Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Trên đại lục Trung Châu này, có hơn một trăm quốc gia lớn nhỏ. Quốc gia nơi Vũ Hóa Môn đang tọa lạc có tên gọi là Đại Tấn, một trong sáu quốc gia hùng mạnh ở Trung Châu.

Sơn mạch lớn nhất đại lục Trung Châu, ‘Côn Hư Sơn Mạch’, bắc ngang qua toàn bộ Đại Tấn. Mà những môn phái tu chân trong quốc gia này, đại đa số đều lựa chọn một ngọn núi phù hợp bên trong sơn mạch này. Sau đó khai khai tông lập pháp, tuyển nhận môn đồ. Vũ Hóa Môn chính là một trong số đó.

Đương nhiên, Vũ Hóa Môn chẳng qua chỉ là một môn phái nhỏ nằm ở khu vực vắng vẻ ở Tây Nam nước Đại Tấn mà thôi. Chưa cần nói tới tu chân giới ở toàn bộ đại lục Trung Châu này, dù chỉ là trong nước Đại Tấn, cũng không có thứ hạng.

Nếu không phải Tần Xuyên vô tình trở thành chưởng môn, đoán chừng vận mệnh của Vũ Hóa Môn cũng sẽ giống như những môn phái nhỏ khác trong núi. Truyền thừa càng ngày càng suy bại, cuối cùng dù không phải là bị thế lực bên ngoài tiêu diệt, thì cũng là tự động diệt vong.

Căn cứ theo trong sách ghi lại, khu vực xung quanh Vũ Hóa Môn cũng không có đại tông môn siêu cấp tồn tại. Môn phái có được cao thủ Trúc Cơ kỳ trở lên, cũng chỉ vẻn vẹn hai cái. Phân biệt là Trường Hòa Kiếm Phái và Tiên Thiên Tông, còn lại đều là một số môn phái có thực lực yếu kém khác.

Điều này đối với Tần Xuyên mà nói chính là chuyện tốt. Thực lực chỉnh thế càng yếu, như vậy càng lưu lại không gian cho hắn phát triển càng lớn. Chính mình hoàn toàn có thể xưng hùng ở khu vực này trước, sau đó sử dụng nơi này như bàn đạp, thống trị toàn bộ thế giới tu chân này!

Đương nhiên, Vũ Hóa Môn trước mắt chỉ vẻn vẹn có hai tên đệ tử, ngay cả một tên tán tu giết tới tận cửa, đều thiếu chút nữa xóa tên môn phái khỏi thế giới tu chân này. Thống trị toàn bộ thế giới tu chân gì gì đó, thực sực là mục tiêu quá mức to lớn.

Bảo trì ít xuất hiện, từng bước đem môn phái phát triển tới lớn mạnh, mới là lựa chón sáng suốt nhất.

Một môn phái có lớn mạnh hay không, biểu hiện trực quan nhất chính là số lượng môn nhân. Bởi vậy, sau nhiều ngày tiềm tu, Tần Xuyên quyết định xuống núi, mở rộng sơn môn, tuyển nhận đệ tử!

Từ khi Tần Xuyên xuyên qua tới Vũ Hóa Môn này, chưa bao giờ hắn rời khỏi Phi Vũ Sơn. Ngoại trừ những gì đã đọc được trong【Trung Châu Chí】, những ký ức khác trong đầu hắn hầu như bằng không.

Người có kinh nghiệm thế tục phong phú trong Vũ Hóa Môn, chính là Trần bá. Tần Xuyên ý định trước tiên cùng Trần bá thương lượng một chút, sau đó mới quyết định về việc chiêu mộ đệ tử.

Rời khỏi Phi Vũ Phong, lần nữa đi tới Đại Lâm Phong. Quả nhiên đúng như những gì mà Tần Xuyên dự đoán, Trần bá hiện đang bận rộn chỗ linh điền cấp một.

"Trần bá, những ngày này hẳn là ông đều rất bận rộn a?" Đứng ở bên ngoài linh điền, nội tâm Tần Xuyên không khỏi có chút áy náy. Thời điểm lần trước rời khỏi nơi này, linh điền vốn chưa có gì, bây giờ đã biến thành một mảnh xanh tươi. Xới đất, gieo hạt, nhổ cỏ, tất cả đều do một tay Trần bá xử lý, thật sự là khổ cực cho lão nhân gia này.

Lần này xuống núi, ngoại trừ tuyển nhận đệ tử, cũng cần phải chiêu một mấy tên tạp dịch khác. Không thể cứ luôn để cho Trần bá vất vả như vậy. Tần Xuyên không khỏi nghĩ thầm.

Bất quá Trần bá hiển nhiên cũng không có cảm giác bản thân vất vả. Ông từ trong linh điền đi ra, sau khi hoàn tất thi lễ xong thì vừa cười vừa nói: "Chưởng môn, mấy ngày nay bận rộn thì đúng là bận rộng, bất quá nội tâm cũng rất thoải mái! Đúng rồi chưởng môn, mười mẫu đất mà ngài làm ra thật sự là quá

thần kỳ. Vốn là sau khi gieo hạt, phải đợi một thời gian ngắn mới có thể sinh ra cây non. Thế nhưng những hạt giống này ở trong linh điền, chỉ vài ngày ngắn ngủi, toàn bộ đều đã sinh trưởng. Hơn nữa một cây so với một cây còn khỏe mạnh hơn, thật sự là khiến cho người ta hạnh phúc!"

Tần Xuyên nói ra: "Trần bá, mười mẫu điền này của chúng ta, cũng không phải là đất ruộng bình thường, mà chính là linh điền! Lương thực được gieo trồng ở chỗ này, có công hiệu gia tăng tốc độ sinh trưởng. So với ruộng đất bình thường còn nhanh hơn gấp đôi."

"Tốc độ sinh trưởng nhanh hơn gấp đôi? Đây chẳng phải là có thể thu được gấp đôi lương thực sao?" Trần bá lập tức mở to hai mắt nhìn: "Chẳng những có thể biến đất hoang trở nên màu mỡ, mà còn có thể đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng. Không thể tưởng tượng được, Vũ Hóa Môn chúng ta cũng có thuật pháp tiên gia này!"

"Ha ha, công năng của linh điền cũng không chỉ có như vậy. Tương lai, ông còn có thể chứng kiến những công năng thần kỳ khác nữa." Tần Xuyên nói ra.

Không đợi Trần bá lại nói tiếp, Hằng Nhi ở bên cạnh cũng đã chớp chớp đôi mắt hỏi Tần Xuyên: "Chưởng môn, sao đột nhiên ngài lại trở nên lợi hại như vậy? Có phải ngài cũng giống như tổ sư sáng lập môn phái, nhặt được bí tịch, bảo điển thần kỳ nào đó hay không? Hoặc là được thần tiên truyền thụ?"

Bạn đang đọc Môn Phái Dưỡng Thành Nhật Chí (Bản Dịch) của Huyền Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.