Tiểu long bao nhân súp thịt "điên đảo"
Lần này đồng hồ báo thức của Viên Châu đặt đặc biệt sớm, mới vừa sáu giờ, ánh mặt trời ngoài cửa sổ cũng vừa ló dạng.
"Rầm."
Đã lâu không dậy sớm như vậy nên Viên Châu có chút mơ màng, vừa rời giường vừa đụng đổ chiếc máy tính xách tay đã ở bên cạnh mình nhiều năm, dù vậy Viên Châu cũng không tỉnh táo lại, mãi đến khi rửa mặt xong mới nhìn thấy bộ dạng thê thảm của máy tính mình.
Chiếc máy tính màu đen là chủ đạo, hiện tại đã biến thành màu xám, một là bởi vì bụi bặm bám đầy, hai là do đã cũ kỹ, gần đây Viên Châu không chơi game cũng là vì nó quá cũ, chơi game giật lag như tốc độ của mấy bà lão.
Nhìn đồng hồ đã sáu giờ hai mươi phút, Viên Châu quyết định vẫn nên đi làm tiểu long bao nhân súp thịt trước, lát nữa sẽ giải quyết chuyện máy tính sau.
"Tách."
Vừa bật đèn trong bếp lên, cả gian bếp lập tức sáng rõ.
Viên Châu đi tới bên cạnh tủ gạo, chiếc tủ bên cạnh đã được dán nhãn bột mì, mở ra xem bên trong toàn là bột mì trắng, mang theo mùi lúa mì thơm nức mũi, trong đó còn thoang thoảng vị ngọt của lúa mạch.
Còn ở gần chân cầu thang có thêm một cái tủ màu trắng cao chừng năm mươi centimet, mở ra xem, thịt ba chỉ cần dùng để làm nhân bánh được xếp ngay ngắn ở bên trong, tiện tay cầm lên xem thì thấy đây là loại thịt heo thượng hạng nhất, mỡ nạc đều đều, thịt có đến sáu lớp, da heo đã được cạo sạch sẽ.
Vừa nhìn đã thấy thèm ăn.
Hộp gia vị bên cạnh có đề chữ gừng đã đầy ắp, gừng già sạch sẽ, ngửi thấy có mùi cay nồng đậm, về phần quan trọng nhất là da heo đã được làm đông, yên vị nằm ở tầng giữ tươi.
Còn bên bếp lò có thêm một cái nồi hấp, phía dưới là một cái chảo sắt lớn, phía trên đậy nắp đan bằng tre, tre thoạt nhìn xanh tươi mơn mởn, ngửi kỹ còn có mùi thơm nhè nhẹ của tre.
Xửng hấp là loại chuyên dùng để hấp bánh bao, một cái có đường kính mười centimet, vừa vặn một xửng một cái, toàn bộ đều làm bằng tre, trong gian bếp có màu sắc lạnh trông đặc biệt xanh tươi.
Bàn bếp vẫn ở bên bàn đá, Viên Châu bắt đầu múc bột mì ra đặt trong chậu lớn, đầu tiên là rây qua một lần, sau đó bắt đầu cho nước ấm và trứng gà vào, từ từ nhào bột.
"Bịch."
Nhào bột là một việc tốn sức, sức lực của Viên Châu rất tốt, cộng thêm kỹ xảo từ hệ thống, rất nhanh đã đạt đến trình độ ba mặt, mặt sáng, chậu sáng, tay sáng, sau khi nhào thêm một lúc, dùng vải ướt đắp lên, để sang một bên cho bột nghỉ.
Phương pháp làm nhân bánh đối với Viên Châu mà nói cũng đã thuộc lòng, đầu tiên cắt thịt ba chỉ thành miếng nhỏ rồi băm nhuyễn, ép một miếng gừng cắt thành bột rồi băm cùng thịt mấy lần.
Mà điểm mấu chốt của nhân bánh này chính là tất cả gia vị không cần nêm mà đều dùng dao băm vào trong thịt, như vậy vừa thấm gia vị hơn, vừa có thể khiến thịt băm càng thêm dẻo dai, sẽ không bị nhão nhoét khi cho vào miệng.
Sau khi cho gia vị vào băm cùng thịt, Viên Châu lại băm thêm vài phút, rồi bỏ nhân vào một cái chậu lớn, cho vào tủ lạnh để giữ nước thịt.
Trong lúc đó lại cắt da heo trong tủ lạnh thành từng miếng nhỏ để dùng sau.
Phần bột đã được ủ xong đem cán thành sợi dài, chia thành từng phần nhỏ để cán vỏ tiểu long bao nhân súp thịt, vỏ tiểu long bao nhân súp thịt cơ bản nhất là phải mỏng, mềm, dẻo, mà điểm này đã làm khó rất nhiều người.
Nhưng những điều này đối với Viên Châu mà nói không phải vấn đề, cán xong một cái là gói một cái bánh bao ngay, tốc độ rất nhanh, nhưng anh vẫn đang cố gắng tăng tốc, mục tiêu của Viên Châu là giống như nhân vật chính trong phim "Đầu bếp tí hon" một tay cán bột, một tay gói bánh.
Trên tiểu long bao phải có ba mươi sáu nếp gấp, dùng tay trái để làm chuyện tinh xảo như vậy, đối với Viên Châu hiện tại mà nói là chưa được, chỉ có thể hai tay cùng nhau gói, cho dù là những người thợ lành nghề đã làm việc này mấy chục năm nhìn thấy tốc độ tay và sự tinh xảo của Viên Châu cũng phải vỗ tay khen ngợi.
Không định làm nhiều, Viên Châu cho bánh vào đầy mỗi xửng rồi dừng tay, tất cả nguyên liệu chuẩn bị cũng vừa vặn dùng hết, như đã tính toán tỉ mỉ từ trước, vừa đúng một trăm cái.
"Binh binh bang bang."
Đặt xửng lên nồi hấp bắt đầu hấp, khoảng tám phút là tiểu long bao nhân súp thịt chín, Viên Châu bèn chỉnh nhiệt độ bên dưới thành mức ổn định trước, như vậy sẽ không cần lo lắng thời gian hấp quá lâu sẽ khiến vỏ bánh bị nát hoặc nước dùng chảy ra ngoài.
Lấy ra tấm vải trắng sạch sẽ lót, Viên Châu bưng ra một xửng đặt ở trước mặt mình, lấy ra một cái đĩa nhỏ, đổ một chút giấm, rồi ngồi xuống bắt đầu ăn thử.
Thơm quá đi!
Nói một cách không hề khoa trương, bình thường buổi sáng chỉ có thể ăn một cái bánh bao, nhưng ăn bánh của anh làm thì có thể ăn được ba cái.
Một tay cầm đũa, một tay bưng lên một cái đĩa cỡ lớn, cẩn thận gắp một cái bánh bao từ trong xửng ra bỏ vào trong đĩa, vừa đầy một đĩa, dùng đũa chọc thủng một chút vỏ bánh, mùi nước dùng nồng đậm hòa quyện với mùi vỏ bánh xộc lên mũi, từ từ lan ra khắp phòng.
"Xì xụp."
Không lo bị nóng, Viên Châu húp một ngụm nước dùng vào miệng, trong nháy mắt môi lưỡi đã được bao phủ bởi lớp nước dùng thơm ngon, từ từ húp hết nước dùng của cả cái bánh bao, lúc này tiểu long bao nhân súp thịt cũng chỉ còn lại vỏ ngoài bọc lấy nhân bánh.
Lúc này Viên Châu mới đổ một ít dấm vào chỗ vừa chọc thủng trên vỏ bánh, sau đó gắp bánh bao lên rồi cho cả cái vào miệng.
Tiểu long bao nhân súp thịt có vỏ ngoài mỏng bao bọc một lớp nhân thịt tươi ngon, bên trong có vị chua chua kích thích vị giác, một cái tiểu long bao nhân súp thịt này ăn vừa đủ vừa đã thèm.
Mà một cái đương nhiên không thể thỏa mãn Viên Châu, bất giác anh đã ăn hết bốn cái bánh bao, một cái bánh bao to bằng nắm tay, người trưởng thành ăn một cái thêm một ly đồ uống là vừa, mà Viên Châu ngày nào cũng ăn cơm chiên trứng thần cấp mà vẫn ăn được bốn cái, đủ thấy tiểu long bao nhân súp thịt ngon đến mức nào.
"Mùi gì mà thơm vậy?"
Đăng bởi | QuiQuyetCoc |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 79 |