Làm ruộng
“Hình như sư huynh rất thất vọng khi chúng ta chọn ‘Uẩn Thần Thuật’. Nhất định là trước đó đã để lại ấn tượng sai lầm gì đó cho huynh ấy.”
Lâm Cảnh rời khỏi Tàng Kinh các, ngoài ngọc giản Uẩn Thần Thuật, còn có vài quyển sách lịch sử, và quan trọng nhất là Luyện Đan Thuật cơ sở (thảo mộc thiên)!
Nắm vững hiệu quả của các loại linh thực là một trong những kỹ năng cơ bản của luyện đan.
“Sau khi đệ tử ngoại môn Luyện Khí thành công, có thể chọn một môn pháp thuật cơ sở, còn muốn học môn thứ hai, phải đạt Luyện Khí tầng bốn mới được.
Nhưng mà ta đã có đãi ngộ của đệ tử nội môn, theo lý mà nói thì không cần tuân thủ quy định này…
Thôi, việc pháp thuật tạm gác lại đã, tông môn hạn chế số lượng pháp thuật đệ tử học cũng có lý do của nó, tham thì thâm.”
Lâm Cảnh và Tùng Diệp Thử đều xoa xoa bụng.
“Chít!”
Nửa tháng khổ tu.
Họ không chỉ sắp hết linh thạch.
Mà ngay cả túi linh mễ cũng ăn gần hết, chỉ còn lại chút ít.
Tuy ngoại môn có nhà ăn, cung cấp các loại sơn hào hải vị chứa linh khí, nhưng đều phải trả tiền.
Còn thức ăn thông thường, Ngự Thú tông không cung cấp, cần đệ tử tự đi mua nguyên liệu ở các thị trấn xung quanh sơn môn, hoặc tự đi săn dã thú ở vùng núi xung quanh.
Để tăng tốc độ tu luyện, tốt nhất là ba bữa ăn của tu tiên giả vẫn nên chọn thức ăn chứa linh khí, nhưng đồ ăn ở nhà ăn không rẻ, Lâm Cảnh và Tùng Diệp Thử còn chưa đủ dùng để tu luyện, không thể kham nổi.
Mà theo Lâm Cảnh được biết, việc chọn Tùng Diệp Thử làm sủng thú, cũng có một chút lợi ích.
“Chúng ta đi mua một ít hạt giống linh thóc, tự trồng trong sân, với tài năng của ngươi, chắc hẳn có thể tự cung tự cấp linh mễ chứ?”
“Chít!!!” Tùng Diệp Thử gật đầu, Tùng Diệp Thử nhất tộc bọn nó, khi ở trong rừng tùng, chính là tự sản xuất lương thực như vậy, tìm những cây thích hợp để ăn, không ngừng thúc chín là được.
Muốn nhanh chóng thu hoạch lương thực, không cần phải giống như các chủng tộc khác, cứ từ từ chờ đợi.
“Mặc dù linh mễ rất ngon, lại no lâu, nhưng ăn nửa tháng rồi, cũng hơi đơn điệu. Mua xong hạt giống, chúng ta xuống núi xem, có bán thịt yêu thú giá rẻ nào không, hoặc đi săn chút thú rừng.” Lâm Cảnh thở dài.
Đào chút củ cải muối miễn phí cũng được.
…………
Ngoại môn, Phong Thu các.
Cũng giống như Tàng Kinh các, đều là cơ sở hạ tầng của Ngự Thú tông.
Chủ yếu buôn bán một số nông sản.
Toàn tông môn đều có chi nhánh.
Lâm Cảnh và Tùng Diệp Thử đến cửa hàng, một vị sư tỷ ngoại môn gầy yếu đứng dậy nghênh đón.
“Sư đệ cần gì?” Sư tỷ chậm rãi nói.
Xem ra lại là một người đi làm thuê.
Trước khi đến Phong Thu các, Lâm Cảnh đã dẫn Tùng Diệp Thử đi ngang qua Nhiệm Vụ đường dạo một vòng.
Phát hiện các nhiệm vụ lớn nhỏ của tông môn bao gồm đủ loại lĩnh vực.
Ngoài đào mỏ, trồng trọt, phụ bếp... Thậm chí còn có nhiệm vụ thúc hôn, thúc giục đệ tử tìm bạn đời cho sủng thú của mình.
Rồi sinh ra linh thú đời thứ hai ưu tú, thực hiện tuần hoàn sủng thú trong tông môn.
Nhưng theo Lâm Cảnh thấy, loại nhiệm vụ này không có nhiều người nhận.
Cũng có những người như Âu Dương Hạo sư huynh, có thể làm việc tại một cơ sở nào đó trong tông môn.
Loại nhiệm vụ này nhẹ nhàng mà thù lao lại hậu hĩnh, số lượng có hạn, có yêu cầu nhất định, nếu không có đủ thực lực thì muốn cướp cũng không cướp được.
Đa số đệ tử chỉ có thể đến mỏ, kiếm chút linh thạch ít ỏi.
Còn vị sư tỷ trước mắt này có thể làm nhân viên tiếp tân ở Phong Thu các, cướp được nhiệm vụ nhẹ nhàng như vậy, chắc hẳn cũng có bản lĩnh.
Nhưng tại sao trông các vị đều yếu ớt như vậy?
Lâm Cảnh trầm tư.
“Chào sư tỷ, ta muốn mua một ít hạt giống linh thóc.” Lâm Cảnh lên tiếng.
Vị sư tỷ này liếc nhìn Tùng Diệp Thử, gật đầu nói: “Sư đệ định tự trồng đúng không.”
“Đúng vậy.”
“Có muốn mua thêm chút phân bón của linh thú Trúc Cơ kỳ không? Kết hợp với linh lực của Tùng Diệp Thử thúc chín, có thể làm cho linh thóc có năng suất cao hơn.” Sư tỷ đề nghị.
Xem ra chỉ cần cảnh giới cao thì cái gì trên người cũng là bảo bối.
Nhưng hắn sờ sờ mấy khối linh thạch trong túi, lắc đầu.
Một lát sau, hắn và Tùng Diệp Thử tiêu hết linh thạch, mua được một túi “hạt giống linh thóc” và “hạt giống linh đậu” trở về.
Cái trước có thể sản xuất ra linh mễ...
Còn cái sau, là một loại linh thực giống như đậu phộng, là một trong những món ăn ưa thích nhất của Tùng Diệp Thử.
“Lần này thật sự hết sạch tiền rồi…”
Không lâu sau, Lâm Cảnh và Tùng Diệp Thử trở về sân.
Nghe thấy Lâm Cảnh lẩm bẩm, Tùng Diệp Thử đau lòng muốn khóc, phải biết rằng số linh thạch đó là nó tích cóp từ lúc mới sinh ra không lâu!
“Yên tâm, chờ đại nghiệp làm ruộng của chúng ta thành công, không chỉ có thể tự cung tự cấp, mà linh mễ, linh đậu dư ra, còn có thể bán đi, sẽ nhanh chóng kiếm lại được số linh thạch đã dùng…”
Lâm Cảnh cũng không biết cái “nhanh chóng” này là bao lâu, nhưng dù sao hắn cũng an ủi nó như vậy trước.
“Chít?”
Nghe vậy, Tùng Diệp Thử lập tức lau khô nước mắt, lại tràn đầy hy vọng về tương lai.
Thấy vậy, Lâm Cảnh vô cùng cảm khái.
“Đứa nhỏ này giống ta, lạc quan!”
…
Chuyện làm ruộng, Lâm Cảnh không rành, Tùng Diệp Thử là chuyên gia.
Giao hết hạt giống cho Tùng Diệp Thử, nó bèn đi tìm chỗ đất trống.
Khi Tùng Diệp Thử chôn xong hạt giống, dùng cái đuôi to áp vào đất, truyền linh lực màu xanh lục vào để thúc đẩy hạt giống nảy mầm, tiến hành thúc chín thì Lâm Cảnh cũng đã cầm ba quyển sách lịch sử lấy từ tầng một Tàng Kinh các lên.
《Đại Lục Thiên Nguyên Giản Sử》
《Lịch Sử Cổ Quốc》
《Lịch Sử Phát Triển Ngự Thú Tông》
Trước tiên mở 《Đại Lục Thiên Nguyên Giản Sử》 ra.
“Thời kỳ viễn cổ, đại lục Thiên Nguyên là một trong những hạ giới của thế lực Tiên giới ‘Tiên Cung’, bị ‘Tiên Cung’ thống trị.”
“Mười vạn năm trước, do Tiên giới xảy ra một cuộc hỗn loạn không rõ nguyên nhân, Tiên Cung bị cuốn vào chiến hỏa, thông đạo phi thăng của đại lục Thiên Nguyên biến mất, từ đó đại lục Thiên Nguyên không còn liên lạc được với Tiên giới nữa, cũng không còn tu tiên giả nào có thể phi thăng.”
“Lúc này, vẫn là thế lực của Tiên Cung ở đại lục Thiên Nguyên là ‘Thiên Nguyên Tiên Cung’ thống lĩnh đại lục, trăm tộc thần phục dưới sự thống trị của Tiên Cung.”
“Năm vạn năm trước, do vẫn không thể liên lạc được với Tiên giới, Tiên Cung ở đại lục Thiên Nguyên dần dần ngày càng suy yếu. Để duy trì địa vị thống trị, Tiên Cung muốn cưỡng ép phá giới, tiêu hao tài nguyên của đại lục Thiên Nguyên quá mức, khiến sinh linh lầm than.”
“Lúc này, có bốn đại tông môn liên hợp lật đổ sự thống trị tuyệt đối của Tiên Cung đối với đại lục Thiên Nguyên, từ đó thời đại Tiên Cung kết thúc.”
“Sau đó bốn đại tông môn thành lập ‘Tiên Minh’, thay thế sự thống trị của Tiên Cung, Tiên Minh trở thành bá chủ mới của đại lục Thiên Nguyên, từ đó đại lục Thiên Nguyên bước vào thời đại Tiên Minh.”
“Lịch sử là một vòng tuần hoàn, tuy lúc đầu dưới sự thống trị của Tiên Minh, Tu Tiên giới của đại lục Thiên Nguyên hưng thịnh, nhưng vạn năm trước, Tiên Minh cuối cùng cũng không tránh khỏi vết xe đổ của Tiên Cung.”
“Mà ngay vào thời kỳ cuối của Tiên Minh lại xuất hiện một tu tiên giả có thiên tư trác tuyệt, y không chỉ thành công tiêu diệt Tiên Minh, còn thành lập ‘Thiên Nguyên cổ quốc’, đồng thời khai phá ra ‘bí thuật Chân Long’, liên kết tu vi của bản thân với lãnh thổ vô tận, dân chúng hưng thịnh, đất đai phì nhiêu thì bản thân càng mạnh.”
“Y tự xưng là Cổ Hoàng, dựa vào bí thuật Chân Long, nuôi dưỡng khí vận Chân Long, trở thành người mạnh nhất đại lục Thiên Nguyên.”
“Thiên Nguyên cổ quốc hiện cũng chiếm giữ vị trí trung tâm, diện tích lớn nhất, phì nhiêu nhất của đại lục Thiên Nguyên.”
“Ngoài Thiên Nguyên cổ quốc, xung quanh còn có Thanh Châu, Võ Đế Thành, Thủy Nguyệt tiên đảo, Tuyết Nguyên v.v không chịu sự quản chế của cổ quốc, cũng có tu tiên giả cường đại trấn giữ.”
“Còn nơi ta đang ở, một trong chín vực của cổ quốc, Đại Hoang vực... Linh khí khá mỏng, cao nhất chỉ có tu sĩ Nguyên Anh hoạt động.”
Lâm Cảnh xem xong.
Quả nhiên là giản sử, ngay cả Tiên Minh do bốn tông môn nào tạo thành cũng không ghi!
Đăng bởi | Crips |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 26 |