Chương 24: trò đùa dai Tinh Linh và tâm linh trạc thứ
"Levine ? Levine ? Ngươi ở đâu ?"
Harry đến nơi nhưng không nhìn thấy Levine đâu, vì vậy cậu ta nhỏ giọng gọi.
"Ta ở đây."
Levine giải trừ << thuật ẩn thân >> ngay sau lưng bọn họ, âm thanh của hắn đột ngột xuất hiện ngay sau lưng khiến bọn họ giật mình.
"Le...Levine, ngươi đến từ lúc nào vậy?" Ron vỗ ngực một cái, trong lòng vẫn còn sợ hãi, lúc nghe được âm thanh của Levine, làm hắn giật mình còn tưởng là đã vị giáo sư nào đó bắt quả tang,
"Khoảng 10 phút trước"
"Ngược lại, tại sao các ngươi lại đến trễ như vậy? Chẳng phải các ngươi rất chờ mong vào cuộc quyết đấu này sao?" Levine nhìn bọn họ hỏi, bởi vì đi theo hai người bọn họ còn có cả cô nàng Hermione và một người có chút mập.
"Là tại vì Hermione, cô ấy cứ khăng khăng đòi đi theo chúng ta, chúng ta cũng không có biện pháp."
Ron có chút tức giận khi nhắc tới điều này,
"Các ngươi làm như vậy là trái với quy định của trường học, ta có thể nói cho anh trai của ngươi biết"
Hermione tức giận:" thật sự là ta không nghĩ tới, Levine ngươi vậy mà cũng tham gia làm loạn với bọn họ"
"Thế tiểu Thư Granger ở đây cũng không phải là đang làm trái với quy định của trường sao? Với tính cách của giáo sư Minerva, cũng sẽ không nghe lời giải thích của ngươi đâu" Levine nói.
"Đó là bởi vì bà mập giữ cửa không biết đã chạy vào trong bức chân dung nào rồi, ta không thể mở cửa đi vào được, Longbottom có thể làm chứng."
Hermione vừa nói vừa kéo Longbottom đến,
Nhưng ánh mắt của Levine nói cho cô nàng biết, hắn không tin những lời giải thích đó.
Điều này làm cho Hermione có chút tức giận,
"Levine, ngươi không giống như bọn họ, ngươi là một học sinh xuất sắc, các giáo sư đều rất ưa thích ngươi, chẳng lẽ ngươi sẽ tham gia vào trận quyết đấu buồn cười này sao?" Hermione hỏi.
"Đúng vậy, nhưng ngươi nói cũng không sai, quả thật là ta cảm thấy trận quyết đấu này có chút buồn cười."
Levine gật đầu tán thành,
Nhưng chưa kịp để cho Harry phản bác, hắn lại nói tiếp:"nhưng nếu ta đã đồng ý, thì không thể thất hứa được, việc này liên quan đến danh dự và tôn nghiêm của một cá nhân"
"Người đã đọc qua cuốn << pháp thuật thời trung cổ >> thì hẳn là người phải biết rằng, đây chính là tinh thần và truyền thống của các kỵ sĩ Muggle, được lưu truyền rộng rãi cho đến nay, nó cũng đã trở thành một phần văn hóa của Pháp sư, mà chúng ta dù sao cũng có xuất thân từ muggle, nên không thể đánh mất tinh thần và truyền thống này được."
Nghe Levine nói như vậy, Hermione rơi vào trong im lặng.
Ngược lại, Ron thì vui vẻ nói:"ta chưa từng thấy Hermione cãi thua hay nghe lời một người bằng tuổi mình cả"
Harry như có điều suy nghĩ:"học sinh ưu tú thì chỉ chấp nhận nghe những lời từ học sinh ưu tú hơn mình thôi."
Thấy đã thuyết phục được cô nàng Hermione, Levine quay đầu lại hỏi Harry:
"Ngược lại cũng đừng nghĩ là ta đang ủng hộ ngươi, ta chỉ đang kiên trì với ý kiến của mình, bây giờ thử nghĩ lại xem, ước định quyết đấu của các ngươi bắt đầu lúc mấy giờ?, đã trễ như vậy mà vẫn chưa thấy bóng dáng của hắn đâu, hơn phân nửa là hắn đang đùa giỡn người rồi."
"Bây giờ đã qua 12:00 đêm rồi, đáng lẽ đám Malfoy cũng nên đến rồi mới đúng chứ?, chẳng lẽ bọn họ bị thầy Filch bắt được?"
Harry suy đoán, nói.
"Nếu vậy khả năng Crabbe sẽ không thể chạy thoát được, các người có nhớ vóc người của hắn không?" Ron cũng đưa ra phân tích.
Dù sao thì Malfoy cũng là một pháp sư thuần huyết, nên bọn họ còn chưa tin việc hắn ta sẽ đùa giỡn bọn họ.
Thế là, bọn họ vẫn phải tiếp tục chờ đợi ở trong phòng, cả năm người đều nhìn chăm chú vào cửa ra vào,
Harry thì thủ sẵn đũa phép, phòng ngừa Malfoy bỗng nhiên lao vào quyết đấu với hắn.
Thời gian từng giây từng phút cứ như vậy trôi qua.
"Hay là hắn sợ không dám tới?" Ron nghi ngờ nói.
Đúng Lúc này, một âm thanh bỗng dưng vang lên từ căn phòng bên cạnh, khiến cho bọn họ giật nảy mình,
Harry giơ lên đũa phép, nghe thấy âm thanh có người nói chuyện, nhưng âm thanh này không phải của Malfoy.
"Ngửi cho kĩ vào, bọn họ có khả năng đang trốn trong một cái xó nào đó!"
Năm người nghe vậy thì lập tức nhẹ nhàng rời khỏi phòng, nhưng đúng lúc này Neville lại gây ra hoạ.
Hắn bị đẩy một cái, trong quá trình té ngã, thì theo bản năng ôm lấy hông của Ron, té ngã lên một bộ khôi giáp.
"Loảng xoảng!"
"Rầm!"
Tiếng kim loại va chạm với nhau đủ để đánh thức toàn bộ lâu đài.
"Chạy mau" harry hô lên, cả năm người lập tức chạy trong hành lang với tốc độ cao nhất.
Bọn họ chạy qua từng cái hành lang, cuối cùng bọn họ chạy đến gần phòng học bùa chú,
"Ta —— nói với —— các ngươi, " Hermione một tay nắm lấy ngực mà thở hồng hộc nói, "Ta —— nói với —— các ngươi!"
"Hình như chúng ta đã cắt đuôi được ông ấy!" Harry thợ hổn hển nói, mệt mỏi dựa vào bức tường lạnh lẽo, đưa tay quệt mồ hôi trên trán.
"Levine nói đúng"
Hermione nói với Harry:" ngươi đã rõ ràng chưa?, Malfoy vốn dĩ đã không định xuất hiện, còn tại sao thầy Filch biết có người ở trong phòng trưng bày phần thưởng, khả năng chính là do Malfoy nói."
"Malfoy hèn hạ, ngày mai tao muốn cho hắn biết mặt." Ron tức giận nói,
Levine thì vỗ vai hắn khuyên nhủ:"không cần vì điều này mà tức giận, Thực ra ngươi có thể dùng gậy ông đập lưng ông, ngày mai ngươi có thể tung lời đồn nói rằng Malfoy là một tên hèn nhát, hắn sợ hãi Harry potter nên không dám đến quyết đấu, làm mất danh dự của Slytherin và gia tộc thuần huyết, ta tin tưởng anh trai của ngươi cũng rất sẵn lòng giúp đỡ người chuyện này."
"Được lắm, tốt lắm" ron nghe vậy thì hưng phấn, "ngươi nói đúng, George và Fred nhất định sẽ giúp ta, ta muốn biến Malfoy trở thành trò cười."
"Đúng là như vậy."
Levine cũng cười một cách âm hiểm.
"Có điều, bây giờ chúng ta cần phải cẩn thận một chút, ta cảm giác có thứ gì đó đang tới đây."
Tiếng nói của hắn vừa dứt, thế có một người giống như chú hề, bỗng dưng xuất hiện trước mặt bọn họ,
Hắn ta có một gương mặt dài với cái miệng rộng và đôi mắt sáng quắc, bộ quần áo trên người có màu sáng, đeo cà vạt, trên đầu đội mũ, dưới chân có mang một đôi dép lê chắp vá, lòi từng ngón chân ra ngoài.
Hắn ta chính là Peeves.
Các học sinh đều cho rằng, Peeves và đám hồn ma trong trường đều là cùng một loại.
Thực ra cũng không phải như vậy,
Levine nhớ trong thư viện có một cuốn sách có nhắc đến tên này là "tinh linh trò đùa dai" là sinh vật thần kỳ.
Bọn họ trông giống như những hồn ma, nhưng thực chất không phải là hồn ma, bọn họ tồn tại ở giữa hư huyễn và chân thực, có thể dùng hình thái thực thể để tác động vật lý, di chuyển các vật thể.
Bọn chúng thường ở những nơi có nhiều thanh thiếu niên, nó cũng hay phụ thuộc vào các kiến trúc, hoặc là xuất hiện cùng với kiến trúc, hoặc cũng có thể là từ ngoài di chuyển vào ở trong kiến trúc.
Trên thực tế, Peeves đã sinh hoạt trong lâu đài trường Hogwarts kể từ những ngày đầu thành lập trường.
Tinh Linh trò đùa dai cũng không được coi là một người sống, bởi vì bọn họ chẳng bao giờ chết, cũng không thể chết, nên cũng không thể nói là bọn họ đang sống được.
Nhưng cũng vì những nguyên nhân đó, khiến cho bọn họ không thể giống như những hồn ma, có thể miễn dịch phần lớn các loại thần chú.
"Mấy cái học sinh năm nhất, đêm đã khuya mà dám chạy lung tung khắp mọi nơi, hé hé, hé hé, bướng bỉnh, bướng bỉnh, các ngươi sẽ bị bắt."
Peeves cười vui vẻ một cách quái dị.
Tình huống này quả thật khó giải quyết,
Đúng lúc này, Levine đột nhiên nhớ ra trong sách có nói đến, tinh linh trò đùa dai là một dạng tập hợp thể tinh thần cực kỳ bền chắc, không thể bị phá vỡ,
Nếu Peeves cũng giống như vậy, thì hơn phân nửa sẽ phải chịu ảnh hưởng của lực lượng tâm linh.
Cũng vừa vặn, lực lượng tâm linh của Levine trong khoảng thời gian này cũng tăng mạnh, hơn nữa hắn vừa mới khai phá ra một loại năng lực mới, đó là:
<< Tâm linh trạc thứ (trạc thứ nghĩa là đâm chọc) >>
Levine nhanh chóng chuyển động ý niệm, năng lượng tâm linh nhanh chóng hóa thành một cây kim nhọn, đâm trúng về phía Peeves.
"Aaaa!!!"
Một tiếng thét chói tai, đầy thê lương vang vọng khắp cả hành lang,
"Mọi người chạy mau!" Levine nhanh chóng bắt lấy thời cơ, mang theo mọi người bỏ chạy, cuối cùng đi đến trước một cánh cửa lớn đang đóng chặt.
Đăng bởi | longtaiuy |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |