Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đạt được tầm nhìn ban đêm

Phiên bản Dịch · 1143 chữ

Trương Phong ôm lấy Dương Mịch, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, nói nhỏ vào tai Dương Mịch: "Đừng sợ, có anh ở đây, sau này anh sẽ chăm sóc em. Chúng ta chắc chắn tìm được đường thoát ra, ta không tin nhân loại chúng ta sẽ tuyệt chủng."

  Trương Phong kiên định nói.

  Mà Trương Phong lại nghĩ tới hệ thống của chính mình.

  Có lẽ hệ thống mà anh ta sở hữu tồn tại chỉ nahwmf mục đích cứu vớt nhân loại.

  Nếu không thì tại sao nhiệm vụ chính lại là tìm kiếm những nô lệ tốt nhất?

  Bạn phải biết rằng bản thân những nô lệ hàng đầu này không có năng lực.

  Nhưng gen của họ phải xuất sắc.

  Nếu người đó không xuất sắc, nàng ta sẽ không được hệ thống đánh giá là nô lệ tốt nhất.

  Vậy nếu Dương Phong và những nô lệ hàng đầu này sinh ra thế hệ tiếp theo, liệu họ có tốt hơn không?

  Nếu những gen ưu việt được truyền lại, liệu nó có trở thành niềm hy vọng sinh tồn cho loài người?

  Trương Phong nghĩ tới điểm này cũng là có hiểu biết rõ ràng.

  Trương Phong cúi đầu nhìn mỹ nhân trong lòng mình, hiển nhiên là cực phẩm.

  Cô ấy có khuôn mặt nhỏ nhắn và các đường nét trên khuôn mặt thanh tú, giống như một nàng tiên hoàn hảo nhất.

  Dương Phong cảm thấy rất thích nó khi ngắm nhìn.

  Cúi đầu xuống và hôn.

  Dương Mịch vùng vẫy một lúc nhưng sớm bỏ cuộc.

  Có lẽ chính nỗi sợ hãi đã khiến cô nhận ra điều gì đó.

  Cô đáp lại sự quan tâm của Dương Phong, hai người từ từ ngã xuống ghế sofa.

  Bàn tay của Dương Phong lang thang trong các đỉnh núi.

  Dương Mịch nắm lấy bàn tay nhỏ bé tinh nghịch, mặt đỏ bừng nói: "Hôm nay như vậy thôi được không? Về sau ta nhất định sẽ đưa cho ngươi."

  Trương Phong có chút không vui, nhưng hắn vẫn sẽ khoan dung hơn với nữ nhân này. anh ấy thích. .

  Anh mỉm cười gật đầu nói: "Đừng lo lắng, anh đã hứa với em rằng anh sẽ không ép buộc em."

  "Bất quá, em phải giải quyết tình huống hiện tại của anh cho anh."

  "Anh có thể chấp nhận bằng cách khác mà không cần dùng đến sức mình. Ví dụ như Thân thể."

  Trương Phong mỉm cười nhìn Dương Mịch.

  Dương Mịch trợn mắt nhìn Trương Phong, tự nhiên hiểu được ý tứ của Trương Phong.

  Tuy nhiên, cô cũng biết đàn ông là động vật thấp kém, không một người đàn ông bình thường nào khi ở cạnh cô, ngày ngày ngắm nhìn cơ thể cô mà có thể dửng dưng mà không có suy nghĩ đến loại chuyện này.

  Dương Phong chịu đựng được như vạy là rất tốt rồi.

  Vì vậy, yêu cầu của Trương Phong đương nhiên không bị từ chối.

  Dùng tay trần vuốt ve nhẹ nhàng có thể coi là thỏa mãn yêu cầu của Trương Phong.

  Trương Phong liếc nhìn giao diện hệ thống.

  Nhiệm vụ ngẫu nhiên vừa rồi đã làm dịu đi nỗi sợ hãi của Dương Mịch.

  Vô tình, nó đã được Dương Phong hoàn thành.

  Trương Phong hai mắt nóng lên, sau đó nhanh chóng khôi phục bình thường.

  Trương Phong phát hiện mình có thể nhìn rõ ràng hơn.

  Trên thực tế, Trương Phong bị cận thị nhẹ, có lẽ là cận thị hơn 10 độ.

  Nó không ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn cho dù hắn không đeo kính, nhưng khả năng nhìn của hắn vẫn thấp hơn người bình thường.

  Nhưng khi anh có được tầm nhìn ban đêm, tầm nhìn ở cả hai mắt dường như được tăng cường.

  Khi nhìn lại mọi thứ, anh cảm thấy mình có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn.

  Cận thị đã biến mất.

  "Thật tốt là ta không còn cận thị nữa." Trương Phong trong lòng nói.

  Dương Phong đi đến cửa sổ và nhìn vào màn đêm đen tối.

  Lúc này, tầm nhìn của Dương Phong không còn bị ảnh hưởng bởi màn đêm nữa.

  Trương Phong có thể nhìn rõ trong đêm tối.

  Dương Phong cảm thấy như mình đang mặc một chiếc kính cateye, hắn nhìn rõ mọi thứ như nhìn dưới ánh mặt trời.

  Môi trường xung quanh hơi mờ, nhưng hắn có thể nhìn rõ.

  Nhưng bạn biết đấy, bây giờ là đêm tối.

  Tầm nhìn ban đêm thực sự tuyệt vời.

  Đặc biệt đối với những người không sợ zombie như Dương Phong, việc có được khả năng nhìn đêm thực sự rất tiện lợi.

  "Ngươi đang nhìn cái gì?" Dương Mịch súc miệng xong, đi tới Trương Phong bên cạnh, nhẹ giọng hỏi.

  "Vừa rồi ta đã thức tỉnh một năng lực khác." Trương Phong cười nói.

  Trương Phong sẽ không nói ra bí mật của hệ thống, cũng sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.

  Nhưng Dương Phong đã nói với những người xung quanh rằng anh có thể thức tỉnh khả năng của mình.

  Đây chính là con át chủ bài mà Dương Phong đã bày ra cho mình.

  Dương Mịch sửng sốt hỏi: "Ngươi lại thức tỉnh năng lực rồi sao?"

  "ta là cái gì của ngươi, ngươi là cái gì của ta, ngươi nên gọi ta là cái gì?" trơn tru, hỏi với một nụ cười.

  Dương Mịch đỏ mặt, nhẹ giọng nói: "chủ nhân, ngươi đã thức tỉnh năng lực gì?" Trương Phong cười nói: " Ta chính là thích nghe ngươi gọi ta là chủ nhân. Là năng lực tầm nhìn ban đêm."

  "ngươi cũng có thể có được tầm nhìn ban đêm của ta, ngươi nhìn ra bên ngoài."

  Dương Phong đã chia sẻ khả năng nhìn đêm của mình với Dương Mịch.

  Dương Mịch: “còn có khả năng nhìn đêm.”

  Chỉ là năng lực của Dương Mịch không bằng Trương Phong mà thôi.

  Nhưng cho dù không bằng Trương Phong thì cũng đủ để Dương Mịch có thể nhìn rõ tình hình xung quanh vào ban đêm.

  Dương Mịch cảm thấy mắt mình nóng lên. Khi cô nhìn ra ngoài cửa sổ, cô thấy mọi thứ bên ngoài đều đã sáng rõ.

  Đêm không còn là đêm tối nữa.

  Cô có thể nhìn thấy bên ngoài.

  "Tôi đã nhìn thấy, tôi đã nhìn thấy tất cả. Thực sự có thể nhìn thấy trong bóng đêm.

  Dương Mịch hưng phấn nói. "

  Khả năng nhìn đêm tưởng chừng như không dễ thấy nhưng thực chất đây là một kỹ năng rất thực tế.

  Rốt cuộc, vào ban đêm, bạn có thể nhìn rõ môi trường xung quanh mà không cần sử dụng đèn.

Bạn đang đọc Ngày Tận Thế: Hệ Thống Nô Lệ Bắt Đầu Từ Việc Thu Thập Mỹ Nhân của Phi Đào Thiên hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teleposter
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.