Chương 1: Hệ Thống Vô Địch Và Dự Đoán Ngày Tận Thế
Bộp~~~
1 cục đá nhỏ vừa lòng bàn tay của 1 đứa trẻ được ném ra
Cút đi đồ không có cha mẹ
Đúng vậy, ngươi cút đi cho ta
Mọi người đều hùa theo và nói những lời khó nghe
Những giọt máu chảy xuống, trộn lẫn với nước mắt của đứa trẻ lăng dài trên mặt của đứa nhỏ
Đứa bé bỏ chạy, và không quảnh mặt lại
Tại sao mọi người lại đối sử với mình như vậy
Cậu bé vừa chạy vừa nói thầm, cậu chạy vào 1 cánh rừng gần đó và trốn tránh mọi người
Đang chạy thì đột nhiên trời đổ cơn mưa, cậu trốn dưới 1 bóng cây lớn sâu trong rừng
Cậu bé mệt quá mà ngủ thiếp đi
Khi tỉnh lại trước mắt cậu là 1 căn nhà gỗ đơn sơ
Đột nhiên có tiếng mở cửa cậu cảnh giác nhìn về phía cánh cửa
Ồ cậu nhóc tỉnh rồi à
Người lên tiếng là 1 ông lão khoảng 60 tuổi
Bà nó ơi cậu nhóc đó tỉnh rồi nè
Sau đó có 1 bà lão cũng bước vào, nhìn bà và ông lão có lẽ họ bằng tuổi nhau
Cháu chào ông bà ạ
Ôi cậu nhóc này lễ phép quá ông nó nhỉ, mà cháu tên gì, ba mẹ cháu đâu?
Ch..cháu khô.. không có tên ạ, cháu là trẻ mồ côi,do bị mọi người trong làng coi là quái vật và bị xua đuổi ạ
Thằng bé thật tội nghiệp, nếu không chê cháu có thể ở lại đây
Được không ạ
Được chứ ta rất sẵn lòng
Cháu cảm ơn ạ
Nếu cháu không chê ta có thể đặt tên cho cháu không?
Thật ạ
Vậy là đồng ý rồi nhé
Cháu lấy họ của ta nhé?
Vâng ạ
Vậy bây giờ cháu sẽ tên là Lục Trường Sinh
Để ta giới thiệu nhé ta tên là Lục Thanh Vân
Còn bà ấy là Diệp Linh Lung
Vậy bây giờ cháu có đồng ý nhận ta và bà ấy thành ông bà không
Dạ cháu đồng ý ạ
Trường Sinh ngoan, để ta làm đồ ăn cho cháu nhé
Vâng ạ
Nói xong ông bà cũng đã ra khỏi phòng
Lục Trường Sinh....Lục Trường Sinh cuối cùng mình cũng đã có tên rồi mình cũng đã có ông bà rồi, mình không phải là thằng mồ côi nữa
Nghĩ tới đây cậu bé đột nhiên rơi lệ
( Ở 1 diễn biến khác )
Bà nó ơi, bà thấy đứa bé đó có tội không
Chỉ đặt 1 cái tên đứa bé đã tin tưởng Chúng ta vậy rồi
Đứa bé đó chắc phải thiếu thốn tình cảm lắm mới đi tin vào người ngoài như chúng ta
Tội đứa bé thật
2 ông bà vừa làm đồ ăn vừa nói
( 10 phút sau )
Đồ ăn tới rồi đây, Trường Sinh ngoan của bà đâu rồi
Đây ạ
Lục Trường Sinh trả lời rồi đI xuống giường, cậu bước ra khỏi phòng thì tò mò ngó nghiêng xung quanh, vì đây là lần đầu cậu đi ra khỏi phòng đó
Cậu đi xuống sân cỏ và đi lại 1 cái bàn chứa đầy thức ăn, thấy ông bà ở đó nên cậu đã đi lại và ngồi xuống
Cậu thấy đồ ăn thì liền bốc vội bỏ vào miệng và ăn ngấu nghiến
2 ông bà nhìn cậu bé với ánh mắt buồn bã
Để ông chỉ cho cháu cách cầm đũa nhé
Nói xong thì ông cũng đã chỉ cho Lục Trường Sinh
Sau 1 lúc lâu cuối cùng cậu cũng đã có thể sử dụng được đũa sơ sơ
Khi ăn xong cậu đi rửa miệng rồi chạy vội vào phòng cùng với đôi đũa
2 ông bà khó hiểu nhìn cậu thì thấy cậu đang tập cách sử dụng đôi đũa
Ông bà chỉ cười và lẵn lặng rời đi
Thằng bé thật ngoan nhỉ ông nó
Đúng vậy tôi thấy thằng bé thật ngoan
Cứ như vậy 1 năm trôi qua cậu đã 6 tuổi
Ông ơi xem cháu đem gì về cho ông nè, trên mặt lắm lem bùn đất Lục Trường Sinh cười nói
Cậu cầm 1 con cá to khoản 20cm đi vào nhà cùng với cây cần câu tự làm của mình
Wa cháu của ông thật giỏi, vậy hôm nay chúng ta sẽ làm món cá kho nhé và đem nó đi hấp nữa
Cháu đi tắm đi ta sẽ đi làm đồ ăn cùng bà của con
Vâng ạ
Sau khi tắm xong thì cậu thấy ông ngồi trên ghế sau lưng là cái bảng đen
Hôm nay chúng ta sẽ học tiếp nhé
Vâng ạ
Đúng là cháu trai ngoan của ta có khác
Đang học thì bà lên tiếng
Nấu xong rồi, hai ông cháu đem đồ ăn ra ăn thôi nào
Deee
Có đồ ăn rồi, nói xong cậu hăn hái chạy đi
Còn ông thì chỉ biết cười trừ
Sau khi ăn xong thì hai ông cháu lại tiếp tục học
Tới khoản 3 giờ chiều thì trước sân có tiếng người khác gọi cậu đi ra xem thì thấy
Ahh chú Lãnh Phong
Mời chú vào nhà ạ
Haha Trường Sinh ngoan quá nhỉ
Chú có quà cho cháu nè
Lãnh Phong móc từ trong túi ra 1 bịch kẹo
Wa là kẹo, cháu cảm ơn chú ạ
Haha đúng là lễ phép thật đấy
Sau 1 lúc nói chuyện thì 2 người cũng đã bước vào nhà
Chào sư phụ
Còn biết mò tới đây à, nữa năm không gặp ta còn tưởng cậu quên cái thân già này rồi chứ
Sao có thể, đúng rồi sư phụ ta sẽ dẫn cậu nhóc này luyện võ được chứ
Haizzz thân ta đã già rồi nếu không ta cũng không nhờ đến cậu
Lãnh Phong là 1 thượng tướng trong quân khu là đệ tử đầu tiên của Lục Thanh Vân
Còn Lục Thanh Vân là Cựu tổng chỉ huy của quân khu hoa hạ
Nói đến nửa năm trước là lần đầu Lục Trường Sinh và Lãnh Phong gặp mặt
Lúc đó Lãnh Phong đã ở lại nhà cửa Lục Thanh Vân 1 tuần
Lãnh Phong cũng đã dạy những chiêu võ cho Lục Trường Sinh
Cậu cũng rất hăn hái mà học, cũng vì việc đó mà hai người thân hơn
Quay lại hiện tại
Vậy thôi thưa sư phụ con và tên nhóc này sẽ ra ngoài đây
Hai người cứ như vậy mà tiếng vào rừng sâu
Cậu ấy được chỉ dạy là cách sinh tồn thật sự Lãnh Phong cho cậu ấy đối chiến với các loài động vật trong cánh rừng to lớn này
Cậu ấy chiến đấu với heo rừng là nhiều nhất
Nhưng hôm nay thì khác cậu được Lãnh Phong ném thẳng xuống nước và bắt cậu ở dưới đó đấu với cá trong 5 phút
Tuy cá không mạnh nhưng lại rất nhanh nhẹn khó bắt
Không bắt được cá thì cậu không được nghĩ ngơi
Cứ như vậy mà hết 1 ngày
Lần này Lãnh Phong huấn luyện cho cậu tận nửa năm rồi mới đi cứ 1 thời gian lại đổi cách huấn luyện cho cậu
Cũng vì vậy mà cậu đã học được rất nhiều kĩ năng để sinh tồn trong khu rừng này
( Lại trôi quá thêm 4 năm nữa)
Cuộc sống của cậu cứ như vậy lập đi lập lại
Sau khi huấn luyện xong thì về nhà học các kiến thức mà ông đã dạy
Bà cũng chỉ Lục Trường Sinh cách băng bó vết thương và các loại thảo dược trị bệnh
Bà của cậu là 1 y sư vô danh không ai biết tới bà, nhưng bà có y thuật rất giỏi
Cậu không chỉ được học các loại thảo dược cứu người còn có các loại độc dược nữa người nữa
Và cứ cách 1 thời gian thì Lãnh Phong cũng lại chỉ dạy cho cậu
( 8 năm sau )
Hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của cậu, ông bà đã làm 1 chiếc bánh kem để tặng cho cậu
Lãnh Phong cũng tặng cho cậu 1 thứ rất đặt biệt đó là 1 tờ giấy nhập ngũ
Cậu đã đủ tuổi rồi đi nhập ngũ thôi, nhưng cậu sẽ làm giáo quan chứ không phải làm người cần huấn luyện
Hơ hơ cảm ơn chú Lãnh Phong
Hừ mình đang ở với ông bà lại bắt mình làm giáo quan đúng là đồ đáng ghét Lục Trường Sinh nghĩ thầm trong lòng
Sau khi tổ chức xong cậu cũng đã về phòng của mình và chuẩn bị đi ngủ thì....
Có 1 âm thanh máy móc vang lên chúc mừng kí chủ đã kết nối thành công với hệ thống vô địch
Hệ thống?
Đúng vậy chính là bổn hệ thống
(Thật ra Lục Trường Sinh cũng khá thích đọc tiểu thuyết)
Vậy mà ta có kim thủ chỉ ư
Haha thật thú vị
Vậy ngươi có thể làm được gì
Ta có thể làm được rất nhiều thứ nhưng hiện giờ thì đã bị phong ấn sức mạnh rồi, chỉ cần kí chủ làm nhiệm vụ cho ta thì ta có ngày sẽ có thể phá giải hoàn toàn phong ấn
Haizz được rồi ngươi hiện giờ có thể làm được gì
Mới nói xong thì trước mặt Lục Trường Sinh có 1 cái bảng thuộc tính màu xanh xuất hiện
Bảng thuộc tính
Tên: Lục Trường Sinh
Tuổi: 18
Cấp độ: 0
Kỹ năng: không
Vàng: 0
Sức mạnh: 3 ( người thường là 2 )
Tốc độ: 3 ( người thường là 2 )
Sức bền: 4 ( người thường là 2 )
Tinh thần: 3 ( người thường là 2 )
Điểm phân phối: 0
Thì ra đây là thuộc tính của ta
Mà quà tân thủ đâu
Hệ thống đáp: kí chủ có muốn mở gói quà tân thủ không?
Có
Chúc mừng kí chủ nhận được:
Không gian hệ thống
( Ghi chú: không gian hệ thống có sức chứa vô hạn có thể chứa mọi vật chết )
Trảm Yêu Kiếm
Phẩm chất: cực hiếm
( Ghi chú: trảm yêu kiếm được rèn từ hắc thiết ngàn năm và tinh huyết của muôn loài, được rèn trong trong trong 10 năm liên tiếp mới rèn thành, nó có sức mạnh áp chế nhất định với người nhìn nó )
( Ghi chú đặc biệt: chỉ những vật phẩm có cấp độ cực hiếm mới có ghi chú )
( Giải thích về phẩm chất: phẩm chất được liệt từ thấp tới cao
Phẩm chất: thường
Phẩm chất: hiếm
Phẩm chất: cực hiếm
Phẩm chất: huyền thoại
Phẩm chất: thần thoại
Phẩm chất: khởi nguyên
( Từ phẩm chất thường đến huyền thoại thì con người có thể chế tạo ra được)
( Phẩm chất thần thoại là vật được thần linh sử dụng và thần linh có thể làm được nó )
( Phẩm chất khởi nguyên là vật phẩm được sinh ra cùng với thiên địa vạn vật, nó xuất hiện trước cả khi thần linh tồn tại )
Chúc mừng kí chủ nhận được vật phẩm đặt biệt: mảnh vỡ tương lai
( Đây là vật phẩm tiêu hao chỉ có thể sử dụng 1 lần, nó vó thể cho kí chủ biết được tương lai gần )
2 vật phẩm đầu ta có thể hiểu nhưng mảnh vỡ tương lai rốt cuộc là thứ gì?
Kí chủ có muốn sử dụng mảnh vỡ tương lai không
Phớt lờ ta à, thôi được rồi sử dụng đi
Sau khi nói từ đó đột nhiên trong đầu của Lục Trường Sinh xuất hiện 1 mảnh kí ức lạ
Vào 2 năm sau thế giới sẽ tới thời kì mạt thế 90% dân số trên thế giới bị chết hoặc biến thành tang thi
Những loài động vật khác cũng tiếng hoá thành dị thú
Những quy tắc đã sụp đổ
Nhân loại còn sống sẽ thức tỉnh dị năng
( Hết chương )
Do đây là lần đầu tác viết truyện nên mọi người thấy có sai sót gì thì thông cảm cho mik nha
Thank you mọi người❤️❤️❤️
Đăng bởi | yy14762176 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 153 |