MỒI
Lưu Thiết sợ tới mức té ngã trên đất rồi bắt đầu nôn mửa kịch liệt.
Nguyễn Chiêm chạy tới đỡ cậu: “Cậu mau đi báo án đi, là đàn ông phải mạnh mẽ lên” anh biết những hình ảnh này làm cho Lưu Thiết kinh hoàng quá độ, muốn vượt qua được thì phải dựa vào chính bản thân cậu nhóc.
Lưu Thiết gật đầu, loạng choạng đứng lên, mặt mũi tái nhợt. Câụ ta chưa bao giờ nhìn qua xác chết đáng sợ như vậy, đã vậy thi thể còn có thể bật dậy, khung cảnh này cả đời cậu cũng không thể quên được. Là Đào Tiểu Xuân sao? Ai đã hại cô ấy thê thảm như vậy?
“Tôi nghĩ cậu sẽ biết nói chuyện thế nào với cảnh sát đúng không?” Nguyễn Chiêm hỏi.
“Em khoe với chị Tiểu Hạ về chiếc moto của mình, sau đó mang mọi người tới xem, kết quả…kết quả phát hiện……” Cậu ấy không nói được nữa.
“Thôi đi đi.” Nguyễn Chiêm vỗ vai Lưu Thiết an ủi, nhìn cậu nhóc hốt hoảng chạy đi rồi quay đầu lại quan sát thi thể.
Thi thể vẫn giữ nguyên tư thế ngồi cứng đờ thẳng tắp rất quái dị. Một sợi dây thừng quấn quanh cổ thi thể rồi buộc chặt vào tay nắm cửa, hai chân bị cố định vì vậy khi có người mở cửa xe thi thể sẽ bị dây thừng lôi bật dậy.
Vừa rồi tình huống xảy ra quá bất ngờ, thực sự đã doạ Nguyễn Chiêm giật mình, nhưng sau đó anh liền cảm thấy tức giận, trò đùa dai của Bloody Mary đã xoá tan sự kiêng dè của anh, thổi vào anh dục vọng phải đánh bại ả, đập tan mong muốn độc ác của ả.
Không hoàn thành được khế ước thôi mà, có cần phải tạo ra một vụ án mạng phức tạp biến thái như vậy không?
Thi thể tanh tưởi hư thối đến mức không thể trực tiếp phán đoán được nguyên nhân cái chết. Nguyễn Chiêm che kín miệng mũi, tính vòng qua bên kia xem thêm có manh mối gì không, nhưng vừa nhìn lại trái tim anh bỗng trở nên căng thẳng.
Dấu tay đáng sợ trên lớp bụi dày đã biến mất không chút dấu vết.
“Nguyễn Chiêm?” giọng nói nhẹ nhàng pha chút run rẩy của Tiểu Hạ chứng tỏ cô đã hiểu đại khái được tình hình xảy ra. “Nguyễn Chiêm?” Cô kêu anh
Nguyễn Chiêm ở phía bên kia chiếc xe bước ra, “Tôi ở đây, cô đừng bước tới.”
Tiểu Hạ kinh ngạc gật đầu, mùi hôi thối thoang thoảng khiến cô lợm giọng, muốn kêu Nguyễn Chiêm mau mau rời khỏi nhưng đột nhiên phát hiện chiếc hộp nhỏ bên cạnh moto, liền chạy tới
“Đây là cái gì? Bộ chế hoà khí? Quà ly biệt của Đào Tiểu Xuân tặng Lưu Thiết?”
Hiện tại cô liền biết Đào Tiểu Xuân đã gặp phải chuyện gì
Có lẽ cô ta không biết điều kiện xuất hiện của Bloody Mary: là một mình ở một nơi tối tăm có gương và cách biệt với xung quanh. Đúng là làm ác sẽ chột dạ, hốt hoảng dẫn tới sai lầm tự mình chặt đứt sinh mạng của bản thân.
Thật ra Tiểu Hạ không có chứng cứ có thể khởi kiện Đào Tiểu Xuân, nhưng cô ta vẫn quyết định chạy trốn, nếu ban ngày tới một nơi hẻo lánh như vậy cũng chưa chắc có người để ý, nhưng cô ta sợ người khác phát hiện nên đã tới đây vào buổi tối với suy nghĩ không có gương chắc không sao, nhưng ngàn vạn lần cô ta cũng không nghĩ tới là Lưu Thiết đã hoàn thành gần xong chiếc moto bao gồm cả việc gắn kính chiếu hậu, mà nơi hẻo lánh này không cần đóng cửa cũng có thể coi như tách biệt với bên ngoài, tất cả điều kiện đều đủ, chờ đợi cô ta là sự trả thù của Bloody Mary.
“Lấy cái hộp đó để làm gì?” Nguyễn Chiêm bước tới hỏi.
“Tôi sợ làm liên luỵ tới Lưu Thiết, dù sao đây cũng là một phần chứng cứ.” Tiểu Hạ vừa nói vừa mở hộp ra muốn nhìn bộ chế hoà khí có hình dáng như thế nào.
Chiếc hộp mở ra, một cặp nhãn cầu đầm đìa máu đảo qua đảo lại. Tiểu Hạ hét lên một tiếng ném chiếc hộp xuống đất. Đôi mắt văng ra ngoài vẽ nên một đường cong quỷ dị rơi vào lại trong hộp rồi lăn tới bên cạnh chiếc xe, đôi mắt chằm chằm hướng hai người như đang cười nhạo.
Nguyễn Chiêm kịp thời đỡ lấy Tiểu Hạ, nhanh chóng đem cô ra khỏi gara đặt cô tại nơi có ánh nắng mặt trời sau đó anh trở lại bên trong gara, tiện tay cầm một món linh kiện bị vứt bỏ, “Cô muốn khiêu khích tôi?” anh hất mặt nhìn vào đôi mắt lập loè ma quái kiêu ngạo nói : “Tôi, Nguyễn Chiêm sẽ chơi với cô đến cùng.”
Cánh tay giơ lên đập nát hai cái kính chiếu hậu, cặp nhãn cầu trên mặt đất cũng nhanh chóng khô héo.’
…………..
Đối phó xong với cảnh sát cũng đã là chạng vạng, trạng thái tâm lý của Lưu Thiết còn chưa ổn định, nên quán Bar đành nghỉ một ngày. Tiểu Hạ đối mặt với chén cơm chiều, uể oải không nuốt nổi.
“Ít nhiều gì cũng nên ăn một miếng, cơ hội hiếm có đấy.”, chưa từng có người phụ nữ nào được hưởng thụ qua những món ăn tự tay anh làm, nhưng anh lại phá lệ vì cô.
Tiểu Hạ miễn cưỡng ăn một muỗng, phát hiện món ăn thật sự rất ngon, chỉ là cô không quên được khuôn mặt tái nhợt của Lưu Thiết, cũng không quên được cảnh tượng cô nhìn thấy được, nên món ăn đã mất đi rất nhiều sự hấp dẫn.
“Tôi cảm thấy chúng ta đang bị tấn công từ hai phía.” Tiểu Hạ chán nản nói: :”Một bên là ba nữ quỷ dồn ép, một bên là sự khiêu khích của Bloody Mary, chúng ta phải làm gì bây giờ?
Đây thật sự là vấn đề đau đầu.
Nguyễn Chiêm buông đũa. Dựa vào dấu tay ban ngày biến mất không một dấu vết, cùng với tròng mắt như có người giật dây, chứng minh so với anh tưởng tượng Bloody Mary càng lợi hại hơn. Nhưng anh phải đuổi nó đi, không vì lợi ích gì cả, đơn giản anh bị thái độ khinh miệt của nó làm cho nổi giận. Ác quỷ hại người, vì báo thù, vì oán niệm, vì tu luyện tà thuật, cũng có loại đẩy người khác vào khốn cảnh để an ủi tâm lý tổn thương của bản thân. Nhưng Bloody Mary rõ ràng là vì cao hứng phục vụ cho thú vui của bản thân.
Vì lạc thú của bản thân mà làm loạn nhân gian điều đó anh không thể tha thứ được, trước kia không thể hiện tại càng không, Tuy đã trải qua thất bại lúc học đại học nhưng hiện tại anh nhất định phải thành công.
Muốn thành công nhất định phải giải quyết được các vấn đề: Đầu tiên thời điểm anh đối phó với Bloody Mary thì ba con nữ quỷ tới quấy rối, lúc đó anh phải làm sao? Lấy tình huống trước mắt, đối phó với một con ác quỷ phương Tây anh còn chưa nắm chắc được phần thắng, liệu có thể phân tâm đối phó với cái khác. Nếu lập kết giới cũng chỉ có thể đối phó một thời gian ngắn, ba nữ quỷ cũng có thể phá vỡ. Ai có thể giúp anh một tay? Tiểu Hạ chắc chắn không được, chỉ có Vạn Lý giúp được nhưng hắn vẫn chưa trở về! Giả sử anh có thể đối phó với hai bên vậy thì ai sẽ là người đi cứu hồn phách Đào Tiểu Xuân từ tay Bloody Mary. Anh đã thử thuật câu hồn nhưng không thể được vì anh chưa thuần thục, qua chuyện này nhất định anh phải dốc lòng tu luyện trở lại. Cuối cùng quan trọng nhất anh ở ngoài sáng, Bloody Mary ở trong tối thì làm cách nào có thể dụ dỗ nó ra trực tiếp chiến đấu với mình?
Từ đầu tới cuối ác quỷ chỉ tiếp xúc với phái nữ, mà chắc chắn anh cũng không thể giả gái nên cho dù anh có đứng trong phòng kín trước gương một đêm cũng không thể triệu hồi nó. Dùng phép khích tướng? Khả năng không cao. Từ chuyện Trương Tuyết đến chuyện Đào Tiểu Xuân đã cho thấy nó thật sự rất thông minh, khiêu khích cũng không tức giận, mà chỉ ẩn núp âm thầm thừa cơ con người không chuẩn bị mà ra tay.
Đấu pháp thì Nguyễn Chiêm không sợ, dù kết quả không lường trước nhưng anh không sợ, muốn nắm quyền chủ động trong tay thì nhất định phải dụ được Bloody Mary xuất hiện.
“Anh đang nghĩ gì vậy?” Tiểu Hạ thấy Nguyễn Chiêm trầm mặc không nói gì nên nghi ngờ hỏi: “Anh đang suy nghĩ phương pháp giải quyết sao?”
“Mồi nhử!” Nguyễn Chiêm nhìn Tiểu Hạ, “Tôi cần mồi nhử!’
“Mồi nhử?”
“Đúng vậy. Giúp tôi nhử Bloody Mary ra, sau đó tôi mới có thể cùng nó chính diện giao đấu.’
Nguyễn Chiêm nhìn cô chằm chằm như vậy là có ý gì, chẳng lẽ….”Anh…anh muốn tôi làm mồi nhử” Tiểu Hạ có chút hoảng sợ với ý kiến này.
Nguyễn Chiêm chần chờ một chút rồi lắc đầu: “Tôi không tính như vậy, coi như tôi chưa nói gì. Thôi ăn cơm trước đi.
Đây không phải là ý kiến hay! Hiện tại đây là biện pháp duy nhất nhưng quá nguy hiểm. Bát tự của Tiểu Hạ rất nhẹ, tuy gần đây hay gặp phải tà ma nhưng lá gan vẫn rất nhỏ không chút tăng trưởng, dương khí lại có chút suy yếu. Người như vậy đưa đến cho tên biến thái âm hiểm như Bloody Mary thì không khác gì đưa cô ấy vào chỗ chết.
“Nếu chỉ có như vậy thì tôi đi.” Tiểu Hạ đột nhiên quyết đoán nói.
Nguyễn Chiêm nhìn Tiểu Hạ bất ngờ, không biết hình dung vị cô nương trước mắt này như thế nào, nhát gan hay can đảm? Tùy hứng hay nhạy cảm? Ranh ma hay đáng yêu? Nhìn dáng vẻ yếu ớt nhưng vẫn tỏ ra can đảm của Tiểu Hạ sâu trong lòng anh dâng lên một loại cảm xúc thương tiếc muốn bảo vệ cô, không để cô chịu bất kì tổn thương nào.
“Tôi nói rồi đây không phải là ý kiến hay, nên tôi cần phải suy nghĩ lại.”
“Tôi biết rất rõ chỉ có phụ nữ mới dụ được Bloody Mary xuất hiện, nhưng chuyện của anh không thể cho người khác biết, nên chỉ có tôi mới làm được chuyện này.”
“Cô không sợ sao? Có thể mất mạng đó!”
“Sợ chứ! Sợ muốn chết đó!” Tiểu Hạ thành thật thừa nhận, “Nhưng chuyện này là tôi lôi anh vào, nó lợi hại như vậy, anh nghĩ dựa vào cái gì mà tôi có thể đứng ngoài cuộc được? Như vậy không công bằng.”
“Tôi không cần công bằng, chỉ cần từ nay về sau cô để cho tôi được yên ổn là được.”
“Nguyễn Chiêm! Tôi đang nói chuyện nghiêm túc đấy.”
“Tôi đang rất nghiêm túc.” Anh bắt lấy tay cô vỗ vỗ “ Tạm thời đừng nôn nóng, hấp tấp sẽ dẫn đến quyết định sai sót, tôi cùng cô ngồi lại suy xét một chút, tôi tin nhất định sẽ có cách. Với tính cách giảo hoạt của Bloody Mary nhất định phải giải quyết nó trong một lần nếu không nó sẽ có phòng bị, hơn nữa sẽ điên cuồng trả thù, cho nên chúng ta cần suy xét mọi mặt một cách chu đáo, không được để xảy ra sai sót.”
“Nhưng thật sự tôi cảm thấy không ai có thể thích hợp hơn tôi để làm mổi nhử, tôi có thể giúp anh, chúng ta có thể song kiếm hợp bích. Còn không chẳng lẽ anh lại dán thông báo tuyển một cô gái làm chuyện này hoặc đi dụ dỗ người ta, như vậy bí mật của anh sẽ bị cả thế giới biết, hơn nữa cô gái đó có thể sẽ bị…….như vậy thật không có lương tâm.”
“Giúp tôi? Song kiếm hợp bích?” Bỗng nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu Nguyễn Chiêm.
“Đương nhiên. Lần trước chuyện của Lý Cảnh Minh tôi không giúp anh à?” Tiểu Hạ cố tình nhấn mạnh câu nói “Đừng khinh thường, tôi đã cứu mạng anh đấy.”Tuy cô rất sợ nhưng quyết định không trốn tránh, không thể để Nguyễn Chiêm một mình đối mặt với nguy hiểm, cho nên bất cứ giá nào cô cũng phải khắc phục được sự sợ hãi.
“Đúng vậy, thật sự cảm ơn cô.” Khóe miệng Nguyễn Chiêm giật giật, “Tôi không phủ nhận vai trò của cô, tôi chỉ nói cô nên nghĩ lại, cô phải biết do chuyện Đào Tiểu Xuân khắp nơi trong trường học đều là cảnh sát, chúng ta thực sự không dễ trà trộn vào, vì thế Bloody Mary sẽ yên tĩnh trong vài ngày tới, tận dụng thời gian đó chúng ta sẽ suy nghĩ một kế hoạch cẩn thận tỉ mỉ? Cô thấy hợp lý không ‘Bé Mồi’?
“Đừng nói chuyện kiểu đó, làm tôi cảm thấy sắp bị ăn thịt tới nơi?” Cô nhịn không được rùng mình một cái.
“Tôi không để ai ăn thịt cô!”
“Anh bảo đảm?”
“Chắc chắn!”
Đăng bởi | Uminhlinhmieu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 7 |