Hàn Phong vs Trầm Thành, Tô Nguyệt
Hàn Phong nhìn thanh kiếm sắc bén đang bổ xuống đầu mình, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Đoán sai rồi.
Ngô Soái đưa cho hắn một túi quà, một phần để tặng cho hắn, một phần tặng cho chị dâu Tường Vi, trong đó có một bản tứ giai Sướng Trước Khổ Sau.
Đây là một kỹ năng chủ động. Khi kích hoạt, nó sẽ khiến bản thân tiến vào tư thế miễn nhiễm khống chế, nhưng đòn khống chế trúng phải sẽ bộc phát về sau.
Hắn đoán việc dịch chuyển tức thời bằng Băng Ảnh của bản thân bị quấy nhiễu là do tâm thần hắn đang bị người ta khống chế, Thể Tâm Trí do đó đã bị đánh lừa, đưa ra phán đoán sai lầm, tự bước vào cửa tử.
Đáng lẽ hắn phải dịch chuyển tới địa điểm mong muốn thì tâm trí lại đưa ra quyết định dịch chuyển về phía địch nhân.
Dự đoán này đã sai, bởi vì tứ giai Sướng Trước Khổ Sau chưa hề chặn đòn khống chế nào cả, thế nhưng hắn vẫn bị dịch chuyển về phía địch nhân.
Lại còn là đang ngồi im tại chỗ không làm gì cả cũng bị người ta cưỡng chế di động.
Điều này chứng tỏ năng lực mà đối phương sử dụng là năng lực dịch chuyển không gian thuần tuý, không phải năng lực khống chế vặn vẹo tâm linh.
Một loại năng lực không gian mạnh mẽ tới mức siêu phàm thoát tục.
Nó tác động vào không gian bản nguyên tồn tại xung quanh mục tiêu chứ không phải tác động trực tiếp vào mục tiêu, nó "bê" nguyên cả một khu vực A, bao gồm tất cả sự vật hiện tượng bên trong, rồi đặt vào một khu vực B khác.
Điều này khiến cho mục tiêu như con cá trong chậu nước bị bê đi tứ tung, không thể chống cự nổi, hoặc có thể nói là không có cơ hội chống cự, chỉ có thể bị động tuân theo bài bố. Bởi vì vốn dĩ không có phi phàm dính thân, thân thể vẫn bình an trong không gian xung quanh, sao có thể chống lại đây.
Không có năng lực kiểu hình không gian mạnh mẽ hơn để khắc chế lại, hoặc không có năng lực phi phàm tinh thuần hơn để cứng rắn đục thủng tầng lớp phi phàm bao khoả xung quanh của đối phương, vậy thì chết chắc.
Tiến hoá giả Tô Nguyệt của Xuân Hà, thật sự là khủng bố...
Thế nhưng lượt đoán sai này của Hàn Phong cũng không nằm ngoài dự đoán chung.
Bởi vì hắn chưa bao giờ chỉ dự đoán một mặt vấn đề.
Thời điểm hắn xách theo Trần Tiểu Mẫn và Thi Nhã Vân dịch chuyển đi, hắn đã dịch chuyển tới hơn 6 cây số, từ Căn cứ người sống sót huyện Tam Giang tới tận ngoại biên trấn Diệu Liên này.
Điều này là lỗi, bởi vì Băng Ảnh chỉ có phạm vi 1.200 mét mà thôi, phạm vi dịch chuyển trong một lượt kia lại xa gấp 5 lần bình thường, đây là điều hắn không tự làm được, phải là người khác làm thay.
Phạm vi bao phủ không gian lực của Tô Nguyệt đã vươn tới hơn 6 cây số, nàng ta đã nhìn chằm chằm hắn từ lâu rồi.
Đó còn chưa kể tới việc hắn đang trong trạng thái phản trinh sát Ẩn Nặc Thuật mà nàng ta vẫn trinh sát ra được để lôi hắn tới cạnh Trầm Thành.
Đây là cái khái niệm trinh sát khủng bố gì chứ...
Chưa bao giờ Hàn Phong cảm thấy bản thân bất lực như lúc này.
Bất quá, hắn cũng không cảm thấy quá mức rối loạn, chỉ cần người kia không gây sát thương lên hắn, vậy thì hắn vẫn có cơ hội thắng trận này.
Lúc này hắn xách Thi Nhã Vân lên che trước người, đồng thời ngón út tay phải điểm ra, Nhẫn Áp Đặt level 4 nhanh chóng phóng xuất đòn khống chế gia trì.
"Nơi này cấm tấn công phụ nữ vô tội!"
"Nơi này cấm tấn công phụ nữ vô tội!"
Hai khoả ấn áp đặt với vô số các ký hiệu vuông tròn trùng lặp thoáng chốc đã bao phủ toàn thân Trầm Thành, thân thể người kia cũng lập tức sáng lên một vòng phòng hộ bao phủ, cản lại uy năng đòn khống chế.
Nhưng mà trang bị hệ thống là thứ lưu trữ đòn phi phàm với tầm cỡ của tiến hoá giả, đòn phòng ngự của thủ lĩnh Long Nha không hoàn toàn chống đỡ nổi Ấn Áp Đặt, lúc này đã triệt để bị xuyên qua.
Lưỡi kiếm sáng choang của hắn ta bổ tới trước đỉnh đầu Thi Nhã Vân, đến khi chỉ còn cách nửa tấc liền ngừng lại.
Kiếm khí như thác lũ phun ra ngoài, thổi tới tán loạn mái tóc dài đen nhánh, sau đó tất cả đều tan biến không còn.
Không có sát thương.
Toàn bộ tâm trí Trầm Thành đều điên cuồng phóng xuất để chống lại việc chém tiếp.
Gân xanh trên trán cùng cánh tay hắn nổi gồ lên dữ dội, năng lượng loạn lưu bùng phát trên thân thể cao gần hai mét, đôi mắt long lên sòng sọc vì tức giận.
Tên khốn họ Hàn này rao giảng đủ thứ gì đó mà tự do bác ái, cuối cùng vậy mà lại lấy người vô tội ra làm bia thịt, đây chính xác là hành vi của một tên khủng bố!
Hàn Phong sử dụng ấn áp đặt đã không biết bao nhiêu lần, đã quá quen với sức mạnh của nó rồi.
Hắn chẳng dại gì mà áp đặt người khác làm việc họ không muốn, ví dụ nếu hắn cố tình áp đặt cấm họ không được giết hắn, vậy thì tâm trí của họ sẽ phản kháng rất kịch liệt, rất nhanh sẽ phá được khống chế này.
Thay vào đó, hắn sẽ chỉ áp đặt bắt buộc họ làm theo những gì họ mong muốn, một cách nghiêm khắc nhất, từ đó thì cả tâm trí lẫn linh hồn của họ đều bị lừa rằng bản thân đang vô cùng muốn làm việc này, không có bất kỳ chống cự nào.
Đây là cách đầy uy năng của trang bị Nhẫn Áp Đặt lên tới tối đa, vượt xa khả năng của chính nó.
Trầm Thành tất nhiên là không muốn giết Thi Nhã Vân làm gì, suy nghĩ này bị Ấn Áp Đặt khuếch đại lên vô số lần, vì vậy nên dù kiếm chém ra rồi nhưng hắn ta vẫn phải dùng cả tính mạng đi "bảo vệ" nữ nhân vô tội trước mặt, thành ra vô tình đã bảo vệ luôn cả kẻ có tội phải chết.
Hàn Phong núp sau váy Thi Nhã Vân lúc này không khỏi cười lạnh, hắn cấp tốc xách theo nữ tử này nhảy ngược trở lại, đồng thời bàn tay liên tiếp kết ấn đẩy về phía trước:
- Đạo!
- Đạo!
- Trầm!
Ba kỹ năng liên tiếp được đánh ra, bao gồm kỹ năng gia trì của Găng Đạo Tặc level 3, tam giai Đạo Tốc, tam giai Thao Túng Trọng Lực.
Hắn ăn cắp được 25 điểm nhanh nhẹn, chỉ số này đã lên tới 108, trong khi thằng kia hẳn là chỉ còn lại 100 mà thôi.
Hắn lại áp đặt trọng lực lên người gã, gã ta sẽ càng chậm hơn nữa, từ đó đừng hòng truy sát hắn bằng tốc độ nữa.
Đồng thời Găng Đạo Tặc level 3 đã ăn cắp được một kỹ năng khiến cho Hàn Phong phải chửi má nó, kia chính là hiệu ứng hào quang chiến thắng 200% exp của Bùa Nhật Luân level 4.
- Phế vật! Ăn cắp hiệu ứng này vào lúc này để tế bà mày à!
Chửi ầm lên một câu tức giận, Hàn thủ lĩnh nhún chân một cái lui ngược về sau, Siêu Thị Giác tập trung tối đa tâm thần, quan sát lấy từng chút một biểu hiện đối thủ.
Trầm Thành phản ứng cực nhanh, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú, hắn ta thấy kẻ địch muốn chạy thì lập tức giơ tay nhấn một cái rồi quát lớn:
- Quang Giáp!
Không tấn công được mục tiêu, vậy thì trước hết nhốt lại tính sau.
Hàn Phong vừa xách theo Thi Nhã Vân lui lại chưa được bao nhiêu, sau lưng đã chạm phải một tầng Quang Giáp tứ giai vô cùng chắc chắn, trong thời gian ngắn tuyệt đối không công phá được.
Nhốt người xong, thủ lĩnh Long Nha phân bộ tỉnh Diễn Giang lại phẩy tay kích hoạt trang bị giải khống chế, xoá tan gần như tất cả kìm kẹp trong tâm thần, sau đó tiếp tục nhấn tới bên này trầm trọng động niệm:
"Kỹ năng chức nghiệp Kiếm Khách hệ khống chế - Kiếm Tâm!"
Kỹ năng này của Trầm Thành có thể trực tiếp ghim vào tâm thần mục tiêu một thanh kiếm sắc bén...
Sau đó Thánh Kiếm Deuteri level 4 nơi tay hắn tiếp tục điểm về phía Hàn Phong, phi phàm lực dũng mãnh tuôn trào, kiếm khí phô thiên cái địa cuồng phun ra ngoài.
"Kỹ năng chức nghiệp Kiếm Khách hệ toàn năng - Vạn Kiếm Quy Tâm!"
Đây chính là kỹ năng tổ hợp từ 6 mặt phi phàm mà Trầm Thành đang xây dựng cho nhiệm vụ chức nghiệp sơ thành của mình.
Kiếm khí, đao khí, vốn là các đòn thực chất hoá, chúng sẽ chỉ gây ra được sát thương lên vật chất hữu hình, không thể chém vào các thể phi phàm vô hình hư ảo được.
Nhưng mà với Vạn Kiếm Quy Tâm, kiếm khí của hắn sẽ từ trạng thái thực chất hoá chuyển hoá thành kiếm khí hư ảo, nhận được hiệu ứng vượt thoát thực chất, quy về phi phàm, xuyên phá tâm thần.
Với một chiêu này, Trầm Thành sẽ xoá tan định kiến cố hữu, biến kiếm của hắn thăng hoa cùng lột xác hoàn toàn.
Chỉ cần mục tiêu còn bị ghim lên hiệu ứng Kiếm Tâm, vậy thì chắc chắn cả thân thể hữu hình lẫn Thể Tâm Trí của mục tiêu đều sẽ bị chém nát một lượt, không có đường tránh thoát.
Chém người, chém cả ý niệm của người, toàn diệt tất cả các mặt.
Đây chính là toàn năng.
Trầm Thành dùng một chiêu này có thể gây ra sát thương cực kỳ khổng lồ đối với tất cả các dạng hình thây ma, kể là là Thể Sức Mạnh hay Thể Tốc Độ, phòng ngự của bọn chúng đều không thể đỡ nổi, một khi trúng kiếm là sẽ bị áp chế triệt để.
Chẳng qua Hàn Phong bên kia đã nhún chân một cái xách theo Thi Nhã Vân tránh qua một bên, kiếm khí phô thiên cái địa rào rào rào chém trên Quang Giáp sau lưng, đánh cho kỹ năng tứ giai này run rẩy tới vô hạn trùng động.
Trầm Thành nhìn cảnh này mà trong lòng trầm xuống.
Đánh hụt sao.
Đối phương không bị Kiếm Tâm ảnh hưởng, vậy tức là kẻ kia có kỹ năng bị động giải khống chế, đã tránh thoát định vị Kiếm Tâm, Vạn Kiếm Quy Tâm của hắn nghiễm nhiên không được dẫn hướng, sẽ không thể đạt thành quá trình thi triển.
Đây chính là điểm yếu của một kỹ năng chưa luyện tới đại thành, đó chính là nó không bao hàm được toàn bộ các mặt phi phàm, sẽ không đạt tới đỉnh cao chức nghiệp được.
Hắn cũng nhận ra bản thân đã chậm đi và nặng nề hơn rất nhiều, đây là đang bị áp chế tốc độ và trọng lực.
Bất quá, không quan trọng, chỉ cần đối phương vẫn còn bị vây trong không gian này, vậy thì có chạy đằng trời.
Lúc này thủ lĩnh Long Nha giơ kiếm lên cao vuốt nhẹ một cái, một vệt máu đã lây dính bên trên, hắn trong lòng tiếp tục động niệm:
"Tứ giai - Thông Linh!"
Kỹ năng tứ giai này cho phép trang bị đạt thành ý thức với chủ nhân, từ đó kết nối người và vật vào cùng một thể.
Nhân kiếm hợp nhất.
Hiện tại, kiếm khí của hắn sẽ được dẫn hướng bởi ánh mắt, địch nhân kia có nhanh bằng một đầu Fast-3 cũng đừng hòng né được nữa!
- Kiếm khí!
Một luồng kiếm quang phô thiên cái địa tiếp tục ngưng tụ trên đầu mũi kiếm, so với quá khứ càng thêm mãnh liệt.
Một chiêu này xuất ra, toàn bộ không gian Quang Giáp sẽ đều bị bao phủ, họ Hàn kia có chạy đằng trời.
Chẳng qua trong thời gian Trầm Thành "múa", phía bên kia Hàn Phong đã tiếp tục động.
Hắn giơ tay trái về phía trước, Vòng Tay Luyến Tiếc level 4 sáng lên, thành công sạc đầy tất cả lượt kích hoạt Nhẫn Áp Đặt, mệnh lệnh tiếp theo lập tức được hắn đưa ra ngoài:
- Nơi này cấm tấn công phụ nữ vô tội!
Ấn ký vuông tròn với vô hạn sự trùng lặp tiếp tục bao phủ lấy toàn thân thủ lĩnh Long Nha.
Khoảng cách hai bên quá gần, muốn tránh cũng không tránh nổi.
Hắn cũng đồng thời quẹt ngón trỏ tay phải qua đùi non Thi Nhã Vân, Nhẫn Mô Phỏng level 4 cứa xước bộ vị mềm mại này, máu đỏ vừa tứa ra liền lập tức bị trang bị này hút hết.
Hút được máu, Nhẫn Mô Phỏng bắt đầu sáng rực lên một cái thủ ấn đỏ quạch, Hàn Phong búng tay về phía Trầm Thành, lạnh lùng động niệm:
"Tam giai - Huyết Hải Thâm Cừu!"
Kỹ năng tam giai này của Châu Lam khiến cho người trúng chiêu buộc phải bộc phát ra vô hạn thù hận với mục tiêu đã hiến máu để tạo thành thủ ấn. (Chương 607)
Trầm Thành liên tiếp trúng phải hai đòn khống chế, gân xanh trên trán lại càng thêm một bước nổi gồ lên như ngàn vạn rắn rết.
Một mặt, tâm thần hắn điên cuồng phát ra sự hận thù đối với Thi Nhã Vân, muốn lao lên chém chết nàng ta tức khắc, mặt khác, Ấn Áp Đặt để cho hắn không thể dâng lên suy nghĩ đối phó với nàng được ta, bởi vì nàng ta chính là một phụ nữ vô tội.
Dưới sự mâu thuẫn vô cùng kịch liệt đang diễn ra bên trong tâm trí, Thánh Kiếm Deuteri, trang bị level 4 đắt nhất thương thành nằm trên tay thủ lĩnh Long Nha phân bộ Diễn Giang, hết giơ lên lại hạ xuống.
Là chém, hay không chém... Là chém, hay không chém... Là chém, hay không chém...
Hàn Phong thi triển ra hai đòn khống chế này xong cũng không tấn công mà mà xách theo Thi Nhã Vân né qua một bên.
Hắn đưa mắt nhìn La Thiên Dật đang đứng bên kia, tính toán thử một chút, cười lạnh lùng.
Cố lên con trai.
- Tang!
Đúng lúc này lại có âm thanh đàn tì bà vang lên bên trong vòng phòng hộ Quang Giáp, Trầm Thành vốn đang do dự ở kia chợt hoàn toàn thanh tỉnh trở lại.
Hắn ánh mắt lạnh lẽo chỉ mũi kiếm về phía thủ lĩnh trấn Hi Vọng mà chém mạnh.
- Kiếm Khí, Kiếm Lãng!
Một luồng sóng kiếm bạch sắc mang theo sức sát thương vô cùng khủng bố thoáng chốc tràn về phía trước, bất chấp cái nữ tử vô tội với khuôn mặt tái nhợt đang đứng run rẩy ở kia, Trầm Thành cũng mặc kệ, hắn muốn chém bằng được mục tiêu đang nấp phía sau.
Hắn muốn nhanh nhất kết thúc chiến cuộc, đã bất chấp hậu quả.
Hi sinh một người vì đại cục, không sao cả!
Chẳng qua Hàn Phong đã giơ tay xuyên qua bả vai Thi Nhã Vân mà búng nhẹ, đạo lãng kiếm phô thiên cái địa kia khoảnh khắc đã đồng loạt đảo chiều.
"Tứ giai - Phản Chuyển!"
- Chết tiệt!
Trầm Thành nhìn công kích của mình bị phản lại mà không khỏi cắn răng mắng một câu, hắn không thể không giơ tay nhấn về phía trước, sử dụng ra bài tẩy của mình.
"Trang bị level 4 Nhẫn Trì Hoãn kích hoạt!"
Trang bị này cho phép gây trì hoãn vô hạn chuyển động của mục tiêu bị bao phủ.
Thứ này vốn dĩ phải dùng để tác động tới tên khốn giảo hoạt kia, thế nhưng mục tiêu mà hắn có thể nhắm vào từ đầu tới cuối đều chỉ là một cái nữ nhân không liên quan gì tới cuộc chiến này.
Hắn không thể dùng từ đầu, bởi nếu đối phương giải mất át chủ bài này thì mọi chuyện sẽ thành ra công cốc, mà cũng không thể dùng bừa bãi được, bởi lỡ dùng phải trên Thi Nhã Vân thì còn công cốc hơn nữa.
Sau khi Nhẫn Trì Hoãn sáng lên, kiếm lãng khủng bố vừa bị hất về phía này đã bị vây vào trong một vũng bùn lầy vô hình vô sắc, tốc độ khủng bố lập tức biến thành chậm như ốc sên, đạo đạo quang mang lổm ngổm bò trong không khí tới cực kỳ mất kiên nhẫn.
Không biết bao giờ nó mới tới đích được.
Trầm Thành giải quyết được một cái phiền phức, kiếm trong tay giơ lên tiếp tục chém ra.
Lần này thì thằng kia có chạy đằng trời nữa, hắn đã tập trung tối đa ánh mắt vào gã rồi.
Chẳng qua ngay lúc này trước mắt thủ lĩnh Long Nha lại đột nhiên hoa lên, trên dưới trái phải trước sau bốn phương tám hướng hoàn toàn đảo lộn, kiếm quang khổng lồ vốn phải bổ vào hai cái người ở kia, trong lúc này lại bổ thẳng vào chính Quang Giáp sau lưng mình.
Bang!
Quang Giáp tứ giai sau hai lượt trùng kích mãnh liệt đã bị chém nát.
Hàn Phong dùng một chiêu tam giai Hỗn Loạn Thuật lừa đối thủ tự đái vào chân xong thì giơ tay nhấn xuống, Băng Ảnh lập tức kích hoạt, muốn trốn xa xa khỏi nơi này.
Chẳng qua hắn lại một lần nữa bị kéo lại gần Trầm Thành.
Rất gần, gần như sát ngay bên cạnh.
Hai nam một nữ đã muốn đụng sát vào nhau.
Thi Nhã Vân bị kẹp ở giữa, đã gần như muốn ngất xỉu tại chỗ.
Đối diện với ánh mắt hung ác tới vô cùng tức giận của thủ lĩnh Long Nha, khuôn mặt vừa ngu vừa đụt như một con la của thủ lĩnh trấn Hi Vọng đã trở nên méo xệch.
"Con mẹ nó tiến hoá giả, mình nhất định phải trở thành tiến hoá giả!"
Hàn Phong tự tin bản thân có đủ khả năng để làm thịt cái gã răng rồng trước mặt, chẳng qua phía xa có một con mụ mù câm điếc cứ liên tục quấy phá về bên này, cái này để cho hắn vô cùng bất lực.
Tô Nguyệt này, nàng ta không bị kìm hãm sự thăng tiến như Tường Vi, ngay từ đầu đã có thể phát triển thần tốc, cũng không bị điên điên dở dở như La Thiên Dật, thực lực phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Hắn gặp phải nàng ta, thực sự là như con gặp bố.
Ừm, là như con gặp mẹ.
Lúc này Trầm Thành vừa giơ kiếm lên muốn chém, thủ lĩnh trấn Hi Vọng lại đột nhiên biến mất, sau đó là ba vị Hàn thủ lĩnh trống rỗng xuất hiện.
Ở ba phía, chỗ xa, chỗ gần, vô cùng hỗn tạp, không biết đâu mà lần.
Trầm Thành nhìn thấy cảnh này, cũng không có chém vào ba cỗ phân thân này.
Hắn có một trang bị gọi là Nhẫn Thế Thân level 3, nó có thể tạo ra 3 cái ảnh phân thân y hệt với mình, chỉ là phân thân sẽ đơ như tượng sáp, giống hệt với trạng huống đang diễn ra trước mặt.
Khả năng cao họ Hàn kia cũng có Nhẫn Thế Thân level 3, đang muốn lừa hắn mất công đi chém vào ba cỗ phân thân này, người kia sẽ từ đó hồi được 9 thể lực.
Hắn bỏ qua ba phân thân, trái lại vung kiếm chém thẳng vào khoảng không sau lưng Thi Nhã Vân.
Thằng giảo hoạt kia chắc chắn trốn ở đây!
Vúttttt...
Thánh kiếm đắt nhất thương thành đảo qua sau lưng Thi Nhã Vân, chém đứt một con ruồi đang đứng hóng hớt, còn lại thì cái gì cũng không thể chém được.
Một chiêu tất sát hụt hoàn toàn để cho cả thánh kiếm lẫn chủ nhân đều ngẩn ra, sau đó tâm thần của cả hai đều dâng lên một trận run rẩy.
"Không có? Không ổn!"
Hắn đã bị tên kia dụ rồi.
Thằng kia từ đầu cuộc chiến đã luôn trốn sau lưng nữ nhân, dùng nữ nhân làm khiên thịt, hắn đã bị ám ảnh với điều đó, nghĩ rằng gã ta sẽ luôn mất tư cách như vậy, từ đó dẫn tới nước đi này đi sai rồi.
Họ Hàn kia vậy mà đã thực sự trốn đi rồi.
Đúng lúc này, một trong ba cỗ phân thân gần thủ lĩnh Long Nha nhất lại đột ngột chuyển động.
Hàn Phong chỉ dùng 2 lượt kích hoạt Thế Thân, lượt thứ ba không kích hoạt mà mà tự mình đứng đơ như tượng sáp để giả dạng, lúc này địch thủ vừa ra xong chiêu, hắn băng thương sắc bén đâm tới cấp tốc, phập một tiếng đâm trúng ngực Trầm Thành.
Đâm xong, hắn lập tức nhảy ngược ra sau, tâm thần cấp tốc động niệm.
"Bạo!"
"Ẩn Nặc Thuật!"
"Tử Thi Hoá!"
Bụp!
Băng thương lạnh lẽo cắm trên ngực thủ lĩnh Long Nha bụp một tiếng nổ tung, sau đó thân ảnh Hàn thủ lĩnh cũng triệt để biến mất.
"Trang bị level 4, Nhẫn Xoa Dịu!"
Trúng phải đòn đau, Trầm Thành buộc phải kích hoạt một lúc cả hai lượt kỹ năng gia trì của trang bị phục hồi, đem thương tổn khủng bố trên ngực hoàn toàn xoá nhoà.
Hắn đưa mắt nhìn về một rừng xác chết xa xa, trong lòng bốc lên hoả diễm ngùn ngụt.
Tên khốn, chỉ biết trốn lại trốn.
- Tang!
Âm thanh đàn tì bà lại vang vọng toàn bộ trận địa.
Bên cạnh Trầm Thành, một hình dáng lập tức bị dịch chuyển xuất hiện, kiếm khí phô thiên cái địa nhanh chóng bổ qua không chút do dự.
Phụttttt...
Một cỗ thi thể thây ma bị chém thành phấn vụn.
- Hả? Không phải chân thân? Cái gì? Tại sao?
- Tang... Tang... Tang... Tang...
Bảy tám âm thanh tì ba dồn dập vang lên, bảy tám cỗ xác chết bị đẩy tới, bị Trầm Thành chém nát, sau đó quỷ dị biến mất.
Xa xa trung tâm chiến trường 800 mét, trên một khối đá lớn, Tô Nguyệt ngón tay đặt trên dây đàn chợt ngừng.
Nàng không trinh sát được vị trí của mục tiêu nữa, sau bảy tám lượt dịch chuyển, nàng hiểu ra đối phương đã khắc chế được khả năng trinh sát của mình rồi.
Hàn Phong đứng trong núi xác chết, tâm thần bình lặng.
Một kỹ năng phản trinh sát Ẩn Nặc Thuật không đấu lại được khả năng trinh sát của tiến hoá giả, vậy thì hai kỹ năng chồng lặp là đủ!
Đứng giữa 6 vạn xác chết lại nguỵ trang là xác chết, hắn đã được tăng cấp bậc nguỵ trang vô cùng mạnh mẽ, tiến hoá giả cũng không thể vượt qua hai lớp phản trinh sát này mà mò tới chân thân của hắn được.
Từ cây đàn tì bà cứ tang tang vang lên liên tiếp, hắn nghi ngờ Tô Nguyệt kia có kỹ năng trinh sát năng lượng, âm thanh, tần số, nhịp điệu, hoặc thứ gì tạp nham đại loại vậy, vì thế hắn trong trạng thái Tử Thi Hoá đã liên tục đóng mở Ẩn Nặc Thuật, đẩy năng lượng Băng Hoạt vào các xác chết xung quanh, gây ra sự biến động của các dấu hiệu này, từ đó nguỵ trang xác chết có đầy đủ dấu hiệu của bản thân.
Quả nhiên vị tiến hóa giả họ Tô kia đã bị hắn lừa, nàng ta liên tiếp đẩy các xác chết khả nghi về cho Trầm Thành chém.
Chẳng qua sau bảy tám lượt bị lừa, Tô Nguyệt kia không bị lừa nữa, nàng ta không đẩy thi thể nữa mà quay lại chuyên tâm trinh sát, âm thanh tang tang dồn dập vang lên liên hồi.
Nhìn cảnh này, Hàn Phong không khỏi nhếch miệng cười.
Hắn đã thực sự muốn lừa, hắn đã tìm ra cách lừa, vậy thì không ai có thể thoát nổi!
Lúc này hắn lại búng tay, Tơ Tưởng thông qua một Băng Hoạt tự hành hoạt động lập tức kéo Thi Nhã Vân đang đứng cạnh Trầm Thành qua một bên.
- Tang!
Tô Nguyệt phía xa xa, vừa thấy dị động khác biệt so với những biểu hiện trước đó liền không chút do dự đẩy cỗ thi thể đang kéo Tơ Tưởng về bên cạnh Trầm Thành.
Thủ lĩnh Long Nha khua kiếm chém qua, phụt một tiếng chém cỗ thi thể này ra làm bột máu.
- Lại hụt? Tô Nguyệt liên tiếp thất bại? Có thể sao?
Trầm Thành nhìn cảnh này, sự khó tin đã lên tới đỉnh phong.
Tại sao?
Đúng lúc này, một luồng khống chế lực với vô số ký hiệu vuông tròn trùng lặp lại tiếp tục bao phủ lấy hắn
"Nơi này chỉ được thở ra!"
Hàn Phong đứng phía xa xa, ánh mắt lạnh lùng.
Đòn tuyệt sát sẽ tới vào lúc đối thủ hết sạch tài nguyên.
Trúng phải khống chế, Trầm Thành hộc ra một hơi khó chịu, hắn vừa muốn hít, vậy mà lại nhận ra bản thân càng hít càng khó chịu.
Hay chính xác hơn là, càng hít càng khiến hắn tái nhợt và choáng váng.
Lúc này hắn cả người co cứng, lập tức ngã vật ra đất, cố gắng hít, hít, lại hít.
Một người nếu hít vào thật sâu, vậy thì có thể hít thêm hai ba cái, đồng thời còn trụ được vài phút nhờ lượng oxy dồi dào tích luỹ.
Thế nhưng nếu thở mạnh ra, vậy thì không thể tiếp tục thở nữa, bởi giãn cơ hoành khó khăn hơn rất nhiều so với co cơ hoành. Nếu cố gắng thở, vậy thì phổi sẽ ép sạch toàn bộ lượng không khí trong thân thể ra ngoài, dẫn tới sốc thiếu oxy.
Hai mắt Trầm Thành long lên sòng sọc như trúng bả, tầm mắt nhoè đi, da thịt toàn thân biến thành tím tái.
- Tang!
Tiếng đàn tì bà lại tiếp tục vang lên.
Khống chế trên thân thể Trầm Thành đã được xoá bỏ, đồng thời còn truyền tới cho hắn một cái thông tin.
"Tôi đã mất dấu hắn ta, hiện tại không thể đưa hắn ta tới gần anh nữa, chỉ có thể đảm bảo hắn ta không thể thoát đi khỏi khu vực này."
Trầm Thành bàn tay phải nắm Thánh Kiếm Deuteri, bàn tay trái khẽ vẫy, Tinh Thạch Nguyện Ước đã được triệu hồi ra.
- Tôi...
- Tôi ước bản thân có khả năng trinh sát vượt xa thường quy!
Điều ước chấm dứt, Tinh Thạch Nguyện Ước hoá thành một màn hào quang bao phủ lấy Trầm Thành, để cho hắn nhìn rõ tất thảy mọi sự vật hiện tượng xung quanh.
Cũng rõ cả Hàn Phong đang đứng cách nơi này 800 mét, cười tới vô cùng tuỳ tiện.
Hàn Phong ánh mắt vẫn nhìn về phía thủ lĩnh Long Nha, ngón trỏ tay phải lại hướng về phía bầu trời, cười nhạt nói:
- Có điều ước thì ước từ đầu luôn đi, để dành làm cái gì?
- À quên, để dành lại để chống đỡ Hồn Áp của tôi đúng không?
- Đáng tiếc, tôi hôm nay thua một chút ở khống chế, trinh sát, di động, vậy nên chỉ muốn luyện tập ba mặt này thôi, chỉ muốn chơi một cuộc chiến trên ba mặt này thôi, không muốn chơi mặt công kích.
- Giờ thì, muộn rồi!
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 32 |
Lượt đọc | 378 |