Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 1: Cái quái gì đang diễn ra vậy

Tiểu thuyết gốc · 5583 chữ

Tôi Tên là Phúc như mọi khi, tôi đi học tới tận khuya mới về nhà sau đó mới tắm rửa ăn cơm rồi đi ngủ cứ như vậy lập lại ngày qua ngày tháng qua tháng. Cứ nghĩ cuộc đời sẽ tiếp diễn khi tôi đậu vào trường đại học có danh tiếng mà tôi muốn.

Đêm đó tôi ngủ như mọi khi, tôi không còn là trẻ con nên không hồi hộp khi đến ngày khai giảng nữa mà không hiểu tại sao hôm đó lòng tôi cứ lâng lâng bất an. Cho đến khi tôi tỉnh dậy thì mọi thứ thật lạ lẫm.

Tôi lờ mờ mở mắt ra vì cảm thấy lạnh, tôi vốn định ngủ nướng vì chiều mới tổ chức lẽ khai giảng nhưng mà.

Tôi bừng tỉnh mở mắt ra xung quanh có rất nhiều giọng nói, và cảm giác này. Tôi đang nằm trên cỏ, trong lúc tôi cố suy nghĩ tại sao mình nằm ở đây thì tôi nhìn xung quanh.

Phúc "đông...đông quá" tôi nói thành lời vì dù mọi người có giữ khoảng cách nhất định để không bị chật chội nhưng vẫn có nhiều nhóm người có vẻ nhau và trò chuyện với nhau.

Lúc này tôi mới bàng hoàng tỉnh giấc, nhìn quanh một lần nữa. Xung quanh toàn là đất và cỏ phía sau tôi là một con sông rất lớn và một khu rừng ở rất xa hướng mặt trời mọc.

Tôi đang cắm đầu tìm nguyên nhân mình ở đây thì thấy một cái bảng thông báo như mấy bộ truyện hay tiểu thuyết tôi hay đọc. Với thông báo sống sót khoảng 4 tiếng để đánh thức năng lực.

Bỗng có một người đàn ông trung niên hỏi tôi "cậu bé, cậu có thấy cái bảng thông báo giữa không trung không, vợ tôi và tôi đều thấy cả hai đứa con của tôi cũng vậy". Một người phụ nữ lớn tuổi đang nắm tay với hai đứa trẻ một bé trai và một bé gái, có vẻ là con của họ.

Tôi đáp "cháu có thấy, cô chú cũng vậy sao". Vừa dứt lời bỗng tôi nghe thấy tiếng thét lớn bảo chạy đi.

Tôi nhận ra bọn họ là người Châu Âu và nói tiếng khác nhưng tôi vẫn hiểu họ nói gì dù khác ngôn ngữ. Nhưng tôi đã thoát khỏi suy nghĩ đó ngây lập tức và nhìn về tiếng phía tiếng thét và chuẩn bị chạy bất kỳ lúc nào.

Từ đằng xa tôi thấy có rất nhiều người chạy ra khỏi khu rừng. Tôi ước lượng mọi người xung quanh đây ít nhất khoảng hai nhìn người, từ đằng xa tôi nghe tiếng thét, kêu cứu thảm thiết vọng lại từ trong khu rừng.

Tôi đang hoang mang vì trong khu rừng có gì, cũng may khu vực tôi đứng là một ngọn đồi nhỏ và trên ngọn đồi có một cái cây đây là chỗ duy nhất có cây trong khu vực toàn cỏ xanh này. Cỏ ngắn ko mọc cao thậm chí không vượt quá chân cứ như bãi cỏ được cắt tỉa vậy.

Tôi nghe thấy tiếng thét từ mọi người xung quanh rằng " khùng long! " tôi nhìn kỹ lại thì thấy một cái vóc dáng to lớn từ khu rừng và không chỉ một mà có khoảng một bầy từ 6 đến 8 con bao vây từ nhiều phía rộng lớn, dù khe hở rất rộng nhưng không ai dám chạy qua mà họ chạy về phía con sông lớn.

Tôi không phí thời gian mà chạy xuống con dốc rồi lao thẳng tới bờ sông. Nơi hàng trăm người đang bơi, tôi không nhảy xuống bơi ngay mà nhìn xuống nước xem có gì không.

Nước rất trong tôi có thể nhìn xuống dưới rất rõ, nhưng không thấy đáy tôi nhìn xuống đến nơi ánh sáng không chiếu được nữa chỉ còn màu đen. Tôi không thể không thét lên "Nó sâu không đáy à?".

Rồi không chút do dự nhảy xuống bơi qua bơi được một nữa thì thôi bám lấy thanh gỗ lớn đang nổi. Tôi vô tình nhìn xuống nước lần nữa thì thấy thứ gì đó giống một con giun khổng lồ đang từ trong lòng đất bên này bơi qua đâm đầu xuyên vào lòng đất bên bờ bên kia mà di chuyển.

Phúc "ở khoảng cách này mà nó còn to như vậy thì ở gần khủng khiếp cỡ nào, chiều rộng ngang với mấy toà nhà cao tầng rồi có khi hơn" tôi đạp chân bơi tiếp.

Vừa chạm tay tới bờ thì tiếng thét lại vang vọng từ mọi người xung quanh. Tôi leo lên bờ lấy hơi thì thấy phía bên phải tôi có một vũng máu đỏ dưới sông kèm theo bóng của con gì đó dưới chỗ máu đó. Tôi tiếp tục đi không có ý định tiếp tục xem thì một quả bóng màu hồng khổng lồ đủ để nhốt một người vào trong lăn xuống.

Nhìn kỹ lại thì giống quả bóng từ kẹo cao su thổi ra vì nó đàn hồi và mềm mại. Tôi lỡ đưa tay chạm vào thì nó cứ như nuốt chửng tay tôi vậy. Tay tôi lún vào hoàn toàn và không có cảm giác gì tôi định đưa tay còn lại vào thì thấy. Cái màn bọc này có cực kỳ nhiều sinh vật như giun nó rất nhỏ và không thấy nếu không lại gần.

Phúc "cứ như giun sán ký sinh vậy" tôi giật mạnh tay ra rồi mới nhận ra tay phải tôi mất cảm giác rồi. Tôi đều khiến tay mình nắm và mở liên tục nhưng không cảm nhận được.

Trên bề mặt hình cầu đó là vô số những thứ ngoằn ngoèo nhô ra. "Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy" tôi tiếp tục loạng choạng leo lên con dốc mà chạy. Hết cú sốc này đến cú sốc khác khi phía trước tôi rải rác những phương tiện di chuyển từ ngựa đến xe đủ loại, mọi người đang tranh nhau lấy phương tiện mà đi.

Tôi định lại một chiếc xe buýt để đi ké vì cũng có nhiều người lại đó, vốn định lại nơi đông người để dễ dàng hỗ trợ nhau thì từ bên hông một con spinosaurus chạy ra, mọi người xung quanh chạy về phía phương tiện di chuyển rồi bỏ lại những ai chậm hơn.

Không may thay tôi thuộc loại thứ hai, những người bị bỏ lại. Nhưng tôi nhanh trí chạy vào trong rừng vì tôi biết chỗ mình đứng khá xa những chiếc xe và chỗ đó có nguyên một con spinosaurus nên tôi không dám lại gần.

Lúc nãy hướng mặt trời mọc chắc chắn là hướng đông, tôi chạy ngược lại băng qua sông là hướng tây,hướng con spinosaurus chạy ra là hướng nam nên tôi phi thẳng sang phía tây bắc lao thẳng vào rừng chạy, tôi cố ghi nhớ lại vị trí để lát nữa nếu con khủng long đó đi nơi khác và may mắn còn lại phương tiện để tôi đi thì tôi sẽ quay lại.

Nhưng mà có vẻ ông trời thương tôi nên không cần phải quay lại chỗ đó nữa. Trước mặt tôi là một chiếc xe máy có sẵn chìa khoá, đây là một chiếc xe máy bình thường nhưng lại nằm trong rừng trước một căn nhà gỗ cũ kỹ. Nói là nhà gỗ thì hơi quá vì nó rất nhỏ cứ như một nhà kho, bên trong trống rỗng hoàn toàn.

Có một hàng rào gỗ nhỏ đã bị hỏng, phía dưới chân hàng rào có một can xăng đầy, nếu đúng theo ghi chú được khắc trên can xăng thì nó chứa 10 lít xăng. Tôi mở can xăng ra để ngửi mùi để kiểm tra xăng có bị hỏng hay không nhưng may mắn xăng còn mới, không chần chừ tôi khởi hành ngay.

Một lần nữa tiếng gầm chói tai vang vọng lên, âm thanh như vang khắp vùng trời. Tôi chỉ liếc nhìn sang kính chiếu hậu thì thấy một sinh vật khổng lồ, thứ này to hơn mấy con khủng long lúc trước hàng chục lần. Tôi thậm chí còn tưởng nó là Kaiju trong bộ phim pacific rim. Tôi không ở lại nhìn lâu mà khỏi hành ngay dù cho tôi đứng cách nó cực kỳ xa, bởi vì ai biết được lỡ nó mà khạc lazer như Shin Godzilla thì không biết chạy kịp không.

Lần đầu thấy vừa chuyển sinh là bị dí sấp mặt, thậm chí nguyên con boss to tổ bố như vậy. Tôi khởi động xe rồi phắn ngay không chần chừ thêm phút giây nào nữa.

Isekai nhưng mặc bộ đồ ngủ, thậm chí không có giày hay dép để mang. Và tôi đang phi ở vận tốc 90km/h trên con đường mòn ở trong rừng. Vận tốc tối đã của xe là 140km/h nhưng ở trong rừng nên tôi không thể đi nhanh được. Và bây giờ tôi hoàn toàn mù đường không xác định được phương hướng nữa.

Đang lái xe tôi liếc nhìn bảng thông báo với 3 tiếng 15 phút đếm ngược, chạy thêm một hồi lâu sau đến một cái hồ lớn. Tôi tạm dừng chân nhìn thấy thời gian đếm ngược còn 2 tiếng 57 phút. Phúc "còn lâu mới xong" tôi nhìn thấy một cái bến thuyền nhỏ bên hồ có một chiếc thuyền chèo cũ kỹ được neo lại. Tôi lại thấy tiếp một can xăng 10 lít, tôi chất lên xe, may mà xe có hai chỗ đựng can xăng nên tạm thời khỏi lo về việc hết xăng. Chỉ còn lại về thức ăn nước uống và vũ khí tự vệ, tôi chưa tìm được chỗ dừng chân và chỗ này không phù hợp để nghỉ qua đêm.

Tôi không muốn đến đêm nhiệt độ giảm mạnh mà chết cóng đâu. Nãy giờ trải qua nhiều lần cảm giác mạnh nên tôi muốn đi giải quyết phiền muộn. Tôi đi đến điểm cuối của cầu tàu làm bằng gỗ mà xả nước xuống.

Khi dòng nước nóng chảy xuống tạo ra những đợt sóng nhỏ trên mặt hồ tĩnh lặng những đợt sóng nhỏ này truyền đi rất xa, những đợt sóng nhỏ vô tình chạm nhẹ vào da của một sinh vật săn mồi. Nó mở mắt để lộ con mắt của loài bò sát máu lạnh, một bóng đen di chuyển trong dòng nước, một sinh vật khổng lồ, lạnh lùng và im lìm. Nó dài đến 12 mét, thân hình đồ sộ của nó như một cỗ máy giết chóc được sinh ra để hủy diệt. Mõm dài, sắc bén như lưỡi dao, mở rộng với những chiếc răng sắc ngọt, sẵn sàng đâm xuyên qua thịt và xương bất kỳ con mồi nào không may đến gần. Những chiếc răng này không phải để nhai, chúng là công cụ của sự nghiền nát và hủy diệt.

Một chiếc thuyền bè đang trôi nổi từ xa do lúc nãy tôi làm đứt dây cột thuyền bị nó nhào lên nuốt chửng, những mảnh gỗ nhỏ rơi ra, chiếc thuyền bị phá hủy hoàn toàn.

Phúc "đây...đây là...Sarcosuchus" bên dưới nước, Sarcosuchus không hề tỏ ra vội vã. Nó di chuyển như một bóng ma, tách biệt hoàn toàn với thế giới xung quanh, đôi mắt thâm sâu và không cảm xúc. Khi cần, những cái chân ngắn nhưng mạnh mẽ đẩy nó lên mặt nước trong một cú vọt chết người, chỉ để rồi lại chìm xuống mặt nước một cách lặng lẽ.

Nó vừa nhảy lên khỏi mặt nước rồi quay xuống trở lại, có vẻ nó đã thấy tôi. Tôi thấy rõ nó đang bơi lại rất nhanh, tôi lập tức kéo quần lên chạy về phía chiếc xe máy.

Vừa khởi động được xe thì thấy cái cầu tàu bị thổi bay thành từng mảnh và nó bò lên bờ tôi thấy được dung mạo của nó, với lớp xương hóa thạch dày quanh cơ thể đóng vai trò là bộ giáp, nó như một con quái vật không thể bị tổn thương. Cái đuôi to lớn của Sarcosuchus vung lên và hất văng mọi thứ, một công cụ tấn công, một vũ khí của nó, đó là chưa kể đến cái hàm của nó.

Tôi lái xe chạy với tốc độ tối đa, mà vẫn không thoát được nó di chuyển trên bờ nhanh một cách vô lý, thậm chí còn nhảy vồ tới. May mà tôi lạn lách đánh võng, zig zag khiến cho nó vồ hụt đâm đầu vào một tảng đá. Chớp lấy thời cơ tôi phóng lại vào trong khu rừng, với hàng cây dày đặc nó bị hạn chế rất nhiều nên đã sớm bỏ cuộc và quay lại hồ.

Tôi đi đến một con đường mòn tính tạm nghỉ để đổ xăng vì chỉ còn nửa bình. Nhưng tôi nhìn lại phía sau thì thấy một sinh vật cao lớn, gầy guộc, khô héo như xương, với cơ thể mà người ta có thể nhìn thấy rõ từng đốt xương lộ ra qua làn da, cơ thể đã bị ăn mòn hoặc nhăn nheo, như thể nó đã không còn biết đến sự sống trong nhiều năm những vết nứt trên da như những vết sẹo của nạn đói tột cùng.

Đôi tay rất dài, dài chạm tới đất với ngón tay nhọn hoắt giống như móng vuốt của quái vật. Làn da căng lên trên đôi bàn tay thô ráp như gỗ mục, tạo ra một cảm giác kỳ dị và đáng sợ.

Đôi mắt vô hồn không có đồng tử, phát sáng màu đỏ rực như lửa. Miệng của nó mở rộng để lộ những chiếc răng dài sắc nhọn. Đầu có những chiếc sừng hưu rơm rớm máu, đây chính là Wendigo một con quái vật trong truyền thuyết quái vật của Mỹ.

Phúc "khốn nạn!" Tôi vặn ga chạy với tốc độ tối đa. Nó chạy theo sát phía sau lưng tôi, tôi vặn ga hết cỡ tăng tốc chạy dù vậy do địa hình không phù hợp nên không thể chạy hết cỡ được. Nhưng may thay tôi chạy ra một con đường mòn bằng phẳng, tôi tăng tốc lái với vận tốc 140km/h ,gió lùa qua áo và quần tôi vì không có giày, mũ và quần áo bảo hộ để mặc khi lái xe tốc độ cao nên rất khó cho tôi. Nó chạy theo tôi mãi đến khi tôi ra khỏi khu rừng nó mới dừng lại. Phía trước là đồng cỏ xanh biếc trải dài như vô tận, tôi tiếp tục chạy chạy đến khi nào hết xăng mới dừng.

Tôi nghỉ cho xe toả nhiệt đồng thời đổ xăng vào."Vậy là xe có dung tích chứa 5 lít xăng sao, mình có thể đi tiếp khá lâu". Tôi nằm xuống bãi nhắm mắt một lúc rồi đi tiếp, tôi chạy xuống một con dốc nhỏ thấy một đàn trâu kỳ lạ. Chúng có màu trắng, mỗi con to như một chiếc xe tải, riêng cái sừng chỉa về phía trước cũng to hơn cơ thể tôi. Phía đối diện tôi đi xuống là một dãy núi đá cao vút, bỗng dưng có một con kêu lên chân dậm xuống cào đất, hít một hơi sâu thở ra mạnh mẽ nhìn chằm chằm vào tôi.

Phúc"Đị# m# cuộc đời" tôi lại chạy với vận tốc tối đa chạy mãi, chạy mãi đến khi trời ngã tối. Tôi nhìn vào hệ thống. [5 phút nữa đế khi thức tỉnh năng lực].

Bầu trời đã ngã xanh đậm và những vì sao dần xuất hiện. Tôi vẫn chưa tìm được nơi dừng chân, tôi không tìm được những người sống sót khác và tôi đang dựa vào đèn xe để chạy xuyên khu rừng. Tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều và tôi cũng bắt đầu đói, từ lúc ngủ đến bây giờ tôi chưa được uống nước hay có gì bỏ bụng cả.

Chạy thêm một đoạn nữa tôi thấy một căn nhà gỗ nhỏ. Tôi dừng lại và quyết định ở đây đêm nay. Tôi vào trong nhà kéo than gỗ xuống chặn cửa đóng cửa xổ lại thì một cái bảng thông báo hiện ra trước mặt tôi.

[ Chúc mừng bạn đã thức tỉnh năng lực. Nhưng trước đó chắc hẳn bạn tò mò tại sao mình lại ở đây nên tôi sẽ giải thích. Thế giới bạn đang ở là một vật sống nó nuốt chửng những thế giới khác để xây dựng và phát triển thế giới này vô hạn. Không phải cái gì nó cũng tiêu thụ được, có nhiều thứ độc hại vẫn còn ở đây. Tôi là ý chí của thới giới này được tạo ra để ban cho mọi người những người được chọn để trở thành bạch cầu tiêu diệt những thành phần độc hại trong thế giới này. Những người còn sống như các bạn là những người may mắn được chọn thay vì bị tiêu hoá. Những ai giết lẫn nhau sẽ bị lộ vị trí cho tất cả quái vật vô thời hạn nên hãy hợp tác với nhau mà sống và còn nhiều người sống từ vô số khu vực nữa, bạn là đợt máu thứ nhất sẽ còn đợt máu tiếp theo nên đừng sợ bạn sẽ cô đơn.]

[À còn nữa những sinh vật có dấu chấm đỏ được hệ thống ghi nhận trên đầu là nguy hiểm nên hãy cẩn thận. Bạn được phép giết loài bản địa nhưng không được giết những giọt máu khác vì những giọt máu chính là những người được chọn giá trị của họ là cao nhất nên một khi bạn giết giọt máu khác bạn sẽ mất đi đặc quyền và khả năng phát triển. Năng lực của bạn sẽ được tạo ngẫu nhiên dựa trên tên, ngày sinh,nhóm máu,nhận thức và bản chất con người bạn. Nếu sẵn sàng thì hãy bấm lựa chọn mở khoá năng lực].

Tôi bấm nút mở khoá. Một dòng thông báo hiện lên [ lưu ý hành động này không thể hoàn tác bạn có thể đợi một khoảng thời gian hoặc lúc nguy cấp để nhận thức của bạn phát triển rồi sử dụng].

Tôi tạm ngưng sau khi đọc dòng này. Tôi hiện tại là nhóm máu thế hệ thứ nhất vai trò của giọt máu hay chính xác hơn là những người bị đưa đến là dọn dẹp quái vật chúng tôi như là kháng thể hay máu trắng vậy dọn dẹp nhũng thành phần mà thế giới này không tiêu hoá được sau khi nuốt chửng thế giới khác.

Tôi bước lại cửa xổ hé rèm ra nhìn thì thấy một bóng ma bên ngoài, và hệ thống nhận diện hiện một dấu chấm đỏ giữa không trung trên đỉnh đầu của chúng.

Tôi không ngần ngại kích hoạt năng lực dù không biết là nó thấy tôi hay không nhưng nếu chờ thêm nữa thì có khả năng tôi đăng xuất trước khi có năng lực cho nên tôi dùng ngay và luôn.

[ đã xác nhận lựa chọn bạn sẽ được đánh thức sức mạnh ngay bây giờ. Vui lòng bấm xác nhận để có thông tin về sức mạnh của bạn].

[Thẻ bài: năng lực cho phép người dùng rút thẻ bài với chức năng ngẫu nhiên].

"Vậy thôi à, ngón tay vàng đâu..." tôi khá nản lòng nếu gặp nguy hiểm mà còn phải gacha hên xui nữa thì chết mất, tôi không phải người chơi hệ nhân phẩm.

[Lưu ý vì bạn là dòng máu đầu tiên gặp nhiều trở ngại với thế giới mới vì không được hướng dẫn và bảo vệ nên bạn sẽ được đền bù bằng năng lực kép, bạn được phép nhận thêm một năng lực nữa].

Phúc "Ngon!" Hai năng lực đỡ hơn là một. Tôi hào hứng nghĩ về nhung gì mình sẽ đạt được trong tương lai rồi mở khoá năng lực tiếp theo.

[Đã xác nhận xin vui lòng đọc thông tin về năng lực đầu tiên của bạn. Sẽ có vài người có năng lực tương tự nhưng không giống bạn hoàn toàn. Riêng năng lực thứ 2 sẽ có xác xuất giống hệt nhau. Không có sự phân chia cấp độ năng lực vì tuỳ người sở hữu].

[Thành tích và danh hiệu: những gì bạn làm được sẽ trở thành một cái buff hoặc kỹ năng cho bạn].

Tôi nhìn xuống chú thích về năng lực thẻ bài tôi nhìn thấy dòng.

[Bạn không nhất thiết triệu hồi thẻ bài để sử dụng mà có thể trực tiếp sử dụng trong không gian hệ thống, thẻ bài có thể được lưu trữ vô hạn bên trong hệ thống. Ngoài cách giết quái vật để có thêm thẻ bài thì bạn có thể nhận được bằng cách điểm danh mỗi ngày].

[Gói tân thủ được đưa cho 3 thẻ bài, và quà điểm danh ngày đầu 3 thẻ bài. Bạn có muốn rút hay không].

Phúc "Có mở hết"

Trên màn hình xuất hiện 6 lá bài được ụp xuống phần để lại một màu đen cho mỗi lá. Tôi chọn vào một lá bài thì nó rung lắc những vết nứt xuất hiện để lộ phần sau của lá bài đến khi vỡ ra hoàn toàn là một lá màu đen sọc trắng. Tôi lật lá bài lên thì đó là một cái đèn pin." Làm màu cho cố vào cứ tưởng thế nào...tưởng thất vọng ai ngờ tuyệt vọng luôn".

Thẻ bài:

[Đèn pin công suất lớn]

Loại: vô hạn ( được sạc lại mỗi 8 tiếng )

Chú thích: một chiếc đèn pin có thể khiến một khu vực sáng như ban ngày

Tôi tiếp tục lật bài

Thẻ bài: hột quẹt, một đôi giày, một nảy chuối, một chai nước.

Vẫn may có vũ khí tự vệ chứ không thì khóc mất.

Thẻ bài:

[Gậy bóng chày sắt]

Loại: một lần (dùng được một lần nếu bị hỏng không thể tái tạo, là vật tiêu hao)

Chú thích: là vũ khí dễ dùng có độ bền cao, phát huy được tối đa khi đánh vào các khớp xương hoặc đầu.

Nghĩ lại thì thấy cũng ổn có giày có đồ ăn và nước uống để giải quyết vấn đề cấp bách trước mắt rồi vũ khí cũng có. Tôi nhìn thấy một quyển sổ trên bàn nhưng tôi tôi dùng bật lửa để đốt củi trong nhà, may là có ống khói nên không sợ bị ngộ độc, nghẹt thở. Tôi cầm lấy quyển sách lên.

Phúc"Thật kỳ lạ dù mình chưa hề học về ngôn ngữ này nhưng mình vẫn hiểu nó. Cứ như nó là ngôn ngữ mẹ đẻ vậy." Tôi ném cuốn sách sang một bên thì thấy một thông báo khác

Ting ting

[ Chúc mừng dòng máu thế hệ thứ nhất bạn đã đạt được một số thành tích từ trước khi có được năng lực nhưng vô dụng khi chưa có năng lực phù hợp để dùng nhưng giờ đây bạn đã có nên hãy nhận thành tích].

Khả năng: bạn sẽ chạy nhanh hơn khi gặp nguy hiểm hoặc gặp kẻ thù.

Phúc"danh hiệu nghe hơi mất mặt mà thôi có còn hơn không".

Khả năng: khiến cho kẻ thù phớt lờ mọi thứ xung quanh và lao thẳng đến bạn bất chấp nếu bạn khiêu thích chúng.

Phúc"Cái này mà dùng một phát thì có tỷ lệ một đi không trở lại rất cao. Mà hình như mình có được cái này sau khi giải quyết ngay trên lãnh thổ của nó"

Khả năng: cho phép người dùng vượt qua giới hạn của bản thân mà chạy ở cường độ cao trong một khoảng thời gian, tốc độ được tăng lên đáng kể. ( có thể dùng khi chạy bộ hoặc khi lái phương tiện )

Khả năng: tăng sức bền và khả năng chống đói, khát.

Tôi còn nhìn thấy một dòng chữ màu đỏ.

[ I'm comming for you ] ( bạn đã bị một con Wendigo khoá mục tiêu hãy cẩn thận chúng có khả năng nguỵ trang thành sinh vật khác nên đừng để bất cứ thứ gì lại gần )

[ còn 6 ngày 21 tiếng cho đến khi hiệu ứng khoá mục tiêu biến mất. Vì là ngày đầu nên hắn chỉ biết bạn ở hướng nào, thời gian đếm ngược càng giảm thì nó càng nắm rõ vị trí của bạn . Vào ngày cuối cùng nó sẽ biết chính xác vị trí của bạn nên hãy chạy xa nhất có thể ].

Phúc "thật luôn cứ tưởng thoát khỏi nó rồi chứ" tôi chán nản lật cuốn sách ra đọc.

Bên trong là quyển nhật ký ghi nhiều thông tin về quái vật ở khu vực này có vẻ người sống ở đây trước khi thế giới của họ bị nuốt chửng bởi thế giới này là một nơi đầy rẫy quái vật huyền bí.

Để xem nào đầu tiên là Wave Eyes.

Đừng dùng điện thoại hoặc bất cứ thứ gì tạo ra sóng điện từ, bất cứ thứ gì phát sóng điều thu hút bọn chúng.

Chúng luôn luôn đi theo bầy và xuất hiện chủ yếu về buổi tối hoặc những ngày có sương mù dày đặc. Tôi chỉ nhìn thấy chúng một lần, tôi thấy hàng trăm con mắt phát sáng trong bóng tối nhìn về phía tôi. Chúng có thể thâm nhập vào sóng điện thoại hoặc radio để tìm vị trí của chúng ta. Thậm chí chúng còn giao tiếp qua radio hoặc ti nhắn qua điện thoạ để nhắc nhở chúng ta, chúng thích chơi đùa với con mồi, chúng sợ ánh sáng.

The Cloaker:

Một người cao gầy toàn thân phủ trong bóng tối thường trốn ở những nơi tối tăm. Nếu bạn đã ở trong bóng tối thì đừng tạo ra ánh sáng hoặc chạy về phía ánh sáng dù điểm yếu của nó là ánh sáng nhưng nó luôn rình rập ở những nơi có ánh sáng vào buổi tối. Nếu bạn đứng trong phòng có ánh sáng thì hắn sẽ phá cầu dao khiến cho bóng đèn mất điện còn nhiên liệu cháy như củi thì hắn ta sẽ chờ cũi tắt mà lao vào,hắn thông minh đến mức đổ nước từ trên ống khói xuống để dập tắt lửa . Mắt hắn kém không nhìn rõ trong tối nhưng hắn rất thính nên cách tốt nhất là trốn trong bóng tối. Ánh sáng sẽ thiêu đốt hắn nên ưu tiên mang theo đèn pin hoặc nến để tự vệ. Ánh sáng càng mạnh thì sát thương gây ra cho hắn càng lớn.

Vandalism:

Như cái tên nó là một đứa phá phách. Bản thân nó là một hồn ma và thi thoảng chúng ta sẽ nhìn thấy nó, nó sẽ tự bật radio hoặc làm đổ vỡ đồ vật để dụ những thứ khác xử lý bạn. Nó sẽ bám theo bạn một thời gian rồi bỏ đi. Nó không có điểm yếu.

Tất cả các sinh vật huyền bí trên chỉ hoạt động trong khu rừng này cho nên trốn thoát khỏi khu rừng này là an toàn, chúng không thể rời khỏi đây.

Tôi đóng cuốn sách lại vừa quay người thì thấy một cái bóng người màu đen cao 2m hoặc hơn nhìn chằm chằm vào tôi. Phúc "Đ## cuộc sống" tôi không khỏi không chửi thề.

Tôi cầm chiếc đèn pin công suất lớn bật lên. Tên The Cloarker gào thét lớn vùng vẫy như bị cháy, còn tôi thì bị loá mắt nên phải nhắm mắt lại. Phúc"Cái này là đèn pin hay flash vậy loá mắt quá".

Khi tôi tắt đèn đi thì hắn ta bị cháy khét như đồ ăn bỏ trên bếp quên lật lại. Một bên cơ thể bị cháy rụi vỡ thành than để lộ xương, bên còn lại thì bị nấu chín luôn. Hai mắt mở to nước mắt chảy ròng ròng ra, cơ thể liên tục co giật.

Phúc "Chắc làm thêm một nháy nữa cho chắc ăn". Thế là tôi bật đèn một lần nữa thiêu rụi nó luôn.

Chiếc radio bỗng bị bật lên âm thanh rè rè kêu lên. Một giọng nói kỳ lạ vang lên "Vị trí của bạn... he he...chạy đi". Phúc "con nhỏ hồn ma kia ai mượn mày khai báo vị trí của tao hả".

Tôi nhìn vào dòng danh hiệu mới có.

Khả năng: tăng 25% cường độ và sát thương ánh sáng, tăng 40% phạm vi ánh sáng và hiệu ứng được tăng gấp đôi về đêm nhờ quy trình thanh tẩy đặc biệt mà bạn vừa làm.

Vãi nếu được tăng gấp đôi thì hiệu ứng sẽ là tăng 50% cường độ và sát thương ánh sáng và tăng 80% phạm vi bao phủ, chiếu sáng. Chắc chiếu vào mắt thì mù như chơi quá.

Tôi hé nhìn ra ngoài cửa xổ thì thấy hàng trăm ánh mắt phát sáng nhìn về phía này. Tay trái cầm đèn pin, tay phải cầm gậy bóng chày bước ra khỏi cửa.

Liều thì ăn nhiều cho dù không giết được chúng nhưng tôi vân ngăn cho nó lại gần tranh thủ phi lên xe mà chạy.

Tôi bật công tắt. Ánh sáng chiếu khắp một vùng mọi thứ đều sáng dù không có mặt trời. Chúng gào thét lên một cách đau đớn rồi biến mất.

tôi lại mở khoá thành tích

Khả năng: địch càng đông buff toàn chỉ số càng mạnh.

Khoan đã có chỉ số à sao tôi không thấy vậy. Tôi kêu mãi mà không có phản hồi nên chịu. Tin nhắn lúc trước tôi thấy là tin nhắn được gửi cho tất cả mọi người nên có vẻ không có chuyện được phản hồi riêng, tiếp tục nhìn thành tích mới.

[ Đòn chí mạng ] bạn đã tấn công vào điểm yếu của chúng... đang chỉnh sửa.

Đổi lại thành công

Khả năng: cho bạn khả năng đánh ra chí mạng ngẫu nhiên với tỉ lệ là 16% chí mạng và 8% ra siêu chí mạng. Đòn chí mạng gây thêm 50% sát thương trong khi siêu chí mạng gây thêm 100% sát thương và sẽ được chuyển thành sát thương chuẩn nếu đánh vào điểm yếu.

Khả năng: biến chiêu thức bất kỳ hoặc đòn đánh bình thường thành chiêu thức tối thượng gây sát thương cực lớn.

Khả năng tạo ra tia sét giáng từ trên trời giống mục tiêu chỉ định trong bán kính 20m. Biến 8% máu tối đa và 30% lượng máu đã mất của kẻ thù thành sát thương cộng thêm cho tia sét. Nếu đối thủ dưới 50% máu thì gây thêm 30% sát thương. Tia sét gây nổ, cháy và choáng tất cả kẻ địch trong phạm vi chỉ định và có khả năng giật, cháy lan. ( toàn bộ chiêu thức đều gây sát thương chuẩn đả thương trực tiếp lên linh hồn, và sẽ có thời gian hồi là 15 phút ).

Phúc "Thời tới cản không kịp luôn, có đòn ultimate rồi nếu dùng tổ hợp Trừng trị + Một chiêu là nằm và hên mà nổ chí mạng thì one shot one kill chỉ hơi tiếc thời gian làm mát là 15 phút nhưng nó gây sát thương chuẩn đánh thẳng vào linh hồn. Khoan đã... linh hồn... có con ma liên tục quấy rối mình từ nãy tới giờ."

Tôi đi loanh quanh tìm nó thì thấy nó cười rồi bay trên đầu tôi.

Tôi hét lên "Trừng trị". {Rầm!} một luồng ánh sáng loé lên rồi âm thanh mới xuất hiện. Một vụ nổ khi cột sáng chạm xuống mặt đất nó loé sáng lấn át bóng tối xung quanh.

Tôi lại mở khoá thành tựu.

Khả năng: các đòn tấn công đều gây sát thương thêm cho ma

Có vẻ như tôi đã dọn sạch chỗ này rồi nên yên tâm mà ngủ thôi. Tôi quay lại căn nhà gỗ ăn hết nảy chuối uống một ít nước rồi đi ngủ.

Bạn đang đọc Một mình tại thế giới khác sáng tác bởi Night_Walker
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Night_Walker
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.