Sau khi kết thúc bữa ăn thì Kiều Phương rửa bát đũa rồi lên phòng bấy giờ nó mới để ý căn phòng . Căn phòng có một chiếc giường vừa đủ 2 người nằm bên cạnh là bàn trang điểm , dưới chân giường cách tầm 3m là tủ để quần áo và giày dép khá to , rộng.có một cánh cửa gần của ra vào Kiều Phương mở ra hoá ra đó chính là phòng tắm , đối diện với giường ngủ Kiều Phương là một kệ để sách cùng với bàn học tập . Chiếc bàn đối diện với cửa sổ bao quát tầm nhìn là một phần khung cảnh của ngôi nhà và một góc phần đường quốc lộ . Nhìn thôi cũng đoán được phòng này còn rộng hơn cả ngôi nhà mà nó và mẹ đang ở tuy đã sửa sang lại và nó đã khang trang hơn rất nhiều khi xưa nhưng cũng chẳng thể nào bằng một góc nơi đây. Mới thăm quan được phòng mình thôi mà đã mất hơn tiếng đồng hồ rồi bây giờ là 1h Kiều Phương dọn đồ từ vali ra để lên tủ quần áo và kệ sách vở dọn dẹp cả đống đồ đạc mẹ nó xếp vào thì cũng tầm 1h30’ nó mới vừa nằm ngả lên chiếc giường thì bỗng có tiếng gõ cửa :
“ Cộc cộc cộc ….. ”
“ con ra bây giờ đây” _ người bên ngoài chưa kịp lên tiếng thì Kiều Phương nhanh nhẹn nói
“ cạch”_ tiếng mở cửa
“ dạ thưa tiểu thư đây là đồng phục trường của cô, bà chủ kêu tôi đem nó lên cho cô. Cô mặc vào rồi xuống nhà để đến trường nhập học”_ cô người hầu dứt lời nó cầm lấy bộ quần áo
“ dạ vâng con biết rồi ạ ! Mà cô không cần gọi còn là tiểu thư đâu cứ gọi con là Kiều Phương là được rồi , con cảm ơn cô con vào trong thay đồ trước ạ”_ Kiều Phương vội nói rồi đóng của phòng cầm bộ đồ vào phòng tắm thay đồ. Thay song bộ đồ nó tự ngắm mình trong gương , với một chân váy ngắn màu đen ngắn năng động cùng với một chiếc áo sơ mi trắng kèm với một áo khoác ngoài giống kiểu đồng phục học sinh của Hàn . Đi đến bàn trang điểm cô tự tay dóc tóc xương cá kiểu nữ tính cho mình vì dù sao hôm nay cũng là ngày đầu mà. Phía Bảo Trâm cũng vậy có điều nhanh hơn kiều Phương một bước và giờ cô đã an toạ trên ghế sofa dưới nhà .hai đứa nó mặc đồng phục giống nhau chọn cùng giày thể thao màu trắng phối hợp với kiểu tóc tết xương cá lệch một bên có điều mỗi người một vẻ đẹp riêng.Kiều Phương cao 1m64 nặng 42kg thân hình khá chuẩn còn Bảo Trâm cao 1m60 nặng 42,5kg thân hình cũng chuẩn nhưng vẫn kém Kiều Phương một chút . Kiều phương mặt hình trái xoan thon gọn không đánh son phấn nhưng da cô trắng ngần môi hồng nhẹ vẻ đẹp hoàn toàn tự nhiên . Bảo Trâm cũng vậy cũng đẹp nhưng có điều cô đẹp kiểu dễ thương , trong trắng . Vừa bước xuống nhà ba mẹ Bảo Trâm liền nói
“ Kiều Phương! Con chơi thân với Bảo Trâm từ nhỏ con với gia đình ta cũng như người một nhà vì vậy ta muốn thay mẹ con chăm sóc con và còn muốn nhận con làm con nuôi của ta con có đồng ý không ? Thực ra ta rất quý con cũng muốn con là một thành viên trong gia đình ta?”_Mẹ Bảo Trâm nói lên tâm sự của lòng mình
“Dạ! Con con….”_Kiều Phương ngắc ngứ không biết trả lời ra sao thì mẹ Bảo Trâm tiếp lời
“ cứ quyết định như vậy nhá ! ”_Mẹ Bảo Trâm quyết định trong khi không để nó trả lời vì sợ nó không đồng ý đây mà 😅
“ Đúng rồi! Sắp trễ giờ rồi ta mau đi thôi”_ Mẹ Bảo Trâm nhắc nhở.
Ba người ra ngoài sảnh đã có sẵn chiếc Mercedes đã đậu sẵn ở đó cả ba người họ bước lên xe rồi sau đó phóng thẳng đến ngôi trường mới. 15 phút sau ngôi trường dần dần hiện lên trước mắt của nó. Vì Mẹ Bảo Trâm là chị ruột của hiệu trưởng ngôi trường nên chiếc xe lăn bánh đi thẳng vào trong trường . Nó nhìn xung quanh ngôi trường từ trong ô tô ra thấy không có học sinh nào quanh đây nên nó thầm nghĩ ( chắc bây giờ vào học rồi nên mới chỉ có một vài học sinh còn lảng vảng quanh sân trường).Chiếc xe dừng lại ba người bước xuống xe đi thẳng lên phòng hiệu trưởng . Đứng trước mặt nó bây giờ là một vị hiệu trưởng trẻ tuổi chắc tầm 30 tuổi còn khá trẻ so với tưởng tượng của nó, nó có hơi bất ngờ một chút.
Mải suy nghĩ cho nên nãy giờ nó cũng không biết Ba người họ nói gì mà chỉ biết bây giờ nó và Bảo Trâm phải làm một bài kiểm tra thực lực . Ngồi làm bài kiểm tra hai đứa nó không ngừng thắc mắc
“ Bảo Trâm! Cậu có thấy cái đề này dễ quá không? Bọn mình học cái này lâu lắm rồi thì phải , tớ nhớ hồi hè năm lớp 8 ba mẹ cậu cho bọn mình học cùng gia sư có học cái này rồi , có phải họ không tin thực lực của tụi mình không nhỉ ?”_Kiều Phương trong lòng thắc mắc hỏi một tràng
“ Tớ cũng không biết! Nhưng mà tớ cũng cảm thấy có hơi khinh thường bọn mình thì phải, có phải bọn họ nghĩ mình từ quê lên không làm nổi mấy đề khó hơn không nhỉ”_Bảo Trâm đáp lại
“ thôi mặc kệ đi! Mình làm trước đi rồi tính”_Kiều Phương nói
Thật ra kiến thức bọn nó đang làm là kiến thức lớp 11 có thêm 3 câu của kiến thức 12 nhưng bọn nó không hề hay biết nên mới nghĩ như vậy với lại để cho công bằng thì mẹ Bảo Trâm đã đề nghị cho chúng nó làm bài kiểm tra thực lực với hiệu trưởng và không để người ngoài nói bọn nó được vào học nhờ quan hệ con ông cháu cha. Hơn nữa Hai đề của tụi nó đang làm đều là dạng đề khó nhất của đề kiểm tra thực lực dành cho học sinh mới. 15’ sau nó làm song giờ chỉ chờ Bảo Trâm nữa thôi là hai đứa bước ra ngoài . Cô giám thị hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì sau 5’ Bảo Trâm cũng làm song rồi hai đứa nộp bài đi ra . Thấy chúng nó đi ra thầy hiệu trưởng hết sức ngạc nhiên nhưng thầy lại nghĩ rằng ( chắc là đề khó quá không làm được nên nộp bài sớm) thầy bỗng nói:
“ hình như ta ra đề hơi khó các con có thể được quyền chọn đề dễ hơn”_hiệu trưởng cười trừ nói
“ con còn tưởng đề học sinh lớp 1 luôn mất”_Bảo Trâm nói với vẻ hơi chán nản còn Kiều Phương thì không nói gì mà chỉ bụm miệng cười trừ, thầy hiệu trưởng cảm thấy hơi khó tin nhưng cũng không nói gì thêm đợi cô giám thị ra rồi xem kết quả cũng chưa muộn. Cô giám thị vừa bước ra thầy hiệu trưởng liền nói:
“ kết quả sao rồi ?”_ thầy hiệu trưởng lên tiếng đầu tiên
“ Kiều phương đạt điểm tuyệt đối 100 , Bảo Trâm đạt 99,5 ”_cô giám thị nói
“ ấy! Không thể nào được 99,5 đề này quá dễ mà cho em xem lại bài với ạ”_ lời nói này cất lên khiến cả thầy và cô đều sững người nhưng cũng đưa cho Bảo Trâm xem thì ra cô làm thiếu dấu ngoặc nên đã bị trừ điểm. Khi xem song thầy hiệu trưởng quyết định nói chuyện với mẹ Bảo Trâm định cho 2 đứa học vượt cấp lên hẳn lớp 12 nhưng bà nói hỏi quyết định hai đứa. Khi bà vừa nói song
“Hả? Cái gì? Lớp 12 ?”_cả nó và Bảo Trâm đồng thanh nói
“Phải! Hai con là trường hợp rất đặc biệt! Nếu muốn các con có thể học lớp 12 luôn cũng được bởi vì kiến thức lớp 11 các con đã vượt cả anh chị khối trên”_Thầy hiệu trưởng nói
“Thầy ơi hay thôi để chúng con học lớp 11 cũng được chứ lớp 12 con sợ chúng con chưa kịp quậy đã phải tốt nghiệp mất rồi”_Lời nói của Bảo Trâm vang lên trầm ổn nhưng đủ để thầy hiệu trưởng toát mồ hôi lạnh.
“Vậy được các con sẽ học lớp 11A1”_ Thầy hiệu trưởng nói
“Bây giờ các con theo cô giáo Chủ nhiệm lên nhận lớp . Có gì thắc mắc các con cứ liên hệ với cô hoặc gặp trực tiếp ta để trao đổi”_thầy nói tiếp
“Dạ vâng!”_ hai đứa đồng thanh đáp
Sau đó nó cùng Bảo Trâm đi cùng cô chủ nhiệm lên nhận lớp còn mẹ hai đứa đã lên xe ra về (dù gì cũng nhận con nuôi rồi nên sưng mẹ cũng không sao đâu nhỉ)
Đăng bởi | phươngminn |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |