Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần nhân hiện : Tàn cuộc

Tiểu thuyết gốc · 2081 chữ

Bầu trời rung chuyển khi hai đạo khí vĩ đại chạm nhau. Một bên là khí mộc nguyên thủy xanh biếc như ngọc bích, một bên là đạo khí trắng tinh khiết của tín ngưỡng ngàn năm. Mây đen cuộn trào, sấm sét nổ vang như trống trận.

Thánh Hoàng vung tay, bức họa Thế Vạn Sơn Hải Đồ trong tay hình bóng Thần Hoàng bỗng nhiên sống dậy. Núi non trên tranh hóa thành từng ngọn núi thực thể, mang theo khí thế ngàn năm văn hiến, ầm ầm đổ xuống như thác đổ.

Mộc Thiên Ưu không hề nao núng, song chưởng đẩy ra, khí mộc ngưng tụ thành từng thân cổ thụ cao ngất, rễ cây như long mạch đan xen, hình thành một bức tường phòng ngự kiên cố.

Tiếng va chạm vang dội khắp thiên địa. Núi non của Thánh Hoàng đập vào rừng cổ thụ của Mộc Thiên Ưu, đá vỡ cây gãy, nhưng cả hai đều không ngừng biến hóa. Những mảnh núi vỡ hóa thành muôn vàn linh thú cổ đại xông lên, trong khi những mảnh gỗ vụn tái sinh thành những dây leo khổng lồ quấn lấy chúng.

Thánh Hoàng lại vung bút, một nét vẽ xé toạc không gian, hóa thành một con rồng vàng rực rỡ cuộn mình giữa mây đen. Mộc Thiên Ưu đáp lại bằng cách ngưng tụ khí mộc thành một con phượng hoàng xanh biếc, đôi cánh rộng che kín bầu trời. Rồng vàng và phượng xanh đối chiến, tiếng gầm và tiếng hót làm rung chuyển cả không trung.

Mỗi đòn đánh đều mang theo ý chí của trời đất. Thánh Hoàng điều khiển văn khí ngàn năm, mỗi nét bút đều chứa đựng tinh hoa của lịch sử dân tộc. Mộc Thiên Ưu thì nắm giữ sinh khí của đại tự nhiên, mỗi cử động đều mang theo sức mạnh của muôn sinh thảo mộc.

Bất chợt, Thánh Hoàng hợp nhất với hình bóng Thần Hoàng sau lưng, toàn thân tỏa ánh sáng chói lòa như vầng dương. Ngài vẽ một đường thẳng đứng xuyên qua không trung, và toàn bộ lịch sử huy hoàng của dân tộc như được tái hiện trong khoảnh khắc đó - từ Lạc Long Quân đến các vị vua anh minh, từ những anh hùng tuẫn tiết đến những nhà hiền triết uyên bác.

Mộc Thiên Ưu cũng không cam chịu thua kém, toàn bộ khí mộc trong thiên địa đều hội tụ về thân. Người hóa thành một cội đại thụ khổng lồ, thân cao vút tận mây xanh, tán lá che phủ cả bầu trời, tỏa ra ánh sáng xanh ngọc làm lu mờ cả ánh mặt trời.

Hai luồng năng lượng vĩ đại va chạm tạo thành một quầng sáng chói lòa, một bên vàng rực như thái dương, một bên xanh biếc như ngọc bích. Ánh sáng tỏa ra mạnh đến nỗi xé toạc cả bầu trời, tạo thành một khe nứt không gian. Mây đen bị đẩy ra tứ phía, sấm sét im bặt, cả thiên địa như nín thở trước khí thế của hai vị đại thần…

Trước khí bạo của hai vị đại thần, trời đất rung chuyển liên hồi như trống đánh ngàn năm vang mãi . Bầu trời đã tối nay càng sầm lại, thiên lôi dị tượng thảo phạt tứ phương .

Không gian khắp chốn như bị xé toạc, nứt vỡ từng mảnh văng tứ tung, vô không ngoài hư không đang hút khí chất của nơi này . Nếu họ còn tiếp tục giao đấu thì thiên địa này có thể sẽ hủy diệt hoàn toàn .

Bỗng khi ấy, một sức mạnh siêu thần khởi hiện ngăn chặn vết nứt thời không, một chỉ lấp lại vết nứt . Không gian khí ấy như ngừng lại, những sợi xích vô hình ngăn lại cả khí xưa cổ thoát ra từ hai vị đại thần .

Bầu trời ánh vàng xuất hiện, từ bên trên một bóng người bay xuống xung quanh là hào quang nắng vàng …

Giọng nói trầm ngâm vang khắp chốn hệt như một lời phán quyết :

“ Đủ rồi …!!! ”

Uy áp từ giọng nói còn vang vọng theo không gian khiến ai nghe thấy cũng phải run sợ trong lòng .

Thiên thánh thánh nhân Nam Tào hiện thế …

Từ chốn cửu trùng, không gian bỗng trở nên tĩnh lặng đến rợn người. Một vầng hào quang vàng rực xé ngang tầng mây, tỏa ra sức mạnh uy nghiêm khiến vạn vật phải khiếp sợ. Nam Tào thánh nhân dần hiện thân giữa muôn trùng mây, toàn thân tỏa ra khí thế không thể xâm phạm của bậc Thiên thánh thánh nhân .

Gương mặt vuông vức như tạc từ đá quý, đôi mày rậm tựa cương nghị của núi non nhíu lại toát lên vẻ uy nghiêm tuyệt đối. Đôi mắt sắc lạnh như điện xé màn đêm, mỗi ánh nhìn đều mang theo ý chỉ của thiên đình khiến vạn vật phải cúi đầu thần phục. Vầng trán cao rộng tỏa ra thần uy bất khả xâm phạm, phía trên đội mũ cửu long đen tuyền điểm xuyết những viên ngọc quý tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.

Thân khoác long bào đen thêu kim tuyến hình rồng cuộn, mỗi nếp gấp trên áo đều toát ra khí thế của bậc chưởng quản âm dương. Trong tay phải Ngài nắm chặt quyển Sinh Tử Bộ, tỏa ra ánh sáng màu vàng u ám. Tay trái kết ấn quyết với những ngón tay thon dài cứng cáp như ngọc, mỗi cử động đều khiến không gian rung chuyển.

Phía sau lưng Ngài, Tuần Hồi Càn Khôn xoay chậm rãi, tỏa ra ánh sáng u ám đầy thần bí. Vô số ký tự cổ xưa trong vòng tròn tỏa sáng rực rỡ, ghi chép những định mệnh không thể thay đổi của nhân gian. Từng chữ một xoay chuyển như những lời phán quyết không thể kháng cự.

Mây đen cuộn xoáy quanh thân Ngài như bức tường thành kiên cố, tạo nên một bầu không khí nghiêm nghị, thần thánh không thể xâm phạm. Khí thế từ thân Ngài tỏa ra khiến không gian như đọng lại, tạo nên một khoảng lặng đầy uy lực của bậc chưởng quản sinh tử.

Hai đại thần sững lại khi thấy vị đại thánh này xuất hiện, họ bất giác kinh ngạc đến cực độ bỗng chốc toàn thân khựng lại một hồi . Nam Tào thánh nhân rút lại những sợi dây xích vô hình trong không gian, cùng lúc sự ngưng đọng thời không cũng biến mất .

Hai vị đại thần thu lại khí tức cổ xưa của bản thân về sai lưng, rồi làm chúng biến mất hoàn toàn . Họ cúi đầu, chắp tay trước ngực hành lễ :

“ Nam Tào, thánh nhân .”

Nam Tào thánh nhân vẻ mặt nghiêm nghị vô cùng, ánh mắt phán xét khắp chốn nhân gian . Vì là vị thần của công lý nên trong lời nói của ông không hề có chút gì kiêng nể, nhất ngôn thẳng thắn xuyên thẳng vấn đề . Vị thánh phê phán hai vị đại thần khi trong đó là lời mắng, phán xét,... :

“ Hai khanh, đều là đại thần của Thiên Đình ta, cớ gì chỉ vì một lý do không đâu lại giao đấu đến rung chuyển đất trời !!! Nếu hôm nay bản thánh không ra tay, thì cả cái thiên địa này sẽ bị hủy diệt mất ! ”

Vừa nói ông vừa lườm mắt nhìn cả hai vị đại thần khiến họ đôi phần kiêng sợ, Thành hoàng nói trước :

“ Thiên thánh, bản hôm nay không hề có ý định muốn ra tay nhưng lão Mộc lai u mê bất ngộ . Chỉ vì chuyện nhỏ nhoi năm xưa lại công nhận một nữ tử làm chủ nhân của Mộc Bản Độc Tự Kinh. Điều này là phi đạo ý !!! ”

Mộc Thiên Ưu nhíu mày sâu, ông biết bây giờ bản thân không có quyền được lên tiếng , chờ phán xét của thánh nhân là điều tốt nhất . Ông nhẹ giọng rất thành khẩn, cúi đầu nhận tội :

“ Nam Tào thánh nhân, lỗi đây là một thân lão đầu ta chủ ý . Nếu ngài có gì phán xử, lão đầu ta xin chịu mọi hình phạt ! ”

Nam Tào thánh nhân nhíu mày sâu lại, trên mi tâm đôi điều nghi hoặc, theo luồng suy nghĩ trong tâm trí mà nhắm nghiền mắt lại . Thánh nhân lắc đầu, trên vẻ mặt lộ ra một vẻ buồn chán, ông quay người bay đi . Lúc bay đi lại nói :

“ Thánh Hoàng khanh, chuyện hôm nay coi như dừng ở đây ! Sau này, khanh cũng không cần truy cứu nữa . Ngọc Hoàng đã tự có tính toán của riêng bản thân, Mộc Bản Độc Tự Kinh coi như cũng không gọi là sai người ! ”

Thánh Hoàng ngạc nhiên lắm, trong tâm trí không ngừng tự hỏi : " Can dự đến Ngọc Hoàng đại đế… ?”. Tuy vậy , ông cũng chẳng có thể làm gì hơn ngoài việc cúi đầu nhận lệnh :

“ Tiểu thần đã rõ ! ”

Nam Tào đáp lại một câu lạnh lùng :

“ Được rồi ! ”

Rồi ông vụt biến mất phía sau màn mây sau màn mây, chỉ còn lại khí tức mờ nhạt lưu lạc chốn không trung . Thánh Hoàng nghe lệnh như vậy cũng chẳng phiền lòng mà dây dưa thêm nữa, ông ta cúi đầu tạ lỗi nhưng sâu trong lời nói vẫn ẩn chứa sự khó chịu khôn nguôi :

“ Mộc lão huynh, chuyện hôm nay là ta sai cũng chỉ bởi chí thánh trên cao. Xin được phép cúi đầu tạ lỗi, hao tổn hôm nay lão nủ sẽ phái người bù đắp sau này .”

Mộc Thiên Ưu gần như không để lời nói đó vào mắt, ông quay mặt rời đi . Theo sau là mộc khí mờ nhạt ở lại, để đúng lễ nghĩa ông vẫn nói :

“ Thành Hoàng huynh, chuyện hôm nay dừng lại ở đây đi . Ta mệt rồi ! Huynh cũng không cần phải bù đắp nữa, chỉ cần sau này không gặp lại đã là phúc vận mấy đời rồi ! ”

Thần Hoàng hơi nhíu mày, gợn gợn đôi vẻ khó chịu nơi lòng mắt . Tuy thế ông vẫn trở về dáng vẻ thường ngày, miệng mỉm cười nhẹ nói :

“ Vậy tạm biệt Mộc huynh ! ”

“ Không tiễn ! ”

Không gian trở lại yên bình, ánh nắng chiếu rọi xuống làng cổ Thổ Hà . Không ai biết chuyện gì xảy ra ngoại trừ một vài người …

Lão Lý mắt trợn trợn đôi vẻ kinh hãi nhìn lên trời hỏi :

“ Lão Lục, đó là Nam Tào thánh nhân trong truyền thuyết thực đó ư ? ”

“ “ Thần công lý, nhất ngôn phán xét, lòng không vướng bận ! ”, đó là câu nói mà kẻ đời dành cho ngài ấy . Thật sự là uy áp mà !!! ” . Lục lão đầu nói .

Nguyệt Như nàng luyện kiếm trên sân đã thấy bầu trời hôm nay rất lạ lẫm nhưng cũng chẳng tò mò nhiều . Trong thân thể có thêm Mộc Bản thế nên nàng tu luyện rất nhanh, xúc cảm với khí linh trở nên rất nhạy bén …

Hạo Dương hắn vẫn đang hô hấp khí linh để chữa thương, thân thể có lẽ cũng đã khôi phục được ba trên bốn phần, sau lần thừa sống chí chết ấy mà thực lực cũng đã tăng thêm một bậc cả hai phương lộ tu luyện …

( Bổ sung : Pháp Tu là phương lộ tu luyện đặc biệt của con người, yêu cầu phải có căn tố tu luyện đặc biệt . Kẻ tu luyện Pháp Tu thường mạnh hơn những người tu luyện phương lộ khác tầm hai cảnh giới . Pháp tu cũng có thể hiểu là thuật pháp huyền diệu , tinh hoa trời đất khi đặc biệt có thể thi triển nguyên tố ngoài ngũ hành . )

( Nếu có điều gì muốn góp ý mong bạn hãy để lại trong phần bình luận ! Vừa hay lại giúp truyện tăng tương tác ạ ! Xin cảm ơn ạ !!!)

Bạn đang đọc Nghiệt Ma sáng tác bởi Tiennam_9
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiennam_9
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.