ngồi ở một bên chờ đợi.

Tường Vi bị khen tới mức khuôn mặt biến thành đỏ bừng, tâm thần cũng lâm vào trong một mảnh rối loạn.

Cái tên thổ phỉ vô sỉ này, tại sao có thể nói ra những lời đáng xấu hổ như vậy chứ.

Nàng tuyệt đối không được để hắn lừa, lúc này sau khi cắn môi một cái thì tức giận nói:

- Có thật không? Xinh đẹp ở chỗ nào?

Hàn Phong khuôn mặt nhanh chóng biến thành hình dạng của con la.

Hắn dùng năm phút để khen ngợi tới khô cả cổ, người trước mặt mới tạm tạm thoả mãn.

Tường Vi nhìn lại cái bản mặt trơ trơ như thớt, còn dương dương tự đắc vì lươn lẹo qua mặt được nàng kia, lúc này không khỏi thở dài một câu bất lực:

- Anh bắn cung quá tệ, còn tệ hơn cả bắn súng.

- Trước tôi sẽ giữ vật này, tránh để anh gây hoạ cho người khác, bao giờ anh sẵn sàng sử dụng, tôi lại đưa cho.

Nàng nói xong liền đưa bàn tay gõ vào trong không khí một cái.

Cung Nguyên Tố level 5 khoảnh khắc biến mất, nhưng một bộ cung tên khác lại được triệu hồi ra.

Đây là một chiếc cung cơ bản cấu tạo từ gỗ, xương, dây mây, sợi tổng hợp, sắt thép...

Trên thân cung còn khắc lấy mấy chữ nhỏ xíu, bên cạnh thắt một cái nơ màu hồng phấn, nhìn qua cực kỳ điệu đà.

Ngoài ra còn có một kẹp tên, một bao tay, một găng tay, cùng với mấy chục mũi tên với đủ mọi loại chiều dài kích cỡ.

Bộ cung tên này hẳn là đồ tự làm, trông còn rất mới, chắc chắn mới được làm ra gần đây.

Cái xương bọc đầu cánh cung kia chính là răng nanh của lợn biến dị.

Tường Vi đem bộ cung tên này đặt trên bàn rồi thản nhiên nói:

- Từ mai, không, từ hôm nay, anh phải học bắn cung.

- Tôi sẽ giám sát quá trình này.

Hàn Phong trước hết là hâm mộ nhìn không gian trước mặt một chút.

Tường Vi có ba kỹ năng tứ giai, hắn đều đã rõ ràng khi kết nối ký sinh với nàng. Hai kỹ năng trước là Thấu Rõ tứ giai và Thao Túng Ánh Sáng tứ giai, kỹ năng tứ giai cuối cùng có tên là "Hộp Kín".

Tên như ý nghĩa, đây là một kỹ năng tồn trữ, cung cách hoạt động giống như một chiếc hộp, chẳng qua nó được giấu kín "ở đâu đó". Không ai có chìa khoá để mở hộp kín ra ngoài chủ nhân.

Hộp kín có thể cất giấu đủ mọi loại đồ vật, ngoài sinh vật sống, hiệu quả rất giống với nhẫn trữ vật level 4 của hắn.

Sau khi hâm mộ xong, Hàn Phong mới là uể oải nhìn bộ cung tên trên bàn.

Làm sao trước sau lại cách biệt như trời với đất như vậy chứ.

Bên trên cánh cung kia vậy mà có khắc vài chữ: Hàn Phong, anh là đồ thổ phỉ vô sỉ.

Thứ đồ này, không gì khác ngoài được làm ra để cho riêng hắn sử dụng.

Ai đó rõ ràng trước một bước không tin tưởng kỹ thuật bắn cung đỉnh cao của hắn, còn dự đoán trước luôn một màn thể hiện trên cả tuyệt vời ngày hôm nay, sớm đã lên kế hoạch bắt hắn học bắn cung từ đầu rồi.

Khóc ra một tràng tiếng gâu gâu ẳng ẳng...

Bất quá, sau khi nhìn thấy ánh mắt cứng rắn của người trước mặt, hắn mới là trệu trạo nhai nuốt mấy câu:

- Được rồi, được rồi, tôi sẽ học mà.

Hàn Phong nói xong liền uể oải đem cung tên thu vào trong nhẫn trữ vật của mình.

Trước đây được nằm cửa trên làm "thầy giáo", hiện tại lại bị đày ải xuống làm học trò, điều này để cho hắn vô cùng phẫn uất, lúc này nhanh chóng vươn tay về phía trước tóm lấy nữ nhân đang đứng ở kia mà ôm vào trong lòng, bàn tay thô bạo vày vò đôi thỏ ngọc một chút, còn đem nàng ta hôn tới hơi thở gấp gáp, lúc này mới là gầm gừ kêu lên:

- Bồn chứa, dùng cái giọng điệu gì với chủ nhân vậy hả?

Tường Vi nghẹo đầu qua một bên mà ương bướng nói:

- Ưm... Thích nói kiểu vậy đó... Làm sao...

Nếu là bình thường, đối diện cái biểu hiện khiêu khích này, Hàn Phong chắc chắn sẽ đem người trong ngực thao tới ngất đi. Chẳng qua chính sự vẫn còn đang ở trước mắt, hắn cũng không tiện tiếp tục quần thảo thêm nữa, lúc này bốc 3 bản kỹ năng trên bàn lên xem xét một chút rồi thản nhiên nói:

- Trận chiến hôm nay, thắng hay bại, tồn vong ở hai bờ sông Lệ, tất cả phải dựa vào em tới chống đỡ rồi.

Tường Vi u oán cắn môi một cái rồi mới cầm lên 3 kỹ năng mà Hàn Phong đưa tới.

"Đinh! Kỹ năng bán chủ động tứ giai - Tích Tụ Năng Lượng. Kỹ năng thuộc tính: Liên tục hấp thu năng lượng tự nhiên tạo thành Ấn Tích Tụ. Gia trì Ấn Tích Tụ giúp gia tăng gấp đôi lượng năng lượng nội tại cho mục tiêu cố định. Kỹ năng tiêu hao: 1 giờ tích tụ năng lượng. Có thể tích luỹ tối đa 24h năng lượng. Ấn Tích Tụ duy trì hiệu quả trong 1h liên tục. Kỹ năng có thể cường hoá cùng tiến giai. Lưu ý: không thể gia trì chồng lặp nhiều lần trên một mục tiêu.”

"Đinh! Kỹ năng chủ động tứ giai - Thao Túng Trọng Lực. Kỹ năng thuộc tính: Áp đặt luồng trọng lực -1G 0G tới tối đa 12G lên mục tiêu chỉ định. Kỹ năng tiêu hao: Mỗi 10 giây tiêu hao 10 thể lực, 5 trí lực. Uy lực kỹ năng phụ thuộc vào chỉ số thể lực, trí lực. Có thể cường hoá cùng tiến giai."

"Đinh! Kỹ năng chủ động tam giai: Trấn An Ca. Kỹ năng thuộc tính: cất tiếng ca trấn an mục tiêu/nhóm mục tiêu, xoá bỏ 1 hiệu ứng xấu bất kỳ, đồng thời tạm gia tăng 3 điểm chống chịu trong 1 phút. Kỹ năng tiêu hao: mỗi 5 giây tiêu hao 5 thể lực, 5 trí lực. Uy ực kỹ năng phụ thuộc vào chỉ số thể lực cùng trí lực. Kỹ năng có thể cường hoá cùng tiến giai.”

Tường Vi bên tai nghe được một loạt thanh âm thông báo từ hệ thống thì không khỏi im lặng hồi lâu.

Những điều tốt đẹp nhất, nam nhân trước mặt đều dành cho nàng.

- Hàn Phong...

Hàn Phong hôn nhẹ lên môi nữ nhân trong ngực, ngăn lại thanh âm nghẹn ngào, thản nhiên nói:

- Có thứ gì quan trọng hơn em sao?

- ...

- Ưm!

Sau khi học xong 3 bản kỹ năng trong tay, Tường Vi đã chính thức nắm giữ tới 6 kỹ năng tứ giai.

Con số này lớn tới mức nào ư.

Ngay cả Hàn Phong hiện tại cũng chỉ có 6 kỹ năng tứ giai mà thôi.

Không phải trang bị level 5, một tiến hoá giả nắm giữ tới 6 kỹ năng tứ giai mới chính là lá bài tẩy, có thể trở thành trụ cột nhằm đối phó lại bất kỳ mối uy hiếp nào.

Phía cuối chân trời, thái dương thần đã hoàn toàn tỉnh giấc.

Ánh sáng vô hạn phủ xuống đại địa rộng lớn, không gian ngập tràn một loại hương vị thuần khiết cùng ấm áp, sương giá đầu thu mờ mịt quanh quẩn, gió nhẹ lướt qua, kim diệp xào xạc.

Đây là một bức tranh đẹp tới mê đắm lòng người.

Nhưng đây đồng thời cũng chính là ngày thứ 28 hậu dị biến.

Hai cái người một nam một nữ vẫn như cũ ôm chặt lấy nhau không rời, cùng nhau ngắm mặt trời mọc, thi thoảng còn vang lên thanh âm trêu chọc đùa cợt cùng hờn dỗi trách móc.

Sau đó liền là tĩnh lặng cùng an tường.

Hồi lâu sau, Hàn Phong lông mày khẽ nhướng, phân thân Ảnh Chiếu vừa dâng lên kết nối tâm ý tương thông.

Một luồng thông tin khổng lồ ngay lập tức được nhồi vào não hắn. Nếu là nửa ngày trước, hắn chắc chắn phải khốn đốn chỉnh trang một phen. Chẳng qua hiện tại có sự tồn tại của Khắc Cốt Minh Tâm tam giai, hắn rất thoải mái liền có thể sắp xếp cùng phân loại tường tận những luồng thông tin này, biến chúng nó thành vô cùng dễ tiếp thu.

Đem Tường Vi nâng lên một chút, Hàn Phong há miệng khẽ ngáp một tiếng rồi thản nhiên nói:

- Sắp bắt đầu rồi.

Tường Vi nghe được lời này, khuôn mặt lại cúi xuống vùi vào lồng ngực vững chãi của nam nhân bên dưới, hai cánh tay càng thêm ôm chặt hắn, không nói gì cả.

- Nào nào nào, phó đoàn trưởng tiểu đoàn 3, cô đây là đang chiếm dụng thời gian công việc đó.

- Mặc kệ, mặc kệ a...

Quyến luyến hồi lâu, hai cái thân ảnh trên tầng 5 biệt thự mới có thể tách ra.

Tường Vi ánh mắt đỏ hoe như thể sắp muốn khóc tới nơi. Mặc dù biết rõ chỉ vài tiếng nữa sẽ được gặp lại tình nhân, còn được cùng nhau chiến đấu như trước đây đã từng, bất quá nàng vẫn là vô cùng không nỡ xa hắn.

Hàn Phong đứng tại phía trước, bàn tay nâng lên cánh sao an toàn, nhếch miệng cười:

- Tường Vi tiểu thư, hẹn gặp lại.

- Hẹn...

Lời còn chưa dứt, cánh sao trên tay Hàn Phong đã hoá thành quang mang tan vỡ, mà thân ảnh hắn cũng lập tức biến mất.

Nếu lại nghe thêm cùng nói thêm, có khi hai cái người này lại phải quấn vào nhau đến tận buổi sáng ngày kia mất.

------

Trấn Hi Vọng, biệt thự Đại Hắc Cẩu.

Thân ảnh Hàn Phong vừa mới hiện ra, khuôn mặt hắn liền biến thành tái nhợt.

Lần đầu sử dụng cánh sao an toàn để dịch chuyển tức thời, hắn thật sự là có chút khó chống đỡ, đây chắc chắn không giống với cách mà Băng Ảnh hoạt động.

Về sau phải tiếp tục điều tra rõ hơn một chút.

Hắn sở dĩ sử dụng cánh sao để trở về Liễu Lâm, một mặt do tò mò về việc khi sử dụng món đồ này thì sẽ có hiệu quả thế nào, mặt khác là do hắn đã có tới 2 lần nhìn cảnh người ta chết thảm trước khi kịp sử dụng cánh sao "an toàn", đây là hồi chuông cảnh tỉnh cho hắn, là vết xe đổ vô cùng rõ ràng, hắn phải tự trải nghiệm để suy luận ra phương án khắc chế khi bản thân gặp tình huống tương tự.

"Cũng có vài tâm đắc nhỏ..."

Lẩm bẩm một câu như hơi hiểu ra, Hàn Phong lúc này mới quay qua bên cạnh nhìn xem.

Phân thân Ảnh Chiếu đang đứng đó, khuôn mặt cũng giống bản thể, có chút tái nhợt.

Hắn ta giơ tay lên nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn bản thể, tuyệt vọng nói:

- Hàn Phong, tôi sắp chết rồi, tôi sẽ chết sao, tôi không muốn chết, nhưng mà, tôi vẫn không thể tìm ra cách để kéo dài thời...

Hắn ta đã hoá thành một lũ ánh trăng, biến mất không còn.

Hàn Phong nhìn cảnh này, trầm mặc hồi lâu không nói.

Một lúc sau, hắn chỉ có thể thở dài, cứng rắn nói một mình:

- Đừng buồn, tôi hứa, sẽ giúp anh.

"Tự nói chuyện" xong mấy câu lảm nhảm, Hàn Phong lúc này mới quay qua đống bùi nhùi đen nhẻm to vật vạ đang nằm xa xa.

Đại Hắc Cẩu vẫn đang say sưa ngủ, lông trên người đã rụng sạch không còn một cọng, nhìn nó bây giờ không khác con chó thui là mấy.

Thật sự là muốn xin cái đùi kia mà nướng, chắc hẳn đùi chó nướng sẽ ngon hơn đùi lợn nướng Tam Giang, thêm tí giềng mẻ mắm tôm, nốc cốc rượu nho biến dị, ôi...

"Ực, chết tiệt thật, chó là bạn, không phải tôi... Ừm, là không phải thức ăn..."

Bên cạnh Đại Hắc Cẩu là cái chậu sắt to tổ chảng, thường thường là nơi đựng xương và bóng tennis, bên trong chậu có vài hạt tinh thạch ma dược.

Con chó này triệt để ngủ say rồi, ngay cả đồ ăn cũng không ăn.

Hàn Phong tuỳ tay khẽ búng, một băng nô khoảnh khắc xuất hiện liền chạy qua bên kia, đem mấy viên tinh thạch nhét vào mồm Đại Hắc Cẩu.

Con chó ngu này không tự ăn, nhưng sau khi được bón, nó cũng không ngại mà theo bản năng nuốt xuống.

Thậm chí nuốt luôn cả một cánh tay băng nô xuống.

Hàn Phong nhìn cảnh này mà không khỏi ê răng.

May mà vừa rồi hắn không tự bón cho súc sinh kia, bằng không hiện tại liền biến thành Hàn Cụt.

Ân, sau này hắn cũng sẽ tuyệt đối không bón cho súc sinh này.

Sau khi chỉ đạo băng nô thu hết mớ lông chó rụng lại, Hàn Phong lại quay qua nhìn cửa hầm ngọc thạch.

Chỗ đó có một công nhân đang canh chừng máy bơm nước, đem thiên tài địa bảo sữa ngọc biến dị bơm vào xe bồn, thái độ làm việc phải nói là vô cùng chuyên chú.

Ân, đối với công nhân này, Hàn Phong tin tưởng gần như tuyệt đối.

Dù sao, tên này cũng không thể phản bội được.

-------

Trấn An Ca chương 343, Ấn Tích Tụ chương 349

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 32
Lượt đọc 495

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.