Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chăm chỉ khổ luyện

Phiên bản Dịch · 1539 chữ

Biết phụ thân của Trương Ái Đạo là một lão già lẩm cẩm, Chu Bạch đành lắc đầu. Hắn cũng không biết cách nào liên lạc với Trương Ái Đạo, chắc là để ngày mai đi tới bến xe rồi cho người đưa tin đến Trương Ái Đạo.

Vừa nghĩ tới đây, Chu Bạch cũng ăn xong cháo, khi nhìn thấy lão tiên sinh muốn đi lấy thêm hắn nhanh chóng ngăn cản nói: "Lão tiên sinh, ngài không cần múc đâu, ta có thể tự mình làm được."

Nhìn căn phòng bừa bộn và nhếch nhác, Chu Bạch nói: "Hay là ta giúp ngài quét dọn nhà cửa nhé?"

Lão tiên sinh: "Ngươi muốn giúp cha làm việc hả? Đạo Đạo ngoan lắm."

Chu Bạch mỉm cười: "Để ta giúp người rửa bát." Nói xong, Chu Bạch đỡ ông lão ngồi lên trên ghế, sau đó quay đầu trừng Khắc Lỵ Tư Đề Na, làm động tác cắt yết hầu.

"Rống!" Khắc Lỵ Tư Đề Na tức giận: "Cậu đừng quá đáng như thế, từ trước tới nay chỉ có người cho dọn phân cho mèo, chưa thấy mèo đi rửa chén cho người bao giờ, cậu đang làm trái ý trời, tự đào hố chôn mình!"

Ầm!

Một lát sau, khóe mắt Khắc Lỵ Tư Đề Na rưng rưng, vừa rửa chén, vừa mắng thầm: "Đồ cặn bã! Chu Bạch, cậu không phải người! Sẽ chết vì hành hạ mèo! Tôi muốn rời khỏi cậu!"

Ngải Toa quắc đuôi, tò mò đi tới đi lui quanh Khắc Lỵ Tư Đề Na.

Điểm Lại khí +5.

Một bên khác, sau khi Chu Bạch đỡ ông lão ngồi xuống đã nằm lên ghế, vui vẻ nhìn Lại khí tăng lên 5 điểm.

Hắn sờ cằm suy nghĩ nói: "Ngoại trừ mỗi ngày nằm xuống có 200 điểm, hình như nếu có người làm việc cho ta, còn ta thì đi nghỉ ngơi, cũng đạt được điểm Lại khí thì phải?"

"Vậy nếu như không có ai làm thay ta làm thì sao?"

Sau đó, Chu Bạch ở bên trong nhà ông lão kiểm tra quy luật thu được điểm Lại khí.

Vài giờ sau, ông lão đã nằm ngủ ở trên giường.

Khắc Lỵ Tư Đề Na thở hồng hộc nằm rạp trên mặt đất, cụp cái đuôi xuống, kề cằm sát đất, há miệng, đầu lưỡi phun ra không ngừng.

Ngải Toa nằm ở một bên, ngoắt ngoắt cái đuôi, cố ý học bộ dáng lè lưỡi của Khắc Lỵ Tư Đề Na, trong mắt mang theo vẻ trêu chọc.

Ở trên ghế, Chu Bạch từ từ ngồi dậy, duỗi lưng, ngáp một cái nói: "Mệt chết ta. Không nghĩ tới nằm liên tục trên ghế bốn giờ lại mệt mỏi như vậy. Ôi chao, cái eo như muốn trẹo rồi. Tu luyện thật không dễ dàng."

Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Ta meo..."

Chu Bạch: "Ừm?"

Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Chu Bạch vất vả rồi, tu luyện mệt mỏi như vậy hãy nghỉ ngơi sớm đi."

Chu Bạch vặn cổ một chút, mỉm cười nhìn điểm Lại khí trên hệ thống phụ trợ gia tăng.

Trải qua bốn giờ thử nghiệm, Chu Bạch biết một chút quy luật.

Đó là làm những việc mà mình không được giao, sẽ gia tăng điểm Lại khí. Giống như lúc trước rửa chén, đã tăng cho Chu Bạch 5 điểm Lại khí.

Mà những việc này chỉ cần có người thay hắn làm là được. Ví dụ như lúc sau Chu Bạch hứa giúp ông lão quét giọn nhưng không làm mà để Khắc Lỵ Tư Đề Na đi làm. Hắn chỉ nằm trên ghế, cũng thu được 5 điểm Lại khí.

'Mèo nằm không cũng chẳng để làm gì, ta thì bận chăm sóc lão tiên sinh, đương nhiên Khắc Lỵ Tư Đề Na phải đi làm rồi.' Chu Bạch sờ lên cằm nói ra: 'Nhưng mà làm việc phải có một quy luật rõ ràng. Trong một ngày làm một công việc nhiều lần để kiếm điểm Lại khí chắc là không được.

Mà ta cố ý nhận mình là Trương Ái Đạo để chữa bệnh gì đó cho lão tiên sinh cũng không thể làm được.'

Sau khi Chu Bạch hiểu ra, thu thập Lại khí ở trên hệ thống phụ trợ sẽ theo một quy luật gì đó. Mặc dù hắn vẫn chưa hiểu rõ hoàn toàn, vậy trước mắt tốt nhất là thuận theo tự nhiên, tận dụng mọi thứ.

'Nguyên lý cơ bản của điểm Lại khí này là gì đây? Thay đổi thời gian? Thay đổi nhân quả để nhận được sức mạnh? Tạo ra vũ trụ song song? Trong tương lai tạo ra một lực lượng mới?'

Chu Bạch lắc đầu, nguyên lý thực của Lại khí đối với hắn vẫn quá cao thâm, đoán mò cũng không được gì. Còn lại mấy ngày, trước khi bắt đầu khảo nghiệm nhập học, ta phải cố hết sức tăng lên điểm Lại khí và điểm nguyên thần của mình.

Thế là mấy ngày kế tiếp, Chu Bạch ở trong nhà của ông lão, mỗi ngày đều cố gắng luyện tập, không ngừng tăng điểm Lại khí lên, sau đó là tăng lên điểm nguyên thần.

"Khắc Lỵ Tư Đề Na! Đi sau sàn nhà."

"Khắc Lỵ Tư Đề Na! Bóp eo cho ta, nằm mỏi quá."

"Khắc Lỵ Tư Đề Na! Buổi tối ta muốn ăn phật nhảy tường..."

"Ngươi đủ chưa! Phật nhảy tường? Ta tự tử làm long tranh hổ đấu cho ngươi ăn có được không hả?"

Thời gian trôi qua từng ngày, mỗi ngày cứ tu luyện như vậy, một đêm trước ngày khảo nghiệm nhập học, Chu Bạch chẳng những tăng điểm nguyên thần của mình đến 99 điểm, còn tư thêm 1000 điểm Lại khí.

Nhìn 1000 điểm Lại khí cùng 99 điểm nguyên thần, Chu Bạch ngưng trọng nói: "Hôm nay ta muốn thử một chút, có thể tăng điểm nguyên thần lên 100 hay không?"

Theo Trương Ái Đạo giảng giải, đạo hóa độ là 0%, trước khi chính thức tu luyện nguyên thần lực đạt tới 99 điểm là cao nhất.

Nhưng mà hệ thống phụ trợ không phải vật tầm thường, nó trực tiếp tăng điểm cho Chu Bạch, rất có thể giúp hắn đột phá giới hạn 99. Để trong khảo nghiệm nhập học ngày mai bộ lộc tài năng.

Trong lòng muốn thử một chút, nhưng lúc Chu Bạch vừa mới thêm vào, trong đầu lại nhớ ra một số hình ảnh.

Trụ sở dưới đất, trong mật thất thi thể chất đống.

Ngải Toa bị yêu hóa biến thành chó.

Nửa người phía trên của Ban Độ bị vặn vẹo.

Phụ thân của Trương Ái Đạo bị lẩm cẩm.

Từng cảnh hiện lên ở trong đầu của Chu Bạch, từng chút dập tắt dục vọng trong lòng hắn.

"Chu Bạch, bài học cuối cùng của ta, sống sót, cho dù có thấy mình nhỏ bé, sợ hãi, tuyệt vọng cỡ nào... hãy cố gắng sống sót."

Bên tai như nhớ âm thanh của tiến sĩ Trang, Chu Bạch lắc đầu: "Hô, thôi được rồi. An toàn trên hết, an toàn trên hết. Mà nếu vượt qua 99 điểm, dễ làm người khác chú ý, cũng chưa chắc tốt."

Thế là cuối cùng Chu Bạch vẫn không có tăng điểm nguyên thần lên tới 100, nằm lên giường ngủ sâu một giấc đến mờ sáng.

Sáng sớm hôm sau, khi Chu Bạch vừa mới rời giường, một cỗ mùi thơm nhanh chóng xộc vào mũi hắn.

Phụ thân Trương Ái Đạo bưng một tô mì đi ra, nhìn Chu Bạch nói: "Đạo Đạo, hôm nay ngươi phải đi khảo nghiệm, cha xuống bếp nấu mì cho ngươi còn có thêm hai quả trứng chần nước sôi."

Chu Bạch ngẩn người, khóe miệng mỉm cười nhận lấy bát mì, vừa ăn vừa nhẹ giọng nói: "Cám ơn, cha."

Lão giả nghe vậy chấn động, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ.

Mở ra cửa chính, Chu Bạch bước ra bên ngoài, sau lưng ông lão phất tay hô: "Đạo Đạo! Cố lên!"

Chu Bạch vẫy tay để lão ông lão trở về.

Khắc Lỵ Tư Đề Na ghé miệng vào cửa cửa sổ, nở cụ cười nói: "Hỗn Thế Ma Vương này cuối cùng cũng đi, không được, ta phải nhanh chuồn thôi, thời gian này ta quá mệt mỏi, nếu như cứ tiếp tục chờ đợi, mèo ta sớm muộn gì cũng cực khổ mà chết ."

Nói xong, Khắc Lỵ Tư Đề Na nhanh chóng muốn rời đi nhưng thấy Ngải Toa ngậm cái bát xuất hiện ở trước mặt, chạy quanh nàng lắc lắc.

"Ta không có thời gian cho ngươi ăn!" Khắc Lỵ Tư Đề Na hừ lạnh một tiếng, len lén mở ra cửa cửa sổ muốn chạy đi, sau một khắc nàng cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, hóa thành một làn khói trắng, không ai nhìn thấy chui vào trong mi tâm Chu Bạch.

Chỉ còn lại Ngải Toa nằm ở cửa sổ, ngậm thau cơm, bên trong miệng phát ra âm thanh ô ô.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diegoa6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Tình_nhạt_như_nước
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.