Chung kết bắt đầu, chiếm tiện nghi Trữ Vinh Vinh
Thiên xoay người lại, liền cả người hoá long hình, bay đi đến chỗ Bỉ Bỉ Đông thân thể, quấn lấy nũng nịu thật giống một cái tiểu sủng vật, mà Hoả Vũ một bên đã ngất đi quá sung sướng nên cũng không biết chuyện gì.
"Cái này dâm nữ đối với ngươi dâm long xứng đôi nha" Bỉ Bỉ Đông mặt chế diễu Thiên, hắn cười cười dụi dụi má nàng, một bên hắn kiểm tra hoả cảm của Hoả Vũ, 100 điểm hảo cảm rồi, ngon lành nhận được 1000 điểm.
"Không cần ghen đâu, ta bù đắp bằng cách bồi nàng cả đêm chịu không Tiểu Đông Đông" nghe hắn nói xong, Bỉ Bỉ Đông mặt lạnh, tay nắm lấy cái đuôi dâm long tóm lấy quật xuống giường.
Nhìn thấy cái dị dương vật quen thuộc làm hai mắt Bỉ Bỉ Đông sáng lên, liền miệng hé ra bú lấy, tiếp theo là một màn cả đêm đại chiến, sáng sớm hôm sau, lúc này sáng sớm đang có hai cái miệng bú lấy dương vật của Thiên.
"Ây da nhân sinh đỉnh cao cũng chỉ như này" Thiên tỉnh dậy cảm thán sự tình, tiếp theo là chung kết trận, cũng đến lúc Thiên hắn trang bức rồi, sau khi cho hai nữ nhân uống no tinh.
Thiên tiêu soái hiện ra dâm long y phục, sau đó bước đi, lúc sau khi ba người chuẩn bị thì trên chiến đài cũng đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn đợi thánh tử cùng giáo hoàng điện hạ đến.
Sau một lúc giáo hoàng phía trên ghế ngồi của mình cũng xuất hiện, nhưng kì lạ là ghế của thánh tử cư nhiên không thấy thánh tử đâu, lúc này Ngọc Tiểu Cương quản sát phía trên nhíu mày.
"Tiểu Cương có chuyện gì sao" Liễu Nhị Long thấy sắc mặt của Ngọc Tiểu Cương xuất hiện khó chịu thì quan tâm hỏi, mà Ngọc Tiểu Cương cùng nàng không có che giấu gì trực tiếp nói ra:
"Thánh tử kia một mục sẽ cùng với giáo hoàng xuất hiện, nhưng hôm nay cư nhiên không thấy e rằng..." Nghe Ngọc Tiểu Cương nói xong, đám người sử lại khắc đầu óc tương liên hiểu được ý nghĩ của Ngọc Tiểu Cương bên trong.
"Cái này chẳng lẽ thánh tử kia cùng chúng ta đấu" Mã Hồng Tuấn nhìn lên Ngọc Tiểu Cương hoảng sợ hỏi, mà câu hỏi của Mã Hồng Tuấn cũng là câu hỏi của đám người sử lai khắc.
"E rằng chính là như vậy" nghe Ngọc Tiểu Cương xác nhận xong, đám thất quái lập tức sắc mặt âm trầm, vậy mà bọn hắn phải đánh với cái này tuyệt thế quái vật thiên kiêu đệ nhất đại lục.
Thông tin của thánh tử đã sớm truyền khắp đại lục rồi, ai nghe xong cũng hiểu vì sao lần này võ hồn điện lại sinh ra một cái chức mới thánh tử, định trước làm giáo hoàng tương lai rồi.
Trời sinh tam vũ hồn, bẩm sinh 30 cấp hồn lực, mới là mấy tuổi hồn thánh, cái này là siêu cấp quái vật, yêu nghiệt vô cùng, thật sự trước mặt thánh tử thất quái này r rằng như sâu kiến.
Một cái Hồ Liệt Na và Tà Nguyệt dung hợp kỹ đã khó giải quyết, giờ lại thêm tuyệt đại thiên kiêu đại lục xuất thủ, thật sự quá mức tuyệt vọng mà.
"Hừ chẳng lẽ các ngươi muốn chưa đánh đã hàng, chưa đánh chưa biết ai thắng" Phất Lan Đức nói ra, làm thất quái bừng tỉnh, quả thật không thể nào chưa đánh đã hàng được.
Dù chỉ là 1% cơ hội cũng là có thể, lấy lại ý trí xong thất quái liền một cái hừng thực nhiệt huyết sôi trào, đi xuống chiến đài phía dưới, mà lúc này chiến đài vũ hồn điện cũng mở ra.
Vũ hồn điện chiến đội bước ra, mọi hướng chú ý chính là chính giữa người, một cái tiểu hài tử khả ái, người này cư nhiên chính là thánh tử vũ hồn điện, bọn họ sớm biết hình dạng thiếu niên kia của thánh tử chỉ là huyễn ảo mà thôi.
Hình dạng này mấy tuổi hài tử mới là chân chính hình dạng của thánh tử, mà đường tam hơi nhíu mày, bộ dạng hài tử này hắn biết đây vẫn chưa phải chân chính bộ dạng.
Đối phương quỷ dị tại sao muốn che giấu chân chính bộ dáng của mình, Đường Tam không biết, hắn biết mình cùng đối phương đương nhiên đồng tuổi, hình dạng phải cùng mình giống nhau tuổi tác mới đúng.
Mà Thiên sở dĩ sử dụng hình dạng hài tử, đương nhiên là dễ dàng lấy hảo cảm nhất hình dạng, hắn nhìn bản hệ thống xuất hiện cười một cái, quả nhiên đúng với hắn suy đoán.
Hảo cảm của ba mỹ nhân Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh, Tiểu Vũ, hảo cảm từ 0 lên 10, quả thật làm hắn không phụ kì vọng mà, Bỉ Bỉ Đông vuốt mắt, tên này nàng hiểu rõ ý nghĩ của hắn quá mà.
"Thánh tử đây là quá dễ thương đi" Trữ Vinh Vinh cảm thoáng một câu, tiểu hài tử này quá mức dễ thương, muốn đem má bánh bao kia nựng một cái.
"Oai, mấy tỷ tỷ bên kia thật xinh đẹp a" lúc này bên kia tiểu hài tử chỉ về các nàng nói xong làm cho trái tim các nàng có chút cảm giác loạn nhịp, thế giới này tại sao có người khả ái như vậy.
"Cẩn thận, kẻ này là địch nhân" Đường Tam nhắc nhở một câu đem các nàng hồi phục thần trí, đúng vậy đối phương chính là địch nhân, cư nhiên không thể vì dễ thương sẽ nương tay, nhưng sau trận chiến có thể cùng bọn họ hảo hảo kết thân hài tử này cũng được.
"Được rồi, trận chung kết chính thức bắt đầu" nghe âm thanh Bỉ Bỉ Đông vang lên xong, trận chung kết cũng đã chính thức bắt đầu, cả hai đội lao vào nhau.
Chỉ riêng một người vẫn đứng tại chỗ tiểu hài tử, hắn nhìn ngốc trệ bộ dạng, mà trên đấu trường này, thất quái đương nhiên không muốn dây dưa con quái vật này.
"Tỷ tỷ xinh đẹp a" sau một lúc đình trệ thời gian hắn bắt đầu di chuyển, nghe âm thanh phát ra, hắn đây là hướng đến Trữ Vinh Vinh đến.
"Không xong thánh tử muốn hướng Vinh Vinh tấn công" Đới Mộc Bạch hét lên, lúc này bọn họ chỉ có một người là Mã Hồng Tuấn đang bảo hộ Trữ Vinh Vinh, đối với cái này thánh tử, Mã Hồng Tuấn khác gì rác rưởi.
"Hừ muốn đánh Vĩnh Vinh phải qua xác ta cái đã" Mã Hồng Tuấn tuy sợ hãi nhưng vẫn lao đến, tuy nhiên làm hắn quê độ chính là hắn bị một luồng áp lực bức xuống khi gần đến thánh tử thân thể.
Lập tức làm Mã Hồng Tuấn bị đè xuống thân thể không thể cử động, cơ thể mập mạp của Mã Hồng Tuấn run lên vì sợ hãi, đũng quần cũng xuất hiện ít nước.
Trong khoản khắc gần đó, hắn cảm giác được tư vị tử vong, thấy cảnh tượng này, mọi người liền cảm nhận được thế nào là thánh tử tư thái tuyệt đại thiên kiêu a.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo càng làm mọi người chấn kinh, thánh tử kia không phải tấn công đến Trữ Vinh Vinh mà là yên vị trong lòng nàng, thoải mái bày ra bộ dạng, thấy tình cảnh này toàn bộ vũ hồn điện đệ tử không biết nói gì.
Mà Trữ Vinh Vinh lúc đó nhắm mắt lại, vốn tưởng mình xong rồi, không ngờ mở mắt ra, phía dưới chân là một cái tiểu hài tử dễ thương, hai tay dơ lên cao đòi nàng bế.
"Tỷ tỷ bế ta được không" hai mắt của nó long lanh nhìn lên nàng, đối với yêu cầu của đứa nhóc đáng yêu này nàng tức nhiên không thể từ chối, nàng bế hắn lên xong tay của hắn còn không yên vị chiếm tiện nghi nàng, tay đặt lên ngực ôm chặt, mặt áp vào áo ngửi mùi hương.
"Cẩu đoản này mau buông Vinh Vinh" Áo Tư Tạp thấy cảnh này tức nhiên không thể ngồi yên được hét lên, nhưng Thiên quan tâm sao, không rồi, với lại Trữ Vinh Vinh cũng có phản ứng gì, còn rất chiều chuộng, xoa đầu đứa trẻ.
"Có vẻ như thằng nhóc thánh tử này rất thích Vinh Vinh" Cốt Đấu La nhìn Trữ Phong Trí nói, Trữ Phong Trí cũng âm thầm đánh giá thánh tử này, là phong hào lão biết thằng nhóc này chỉ đang diễn chưa có nghiêm túc.
Nhưng nếu như tiểu tử này thật yêu thích cô gái mình thì lão sẽ gả, dù sao cũng là tương lai giáo hoàng, cùng với cái này con gái lão xứng đôi, xứng hơn tên Áo Tư Tạp kia rất nhiều.
"Đệ có thể giúp tỷ được không" Trữ Vinh Vinh hướng Thiên nói, nàng biết thánh tử rất mạnh, nếu có thể để hắn giúp một tay thì sử lai khắc sẽ có phần thắng cao hơn.
"Được nha, nhưng tỷ phải hôn ta một cái".
"Không được Vinh Vinh" Áo Tư Tạp nghe xong hét lên không đồng ý, người con gái của hắn sao có thể hôn một người khác, dù chỉ là một cái tiểu hài tử, cũng là không được.
"Được" nàng nhanh chóng đồng ý, hôn cũng chỉ có thể là hôn má một cái với tiểu hài tử này, thì có gì đâu, nghe Trữ Vinh Vinh nói xong sắc mặt của Áo Tư Tạp tối sầm lại, mà Thiên nở ra một nụ cười rất tươi.
"Được vậy tỷ tỷ để ta giúp ngươi một tay" Thiên ở trong lòng nàng nói, nói xong tay hắn dơ ra, xuất hiện ra một thanh kiếm xuất, những vòng hồn hoàn cũng xuất hiện, điều làm tất cả phải bất ngờ là toàn bộ hồn hoàn của thánh tử đều là vạn năm, chỉ riêng cái thứ bảy là một màu đỏ.
Thanh kiếm vũ hồn kia cũng rất đẹp, đây là một thanh thần kiếm, lưỡi kiếm toả ra một cái ánh hào quang rực rỡ, thật sự rất đẹp, Thiên buông hoàng thiên thần kiếm, làm nó rơi xuống mặt đất, ngay khi mũi kiếm rơi xuống, hồn kỹ kích hoạt.
Một cái tuyệt cảnh xuất hiện bao quát cả đấu trường, hình thành lên một khu vườn cỏ xanh tươi, cùng với cây cối sung sê, một cái núi xuất hiện chảy xuống thác nước tạo thành cầu vòng, dòng nước từ thác tạo thành một con suối, toàn bộ kết hợp lại giống như tiên cảnh bên trong.
"Chúc phúc" ngay khi Thiên nói xong, bốn nữ nhân, bao gồm Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Hồ Liệt Na, bốn người lập tức hồn lực đại thăng đạt lên 10 cấp hồn lực, hồn lực trong cơ thể hồi phục liên tục.
"Đây là..." đám người lần nữa ngốc xuống tình huống, hồn kỹ của vị này thánh tử thậm chí còn có thể đem hồn lực của bọn họ tăng lên mất chục cấp độ, quá nghịch thiên.
"Thánh tử đại nhân xin chúc phúc cho ta với" Diễm lúc này xoay sang thánh tử cầu sinh chúc phúc, nhưng đổi lại Thiên lạnh lùng nói:
"Ngươi xứng, chúc phúc này, chỉ xứng với các tỷ tỷ mà thôi" nói xong Thiên xoay người vào dụi dụi ngực Trữ Vinh Vinh, mà đám người vũ hồn điện cũng á khẩu, đây rõ ràng là bên kia đồng đội.
Còn là một cái vì sắc quên hết, chứng kiến thánh tử cư nhiên theo phe địch thật sự bọn họ không thể nói nổi, mà lúc này có lẽ thảm nhất có lẽ là Đường Tam, Hồ Liệt Na bỗng nhiên tăng lên 10 cấp hồn lực.
Dung hợp kỹ yêu mị uy lực tăng lên bội phần, làm Đường Tam phải sử dụng hết con bài tẩy của mình để đối chọi, Hồ Liệt Na cảm động khi thánh tử đại nhân vẫn nhớ đến nàng.
"Tỷ tỷ hôn ta đi" Thiên nhìn nàng, Trữ Vinh Vinh vui vẻ đồng ý, môi nàng hạ xuống cái má phúng phính bánh bao, bất ngờ Thiên xoay đầu một cái, đôi môi nàng đặt lên môi hắn.
"Hừ đệ không được xấu xa như vậy nữa nghe chưa" Trữ Vinh Vinh không bị cướp đi nụ hôn đầu, không có tức giận mà chỉ nở một nụ cười rồi vuốt ve mặt của Thiên, nàng vốn tưởng sẽ phải đánh với cái này bá đạo thánh, nhưng không ngờ dễ dàng như vậy đối phó.
"Ta liều với ngươi thằng nhóc chó chết" Áo Tư Tạp nhìn cảnh người mình yêu bị cướp nụ hôn đầu, cả người nổi sát ý không quan tâm gì nữa, lao về phía của Thiên.
Chỉ thấy tiểu hài tử trong lòng của Trữ Vinh Vinh, dụi dụi đầu và lòng nàng, người hơi run giống như sợ hãi, nhưng tay hắn vẫn dơ ra về phía Áo Tư Tạp, tay chỉ ra một ngón, dễ dàng chặn lại quyền của Áo Tư Tạp đánh đến.
Gàooooooooo.
Bàn tay bé nhỏ kia bỗng xuất hiện ra một con rồng khủng bố, toàn thân vẩy đen, chín cái sừng trắng, một thân bá khí, đánh bay Áo Tư Tạp ra xa, hắn nằm quằn quại trên mặt đất vô cùng đau đớn, đánh xong Áo Tư Tạp con rồng này liền trở lại Thiên thân thể.
"Tỷ tỷ ta sợ quá, có người xấu muốn đánh ta" Thiên cứ dụi dụi vào ngực của Trữ Vinh Vinh, ôm lấy thân thể của nàng vô cùng sợ hãi, nếu không phải tận mắt thấy hắn áp bức Áo Tư Tạp, nàng cũng sẽ bị bộ dáng đáng thương này lừa.
"Ngoan không sao cả" Trữ Vinh Vinh cũng chỉ có biết an ủi hắn mà thôi, xoa đầu của tiểu hài tử trong lòng của nàng, thấy cảnh tượng này Áo Tư Tạp lần nữa thổ huyết ngất đi...
Đăng bởi | khanghaihuynh |
Thời gian | |
Lượt thích | 13 |
Lượt đọc | 893 |