Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2909 chữ

Hôm nay, đã quá trưa, viên khả khả đeo túi to túi nhỏ cùng với thợ chụp ảnh xông vào trong nhà Lương Thần.

Lương Thần vừa dậy, còn phải luyện thanh, bị tiếng mở cửa đột ngột của nha đầu này dọa 1 phát, âm cao dồn nén lại cổ họng , suýt chút nữa bị vỡ rồi.

Lương Thần uống 2 ngụm nước, nói: “khả khả, muốn thất nghiệp sao?”

Viên khả khả đang chỉnh lý đồ đạc, vội ngẩng đầu lên, 2 mắt đờ ra: “á?”

Lương Thần từ từ đi qua chộp lấy bả vai cô, “ em nếu như dọa chết tôi rồi, lấy ai trả lương cho em hả”

Cô quét mắt qua 3 thợ tạo hình ở phía sau: “trương tỷ, bọn chị sao cũng đến rồi?”

Trương tỷ mở bao cọ trang điểm ra, trải lên bàn trang điểm của Lương Thần, rút 1 cây cọ giũ 1 cái, thoạt nhìn có chút giống đầu bếp.

Lúc trương tỷ nhìn về phía Lương Thần, Lương Thần cảm thấy trên người như lấp đầy: thịt thủ,thịt chân giò, sườn heo, thịt cốt lết.

“là khả khả gọi bọn chị đến.” trương tỷ nói, “ hôm nay không phải là ghi hình chương trình sao?”

“đúng thế.” Lương Thần nói, “ nhưng mà sao lại đến nhà em?”

Đội ngũ của trương tỷ luôn phục vụ Lương Thần, tình huống này, thông thường đều là đến phòng hóa trang của đài truyền hình rồi mới làm.

“bởi vì hôm nay!” viên khả khả mở to nhãn cầu, vung vẩy cây lược trong tay, “ mạnh lam chi cũng sẽ đi Bắc Nguyên vệ thị!”

Lương Thần: “so?”

Viên khả khả nói: “mặc dù không cùng phòng ghi hình, nhưng lỡ như bọn chị đụng nhau trước phòng trang điểm thì làm thế nào? Chị không thể thua được!”

Lương Thần nghĩ 1 chút rồi quay người đi.

Viên khả khả ở phía sau hô lớn: “chị làm gì thế!”

Lương Thần: “thoa tinh dầu dưỡng da!

*

Sau khi tới hậu trường phòng ghi hình bắc nguyên vệ thị, Lương Thần trên đường cũng không gặp mạnh lam chi, ngược lại gặp phải 1 nhân vật chính khác.

Khi trợ lí thợ tạo hình của Lương Thần đứng tụm lại ở trên cầu thang, có 1 thân ảnh lẻ loi đang đứng ở cửa phòng làm việc của người chế bản, vừa vắng lặng vừa thê lương.

-- Nhạc vũ huân.

ở trong hành lang chữ T, ánh sáng đèn hành lang chỗ Lương Thần đứng không đủ, nhạc vũ huân đứng đúng chỗ lối đi của mọi người, 2 bên lần lượt thông đến phòng ghi hình số 1 và số 2.

Trên trường lang tối mờ, Lương Thần hào quang chiếu rọi, mà nhạc vũ huân đứng ngay dưới chỗ ánh đèn chiếu vào mà lại giống như đứng ở nơi khuất bóng, cái dung mạo đã từng khiến ngta phải kinh diễm ấy cũng trở nên u tối thất sắc.

Bước chân của 1 nhóm người đột ngột dừng lại, không biết nên đi tiếp hay lùi lại.

Khó xử nhất vẫn là mấy nhân viên của bắc nguyên vệ thị, bọn họ cũng không sao ngờ tới là nhạc vũ huân vẫn chưa rời đi, lại còn đụng phải ở chỗ này…

Lương Thần phất phất tóc mái, tầm mắt ngước nhẹ, bày ra khuôn mặt thờ ơ lạnh nhạt.

Mà ở dưới chân, gót giầy của cô sắp sửa đục lỗ trên sàn đến nơi rồi.

“anh ta ở đây làm cái gì thế?” Lương Thần nói ko to ko nhỏ nói, khiến cho nhân viên bắc nguyên vệ thị ko biết là cô muốn hay ko muốn để nhạc vũ huân nghe thấy.

“anh ta, anh ta” bọn họ còn đang lắp bắp chuẩn bị chọn từ để nói, nhạc vũ huân bên kia đã quay đầu nhìn sang.

Nhất thời, khuôn mặt đẹp đẽ của anh ta như cùng chung màu sắc với ánh sáng đèn, đỏ đỏ xanh xanh tím tím, trong mấy giây đổi liền mấy cái màu sắc, cuối cùng, cố định giữa đỏ với trắng.

Anh ta mở miệng, “ Thần thần….”

Tiếng vang của giọng nói băng qua cả 1 hành lang rất dài, dội thẳng vào tai mỗi người ở đó.

Tiếp đó là mấy giờ im lặng như tờ.

Mọi người đều đang đợi, Lương Thần đáp lại như thế nào.

“hỏi anh đấy.” Lương Thần 1 chân đứng thẳng tắp, 1 chân cong lại, đầu gối co lên, chỉ có mũi giầy chạm đất, “anh ta ở đây làm cái gì thế?”

Từ đầu đến cuối, câu hỏi của cô ko có chút thay đổi, dương như căn bản đều ko có nhìn đến nhạc vũ huân.

Người của bắc nguyên ngốc nữa thì đến lúc này cũng rõ mồn một thái độ của Lương Thần rồi.

“à là như này, khoảng thời gian trước đài chúng tôi đang chuẩn bị 1 chương trình âm nhạc, cần 2 người dẫn chtrinh, 1 người trong số đó là anh ấy, bởi vì xảy ra cái đó, cái chuyện đó, đài quyết định đổi người, thế nên anh ta hôm nay qua đây muốn tranh thủ 1 chút.”

Tranh thủ?

Cái chương trình gì mà cần nghệ sĩ phải chạy tới trước cửa phòng làm việc của giám đốc sản xuất “tranh thủ”?

Nói dễ hiểu 1 chút chính là nhạc vũ huân bị từ chối rồi sau đó lì lợm đứng đây ko chịu đi.

“tranh thủ” 2 chữ này dùng đã rất lương thiện rồi.

Mấy tháng trước, nhạc vũ huân cọ nhiệt của Lương Thần mà nhận tống nghệ mỏi tay, sao bây giờ mạnh lam chi không cho nổi anh ta tài nguyên nữa rồi sao?

À, khả năng nhạc vũ huân quên rồi, mạnh lam chi cũng là dựa vào kim chủ sau lưng nâng lên. Xảy ra sự việc này, kim chủ không hứng thú nữa rồi, mạnh lam chi còn dám đem theo nhạc vũ huân?

Lương Thần ồ 1 tiếng, giẫm giẫm chân, bước từng bước tới phòng làm việc của giám đốc sản xuất.

Nhạc vũ huân nhìn thấy cô đi qua, yết hầu chuyển động lên xuống, bàn tay khẽ đưa ra trước, 2 chân mở ra 1 chút, là tư thế nghênh tiếp.

Lương Thần nghiêng người, cách anh ta nửa mét.

“nhạc vũ huân, tôi có 1 chuyển muốn thỉnh giáo anh.”

“thần thần….anh….”

“xuỵt….”Lương Thần ra dấu bảo anh ta im miệng, “ cái chiêu chặt chân sau rồi quay lại bám bàn tay bẩn thỉu lên ng tôi là ai dạy anh thế?”

“xảy ra chuyện còn muốn tôi giúp anh, da mặt từ lúc nào đã trở nên dày thế này rồi.”

“thần thần, chúng ta đi ra ngoài nói, chúng ta- - ” nhạc vũ huân nhìn thấy người phía sau đều đang nhìn 2 người bọn họ, trên mặt có chút không nén đc giận, “ em nghe anh giải thích.”

Từ lúc anh ta ngoại tình với mạnh lam chi bị bạo quang đến nay, công ty Lương Thần đơn phương cự tuyệt tất cả những gì liên quan đến anh ta, Lương Thần bản thân cũng như thế, vì vậy đến bây giờ bọn họ mới tính là chạm trán chính thức.

“anh với mạnh lam chi không phải như mà phóng viên đưa tin, anh vs cô ấy chỉ là chơi chơi 1 chút mà thôi, đàn ông đều sẽ phạm phải 1 lần lỗi như này mà, em tha thứ cho anh được không?

Lương Thần liếc nhìn phòng thu hình ở sau lưng hắn ta, dựa vào tượng, đưa đưa tay lên, ý là muốn anh ta tiếp tục nói.

Nhạc vũ huân hít mạnh 1 hơi, nén đủ lực nghĩ hôm nay nhất định phải xoay chuyển Lương Thần, bằng không lần sau ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có nữa rồi.

“thần thần, anh tối hôm đó uống nhiều rồi, em tin anh đi, anh, anh lúc trước đều không biết cô ta, chỉ là bạn bè gọi đi chơi cùng nhau, sau đó uống say, anh cũng ko biết chuyện là như thế nào, cô ta lại cứ quấn lấy anh, anh lúc đó nhât định là lơ mơ ko biết gì nữa rồi…”

Lời này, nghe đến cả viên khả khả ở hành lang bên kia với các nhân viên khác đều tin luôn rồi.

Nhất định là mạnh lam chi cho anh ta uống thuốc rồi, sau đó nữ nhân 1m6 mấy đó cưỡng chế nam nhân 1m8 mấy này dẫn đi khách sạn.

ừ, nhất định là như này.

Lương Thần gật gật đầu, “rồi sao nữa?”

“sau đó, sau đó thì bị quay được…” nhạc vũ huân sắc mặt ngày càng đỏ, huyết quản trên cổ họng nổi hết lên rồi, chính xác là đang dùng sinh mệnh diễn kịch.

“thật đấy mà, thần thần em tin anh, anh có em rồi sao có thể nhìn trúng mạnh lam chi nữa?”

“vậy sao?” Lương Thần cong cong khóe miệng, không giống như đang cười, ko thể nói ra là cái biểu cảm gì, khiến nhạc vũ huân trong lòng nổi lên 1 trận kinh hãi.

“mạnh lam chi là loại người gì người trong giới chúng ta còn không rõ sao? Anh làm sao có thể nhìn trúng cô ta đc!”

“nhạc vũ huân!”

Đột nhiên, 1 tiếng phụ nữ chói tai xé nát bầu không khí yên tĩnh.

Âm thanh này, nhạc vũ huân quen thuộc hơn bất cứ ai có mặt ở đây.

Hồn vía hắn ta trong nháy mắt bị 1 bàn tay vô hình từ đỉnh đầu treo lên toàn bộ, lấy đi hết thảy toàn bộ lí trí của hắn ta.

quay người lại cứng đơ như 1 cỗ máy, khẩn cầu vừa rồi xuất hiện chỉ là ảo giác, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy người phụ nữ đó, nhạc vũ huân trong lòng liền nghĩ: nguội triệt để rồi.

“anh, anh làm sao lại ở đây?”

Phía sau lưng nhạc vũ huân, thông với hành lang phòng ghi hình số 2, mạnh lam chi tức đến toàn thân run lẩy bẩy.

Cô ta đã ở hậu đài hóa trang xong rồi, làm xong kiểu đầu buộc chỏm cao ở sau, mặc áo nỉ màu vàng in hình con ngỗng - - rõ ràng là hóa trang thành cổ linh tinh quái, thế mà lại bị nhạc vũ huân làm cho tức đến ngũ quan méo mó biến hình.

“anh vừa rồi nói cái gì?”

Âm thanh của mạnh lam chi nén xuống rất trầm, mỗi chữ đều run lên, so với tiếng gào thét vừa nãy càng làm cho ngta khiếp sợ hơn.

“anh, anh,..” nhạc vũ huân trái nhìn Lương Thần, phải nhìn mạnh lam chi, lại hy vọng tột cùng bản thân lúc này nổ tung tại chỗ.

Đt của Lương Thần đột nhiên vang lên 1 tiếng.

Lục Cảnh gửi cho 1 cô tấm ảnh, 1 mình 12 mạng.

Lương Thần cúi đầu, bắt đầu gõ chữ, hoàn toàn quên mất cuộc chiến mà mình vừa gây ra.

Lúc Lương Thần đang định tiếp tục tranh luận với Lục Cảnh việc cô phải hay không phải hộp tử tinh, viên khả khả ko biết từ chỗ nào đi qua, kéo kéo tay áo cô.

“thần tỷ, 2 người này không phải sắp đánh nhau đến nơi rồi đấy chứ?”

Lương Thần ngẩng đầu, mạnh lam chi đã hùng hổ đi tới, quản lí và 3 trợ lí theo sau chạy ra kéo cô ta lại, nhưng mấy người này trong lòng cũng tức không kém, không dùng bao nhiêu lực, mạnh lam chi dễ dàng duỗi tay ra, cho nhạc vũ luân 1 bạt tai.

“bốp” 1 phát, âm thanh phát ra cực kì sắc nét.

Nhạc vũ huân bị giáng xuống 1 cái tát, trơ trọi đứng đó, cũng không có ai đi giúp hắn ta.

Lương Thần lặng lẽ rời khỏi chiến trường, đem theo người của mình đi về phía phòng ghi hình số 1.

Làm xong chuyện phất áo ra đi, mai danh ẩn tích ( hành sự giúp người xong không để lại danh tính )

*

Chương trình hôm nay ghi hình là màn biểu diễn đặc biệt của tân ảnh đế đinh gia vận, ca khúc chủ đề bộ phim điện ảnh sắp ra rạp của anh ta do Lương Thần đảm nhiệm phần ca từ và trình bảy.

Lương Thần không phải là tay lành nghề gì trong mấy cái chtrinh tống nghệ này, toàn trình chỉ biết cười gượng, thế nên đinh gia vận luôn giúp cô xử lí những tình huống khó xử, màn ghi hình này ngược lại hoàn thành 1 cách vô cùng nhẹ nhàng, thoải mái.

Ghi hình hoàn tất, đinh gia vận liền vội vã tẩy trang.

Đinh gia vận ngoại hình đoan chính đại khí, thân thể cao lớn, rất có lộ nhân duyên, cộng thêm diễn xuất thành thục tôi luyện, phẩm chất nghề nghiệp tốt, trong giới nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Đây là lần thứ 2 Lương Thần hợp tác vs anh ta, lần trước là ở trên 1 lễ trao giải điện ảnh thường niên, Lương Thần là ca sĩ khách mời, ở hậu đài cùng vs đinh gia vận có cuộc giao lưu ngắn.

“tối nay cùng nhau đi ăn cơm nhé?” đinh gia vận vừa thay y phục, vừa nói.

Buổi ghi hình hôm nay, anh mặc một bộ comple đứng đắn, sau khi xuống sân khấu, lập tức đổi thành 1 cái áo nỉ mỏng và chiếc quần vải rộng rãi thoải mái, còn tự ti nói: “ tuổi cao rồi, nên thích mặc đồ rộng rãi như này đấy.”

“được.” Lương Thần nói: “lần trước nói mời anh ăn cơm, luôn không có cơ hội, hôm nay anh chọn địa điểm.”

Đinh gia vận nói với trợ lí bên cạnh: “ đi nhà hàng lang kiều đặt phòng.”

Ánh mắt lại hướng tới Lương Thần, tràn đầy ý cười, “ nhưng mà tôi không có thói quen để con gái trả tiền.”

Lương Thần tháo khuyên tai xuống xong đưa cho viên khả khả, “ tôi cũng 25 tuổi rồi, còn con gái gì nữa chứ.”

“25 thì đã làm sao?” đinh gia vận nói, “ so với các cô gái 18 19 tuổi, tôi càng thích 25 26 tuổi hơn.”

2 người cùng nhau đi ra ngoài, đi đến bậc cầu thang, đinh gia vận thuận tay đỡ Lương Thần, “ 18 19 tuổi quá trẻ con, 30 tuổi thì quá chín chắn, 25 26 vừa đủ, trưởng thành mà không quá khôn khéo, vẫn còn sự ngây thơ của tuổi trẻ, không thể tốt hơn được nữa.”

Lương Thần bị anh ta chọc cho phì cười, “ anh nói thế này thì tôi phải trân trọng thật tốt những năm tháng này mới được.

đinh gia vận ừ 1 tiếng, lại nói: “ cái chuyện mấy hôm trước là như thế nào thế?”

Nụ cười trên môi Lương Thần lập tức tắt lịm, “ đừng có thế chứ, anh vừa rồi vẫn còn khen, nhìn đi, đây không phải là 1 ví dụ rõ ràng về việc ruồng bỏ 1 nữ nhân 25 tuổi, ngoại tình với 1 cô gái 23 tuổi sao?”

Đinh gia vận cười 1 tiếng, nói: “ tôi nghe nói hôm nay anh ta cùng với mạnh lam chi cãi nhau trong đài?”

“ừ, canh ta tưởng tôi là xiaolongxia (tôm đầu đất), muốn nịnh hót dỗ dành tôi, kết quả bị mạnh lam chi nghe thấy.”

“tiểu long hà?”

“ý là 1 kẻ vừa điếc vừa mù.”

“ừ, sau này thế nào?”

“tôi không quản nữa.”

Đinh gia vận nhếch miệng, lắc đầu.

“ mạnh làm chi là một đứa trong não bị thiếu dây thần kinh, tới lúc đó đừng có đi tranh luận làm gì với não cá vàng.”

Lương Thần hả lên 1 tiếng, “ anh vs cô ta có quen biết?”

Đinh gia vận nói: “ lúc cô ta còn chưa hot, từng diễn vai nữ 4 trong phim phim của tôi, lúc đó với nữ 3 bất hòa, trực tiếp đem những lời mà người ta lúc riêng tư phỉ báng đưa hết lên mạng. hiện tại hot rồi, công ty phí không ít lực xóa bài viết xóa weibo mới tẩy trắng được cho cô ta.”

Lương Thần căng khóe miệng, “ vậy thì trái lại cô ta vs nhạc vũ huân cũng khá hợp đấy chứ.”

Bạn đang đọc Minh Thương Dễ Tránh Thầm Thích Khó Phòng của Kiều Diêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cnn2596
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.