Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Lan

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Biến cố đột nhiên này, làm cho hai người lập tức quá sợ hãi, hai gò má hồng nhuận xoát một cái giống như là bôi lên một lớp bột phấn màu trắng thật dày, bốn mắt nhìn nhau, mấy dấu chấm hỏi cực lớn treo cao ở trên đỉnh đầu các nàng.

“Vừa rồi phía sau là có một ông già đi? Đi đâu rồi?”

Tiểu Dĩnh đặt câu hỏi đầu tiên, thanh âm mang theo chút run rẩy.

“Có phải đi WC hay không?”

Nguyệt Mị cũng chỉ có thể nghĩ đến câu trả lời này.

“Vừa rồi cậu không nghe đài phát thanh trên máy bay nói, WC đã ngừng dùng a!"

Tiểu Dĩnh nói xong, đưa tay gọi tới một vị tiếp viên hàng không xinh đẹp.

“Mỹ nữ, xin chào. Ta muốn hỏi một chút, ông lão vừa rồi ngồi ở phía sau chúng ta đi đâu rồi?”

Tiểu Dĩnh đi thẳng vào vấn đề, cung kính hỏi.

"Xin chào quý khách, nếu ta nhớ không lầm, phía sau quý khách không có ai cả!”

Tiếp viên lễ phép trả lời, cũng ngẩng đầu nhìn vị trí nhà vệ sinh phía sau.

“Không đâu, em nhớ vừa rồi ông lão kia còn ngồi ở đây, không bao lâu đã không thấy đâu.”

Tiểu Dĩnh cũng không buông tha, tiếp tục truy hỏi.

Tiếp viên hàng không nhíu mày, lần nữa nhìn chung quanh một chút, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Ta nghĩ nếu như không phải ngài nhìn lầm, còn có một loại khả năng, chính là vừa rồi có hành khác đổi chỗ lên đây ngồi một lát, nhưng sau khi nghe được nhắc nhở từ radio, lại về tới vị trí ban đầu của mình.”

Cô tiếp viên hàng không xinh đẹp này lời nói cử chỉ hiển lộ vẻ chuyên nghiệp.

Tuy rằng đáp án này cũng không thể làm cho hai người hài lòng, nhưng quả thật tồn tại loại khả năng này, vì thế, chỉ đành lễ phép nói cám ơn, vẻ mặt mơ hồ cuộn mình ở chỗ ngồi nhỏ hẹp, toàn bộ khuôn mặt ngạc nhiên há hốc mắt chữ O mồm chữ A mở thật to, thẳng đến khi máy bay hạ cánh, các nàng không trao đổi nữa.

Bởi vì lúc trước có chút chậm trễ, máy bay đến trễ hơn thời gian dự định một giờ, mới vừa ra sân bay, một luồng nhiệt độc đáo của Đông Nam Á đập vào mặt, xen lẫn gió biển mang theo vị mặn, còn có mùi hoa quả làm cho người ta thèm nhỏ dãi.

Đối với Nguyệt Mị lần đầu tiên ra nước ngoài du lịch mà nói, quả thực giống như là đi tới thiên đường. Dù sao từ nhỏ đến lớn, đừng nói đến nơi đất khách quê người này, chính là thành thị mình ở cũng rất ít bước ra, huống hồ mình còn là một cô gái phương bắc, cảnh tượng rừng mưa nhiệt đới này, biển xanh trời xanh, có lẽ chỉ có trong mộng gặp qua.

Khúc nhạc đệm thần bí vừa rồi ở trên máy bay, theo tâm tình kích động hưng phấn, đã sớm tan thành mây khói, hiện tại chuyện chủ yếu nhất chính là hảo hảo hưởng thụ thời gian bảy ngày xa hoa này, tuyệt đối không thể để cho bất cứ chuyện gì không vui ảnh hưởng đến mình.

Bởi vì hai người cũng không có theo đoàn, lựa chọn là tự do đi lại, cho nên thời gian cũng không có gấp như vậy, hơn nữa lúc ở trong nước, bọn họ đã thuê ở một khách sạn thanh niên ở ngoại ô thành phố, tuy rằng quy mô cùng vị trí không được như ý muốn, nhưng giá cả rất phù hợp với thân phận sinh viên vừa tốt nghiệp của các nàng, dù sao giá cả vẻn vẹn 450 Bạt một đêm, ở trong nước phỏng chừng ngay cả tầng hầm ngầm cũng không thuê được.

Đi ra sân bay, khiến người ta chú ý nhất chính là đội quân xe ôm xuyên qua phố lớn ngõ nhỏ sắc thái diễm lệ kia, bất luận đi tới chỗ nào, đều có tài xế túm năm tụm ba tới gần, hơn nữa nhìn thấy người nước ngoài, cái loại nhiệt tình này, quả thực làm cho bạn không thể cự tuyệt. Tuy rằng bất đồng ngôn ngữ, nhưng giao lưu tiếng Anh đơn giản đối với hai sinh viên mới tốt nghiệp này mà nói, cũng không thành vấn đề.

Các cô chọn xe của một người phụ nữ trung niên, một là bởi vì giữa phụ nữ tự nhiên tồn tại loại cảm giác tín nhiệm và an toàn, một nguyên nhân trọng yếu khác, chính là tiền xe thật rẻ a, ước chừng so với những tài xế khác chào giá ít hơn một nửa.

Sau khi nói rõ vị trí của khách sạn, người phụ nữ da ngăm đen kia đạp chân ga, xe chạy như bay trên mặt đường gồ ghề. Nói thật, nếu phải do đang cực kỳ hưng phấn, các nàng đã sắp bị xóc nảy đến phun ra.

Tuy rằng tình huống mặt đường này không tốt lắm, nhưng cảnh sắc chung quanh vẫn thập phần xinh đẹp.

Dưới tầm mắt, biển trời hợp một, gió nhẹ mây trôi. Nước biển xanh biếc chậm rãi vuốt ve bãi cát màu vàng, màu da khác nhau, mọi người tuổi tác khác nhau vui vẻ chơi đùa ở bờ biển, gió nhẹ nhàng, làm cho người ta có một loại cảm giác ẩm ướt, nhưng rất là hưởng thụ. Hai bên đường, trồng những cây dừa xanh um tươi tốt, những quả dừa cực lớn treo trên cành, lung lay sắp đổ.

Không chỉ như thế, những căn phòng gỗ tinh xảo rất khác biệt, tùy ý có thể thấy được, tuy rằng không hề có quy hoạch sắp xếp, lộ rõ tùy ý, nhưng lại làm cho người ta có một loại vẻ đẹp hài hòa hòa hợp với tự nhiên, điều này làm cho hai cô gái đến từ đô thị hiện đại, mở rộng tầm mắt, liên tục khen ngợi.

Bạn đang đọc Ngõ Kể Chuyện của Cà Phê Trứng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HangThan
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.