Chương 18: đồ Thư quán đại tảo hàng
Lớp học kế tiếp là học về thảo dược, bọn họ sẽ học cùng với nhóm Hufflepuff.
Phòng học thảo dược nằm ở hướng Đông Nam của lâu đài, là một khu vực nhà giữ ấm độc lập.
Nơi đây do viện trưởng Hufflepuff, giáo sư thảo dược học Sprout quản lý, ở đây trồng không ít loại thực vật thần kỳ,
Ngoại trừ dùng để dạy học, nơi đây cũng được xem như là cơ sở sản xuất thảo dược của Hogwarts, phần lớn dược liệu trong quầy hàng của Snape đều là do giáo sư Sprout cung cấp,
Giáo sư Sprout là một người phụ nữ có ngoại hình mập và lùn, với mái tóc xoăn đặc trưng.
Bà ấy hay đội một chiếc mũ nhọn nhăn nhún, quần áo lúc nào cũng dính bùn đất, bởi vì bà ấy luôn ở trong nhà giữ ấm để chăm sóc thực vật, nên cũng không thèm quan tâm đến ngoại hình của mình.
Bà ấy là một người tốt bụng vui vẻ, mỗi khi bà ấy giảng bài đều rất sinh động.
Trong giờ học thảo dược này, Levine như thường lệ tiếp tục phát huy xuất sắc nhất trong lớp, dù sao hắn cũng có nổi tiếng nhạc thiên cộng với pháp thuật << tiếp xúc học giả >> khiến cho hắn nhanh chóng nắm bắt được nội dung và nguyên lý cốt lõi,
Đương nhiên, điều này cũng không có nghĩa là hắn ngay từ đầu đã có thể làm được thành công, những thứ kể trên chỉ mới là lý thuyết, muốn thành công thì còn phải thực hành.
Nhưng như vậy thôi cũng đủ để nghiền ép những học sinh bình thường khác rồi.
Đối với sự thể hiện vượt trội của Levine, nhóm Ravenclaw cũng đã bắt đầu thích ứng, cảm thấy vinh quang cho nhóm.
Nếu như chỉ là tích cực giơ tay phát biểu thì đối với những học sinh trong Ravenclaw, điều này cũng chẳng có gì để phải khâm phục cả, nhưng nếu như tất cả câu hỏi đều trả lời đúng thì điều này rất đáng được khâm phục, sự ganh đua giữa mỗi cá nhân trong nhóm cũng rất lớn, nhưng nó chỉ tồn tại giữa những học sinh có thực lực không chênh lệch nhiều, nhưng nếu như đối phương tài giỏi hơn mình quá nhiều, thì nó không còn là ganh đua nữa mà trở thành khâm phục, hoàn toàn thừa nhận sự tài giỏi của đối phương.
Sau khi tan học, Levine bước nhanh đến lễ đường, điều này làm cho Steven cảm thấy cuối cùng cũng có người cùng chung chí hướng với mình.
Nhưng thực ra Levine đi nhanh như vậy cũng không phải là để ăn uống, mà là muốn nhanh chóng kết thúc bữa ăn để đến thư viện.
Sau khi nhanh chóng ăn xong bữa tối Levine lập tức đi đến thư viện
bước vào thư viện, Levine phát hiện ra bản thân là người đến đầu tiên, so với cô nàng Hermione còn sớm hơn.
Mục đích của hắn đến thư viện cũng không phải là để đọc sách, chủ yếu đến đây để làm bài tập,
Khác với thế giới của muggle, ở Hogwarts không có sách bài tập, mà bài tập ở đây chủ yếu là viết về điểm yếu, cảm ngộ và miêu tả của bản thân về chương trình học,
Hơn nữa hạn chế của bài tập không phải nằm ở số lượng từ, mà là chiều dài.
Chiều dài ở đây là chỉ số lượng hàng,
Chỉ có điều giáo sư thường sẽ không để ý bài tập của mỗi người được viết bao nhiêu hàng, mà chủ nhìn xem số hàng có phủ kín tấm da dê hay không.
Ngày hôm nay đã trải qua 3 tiết học, tổng cộng bài tập về nhà hắn đã viết dài gần hai thước Anh.
Vì để dễ dàng hoàn thành bài tập về nhà hơn, rất nhiều người sẽ lựa chọn đến thư viện để làm bài tập, một bên viết một bên tra tìm tư liệu.
Dù sao chép trên sách vẫn dễ hơn là mình tự làm.
Nhưng đối với Levine mà nói, tự làm bài tập về nhà hoàn toàn không thành vấn đề,
Bởi vì trong đầu của hắn đã có rất nhiều lý giải và cảm ngộ, hơn nữa khả năng hành văn của hắn cũng rất sắc sảo, dù sao kiếp trước của hắn cũng là một sinh viên tốt nghiệp loại ưu tú, là một học bá đích thực.
Nhưng so với khả năng hạ bút thành văn của hắn, những học sinh khác càng hâm mộ cây bút máy đang tự động bay múa ghi chép kia hơn.
Hắn nói đến đâu, cây bút sẽ tự động ghi chép đến đó.
Đây chính là hiệu quả của << thuật sao chép >>.
Thật ra, Levine cũng rất sẵn lòng dạy loại phép thuật này cho những học sinh khác.
Đáng tiếc là không có người chịu mở miệng hỏi, bởi vì mọi người xung quanh còn tưởng đó là bút tốc ký có giá thành đắt đỏ.
Sau khi đã hoàn thành bài tập về nhà, Levine bắt đầu tìm sách đọc, bắt đầu chân chính thực hiện bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn.
Nơi này có thể xem như là thư viện tối cao nhất trong giới phép thuật của nước Anh.
Cho dù là thư viện trong gia tộc thuần huyết, hay trong tổ chức "tử thần Thực tử" cũng không thể sánh bằng nơi đây.
Ở đây không chỉ là tích lũy gần ngàn năm của trường Hogwarts, mà còn được quyên tặng bởi những học sinh ưu tú ở khắp nơi.
Đối với Levine mà nói, một nửa giá trị của trường Hogwarts đều nằm ở thư viện này.
Khi đám người Harry đi đến thư viện, liếc nhìn thấy Levine đang vật lộn với một đống lớn sách ở trong góc.
Những quyển sách trồng lên cao với nhau, cao đến ba, bốn thước, kém chút nữa đem cả người hắn chôn vào.
Harry thấy thế thì hít một hơi lạnh, tràn đầy kính nể nói:"hắn siêng năng đọc sách như vậy, chẳng chắc tại sao lại giỏi đến thế!"
Hermione thì hừ nhẹ một tiếng, thầm nghĩ:"học kỳ chỉ vừa mới bắt đầu, ta rất nhanh sẽ đuổi kịp ngươi."
Trong mắt của bọn hắn, cách đọc sách của Levine có chút quái dị.
Hắn không hề đọc sách giống như những người bình thường khác, mà là lật sách tốc độ cao như những người vẽ tranh chuyển động trên sách lật.
Mỗi một quyển sách, cho dù là dày bao nhiêu, thì hắn cũng chỉ cần chưa đến 1 phút đồng hồ là đã đọc xong, chẳng khác nào hắn đang đọc với tốc độ lượng tử.
Tất nhiên, những học sinh khác cũng không biết tốc độ lượng tử là thứ gì, nhưng bọn họ biết, nếu lật như vậy thì không cách nào đọc được,
Chỉ có điều biểu tình của Levine lại rất là chuyên chú, không giống như là đang giả bộ một chút nào.
Điều này không chỉ làm cho đám người harry ngây người, mà ngay cả bà Pince, quản lý thư viện cũng có chút nhíu mày,
Trong lời đồn của học sinh, bà Pince là một người rất khó tính, phần lớn học sinh đều ghét bà ấy.
Dưới sự quản lý của nàng, nơi này không giống như một thư viện để đến đọc sách chút nào, mà càng giống như một đất nước độc tài hơn.
Tất nhiên không thể phủ nhận, thư viện lúc nào cũng rất là ngăn nắp, gọn gàng và sạch sẽ, luôn được yên tĩnh để đọc sách,
Nhưng những miêu tả ở phía trên cũng đủ để biết được tính nghiêm khắc của bà ấy.
Tuy những hành động của Levine không hề trái với quy tắc của thư viện, cũng không gây ồn ào ảnh hưởng đến người khác, nhưng một người yêu sách như bà Pince lại không chịu nổi, muốn dạy cho thiếu niên trẻ tuổi này một bài học nhỏ.
"Vị học sinh mới này, đọc sách không phải là như vậy, sẽ không đọc được bất kỳ nội dung nào từ bên trong cuốn sách."
Bà ấy tất nhiên không biết năng lực << tiếp xúc học giả >> của hắn, nên không thể hiểu được Levine là đang thực sự đọc sách.
Vì để chứng minh cho bà ấy thấy, hắn đã đọc nội dung bất kỳ trong một cuốn sách, nói rõ ở trang nào và lấy cuốn sách ấy ra đưa cho bà ấy xem, và tất nhiên tất cả đều đúng.
Sau đó bà Pince đã phải rời đi với vẻ mặt cổ quái, cho dù đã trở về chỗ ngồi nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn Levine,
Những người khác càng là bị choáng khi chứng kiến cảnh này: chẳng lẽ người này mới là thiên tài chân chính sao?
Mọi người đều là ngồi chung một chuyến xe lửa đến đây, nhập học cùng một thời gian mà tại sao chênh lệch lại lớn đến như vậy.
Ngoại trừ Hermione, những người còn lại hoàn toàn đã buông tha việc ganh đua với Levine ở phương diện này.
Nhất là Ron.
Sự chú ý của hắn bây giờ đã đặt lên tấm da dê Chi chít chữ, đây chính là bài tập về nhà mà Levine vừa mới hoàn thành xong.
"Cái kia... Levine?" Ron lắp bắp nói,
Levine liếc nhìn hắn, lập tức hiểu rõ ý của đối phương, không phải là muốn mượn bài tập của mình để chép lại chứ?
Mới Ngày đầu tiên đã muốn mượn bài tập của người khác để chép lại rồi, thật sự là không biết nói gì cho phải.
Hắn thở dài, trực tiếp lấy tấm da dê của mình đưa cho đối phương, chỉ cần đừng làm phiền hắn đọc sách là được.
Mục tiêu đầu tiên của Levine chính là đem toàn bộ sách trong thư viện này đều đọc hết một lần, hắn muốn dùng << tiếp xúc học giả >> để lưu toàn bộ nội dung vào trong đầu của hắn.
Levine đứng lên, ôm theo đống sách đi đến giá sách.
Không thể không nói, nơi này quả thật rất lớn, trên dưới tổng cộng có hai tầng, không tính những khu vực ẩn giấu, thì diện tích nơi này cũng phải lên đến vài ngàn mét vuông.
Những giá sách ở đây cao đến bảy, tám thước, lên đến tận nóc nhà, muốn lấy những cuốn sách ở trên cao thì cần phải bắc thang để leo lên,
Tất nhiên cũng có thể sử dụng << thuật bay tới >>, nhưng trong này cấm chỉ việc thi pháp.
Đi tới đi lui, Levine đã đi đến chỗ sâu trong thư viện, hắn nhìn thấy hơn mười giá sách đã bị phong tỏa khóa lại, bên trên có ghi cảnh cáo:"sách cấm khu."
Cho dù đang đứng ở xa, Levine vẫn có thể cảm nhận được bên trong đó có nguồn ma lực khổng lồ đang chuyển động.
Căn cứ vào quy tắc của giới ma pháp, những thứ kia mới chân chính là ghi đại tri thức và các loại ma pháp mạnh mẽ, hơn nữa còn là dùng bút ghi chép, mỗi một chữ viết ra đều ẩn chứa ma lực.
Levine phỏng đoán, lấy quy mô chuyển động của ma lực ở nơi đây, bên trong cấm khu này phải có ít nhất hơn 1.000 cuốn sách ẩn chứa ma lực.
Nếu như nói hơn một nửa giá trị của Hogwarts là nằm ở thư viện, vậy thì hơn một nửa giá trị của thư viện đều nằm ở cấm khu này.
Đối với Levine mà nói, nơi này chẳng khác gì bảo tàng to lớn, nhưng bây giờ hắn cũng chỉ dám đứng nhìn mà thôi, cuối cùng vẫn là phải quay người rời đi, bây giờ còn chưa phải là thời điểm thích hợp để xâm nhập vào sách cấm khu,
Đối với lần này, Levine đã sớm có suy nghĩ rõ ràng.
Các pháp sư trắng có thái độ với ma pháp rất rõ ràng, chính là tôn sùng ma pháp trắng, phản đối, bài trừ ma pháp đen, đặc biệt là hiệu trưởng Dumbledore là điển hình nhất trong trường hợp này.
Levine đương nhiên sẽ không tán thành những quan điểm này.
Nhưng ông ấy dù sao cũng là hiệu trưởng, nắm giữ quyền hạn tối cao trong Hogwarts.
Nên Levine còn có thể có biện pháp gì?, hắn dù sao cũng không phải là caramen bất tử, hay là chúa cứu thế giống như harry potter.
Nếu như mình dám tùy tiện tiếp xúc với những tri thức cấm kỵ, thì rất dễ dàng dẫn đến sự hoài nghi.
Đối với một người không có bối cảnh nhưng hắn mà nói, năm thứ nhất tốt hơn hết vẫn là nên đàng hoàng một chút, trước tiên cứ học tốt những kiến thức cơ bản trước cái đã rồi tính tiếp, chứ đừng làm ra cái chuyện ngu ngốc như lén lút đọc trộm sách cấm, thâm nhập rừng cấm để mà dẫn đến hoạ.
Harry potter có thể làm như vậy là vì có sự bảo hộ của Dumbledore, dù sao thì ông ấy cũng đang muốn trông cậy vào harry potter để đánh bại chúa tể Voldemort, nên ông ấy dễ dàng tha thứ cho những sai lầm của harry potter.
Còn ví như những học sinh khác, vậy thì chỉ có thể chờ Hogwarts khai trừ ra khỏi trường mà thôi.
Đăng bởi | longtaiuy |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |