Có trò riêng của mình
Diệp Lạc gật đầu: "Vâng, anh Vương."
Tuy phòng làm việc có người mới, nhưng ai nấy đều bận túi bụi, chẳng mấy ai để ý đến Diệp Lạc. Vốn dĩ cũng chưa quen ai, Diệp Lạc nhanh chóng bắt tay vào việc.
Xem qua yêu cầu của chương trình, Diệp Lạc thấy chuyên mục "Thế giới cờ tướng" khá đơn giản, tổng cộng nửa tiếng, nội dung chủ yếu là bình luận các ván cờ của kỳ thủ chuyên nghiệp.
Thỉnh thoảng sẽ mời kỳ thủ làm khách mời, nhưng phần lớn thời gian vẫn là người dẫn chương trình tự biên tự diễn.
Diệp Lạc xem lại vài chương trình đã được Nghiễm Lương ghi hình trước đó.
Người dẫn chương trình của chương trình này, nói là dẫn chương trình, nhưng thực chất giống như bình luận viên hơn.
Chẳng trách trước đó trong cuộc họp, mấy người dẫn chương trình rảnh rỗi khác không ai muốn nhận, với tính chuyên môn cao thế này, đâu phải ai cũng làm được.
Nếu không có trình độ cờ tướng nhất định, lên hình cũng chẳng khác gì con ngỗng.
Nói gì đến làm cho xong chương trình, không bị bẽ mặt đã là may rồi.
Buổi trưa, Diệp Lạc không về nhà mà ăn trưa ở căn tin cùng đồng nghiệp. Trong lúc ăn uống, cậu làm quen thêm được vài người, không khí khá hòa hợp.
Nhưng đến chiều, Diệp Lạc nhận thấy thái độ của mọi người trong phòng làm việc với cậu có chút khác lạ.
Sáng nay lúc cậu mới đến, tuy mọi người không quá nhiệt tình, nhưng vẫn tươi cười chào hỏi. Còn bây giờ, dường như ai cũng cố tình lảng tránh.
Diệp Lạc muốn hỏi han kinh nghiệm của các bậc tiền bối, nhưng hỏi ai người nấy cũng đều bận.
Mới giây trước còn đang tán gẫu rôm rả, Diệp Lạc vừa đến gần, họ lập tức cắm cúi làm việc.
Ngay cả anh Vương lúc này cũng chẳng muốn nói chuyện với cậu.
Sự thay đổi đột ngột khiến Diệp Lạc không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mãi đến gần tan sở, Diệp Lạc mới tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của hai cô thư ký bên "Thiên Nguyên cờ vây" mà vỡ lẽ.
"Chị Lưu, Phó chủ nhiệm Lý cũng dặn chị à?"
"Chứ sao."
Người phụ nữ được gọi là chị Lưu lắc đầu: "Cậu Diệp này xem ra khó sống rồi, mới đến đã đắc tội với Phó chủ nhiệm Lý, ông ta nổi tiếng thù dai, sau này cậu ta còn gặp nhiều khó khăn."
Cô thư ký trẻ hơn có vẻ ngạc nhiên, không hiểu hỏi: "Nhưng cậu Diệp không phải được Chủ nhiệm Tôn cất nhắc sao? Có Chủ nhiệm Tôn chống lưng cũng không được à?"
"Tất nhiên là có tác dụng, nếu không cậu Diệp làm sao được dẫn chương trình nhanh thế?" Chị Lưu giải thích: "Nhưng Phó chủ nhiệm Lý cũng có trò của ông ta, ông ta là Phó chủ nhiệm quản lý nhân sự, nắm quyền sinh sát trong tay. Như chúng ta đây, hợp đồng năm sau có được ký tiếp hay không còn tùy thuộc vào lời nói của ông ta… Ông ta đã mở miệng yêu cầu chúng ta cô lập cậu Diệp, chúng ta làm sao dám từ chối."
"Cậu Diệp tự cầu nhiều phúc đi, chắc cậu ta cũng chẳng trụ được lâu ở "Thế giới cờ tướng" đâu, ai mà chẳng biết chương trình cờ tướng này là lãnh địa riêng của Phó chủ nhiệm Lý." Chị Lưu lắc đầu.
"Đúng vậy, không hiểu Chủ nhiệm Tôn nghĩ gì mà lại điều cậu ta đến đây. Nếu người trong tổ sản xuất đều nghe lời Phó chủ nhiệm Lý, không hợp tác với cậu ta, thì dù cậu Diệp có ba đầu sáu tay cũng chẳng làm nên trò trống gì, thất bại chỉ là chuyện sớm muộn."
"Lãnh đạo tranh giành quyền lực, cuối cùng người chịu thiệt lại là nhân viên nhỏ nhoi như chúng ta."
Hai người vừa đi vừa nói, hoàn toàn không biết Diệp Lạc đang đứng phía sau nghe rõ mồn một.
Phó chủ nhiệm Lý dặn dò?
Yêu cầu mọi người trong phòng làm việc cô lập mình?
Chốn công sở cũng Phản Phác Quy Chân thế này sao?
Diệp Lạc vẫn tưởng minh tranh ám đấu nơi công sở phải là những toan tính, mưu mô phức tạp, kết quả lại là trò này?
Đây chẳng phải trò trẻ con hay sao?
Mình từ hồi học tiểu học đã không chơi trò này rồi!
Diệp Lạc đang đứng ở cửa với vẻ mặt tức giận, thì thấy anh Vương lái xe dừng ngay bên cạnh: "Cậu Diệp, lên xe."
Diệp Lạc ngẩn người, rồi nhanh chóng mở cửa xe ngồi vào.
Vừa thấy Diệp Lạc lên xe, anh Vương liền nhấn ga phóng đi, sợ người khác nhìn thấy.
"Cậu Diệp, tôi thấy cậu cũng được đấy."
Vừa lên xe, anh Vương đã nói: "Tôi là người đi trước, có chuyện này phải nhắc nhở cậu."
"Vâng, anh Vương cứ nói." Diệp Lạc gật đầu.
Vương Trung Hải liếc nhìn cậu, nói với giọng chân thành: "Cậu Diệp à, tuy cậu thân thiết với Chủ nhiệm Tôn, nhưng nếu có cơ hội, vẫn nên bày tỏ thiện chí với Phó chủ nhiệm Lý. Cậu là người mới, cúi đầu với phó chủ nhiệm cũng chẳng mất mặt gì."
"Không có sự ủng hộ của Phó chủ nhiệm Lý, chương trình này cậu không làm tiếp được đâu."
Nói đến đây, Diệp Lạc hiểu ý của Vương Trung Hải.
Trong xe, Diệp Lạc im lặng. Cậu không phản bác, cũng không đồng tình, chỉ lặng lẽ suy nghĩ.
Cúi đầu nhường nhịn Phó chủ nhiệm Lý?
Không có sự ủng hộ của ông ta thì không làm chương trình tiếp được?
Họ Lý có chút quyền lực thì muốn làm gì thì làm à?
Vớ vẩn!
Ta không chỉ muốn làm tiếp, mà còn phải làm cho thật tốt cho các ngươi xem!
Về đến nhà.
Chỉ có con mèo đen nằm cuộn tròn ngủ trên ghế sofa.
Bố mẹ không có nhà, giờ này chắc đang bận rộn ở quán cơm, dù sao cũng là giờ ăn tối.
Diệp Lạc tự kiếm chút gì ăn, rồi cho mèo đen ăn.
Sau đó, Diệp Lạc bế mèo đen về phòng, mở máy tính, khởi động phần mềm "Trung Hoa cờ tướng".
Phần mềm này do Hiệp hội cờ tướng Trung Hoa phát hành, tập hợp rất nhiều cao thủ cờ tướng, cả những kỳ thủ chuyên nghiệp nổi tiếng. Có thể nói, đây là phần mềm có hàm lượng chuyên môn cao nhất trong tất cả các phần mềm cờ tướng.
Tất nhiên, Diệp Lạc mở "Trung Hoa cờ tướng" không phải để chơi cờ, mà là để luyện tập khả năng bình luận.
Dù sao, dẫn chương trình "Thế giới cờ tướng" ngoài khả năng dẫn dắt cơ bản, điều quan trọng nhất là kỹ năng bình luận cờ tướng.
Mở phần mềm.
Giao diện có hai mục: Nghiệp dư và Chuyên nghiệp.
Mục Chuyên nghiệp yêu cầu xác thực danh tính, chỉ khi nào được xác thực mới có thể vào được.
Hiển nhiên, Diệp Lạc không vào được mục này.
Nhưng cậu cũng không bận tâm, bấm vào mục Nghiệp dư.
Lúc này đang là giờ cao điểm, nên trong sảnh có rất nhiều phòng đấu.
Diệp Lạc tùy tiện vào một phòng xem.
Ván cờ vừa mới bắt đầu, trình độ của hai bên không cao, đều ở cấp độ nghiệp dư năm.
Trước màn hình máy tính, Diệp Lạc vừa xem hai bên đi nước, vừa tự mình bình luận.
Chẳng có ai xem, chỉ có con mèo đen đang nằm ngủ gật trên bàn phím.
…
Đăng bởi | bach_nguyetquang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 32 |