Mục tiêu rõ ràng
Bên trong Bồ Đề động thiên, hiện tại tổng cộng có mười hai người.
Trong đó năm người được động thiên chọn lựa mà tiến vào, bảy người còn lại thì là gặp may, động thiên giáng lâm đúng lúc ở bên cạnh Lâm Cảnh, mượn nhờ thời cơ động thiên chưa hoàn toàn thành hình mà tiến vào.
Từ một mức độ nào đó mà nói, cũng coi như là khí vận gia thân.
Tên thể tu khoác da thú thấy không ai để ý đến mình, bĩu môi, đi thẳng về phía cây Bồ Đề Thụ màu vàng.
“Trong Bồ Đề động thiên, dưới cây Bồ Đề Thụ màu vàng ngộ đạo hiệu quả tốt nhất, tiếp theo là màu bạc, cuối cùng là màu xanh lục.
Một cây Bồ Đề Thụ, số người càng ít, hiệu quả ngộ đạo càng tốt, các hạ muốn độc chiếm Bồ Đề Thụ màu vàng, hình như không ổn lắm.”
Vị thư sinh áo xanh ôn hòa nói với tên thể tu:
“Nếu ta không đoán sai, các hạ là tu sĩ Tuyết Nguyên, chỉ có tu sĩ Tuyết Nguyên mới mặc trang phục váy da thú như vậy.”
Tên thể tu này đúng là mặc một chiếc váy da thú.
Mọi người nhìn lại.
Ánh mắt tên thể tu đầu trọc lạnh lẽo.
Thư sinh tiếp tục nói:
“Vị cô nương này, nhìn từ trang phục mà nói, đan bào có hỏa vân màu tím, hẳn là đệ tử Đan Đỉnh tông Hỏa vực.”
Nữ Đan sư khoanh hai tay trước ngực.
“Còn vị thiếu hiệp này, sau lưng đeo ‘Trảm Yêu Kiếm’, đây chính là tiêu phối của đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm môn Kiếm vực.”
Thiếu niên kiếm hiệp vẫn không nói lời nào, chỉ chậm rãi lấy kiếm xuống.
“Còn tám vị này, ai nấy đều mang theo sủng thú, trong ấn tượng của ta, chỉ có đệ tử Ngự Thú tông Hoang vực mới đồng loạt nuôi dưỡng sủng thú như vậy.”
Đám người Lâm Cảnh đã dự liệu được y muốn nói gì.
“Về phần tại hạ, đến từ Văn vực, mấy người chúng ta đều xuất thân từ một trong chín vực của Thiên Nguyên cổ quốc, là tu sĩ của cổ quốc, chỉ có vị tu sĩ Tuyết Nguyên này đến từ dị hương.” Thư sinh áo xanh trực tiếp chia trận doanh làm hai.
“Các vị, bộ lạc Tuyết Nguyên từ cổ chí kim đều không hòa thuận với Thiên Nguyên cổ quốc, vẫn luôn dòm ngó vùng đất trung tâm, chúng ta là tu sĩ Thiên Nguyên cổ quốc, có phải nên nhất trí đối ngoại hay không?” Y chắp tay với mọi người.
Bên ngoài Thiên Nguyên cổ quốc có một vùng tuyết địa, môi trường sinh sống vô cùng khắc nghiệt.
“Ha ha ha ha, ta đã biết đám khốn các ngươi sẽ hợp tác với nhau, lão tử không sợ các ngươi.” Tu sĩ Tuyết Nguyên cười lớn.
Những điều thư sinh áo xanh phân tích ra, tất nhiên gã cũng rõ ràng. Trận doanh khác nhau, những người này chắc chắn sẽ đối phó với gã trước, cho nên gã cũng không khách sáo, chuẩn bị sẵn sàng tâm thế lấy một địch nhiều.
“Ta nghe nói tu sĩ Thiên Nguyên cổ quốc ai ai cũng hiền dịu như cừu non, hôm nay lão tử sẽ cho các ngươi thấy thế nào mới gọi là tu sĩ chân chính!”
Gã đứng trước Bồ Đề Thụ màu vàng, phun ra hàn khí, ánh mắt như dã thú xẹt qua một tia màu vàng lục, cơ bắp trên người nổi gân xanh, thân thể phát ra tiếng gầm rú của sư hổ.
“Ta không có ác ý với Tuyết Nguyên, nhưng vị tu sĩ Tuyết Nguyên này thực sự thô lỗ.” Nữ Đan sư mặc đan bào có hỏa vân màu tím lắc đầu nói.
“Đến đây đi, nói hay như vậy, ai trong các ngươi không muốn độc chiếm cây Bồ Đề Thụ màu vàng?” Tên thể tu khinh thường nói.
“Các vị, chúng ta cùng nhau ra tay! Khống chế người này!” Thư sinh áo xanh mở lời, lấy ra một bức tự bảo, tài khí và nét chữ dung hợp, giữa không trung lập tức biến ảo ra tàn ảnh binh sĩ cầm đao kiếm, đánh về phía tu sĩ Tuyết Nguyên.
“Ta cũng đến!” Nữ Đan sư khẽ nâng cánh tay, đầu ngón tay lập tức hội tụ thành một ngọn lửa màu tím, ngọn lửa đó không phải phàm hỏa, nhiệt độ cực cao, bên trong có mùi thơm dị thường, vừa xinh đẹp lại vừa khiến người ta sợ hãi.
Ngọn lửa nhảy nhót trong lòng bàn tay nàng, dường như có ý chí riêng, tâm niệm của nàng vừa động, đã hóa thành một hỏa đỉnh, xoay tròn bay lên không trung, phát ra từng tiếng ầm ầm.
Xoẹt!
Nàng đột nhiên vung tay, hỏa đỉnh nện xuống đối thủ.
“Ư a!!!” Tu sĩ Tuyết Nguyên đứng im tại chỗ, trên người có đồ đằng hình thú lóe sáng, mặc cho vô số công kích nện lên người.
Ánh mắt gã dữ tợn, làm ra tư thế phòng ngự, ngay sau đó vũ khí của tàn ảnh binh sĩ giống như chém vào bách luyện tinh cương, phát ra tiếng “chang chang”, vỡ vụn hóa thành sương khói.
“Cút đi!” Mạnh mẽ chống đỡ công kích của thư sinh áo xanh, khí huyết gã sôi trào, tay hiện lên hồng quang, vung tay đập mạnh về phía hỏa đỉnh đang bay tới.
Ầm!
Hỏa xà bay đầy trời, người này tắm mình trong ánh lửa, giây tiếp theo, giống như một con mãnh thú bị đứt dây cương, sải bước lớn về phía thư sinh áo xanh, đồng thời lấy ra một cây búa lớn từ túi trữ vật, định nện xuống thư sinh áo xanh.
“Các vị Thiên Kiếm môn và Ngự Thú tông, tại sao không ra tay? Chẳng lẽ muốn làm ngư ông đắc lợi sao?”
Thấy vậy, dưới chân thư sinh xuất hiện mây xanh, đạp vào mây xanh bay lên không, không muốn đối đầu trực diện với tu sĩ Tuyết Nguyên, đồng thời chất vấn tu sĩ Thiên Kiếm môn và Ngự Thú tông.
“Xuống đây cho ta!” Thể tu Tuyết Nguyên ném cây búa nặng nề lên không trung, thư sinh áo xanh dễ dàng né tránh.
Vị thể tu Tuyết Nguyên này dường như cảm thấy trong thời gian ngắn không thể làm gì được thư sinh áo xanh, thế là hung tợn nhìn về phía nữ Đan sư vừa ra tay công kích.
Lúc này, nữ Đan sư lập tức lộ ra vẻ mặt uất ức nói: “Thôi thôi, các ngươi tranh đi, ta là Đan sư, không giỏi chiến đấu, ta lấy cây Bồ Đề Thụ màu bạc là được rồi.”
Giờ phút này, không ai muốn lãng phí quá nhiều sức lực, để người khác ngư ông đắc lợi.
Thể tu Tuyết Nguyên hừ lạnh, sao có thể không biết nữ Đan sư đang nghĩ gì, gã liếc nhìn tu sĩ Thiên Kiếm môn và Ngự Thú tông nói:
“Tên vung kiếm kia, ngươi muốn tranh không? Còn Ngự Thú tông, hình như toàn là phế vật, chắc đều trà trộn vào động thiên chứ gì?” Gã bộc lộ khí tức của bản thân, trong khí huyết mơ hồ có tiếng vạn thú gầm rú, tựa như hóa thành vạn thú chi vương, trong phút chốc sắc mặt mấy đệ tử Ngự Thú tông thay đổi.
Đấu Viên của Hạ Nhất Minh sư huynh, Hỏa Linh Tước của Tử Nhiên sư huynh, mãnh thú mà mấy đệ tử Liệp Yêu đường mang theo đồng loạt run rẩy.
“Không sai được, tên này chắc chắn là Vạn Thú Thể, một loại thể chất tu luyện đặc thù, có thể dung hợp máu của vạn thú cường hóa thân thể của mình, không chỉ càng đánh càng hăng, bản thân còn có hiệu quả áp chế huyết mạch mạnh mẽ đối với các loại thú!”
Trong lòng Tử Nhiên sư huynh chấn động, sự khác biệt giữa được động thiên chọn lựa và trà trộn vào động thiên lập tức thể hiện rõ, đối phương chỉ bộc lộ khí tức, phần lớn sủng thú bên Ngự Thú tông đã giống như nhìn thấy vạn thú chi vương, chiến lực giảm mạnh.
“Không tốt.” Đệ tử Liệp Yêu đường vốn định chờ cơ hội tranh đoạt cơ duyên, cảm nhận được áp lực từ người này có thể sánh ngang với yêu thú Trúc Cơ kỳ, cũng từ bỏ ý định tranh đoạt cây Bồ Đề Thụ màu vàng với gã.
Thấy vậy, thư sinh áo xanh lắc đầu, biết ngay là Ngự Thú tông xuất hiện nhiều người như vậy nhất định có vấn đề, quả nhiên là thế.
“Nhưng cũng tốt, cạnh tranh ít đi rất nhiều.” Y thầm nghĩ.
Đột nhiên…
Mấy đạo Thủy Tiễn Thuật phun về phía thể tu Tuyết Nguyên, dựa vào thân thể cường hãn, thể tu Tuyết Nguyên mới có thể dễ dàng chống đỡ công kích của thư sinh áo xanh và nữ Đan sư, cho dù hai người có giữ lại thực lực, cũng đủ để thấy thân thể gã mạnh mẽ đến mức nào, nhưng hiện tại đối mặt với mấy đạo thủy tiễn, sắc mặt gã đột nhiên biến đổi, thân thể truyền đến tín hiệu cảnh báo mãnh liệt, tu sĩ Tuyết Nguyên vừa định né tránh, thủy tiễn còn chưa trúng đích, lại có một cỗ linh lực triều dâng khủng bố cuồn cuộn nổi lên, nuốt chửng gã!!!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Mấy chục tiếng nổ liên tiếp, dẫn động linh khí dao động kịch liệt, cuồng phong cuồn cuộn, trực tiếp thổi thư sinh áo xanh trên trời xuống, tóc tai của nữ Đan sư và thiếu niên kiếm hiệp rối tung, vẻ mặt ngơ ngác.
Còn đệ tử Ngự Thú tông bị dư âm chấn động liên tục lùi về phía sau.
Nhìn Lâm Cảnh đang cầm “cơ quan Trúc Thương”, vô cùng bình tĩnh bắn “phụt phụt phụt” liên tục về phía thể tu Tuyết Nguyên với vẻ mặt ngỡ ngàng.
Trên vai Lâm Cảnh, Tùng Diệp Thử hoàn toàn không có cảm giác sợ hãi như những linh thú, yêu thú khác, không biết là do bản thân đã biến dị hay là do khát vọng trong lòng lớn hơn nỗi sợ hãi.
Trong mắt Tùng Diệp Thử sâu thẳm, nó thấy được cái gì!!!
Tên thể tu Tuyết Nguyên này lại có túi trữ vật!!!
Tạm thời không nhắc đến cơ duyên ngộ đạo, nhưng… Cái túi trữ vật này, nó cảm thấy nhất định phải cướp!!!
Khói mù tan đi.
Thể tu Tuyết Nguyên cầm búa lớn vẫn đứng tại chỗ, nhưng thương thế trên người lại cực kỳ chói mắt, da bị sóng xung kích của linh đậu nổ tung xé rách nhiều chỗ, hiện ra vết thương nông sâu khác nhau, đồng thời vẫn đang không ngừng chảy máu, lộ ra bắp thịt đỏ tươi, thậm chí có thể thấy xương trắng ẩn hiện, khiến người ta kinh hãi.
Lồng ngực gã phập phồng, vẻ mặt phẫn nộ, máu đột nhiên hiện lên ánh sáng dị thường, gầm rú lao về phía Lâm Cảnh.
“Thể tu thật đáng sợ.” Lâm Cảnh lùi lại một bước, thay đạn, lại lãng phí rất nhiều bom linh đậu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lại là một đợt công kích.
Khói mù lại tan đi, ánh mắt thể tu Tuyết Nguyên này đã vô hồn.
Thấy vậy, một con sóc nhỏ cẩn thận chạy tới, giật túi trữ vật của gã rồi chạy về.
Đăng bởi | Crips |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 15 |