Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương Mịch chấp nhận

1392 chữ

Một hộp sữa và một miếng bánh mì nhanh chóng bị Dương Mịch ăn hết.

  Món ăn nhỏ này đơn giản là không đủ.

  Dương Mịch nhìn Trương Phong đầy mong đợi, thấp giọng nói:

"Có thể cho ta thêm chút đồ ăn được không? Ta đói quá.

  " được chứ, ngươi cứ ăn nhiều một chút." Trương Phong nhẹ nhàng nói.

  Sau đó anh ta đưa cho Dương Mịch hai chiếc xúc xích giăm bông.

  "Cám ơn." Dương Mịch cảm kích nói.

  cô nhanh chóng lấy miếng giăm bông và ăn nó một cách vui vẻ.

  Sau khi ăn nhiều như vậy, tình trạng của Dương Mịch cuối cùng cũng cải thiện rất nhiều.

  "Cám ơn ngươi đồ ăn, về sau ta sẽ báo đáp ngươi." Dương Mịch nuốt miếng giăm bông cuối cùng, hướng Trương Phong cảm kích nói.

  "Ngươi không cần báo đáp ta, dù sao ngươi là nô lệ của ta, cho ngươi ăn là ta đã hứa với ngươi." Trương Phong cười nói, ánh mắt quét từ trên xuống dưới thân hình Dương Mịch.

  Đúng như mong đợi ở một đại minh tinh, cô ấy có thân hình rất đẹp.

  Hơn nữa, hình dáng của Dương Mịch ở thế giới này còn tốt hơn thế giới mà Trương Phong xuất thân.

  Có vẻ như nó đã được tối ưu hóa.

  Cao và bụ bẫm, Trương Phong đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.   

Dương Mịch bất an nắm chặt tay, nhẹ giọng nói:

-"Vừa rồi là ta nói đùa. Làm sao ta có thể làm nô lệ của ngươi được? Nếu không, ta sẽ cho ngươi tiền. Dù sao vừa rồi ta cũng đói, nhưng bây giờ đã no không đói nữa, ta tự nhiên không muốn bán mình chỉ vì một ít đồ ăn.”

Đây cũng là bản chất của con người. khi cần thì cái gì cũng có thể trao nhưng khi mọi việc đã qua rồi thì cái gì cũng không nhận. Trương Phong hiểu nàng, nhưng cũng không có ý định thả nàng đi. Nô lệ tốt như vậy, Trương Phong sao có thể bằng lòng từ bỏ nàng.

Trương Phong lắc đầu nói: "Không còn khả năng nữa, bởi vì khi ngươi đồng ý, chúng ta đã hoàn thành khế ước. Đây là nhân loại ngày tận thế, nhưng cũng là tân thời đai. Một số người trở thành zombie, và một số người Thức tỉnh sức mạnh mới. Tôi là một con người đã thức tỉnh sức mạnh mới. Vừa rồi khi ngươi đồng ý làm nô lệ của ta, ngươi đã hoàn thành khế ước và đã được ràng buộc với ta. cô là nô lệ của tôi, không thể thay đổi được. Nếu tôi chết, cô cũng sẽ chết. Nếu tôi muốn cô chết, cô cũng sẽ chết. Nếu tôi vui, tôi có thể cho cô mượn sức mạnh. ."

"Như thế này." Trương Phong búng ngón tay cho Dương Mịch một phần không gian chiều. Dương Mịch sửng sốt, nàng cảm giác được một loại sức mạnh nào đó đang truyền đến mình. Và bởi vì không gian chiều được kích hoạt bằng cách nhận nuôi mỹ nhân,vì các mỹ nhân được hắn nuôi nên hắn hoàn toàn có thể cho các nàng đồng thời nhận được hiệu ứng kỹ năng của không gian chiều. Nó cũng lớn bằng mười sân bóng đá và kích thước của không gian chiều cũng là do các nàng làm chủ. Tinh thần cô mạnh thì không giân chiều có khích thước lớn.

Nhưng những kỹ năng khác khi Trương Thần chia sẻ cho Dương Mịch thì lại không có hiệu quả như vậy. Nếu bạn thay thế nó bằng các kỹ năng khác và chia sẻ chúng với Dương Mịch, hiệu ứng của kỹ năng sẽ bị suy yếu. Ví dụ, kỹ năng hào quang zombie cũng có thể được chia sẻ với Dương Mịch. Nhưng vì hiệu ứng kỹ năng bị suy yếu nên Dương Mịch không thể tránh zombie một cách hoàn hảo. Nhưng có thêm một mỹ nhân thì tương đương với việc có thêm một siêu kho, điều này đối với Trương Phong có lợi rất lớn. Dương Mịch cầm tách trà bên cạnh lên, lau đi, tách trà biến mất. Tách trà được cất giữ trong không gian chiều. Vuốt lại và tách trà lại xuất hiện. trong tay Dương Mịch.

  Dương Mịch có vẻ ngạc nhiên.

  Cô chơi đùa với tách trà trên tay một lúc thì Trương Phong hỏi:

  "Hiện tại ngươi còn có ý định rời xa ta sao?"

  "Ngày tận thế này, ngươi cho rằng rời đi ta còn có thể sống sao?"

  Trương Phong nhìn Dương Mịch, nghiêm túc nói.

  Dương Mịch cúi đầu, nghiêm túc suy nghĩ.

  Nếu như Trương Phong chỉ là một người bình thường, hắn cũng chỉ được cho một ít đồ ăn.

  Cô thực sự không muốn trở thành nô lệ của Trương Phong.

  Nhưng hiện tại, Trương Phong đã thể hiện được năng lực phi phàm của mình.

  Vậy thì việc sống chung với Trương Phong đã trở thành một loại may mắn đối với cô.

  "Được rồi, nhưng anh không thể ép tôi làm việc tôi không thích." Dương Mịch nhìn Trương Phong, nhẹ giọng nói.

  Trương Phong suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.

  Nàng đã trở thành nô lệ của hắn, Trương Phong cũng không sợ nàng chạy trốn.

  Trương Phong cũng biết hai người không quen biết nhau, nếu Dương Mịch đột nhiên bị yêu cầu làm như vậy, cô nhất định sẽ không quen.

  Cô ấy cũng cần có thời gian để thích nghi.

  Mà Trương Phong cũng biết, nữ nhân chủ động thì mới có niềm vui.

  Không có ích gì khi ép buộc phụ nữ.

  Dù sao Trương Phong cũng không thích vũ lực.

  cứ để mội việc điễn ra một cách tự nhiên.

  Dương Mịch thở phào nhẹ nhõm khi nghe Trương Phong đồng ý.

  Cô lo lắng Trương Phong Phong sẽ dùng vũ lực mà không để ý đến ý kiến của mình.

  Trong trường hợp đó, cuối cùng cô ấy sẽ nhượng bộ, nhưng cô ấy chắc chắn sẽ không vui.

  Hiện tại Trương Phong, bởi vì hắn đã hứa với chính mình, điều đó có nghĩa là Trương Phong không phải là người khó hòa đồng như vậy.

  Tôi thật may mắn khi có một người chủ như vậy.

  "cô nên trốn ở trong nhà, không được mở cửa cho người khác, chỉ khi tôi trở về mới có thể mở cửa."

  "Ta đi ra ngoài mang về một ít vật tư."

  Trương Phong nói.

  Ở nhà Dương Mịch không có gì để ăn mà vì lo lắng cho sự an toàn của cô nên Trương Phong quyết định chuyển đến sống ở nhà Dương Mịch.

  Đương nhiên, tôi cần phải mang nhiều thứ hơn về.

  Trương Phong cũng định về nhà và lấy hết đồ đạc cá nhân ra.

  Không biết trước đây Dương Mịch có ở nhà hay không, Trương Phong mang theo nhiều đồ như vậy cũng không tiện.

  Bây giờ tôi đã thiết lập mối quan hệ với Dương Mịch và có không gian chiều, hắn đương nhiên cần phải mang theo tất cả đồ đạc của mình.

  "Cẩn thận." Dương Mịch nhanh chóng nói với vẻ lo lắng.

  Trương Phong hiện tại là chỗ dựa duy nhất của cô, Dương Mịch đương nhiên không muốn Trương Phong xảy ra chuyện gì.

   Trương Phong mỉm cười, mở cửa đi ra ngoài.

  "Lần sau cô có định gọi tôi là chủ nhân không?" Nghe đến đây, Dương Mịch đỏ mặt.

  Sau khi rời khỏi biệt thự, Trương Phong lại bắt đầu bắt chước cách đi lại của zombie.

  Anh ta muốn cải trang thành một thây ma để không ai nghi ngờ anh ta và anh ta có thể giảm bớt rắc rối.

nếu thấy hay mong m.n ủng hộ mk 1 like để mk có thêm động lực ra chương.

vì mk mới tập tành viết truyện nên có nhiều thiếu sót. mình rất mong nhận dc ý kiến đóng góp của m.n. mọi ý kiến đóng góp xin gởi trực tiếp về gmail của

*mk: [email protected] *

rất mong nhận dc ý kiến đóng góp của n.m!<3

Bạn đang đọc Ngày Tận Thế: Hệ Thống Nô Lệ Bắt Đầu Từ Việc Thu Thập Mỹ Nhân của Phi Đào Thiên hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teleposter
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.