Vô Đề
"Thế nhưng là…Vương viên ngoại chính là đại hộ ở bản địa. Trong nhà nuôi không ít gia đinh hộ viện, trong đó còn có mấy tên quyền cước lợi hại. Chưởng môn tuy không sợ, thế nhưng dù sao cũng chỉ có một mình..." Trần bá chần chờ một chút rồi nói.
Tần Xuyên tự tin nói: "Trần bá, ông cứ yên tâm đi. Hết thảy đều được đã được ta nắm trong lòng bàn tay."
Căn cứ vào 【Trung Châu Chí】 ghi lại, ngoại trừ tu chân giả, trong các quốc gia ở Trung Châu còn có người luyện võ tồn tại.
Bọn hắn khác với tu chân giả sử dụng thiên địa linh khí để rèn luyện thân thể. Đám người luyện võ đều dựa theo hấp thu chất dinh dưỡng trong thức ăn để giúp cơ thể cường tráng. Loại phương pháp này rất dễ dàng để nhập môn, yêu cầu đơn gian, thế nhưng cấp độ có thể đạt tới cũng rất thấp.
Trên cơ bản, tu chân giả đạt tới Luyện Khí kỳ tầng hai. Liền tương đương với người luyện võ có thực lực cao nhất trong thế tục.
Người luyện võ đạt tới thực lực đỉnh tiêm, có thể trở thành hộ vệ trong nhà các quan lớn cùng phú hộ. Hoặc là dấn thân vào quân đội, cố gắng truy cầu một cái quan chức.
Vương viên ngoại chỉ là một tên thổ tài chủ nho nhỏ ở một cái thị trấn xa xôi hẻo lánh, gia định hộ viện được cho dù được nuôi dưỡng tốt, cũng tuyệt đối không phải là cao thủ gì đó.
Còn Tần Xuyên, qua nhiều ngày tu luyện 【Ngũ Hình Quy Chân Quyết】, thực lực của hắn đã tăng lên đáng kể. Tùy thời liền có thể bước vào cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng ba, tự nhiên sẽ không đem một tên thổ tài chủ để vào mắt.
Bất quá, nếu như đối phương đui mù, như vậy Tần Xuyên cũng không thèm lưu tình đối với hắn.
Lần này xuống núi, hắn đang muốn làm động tĩnh náo nhiệt hơn một chút, nâng cao uy danh của Vũ Hóa Môn. Nếu như Vương viên ngoại chủ động đưa tới làm đá mài đao, vậy hắn cũng sẽ thỏa mãn đối phương!
Nhìn thấy Tần Xuyên có lòng tin, Trần bá cũng không dám nói thêm gì nữa, chỉ nói khẽ: "Chưởng môn, vậy kế tiếp chúng ta nên làm cái gì?"
"Ăn cơm!" Tần Xuyên búng ngón tay, nói ra hai chữ. "Trong khoảng thời gian này ông và Hằng Nhi đều đã khổ cực, buổi trưa hôm nay, chúng ta tới tửu điểm tốt nhất Lục Liễu Trấn, bổn chưởng môn mời hai người ăn một bữa thật ngon!"
"Chưởng môn vạn tuế! Chưởng môn vạn tuế!"
Nghe nói có đồ ngon để ăn, Hằng Nhi lập tức vui mừng hoan hô, tựa hồ đã hoàn toàn kết mất sự đau đớn trên khuôn mặt.
Tần Xuyên để Trần bá đi đầu dẫn đường, tới tửu điểm tốt nhất của Lục Liễu Trấn dùng bữa. Cùng lúc đó, gã nam tử cao gần nhận tiền của Tần Xuyên, đã đem toàn bộ lời nói của hắn chuyển tới phủ đệ của Vương viên ngoại.
Không chỉ như thế, sau khi đem tin tức truyền tới cho Vương viên ngoại, tên nam tử cao gầy này còn kể lể khắp nơi trong trấn rằng, Vương viên ngoại đã kết thù cùng với một môn phái có tên là tên là Vũ Hóa Môn. Hôm nay, chưởng môn của Vũ Hóa Môn tự mình đến đây hưng sư vấn tội, tuyên bố muốn san bằng phủ đệ của Vương viên ngoại!
Sau đó, một truyền mười, mười truyền một trăm, rất nhanh, toàn bộ cư dân của Lục Liễu Trấn, hầu như đều đã biết chuyện này.
Kỳ thật, đây hết thảy những điều này đều nằm trong dự liệu của Tần Xuyên.
Tìm cư dân bản địa truyền lời, ước hẹn buổi trưa ngày mai, đều là hắn cố ý làm ra. Hắn tin rằng, tên nam tử cao gầy kia, sau khi truyền lời xong cho Vương viên ngoại, không có khả năng sẽ không nói với những người khác. Tất nhiên đối phương sẽ kể lại cho người thân bằng hữu nghe. Khi đó người thân bằng hữu của đối phương lại tiếp tục kể cho người khác. Không cần Vũ Hóa Môn phải tiêu hao khí lực, liền đạt được hiệu quả tuyên truyền cực lớn.
Đợi tới buổi trưa ngày mai, Vương viên ngoại không đến bồi tội, chính mình dưới ánh mắt quan sát của mọi người, trực tiếp giết tới phủ đệ của đối phương. Đánh cho tên Vương viên ngoại phải cầu xin tha thứ trước mặt mọi người.
Bằng cách này, giá trị danh vọng cần có để thằng cấp môn phái, có lẽ sẽ kiếm được không ít. Bảng hiệu Vũ Hóa Môn, cũng có thể phát hỏa ở khu vực này. Về sau môn phái lại muốn triển khai hành động gì, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Đăng bởi | se7en2407 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |