Chương 3 bắt đầu liền vay tiền vu sư cuộc đời
Nói xong vấn đề tiền bạc, giáo sư Minerva mang theo Levine đi đến gần con hẻm nhỏ,
Viện mồ côi lell gam vốn nằm ở nơi hẻo lánh,
Bên trong con hẻm nhỏ không thấy một bóng người,
Trong nhất thời, Levine cảm nhận được có điều không ổn,
Sau đó, hắn liền nghe được giáo sư Minerva nói:" Levine, vì để tiết kiệm thời gian, chúng ta cần dùng ma pháp để di chuyển, chỉ có điều sẽ có chút khó chịu, ngươi ráng chịu đựng một chút,"
" Tốt... tốt."
Levine cũng ý thức được mình sắp trải qua điều gì,
"Nếu đã như vậy... Hãy nắm chặt lấy tay ta, huyễn ảnh di hình."
Ngay lập tức Levine cảm nhận được sự khó chịu khắp người, giống như cả cơ thể bị nhét vào trong máy giặt rồi quay tròn, sau đó thì bị vắt khô, chỉ mới một giây trôi qua mà dài như cả thế kỷ,
Cho đến khi Levine một lần nữa cảm nhận được hai chân của mình đặt trên mặt đất, hắn xém chút nữa thì ngã xuống đất về hai chân đang run rẩy, trong dạ dày như muốn bị trào ngược, cũng may mà hắn nhịn lại được nếu không đã phun hết bữa ăn sáng ra ngoài rồi,
Giáo sư Minerva nhẹ nhàng vỗ vỗ lên vai Levine, đồng thời đưa cho hắn một miếng bánh sôcôla hình con ếch,
"Xin lỗi Levine, người cảm thấy thế nào rồi?"
"Mấy ngày nay tiếp đãi tân sinh viên hơi nhiều, nếu không ta cũng không muốn sử dụng loại phương thức di chuyển này, ăn chút đi, như vậy ngươi sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút."
"Không sao... Không sao, thưa giáo sư Minerva, ta còn có thể đi được."
Sau đó hắn đem miếng bánh sôcôla hình con ếch đã lạnh ngắt bỏ vào trong miệng,
Cảm nhận được nhiệt độ lạnh như băng của miếng bánh cộng với sự ngọt ngào khó mà diễn tả thành lời, đã hoàn toàn đánh bại những món điểm tâm ngọt thấp kém mà hắn đã ăn trong mười một năm qua,
Quả nhiên, cho dù là đam mê ăn uống thì cũng nên gia nhập trường Hogwarts,
<< Người cảm nhận được huyễn ảnh di hình, đối với loại phương thức di chuyển này cảm thấy khó chịu, vì vậy ngươi lĩnh ngộ được pháp thuật: mỏ neo không gian >>
<< Mỏ neo không gian, pháp thuật cho phép tạm thời cố định không gian, phòng ngừa người khác sử dụng pháp thuật dịch chuyển không gian lên bản thân mình >>
Vì sao không phải là lĩnh ngộ << huyễn ảnh di hình >>, mà lại là << mỏ neo không gian >>?
Đột nhiên Levine cảm giác có chút hối hận, nếu như cảm giác đầu tiên của hắn không phải là khó chịu mà là hưởng thụ huyễn ảnh di hình, thì có lẽ bây giờ hắn đã nắm giữ phương thức di chuyển nghịch Thiên này rồi,
Nhưng mà nó đi cũng phải nói lại, mỏ neo không gian là pháp thuật có thể cố định không gian xung quanh, có thể có được nhiều tác dụng hơn là so với Huyễn ảnh di hình chỉ nhằm vào việc di chuyển,
Levine ngẩng đầu lên nhìn, trước mắt là một cái cổng còn nhỏ hơn một phần ba so với cổng cô nhi viện, nếu như không biết còn tưởng lầm đây là cổng của nhà vệ sinh công cộng, còn hai nhà sát bên là tiệm bán sách và tiệm bán đĩa nhạc,
Nơi này so với hai tiệm sát bên có đèn neon chiếu sáng, thì nơi này trông rất phục cổ, phía trên cổng có một cái bảng hiệu nhưng lại không có chữ, trên đó chỉ vẽ một cái bát tô, Levine có cảm giác mình có thể chui lọt vào nó,
Chỗ này có phong cách cực kỳ cổ quái nhưng lại rất bắt mắt, nhưng lạ là những người đi ngang qua đây lại không có một ai thèm nhìn ngó đến,
"Đây chính là nơi mà chúng ta cần đến, quán cái vạc lủng."
Giáo sư Minerva giải thích:" nơi này đã bị thi triển các loại phù chú khu trục muggle, nên các muggle sẽ không nhìn thấy nơi này,"
Nói xong bà ấy liền đi về phía trước đẩy cửa ra, mang theo Levine tiến vào,
Bên trong quán rượu có chút u tối, nguồn sáng duy nhất đến từ một ngọn đèn yếu ớt,
Levine cảm thấy với không gian và độ sáng như vậy, nếu lắp thêm một cái đèn cầu xoay thì chẳng khác nào một cái hộp đêm,
Đáng tiếc thế giới ma Pháp là dùng điện khí,
Là một nơi nổi tiếng, nhưng nơi này thật là quá bẩn quá loạn, bên trong đặt các loại bàn ghế gỗ hình tròn hình vuông thành các hàng dài, có một ít Pháp sư vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm, mỗi người đều có giáo sư Minerva đến, không ít người chủ động lên tiếng chào hỏi,
Ngay phía sau quầy bar, lão Tom. Abbott đầu hói để cốc rượu xuống, hướng về phía hai người phất phất tay,
"Ah, là giáo sư Minerva sao, đã rất lâu rồi chưa thấy ngài, đây là đang đi đón học sinh mới của năm nay sao?"
Giáo sư Minerva gật đầu:" đúng vậy, ta dẫn hắn đi đến hẻm xéo để mua đồ."
" Hoan nghênh, nhóc con" lão hướng về phía Levine cười gật đầu, tỏ ra cực kỳ thân thiện,
"Xem ra lại có thêm một chàng trai trẻ tuổi gia nhập, tiện thể, cháu gái của ta năm nay cũng mới nhập học, rất có thể các người sẽ trở thành đồng học của nhau."
Levine ý thức được đây là năng lực bị động<< Mị hoặc nhân loại >> đưa đến tác dụng,
"Xin chào, Tom tiên sinh, ta là Levine. Green, rất vinh hạnh được trở thành đồng học với cháu gái ngài."
Sau khi đã hàn huyên vài câu, giáo sư Minerva mang theo Levine rời khỏi quán vạc lủng từ cửa sau,
Ngay trước mắt là một ngõ cụt, cạnh tường có đặt một chiếc rương rác rưởi, giáo sư Minerva đi đến trước bức tường,
"Nhớ kỹ phương thức mở ra,"
Giáo sư Minerva vừa nói vừa làm mẫu,
"Bắt đầu từ thùng rác, đầu tiên bỏ vào ba đồng xu, sau đó dùng đũa phép của ngươi đập một cái,"
Trong nháy mắt, bức tường trước mặt bỗng nhiên xảy ra biến hóa,
"Lạc lạc lạc!"
Từng viên gạch trên tường bắt đầu lùi lại, tạo thành lối vào hình mái vòm, phía sau là con đường được lát bằng đá cuội trông có vẻ quanh co không thấy điểm cuối, hai bên đường có rất nhiều cửa hàng.
Giáo sư Minerva mang theo Levine tiến vào trong, hai bên đường bán rất nhiều loại đồ vật lạ mắt, nồi niêu xoong chảo, thảo dược, động vật, sách vở, chổi bay...
Những pháp sư với phong cách ăn mặc khác nhau đang tấp nập ra vào các cửa hàng, trên trời các con chim cú mèo đang bay tới bay lui...
Nơi này chính là hẻm xéo, khởi điểm của thế giới ma pháp,
Nhìn cảnh tượng trước mắt khiến cho Levine trợn mắt há hốc mồm, cái này so với phim ảnh mà hắn từng coi còn đặc sắc hơn nhiều,
Giáo sư Minerva mỉm cười:" được rồi Levine, về sau còn có nhiều thời gian để cho ngươi kinh ngạc, hiện tại chúng ta trước tiên phải đi đến Gringotts, mua sắm những đồ đạc cần thiết cho ngươi cũng không ít."
Nói xong, giáo sư Minerva lôi kéo Levine tiến về phía trước,
Sau khi đi được năm phút, hai người đã tới một ngã ba đường, giáo sư Minerva rốt cuộc dừng lại,
Ở đối diện ngã ba đường là một tòa nhà ba tầng vững chắc với màu trắng làm chủ đạo, nơi này chính là Gringotts bank,
Ở xung quanh với những ngôi nhà được làm bằng gỗ theo kiểu truyền thống, thì tòa nhà cao lớn này được làm bằng đá cẩm thạch giống như hạc giữa bầy gà, đứng từ xa cũng có thể cảm nhận được sự khí phái, và vững chắc của nó,
Sau khi đi vào Levine mới phát hiện, những cột đá cẩm thạch bên ngoài Gringotts cũng không có thẳng hàng, thậm chí có cái còn bị nghiêng, giống như chỉ để làm màu, điều này khiến cho hắn cảm thấy có chút khó chịu, nếu là mấy người bị mắc chứng OCD thấy được thì không biết có cảm nhận gì?
Hắn âm thầm thề, nếu tương lai mà hắn có cơ hội, nhất định sẽ đem nơi này sửa sang lại một lần nữa,
Hai bên cửa ngân hàng Gringotts có các thủ vệ yêu tinh đang đứng với trang phục màu hồng có các viền màu vàng,
Tuy vóc dáng của bọn họ có chút thấp bé, nhưng thái độ lại rất ngạo mạn, ánh mắt của bọn họ nhìn khiến cho hắn có chút không vui,
Không thèm để ý những thứ chán ghét này, hai người bọn họ tiến thẳng vào bên trong, sau khi đi được một đoạn, hai người lại đi đến trước một cánh cửa lớn màu bạc, bên trên cánh cửa có khắc các dòng chữ lớn rất bắt mắt:
"Mời đến, người xa lạ, nhưng ngươi phải coi chừng, lòng tham không đáy sẽ đem đến những hậu quả gì?"
"Chỉ biết nhận lấy, không làm mà hưởng, ắt sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc nhất,"
"Nếu người nghĩ có thể từ kim khố của chúng ta, lấy đi một phần chưa bao giờ thuộc về mình."
" Kẻ trộm, ngươi đã chịu đến cảnh cáo, hãy cẩn thận nếu không thứ ngươi nhận được không phải là bảo tàng, mà là ác báo."
"Thấy được những thứ này, người có cảm nhận gì?" Giáo sư Minerva nhìn Levine hỏi.
Levine cũng không tỏa ra kính nể, ngoan ngoãn giống như những pháp sư trẻ tuổi khác khi vào đây, mà lạnh rên một tiếng:"ta chỉ cảm thấy bọn họ ngoài mạnh trong yếu."
Giáo sư Minerva nghe vậy thì ngẩn người, sau đó mới hồi thần gật đầu:" ngươi nói... cũng đúng."
Bà ta đột nhiên phát hiện, đứa trẻ này so với bản thân tưởng tượng còn Thành Thục, thông minh hơn,
Bà ta rất rõ ràng,
Yêu tinh rất giỏi trong việc tinh luyện kim loại, nhưng bọn hắn lại rất tham lam, cho rằng chỉ cần đồ đạc do mình chế tạo ra thì chính là của mình, những người kia trả cho mình tiền công chỉ là tiền thuê,
Chỉ cần người sở hữu đồ vật chết rồi, thì bọn họ có quyền thu hồi lại đồ đạc do mình đã chế tạo ra,
Trong đó, thậm chí bao gồm cả Thanh gươm Gryffindor,
Vì vậy mà giữa yêu tinh và pháp sư xảy ra rất nhiều mâu thuẫn, thậm chí còn xảy ra mấy lần chiến tranh,
Nhưng kết cục là yêu tinh đã thua cuộc,
Cho dù yêu Tinh nắm giữ Ngân hàng duy nhất của thế giới pháp sư, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể quan hệ hợp tác bình đẳng với Pháp sư,
Đối mặt với các pháp sư, bọn họ vừa chột dạ lại vừa sợ hãi,
Nhưng bọn họ vẫn không chịu từ bỏ sự tham lam và bản tính ngạo mạn của mình, vẫn kéo dài nó cho đến bây giờ,
Nhưng bởi vì thất bại trong chiến tranh nên bọn họ chỉ có thể phục tùng các nguyên tắc của pháp sư,
Nên ngoài mạnh trong yếu là một câu nói rất chuẩn đối với bọn họ,
Hai bên đại sảnh có các quầy thật cao, giáo sư Minerva rất nhanh mang theo Levine đến quầy cho vay,
Những yêu tinh vì muốn bản thân ở trên cao nhìn xuống, nên thiết kế các quầy hàng rất cao, vì vậy nên những chiếc ghế đi theo cũng phải rất cao,
Levine phải dùng chiếc thang nhỏ mới có thể Leo lên ngồi,
"Tốt lắm Levine, ngươi đã nhận được khoản vay," giáo sư Minerva nhanh chóng mang theo Levine rời khỏi nơi chán ghét này,
" Chuyện tiếp theo chính là mua cây đũa phép".
Đăng bởi | longtaiuy |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |