Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị khách đầu tiên

Phiên bản Dịch · 1279 chữ

"Cháu chào dì Đồng, hôm nay cháu định khai trương ạ." Khóe miệng Viên Châu nở nụ cười, lễ phép đáp lại.

Dì Đồng ban đầu có chút ngạc nhiên, sau đó liền đề nghị: "Cháu đặt hai lẵng hoa ở cửa ấy, cho dễ nhận ra."

"Vâng, cảm ơn dì Đồng, cháu vừa gọi điện thoại đặt rồi, họ bảo lát nữa sẽ mang đến ạ." Hai mắt Viên Châu chăm chú nhìn người đi đường, nghĩ cách làm sao để bán được 100 phần cơm chiên trứng.

"Thế cháu định bán món gì? Dì Đồng còn chưa ăn sáng đây." Dì Đồng thấy dáng vẻ của Viên Châu liền biết cậu đang lo lắng cho việc kinh doanh, nghĩ mình cũng là hàng xóm nên hỏi.

"Dạ, cháu chỉ bán cơm chiên thôi ạ." Viên Châu nghĩ ngợi rồi quyết định không nói giá cơm chiên, đỡ phải giải thích.

"Không sao, dì Đồng cũng thích ăn cơm chiên, cháu làm một bát mang sang đây cho dì là được." Dì Đồng nghĩ chắc Viên Châu mới kinh doanh lần đầu nên còn ngại, bèn dứt khoát gọi món.

Dĩ nhiên bà cũng không hỏi giá, dù sao trong suy nghĩ của dì Đồng, ở một con phố nhỏ như thế này, một phần cơm chiên có thể đáng giá bao nhiêu tiền, cùng lắm cũng chỉ mười mấy, hai mươi tệ là cùng.

Hệ thống hiện chữ: "Do cấp bậc của ký chủ quá thấp, không thể cung cấp dịch vụ mang đi, vì vậy tất cả đồ ăn đều phải dùng tại quán."

"Hệ thống, chúng ta có thể chơi với nhau vui vẻ được không, ngươi làm thế này thì kinh doanh kiểu gì." Vẻ mặt bình tĩnh của Viên Châu thoáng chốc trở nên méo mó.

Hệ thống hiện chữ: "Xin ký chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, như vậy có thể mở khóa thêm nhiều quyền hạn hơn."

"Tôi không tin, cơm chiên trứng ngon như vậy lại không bán được." Nghĩ đến nguyên liệu của món cơm chiên trứng, Viên Châu lại có thêm tự tin.

"Xin lỗi dì Đồng, ở đây cháu không bán mang về, cháu cũng không chuẩn bị hộp đựng đồ ăn ạ." Viên Châu áy náy giải thích với dì Đồng.

"Chắc là thằng bé ngại không muốn bán cho mình, có lẽ là nấu không ngon." Dì Đồng thầm nghĩ.

Ngoài mặt, bà cười nói: "Thôi được rồi, vậy lần sau rảnh dì sẽ qua quán cháu ăn."

"Vâng, vậy cảm ơn dì Đồng đã ủng hộ ạ." Viên Châu không hề nghi ngờ, cười đáp lại.

"Tít tít."

"Đây có phải số 14 đường Đào Khê không?" Một thanh niên đi xe máy điện, phía sau chở hai lẵng hoa, chạy đến trước mặt Viên Châu hỏi.

"Cậu là người của tiệm hoa Hân Hân phải không? Đúng là ở đây rồi."

Viên Châu tiến lên xem lẵng hoa, thấy đều là hoa tươi bình thường, hơn nữa còn rất mới, sau đó liền giúp người giao hàng dỡ hoa xuống.

Vì Viên Châu đặt loại lẵng hoa có thể tái sử dụng, đương nhiên tuyệt đối không phải vì giá của loại lẵng hoa này chỉ bằng một nửa so với lẵng hoa thông thường, mà chỉ là vì nó thân thiện với môi trường hơn, bảo vệ môi trường, ai cũng có trách nhiệm mà.

"Năm ngày nữa tôi sẽ quay lại lấy lẵng hoa, cậu đừng làm hỏng là được." Người giao hàng dặn dò một câu rồi phóng xe máy điện đi mất hút cuối con đường.

Nhìn cửa hàng tuy chưa có bảng hiệu nhưng đã ra dáng một cửa hàng mới khai trương, Viên Châu bắt đầu mơ về cảnh tượng khách ra vào tấp nập.

Nhưng Viên Châu chưa từng làm ăn nên không biết cái gì gọi là “vạn sự khởi đầu nan”, hơn nữa đây đã không còn là vấn đề khó nữa, dù sao ai lại tốn gần hai trăm đồng để ăn một bát cơm chiên trứng ở một cái quán nhỏ xíu thế này.

Bây giờ là buổi sáng thứ Năm, đa số mọi người đều đang đi làm, chắc chắn giờ này không có việc gì làm.

Viên Châu dù sao cũng từng ở bếp sau của khách sạn ba sao, tuy rằng khách sạn hạng sao khác với quán ăn bình dân, nhưng giờ cao điểm bận rộn thì cũng không khác nhau lắm.

Đương nhiên anh cũng biết giờ này không có khách.

Viên Châu quay người trở về tiệm của mình, đi vào bên trong căn bếp mở, đi một vòng thì phát hiện ở một chỗ khuất có một cái nút màu đỏ.

"Hệ thống, đây là cái gì?" Viên Châu nhớ rất rõ ràng trước khi cải tạo, trong tiệm không hề có thứ này.

Hệ thống hiện chữ: "Cung cấp chỗ nghỉ ngơi."

"Đúng là đơn giản dễ hiểu."

Viên Châu vừa càu nhàu vừa ấn xuống.

"Xì"

Một tiếng vang nhỏ vang lên, ở chính giữa xuất hiện một cái ghế, nhìn qua rất đỗi bình thường, giống như loại ghế gỗ bốn cạnh gia dụng, chỉ là chân ghế hơi khác một chút, phía dưới được kim loại bao bọc, nhìn có chút phong cách khoa học viễn tưởng.

Viên Châu có chút hiếu kỳ ngồi lên, phát hiện cũng không có gì khác biệt, đương nhiên là so với ghế bình thường thì thoải mái hơn một chút, anh khẽ nhích chân, phát hiện ghế này có thể di chuyển theo mình.

Hơn nữa không hề có một chút âm thanh nào, điều này khiến cho Viên Châu giống như đứa trẻ có được món đồ chơi mới, vui vẻ chơi đùa.

Chỉ là tâm trạng tốt này không kéo dài được bao lâu, chẳng mấy chốc đồng hồ đã điểm mười một giờ rưỡi, bên ngoài dòng người thưa thớt cũng dần dần đông đúc lên.

Có người hướng về phía tiệm nhìn quanh một phen, nhưng không có ý định đi vào, Viên Châu bắt đầu có chút sốt ruột.

Lúc 12 giờ 20 phút, người bên ngoài càng đông hơn, nhưng không có một khách hàng nào, ngay cả người bước vào hỏi thăm cũng không có.

Điều này khiến Viên Châu càng lo lắng, anh đi tới cửa nhìn ra phía ngoài, trên con phố này có một tiệm thức ăn nhanh mới mở, hôm qua anh dậy sớm nên không chú ý tới, hôm nay vừa nhìn bảng hiệu màu xanh lá cây nhìn cũng rất bắt mắt.

Hôm nay thấy việc làm ăn có vẻ rất tốt, nhìn qua cửa sổ thủy tinh, bên trong cơ bản đều đã ngồi kín chỗ, nhưng bên ngoài vẫn còn có người chen vào bên trong.

"Thức ăn nhanh thì có gì ngon, chỗ tôi là cung cấp đặc biệt đấy." Viên Châu lẩm bẩm hai câu, rồi trở về tiệm của mình.

"Đinh linh linh, đinh linh linh"

Tiếng chuông điện thoại di động ở trong tiệm yên tĩnh đặc biệt chói tai.

Viên Châu đi qua cầm lên thì thấy là của Tôn Minh.

Tôn Minh là người bạn đầu tiên Viên Châu kết giao sau khi ra ngoài làm việc, là người trượng nghĩa, gia đình khá giả, ở chung rất hợp với Viên Châu ít nói.

Viên Châu vừa mới "alo", đối diện liền truyền đến một tràng âm thanh, tốc độ nói rất nhanh.

"Viên Châu, cậu làm sao vậy, không phải nói là tiệc tiễn cậu sao? Sao còn chưa định ngày?"

Bạn đang đọc Mỹ Vị Nhất Quán của Hội Tố Thái Đích Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuiQuyetCoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.