Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Phiên bản Dịch · 994 chữ

Căn cứ theo kinh nghiệm lấy được trong trò chơi, Tần Xuyên biết rõ, có bản vẽ kiến trúc, liền có thể sử dụng Hoàng Cân Lực Sĩ Phù để tiến hành xây dựng. Bất quá Vương thẩm cùng với Trần Hạo còn đang ở trong những kiến trúc cũ của chủ phong, cũng không thể tùy tiện triển khai công việc dỡ bỏ và xây dựng lại được.

Tần Xuyên trước đem 50 lượng bạch ngân từ trong nạp giới lấy ra, gói kỹ vào trong hành lý. Sau đó tìm được Vương thẩm ở trong phòng bếp rồi nói: "Vương thẩm, nhờ bà đi tới phó phong phía Tây một chuyến, đem cái gói hành lý này đưa cho Trần bá, nói cho ông ấy biết, đây là vật Lưu chưởng môn khi còn sống để lại cho ta, để ông ấy cất thật kỹ."

"Vâng, chưởng môn." Vương thẩm mặc dù là một phụ nữ có vẻ ngoài thô kệch, thế nhưng đã ở Vũ Hóa Môn này thời gian không ngắn, cũng biết được cấp bậc lễ nghĩa. Nghe thấy Tần Xuyên phân phó, vội vàng cung kính tiếp nhận túi hành lý, sau đó bước nhanh rời khỏi chủ phong.

Sau khi Vương thẩm rời khỏi, Tần Xuyên cũng quay người rời khỏi phòng bếp, đi tới gian phòng của Trần Hạo.

Trần Hạo lúc này đang ngồi ở trong phòng, chuyên tâm tu luyện. Phát hiện Tần Xuyên đi tới thì vội vàng đứng lên muốn thi lễ.

Có những trí nhớ trong đầu mà nguyên chủ lưu lại, thêm vào đó là biểu hiện ngày hôm nay của Trần Hạo, Tần Xuyên đối với tên tiểu mập mạp này tràn ngập hảo cảm. Vỗ vỗ bờ vai của đối phương, ý bảo hắn không cần đa lễ.

Nhìn thấy bộ dạng thành thật của Trần Hạo, Tần Xuyên chợt nhớ tới hẳn là nên xem xét tư chất của tên này một chút. Không biết là Trần Hạo có linh căn hay là không.

Nội tâm vừa toát ra ý nghĩ như vậy, tin tức của Trần Hạo lập tức xuất hiện ở trước mặt Tần Xuyên.

Danh tính: Trần Hạo

Môn phái: Vũ Hóa Môn

Chức vị: Đệ tử

Linh căn: có

Tu vị:Luyện Khí kỳ tầng một.

Vậy mà có linh căn!

Phát hiện này khiến cho nội tâm Tần Xuyên rất vui mừng.

Phải biết rằng, linh căn đối với tu chân giả mà nói, thế nhưng là cực kỳ trọng yếu. Người không có linh căn, cho dù có thiên tư thông minh, ngộ tính cao hơn bao nhiêu đi nữa, cả đời cũng chỉ có thể dừng lại ở cấp độ Luyện Khí kỳ, không cách nào đột phá. Chỉ có người có được linh căn, mới có khả năng tiếp tục tiến giai.

Tiểu tử này thoạt nhìn bề ngoài có chút ngu ngơ, những cũng là người sở hữu linh căn. Đã như vậy, trách nhiệm của hắn chính là dẫn dắt đi xa hơn Trần Hạo trên con đường tu chân này.

Thu hồi giao diện tin tức, Tần Xuyên nói với Trần Hạo: "Sư đệ, trước tạm thời dừng tu luyện đã, đệ đi theo ta."

"Vâng, chưởng môn sư huynh." Trần Hạo vội vàng cung kính đáp, sau đó đi theo sau lưng Tần Xuyên, ra khỏi phòng.

Tần Xuyên đi tới khoảng sân trống trước đại điện, đứng bất động đối mặt với tấm biển của môn phái. Trần Hạo đứng ở bên cạnh Tần Xuyên, có chút tò mò hỏi thăm: "Chưởng môn sư huynh, chúng ta làm gì?"

Tần Xuyên mỉm cười: "Mang đệ đến đây, chính là muốn để cho đệ mở mang kiến thức một chút về uy lực pháp bảo còn sót lại của tổ sư gia sáng lập môn phái!"

Trần Hạo rốt cuộc cũng chỉ có tâm tính của một thiếu niên, nghe vậy thì trở nên đại hỉ. Hắn nín thở đứng bên cạnh Tần Xuyên, khuôn mặt tràn ngập chờ mong.

Tâm niệm Tần Xuyên vừa động, lấy ra bản vẽ kiến trúc cùng với Hoàng Cân Lực Sĩ Phù từ trong nạp giới lấy ra. Bản vẽ kiến trúc được trải ra trên mặt đất, Hoàng Cân Lực Sĩ Phù thì được đặt ở phía trên. Sau đó hắn niệm khẩu quyết được viết trên tấm bùa: "Thái Thượng cấp cấp như luật lệnh, Hoàng Cân Lực Sĩ nghe ta tuyên, ‘xây dựng’!"

Vừa dứt lời, bản vẽ kiến trúc trải ra trên mặt đất cùng Hoàng Cân Lực Sĩ Phù đều bị một trận gió cuốn lên giữa không trung. Ngay sau đó, trước mặt hai người bốc lên một cơn gió mạnh và bão cát. Tất cả kiến trúc đều bị bao phủ trong đó, tầm nhìn trở nên mờ hồ. Chỉ có thể nghe thấy âm thanh ồn ào, tiếng đinh đinh đang đang vang lên không ngớt.

Thẳng tới khi thời gian qua một nén nhang, bão cát trước mặt mới dần dần dừng lại. Tới khi dừng hẳn thì liền lộ ra đủ loại công trình kiến trúc được Hoàng Cân Lực Sĩ xây dựng.

Đập vào mắt đầu tiên, chính là đại điện môn phái đã được sửa chữa xong.

Đại điện của môn phái, vốn đã cũ kỹ do nhiều năm không có tiền để sửa chữa, giờ phút này đã có diện mạo mới toanh. Cửa sổ sát vách, tường ngói, toàn bộ đều đã biến mất không còn nhìn thấy. Thay vào đó là một mảnh chỉnh tề mới tinh. Điều làm người khác chú ý, chính là bảng hiệu được treo trên cánh cửa của đại điện. Những vết nứt cùng bụi bặm đã bị quét sạch sành sanh, tỏa ra một màu kim quang bóng bẩy. Ba chữ ‘Vũ Hóa Môn’ được viết phái trên, so với trước đây càng thêm khí thế mạnh mẽ.

Bạn đang đọc Môn Phái Dưỡng Thành Nhật Chí (Bản Dịch) của Huyền Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.