Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2051 chữ

Chương 13: cirilla

"Chúng ta đã có được harry potter"

"Chúng ta đã có được harry potter"

Khi mũ phân loại tuyên bố, toàn bộ người của Gryffindor đều nhảy cẫng lên vì vui sướng, bọn họ không ngừng reo hò vui vẻ.

Mọi người tranh nhau nắm tay harry potter, xem đây là điều vinh dự.

Ron cũng không ngoại lệ được phân đến Gryffindor.

Levine cũng vui vẻ thay cho bọn họ, harry và Ron đều nhìn hắn với vẻ tiếc nuối, còn hắn thì cảm thấy sao cũng được,

Điều duy nhất cần phải lưu ý là thái độ của Dumbledore.

Theo Levine, vị pháp sư vĩ đại này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá mức quan tâm đến sự đối lập giữa chính và tà, vì vậy mà đã làm ra rất nhiều sự việc không phù hợp với thân phận hiệu trưởng,

Ví dụ như thái độ của hắn đối với pháp thuật hắc ám, thiết lập một cấm khu trong thư viện, có chút thiên vị đối với harry potter,  mỗi năm đều vì harry potter mà an bài cuộc mạo hiểm lớn.

Ở trong mắt của Levine, Dumbledore chính là một vị pháp sư trắng vĩ đại, nhưng cũng không phải là một vị hiệu trưởng hợp cách.

Dù sao đây cũng chỉ là quan điểm của riêng hắn.

Chỉ cần hắn học tập ở Hogwarts, thì không thể tránh khỏi sự can thiệp của Dumbledore, cho dù là hắn cũng không có biện pháp nào.

Levine cũng rõ ràng, sự tình mà Dumbledore quan tâm nhất chính là lời tiên tri liên quan tới harry potter và Voldemort.

Ông ta sẽ không tha thứ cho bất kỳ người nào gây ảnh hưởng tới lời tiên tri.

Mặc dù Levine ngoài ý muốn tiếp xúc với harry potter, nhưng nếu ở trong trường học, hắn chỉ cần duy trì quan hệ bình thường với harry, không quá thân thiết mà nói, thì hơn phân nửa Dumbledore sẽ không thấy hắn có thể gây ảnh hưởng tới lời tiên tri.

Như vậy ông ta sẽ không quá để ý đối với hắn nữa.

Dù sao cũng đã đến Hogwarts, đến với thế giới phép thuật rồi, Levine muốn sống một cuộc sống của riêng hắn, hắn không muốn trở thành nhân vật tùy Tùng của nhân vật chính.

Hơn nữa, Levine cũng không định khiêm tốn khi học ở Hogwarts, mà hắn muốn trở nên nổi bật hơn.

Dù sao Hogwarts cũng là trường học, có thầy cô giáo nào mà lại không thích học sinh xuất sắc chứ?

"Ngươi quen biết harry potter sao?" Bên tai của hắn đột nhiên vang lên âm thanh của một đứa bé trai.

"Đúng vậy!"

Levine quay đầu nhìn sang.

Người vừa hỏi là một thiếu niên có mái tóc xù, ánh mắt của hắn vẫn không rời khỏi bản thức ăn hấp dẫn,

"Ngươi rất đói bụng sao?"

Các pháp sư trẻ luôn rất để ý thể diện của bản thân, sẽ không muốn làm mất hình tượng đối với người khác, những loại thèm ăn một cách công khai này quả thật có chút kỳ quái.

"Đúng vậy, ta quên mang theo tiền tiêu vặt, kết quả là khi ở trên xe lửa chẳng có gì để ăn cả!" Thiếu niên vừa nói vừa nuốt nước bọt.

"Ta là Levine. Green, rất hân hạnh được quen biết ngươi!" Levine chủ động vươn tay ra.

"Ta là Stephen. Cohen Ford."

Levine nhớ ra, trong tiểu thuyết đúng là có cái tên này.

Nhưng chỉ là nhắc đến cái tên mà thôi, đối phương cũng không có bao nhiêu đất diễn, giống như một npc trong game vậy.

Trong lúc nhất thời, cảm ngộ của Levine đối với thế giới này trở nên sâu sắc hơn rất nhiều.

"Ngươi cảm nhận được bản thân đã hòa nhập được với thế giới này, nhưng sự xuất hiện của người cũng bắt đầu ảnh hưởng đến thế giới."

"Sự xuất hiện của ta gây ảnh hưởng đến thế giới này?, ảnh hưởng gì?, vậy sao ta không cảm thấy có điều gì bất thường cả?"

Levine có chút nghi hoặc, khó hiểu.

Đúng lúc này, Dumbledore đứng lên,

Đây là lúc mà hiệu trưởng sẽ đứng lên phát biểu.

Vẻ mặt của Dumbledore tươi cười nhìn tất cả học sinh, giang rộng hai tay hướng về phía mọi người rồi hô lớn:

"Hoan nghênh mọi người đến với Hogwarts, bắt đầu một năm học mới."

"Trước khi Yến hội bắt đầu, ta có vài lời muốn nói: ngu ngốc! khóc nhè! Cặn! Vặn! Cảm ơn mọi người."

Những lời này khiến cho mọi người không hiểu gì cả, Levine thì có thể đoán ra được một ít gì đó,

Ngu ngốc có thể là đang ám chỉ Ravenclaw, bởi vì học viện này cho bản thân là thông minh nhất, coi những học viện khác là những đứa ngốc.

Khóc nhè: từ này thường làm cho người ta liên tưởng đến những đứa trẻ không hiểu chuyện, thích khóc nhè, những người không chịu cố gắng, chỉ biết ỷ lại vào người khác, không biết dũng cảm tiến về phía trước, ám chỉ những người trong Gryffindor tự nhận bản thân mình dũng cảm, cho rằng những học viện khác không bằng mình.

Cặn: từ này dùng để chỉ vải vóc đầu thừa đuôi thẹo, có diện tích nhỏ, hay những thứ bị loại ra không còn dùng được vào việc gì nữa, Slytherin được những người có huyết thống thuần khiết ủng hộ, coi trọng sự hoàn chỉnh và tính thống nhất, trong mắt của họ, người của những học viện khác đều là những pháp sư không chính thống, đều là những thứ đầu thừa đuôi thẹo.

Vặn: học sinh ở Hufflepuff cũng không có đặc điểm của ba học viện còn lại, không thông minh cũng không dũng cảm, hơn ở phần lớn người ở đây đều có dòng máu Lai, nhưng lại có thể đem tất cả mọi người gộp chung một chỗ."

Nếu đúng như những gì hắn suy đoán, thì vị viện trưởng này là đang muốn nhắc nhở tất cả học sinh của những học viện, không nên có thành kiến với nhau, nên đoàn kết thống nhất.

Nhưng chính bản thân của ông ấy lại không làm được điều này.

Từ góc độ nào đó đến xem, Levine may mắn không có bị phân đến Slytherin.

Stephen đang ngồi cạnh đó bỗng nhiên trợn tròn đôi mắt, bởi vì chỉ trong một cái chớp mắt, trên những chiếc bàn dài bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều đồ ăn ngon, nhiều đến mức khiến cho Levine cũng phải hít một hơi thật sâu, có gà quay, có thịt bò nướng, sườn lợn rán, bò bít tết, lạp xưởng..., thậm chí còn có rất nhiều món khác nữa

Bỗng nhiên xuất hiện một đống lớn đồ ăn khiến cho không khí trở nên sôi động hơn rất nhiều, mọi người ăn uống linh đình, trông rất là vui vẻ.

Còn Stephen thì không cần kiêng nể gì cả, hắn ta ăn một cách điên cuồng.

Levine thì cũng không khác bao nhiêu, bởi vì nói đến cũng có chút thảm hại, từ khi hắn xuyên Việt đến thế giới này, chưa một ngày nào mà hắn được ăn ngon, mà đừng nói là ăn ngon, chỉ cần ăn no bụng thì đó là cả một vấn đề, hôm nay chính là bữa ăn thịnh soạn nhất của hắn.

Đang ăn được một nửa, thì Stephen bỗng nhiên quay đầu lại hỏi:" Levine, tại sao ngươi lại dùng hai cây đũa phép để gắp đồ ăn?"

Mọi người xung quanh nghe vậy cũng dồn dập quay sang nhìn.

Levine nói: "đây không phải là đũa phép, đây chỉ là một đôi đũa ăn cơm bình thường thôi, đây là cách ăn cơm ở đất nước của ta, không tin ngươi có thể thử hỏi chị khóa trước kia xem!"

Levine dùng ngón tay chỉ về hướng một người con gái châu á, cho-chang.

Cô gái nghe vậy thì cũng gật đầu: "hóa ra ngươi cũng đến từ Trung Quốc, đúng vậy, dùng đũa ăn cơm chính là phong tục ở đất nước ta."

Bữa ăn diễn ra trong vòng nửa tiếng đồng hồ, giữa lúc Levine đang thỏa mãn ôm chiếc bụng no căng của mình, thì toàn bộ thức ăn thừa cùng rác rưởi ở trên bàn đồng loạt biến mất.

Ngay sau đó liền xuất hiện rất nhiều món điểm tâm ngọt, các loại bánh mứt, bánh táo, sôcôla, bánh pudding, các loại hoa cỏ,...

Levine cùng Stephen thấy vậy thì kêu rên một tiếng, cảm thấy có chút hối hận, bởi vì hồi nãy ăn quá mức nhiệt tình, khiến cho cái bụng nó căng không thể ăn thêm được thứ gì nữa, kết quả chỉ có thể trơ mắt ra nhìn đống đồ điểm tâm thơm ngon trước mặt,

Trong lúc mọi người bắt đầu ăn món tráng miệng, bỗng bên bàn của học viện Gryffindor xảy ra một ít hỗn loạn,

Nick, con ma không đầu của Gryffindor, đột nhiên chui ra từ cái bàn, cảnh tượng này khiến cho những học sinh mới gần đó sợ hãi hét lên.

Rốt cuộc, thời gian ăn uống cũng đã kết thúc,

Dumbledore nói vài lời cuối trước khi kết thúc:

"Bây giờ tất cả mọi người đã ăn no, ta có vài lời muốn nói với mọi người, có vài điều phải chú ý sau đây,"

"Học sinh năm thứ nhất cần phải chú ý, không cho phép học sinh tiến vào rừng cây trong sân trường, những học sinh cũ cũng cần phải nhớ điều này,"

Trong lúc nói những lời này, Dumbledore liếc mắt nhìn qua hai anh em Weasley một cái.

"Còn nữa, quản lý Filch cũng nhờ ta nhắc nhở mọi người, trong giờ học, không được phép sử dụng ma pháp ở trong hành lang"

"Công tác xét duyệt cầu thủ cho trò Quidditch sẽ được cử hành vào tuần thứ hai của học kỳ, nếu như học sinh nào có ý muốn tham gia thì hãy liên hệ với phu nhân Hooch."

"Cuối cùng cần phải chú ý, nếu như người nào không muốn gặp phải chuyện ngoài ý muốn, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng, thì không được phép tiến vào hành lang bên phải, trên lầu 4 của trường."

Levine nghe vậy thì có chút tức giận, nếu như không muốn mọi người vào đó thì chỉ việc ban hành lệnh cấm, cần gì phải nói những lời như vậy, đây rõ ràng là cố ý,

Nếu không muốn người ta lên trên đó, thì chỉ việc đơn giản nhất là Phong tỏa hay đóng kín nó lại là xong rồi.

"Được rồi, trước khi mọi người đi về nghỉ ngơi, tất cả chúng ta hãy hát một bài hát!"

Dumbledore đem đũa phép bay ra ngoài, Đũa Phép bay tới đâu thế tạo thành các dãi kim tuyến đến đó, chúng tạo thành các hàng Văn tự,

"Hãy tuyển chọn giai điệu mà mình thích nhất!" Dumbledore nói, "hát nào!"

... Hai Anh Em Weasley không hổ danh là những con quỷ Tinh nghịch, cho dù là Dumbledore cũng phải chú trọng để ý bọn họ,

Giai điệu của tất cả mọi người bị làm cho hỗn loạn, bọn họ dùng giai điệu tang lễ, khúc Quân hành thành công kéo lệch mọi người.

Mọi người có chút hỗn loạn nhưng cuối cùng cũng hát xong bài hát, sau đó thì lần lượt rời khỏi lễ đường,

Đúng lúc này, Levine thấy được một khuôn mặt ở trong đám người,

Đó là một khuôn mặt mà đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở nơi này.

Mái tóc màu xám, đôi mắt màu xanh lục, trán cao, gương mặt góc cạnh xinh đẹp, nhưng lại có khí chất mạnh mẽ,

Khuôn mặt này chỉ khác duy nhất một điểm với ấn tượng của hắn, đó là vết sẹo ở một bên mắt.

Dưới sự kinh ngạc, Levine không nhịn được mà hô lên tên của đối phương:

"Cirilla!"

Bạn đang đọc Ngộ tính nghịch Thiên, ta ở Hogwarts xây phù không thành của Long Dữ Pháp Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.