Nguy Hiểm Ập Tới
Trong không gian của buổi chiều tà, căn biệt thự chìm trong sắc tối dần lấn át mọi ánh sáng. Những chiếc đèn nhỏ ngoài vườn bắt đầu bật lên, tỏa ra ánh sáng yếu ớt, giống như những ngọn nến lập lòe trong đêm dài bất tận. Diệp Như Yên ngồi đó, trong căn phòng rộng lớn mà chẳng hề cảm thấy chút ấm áp nào. Cô cảm nhận rõ từng nhịp đập trái tim của mình, như thể sắp vỡ tung ra vì sự căng thẳng mà cô phải chịu đựng.
Mặc Cảnh Quân đứng trước mặt cô, đôi mắt như hai hồ nước sâu thẳm không nhìn thấy đáy. Anh vẫn giữ nguyên nét mặt bình thản, nhưng ánh mắt lại chứa đầy sự thống trị và quyết đoán. Trong khoảnh khắc ấy, Diệp Như Yên biết rằng cô không còn là một cá thể tự do. Sự hiện diện của anh như một sợi dây vô hình quấn quanh cô, dần siết chặt từng chút một, khiến cô chẳng còn lựa chọn nào khác.
"Tôi không muốn dính dáng đến cuộc đời của anh," cô nói, giọng run run. Mỗi lời nói ra như một sự phản kháng yếu ớt trước sức mạnh vô hình mà anh đang áp đảo cô.
Mặc Cảnh Quân không trả lời ngay. Anh bước chậm rãi về phía cửa sổ, đôi mắt vẫn dán chặt vào bóng tối ngoài kia. Dường như anh không cần phải giải thích hay thuyết phục cô về bất cứ điều gì. Quyền lực của anh đủ lớn để ép buộc bất cứ ai vào khuôn khổ mà anh đặt ra.
"Em nghĩ rằng em có sự lựa chọn sao?" Cuối cùng, anh cất lời, giọng nói trầm tĩnh nhưng lạnh lẽo. "Khi bước chân vào thế giới của tôi, em đã không còn lối thoát."
Diệp Như Yên cảm thấy sự tuyệt vọng dâng lên trong lòng. Cô biết rằng Mặc Cảnh Quân không phải là kiểu người có thể dễ dàng lay chuyển. Người đàn ông này kiểm soát mọi thứ xung quanh mình một cách tuyệt đối, và không để ai có cơ hội làm trái ý. Nhưng cô không hiểu tại sao mình lại bị kéo vào vòng xoáy này. Cô chỉ là một cô gái bình thường, không có gì đặc biệt, tại sao lại trở thành trung tâm của cuộc chiến quyền lực này?
"Nhưng tại sao tôi?" Cô bật ra câu hỏi, không kiềm chế được nỗi bức bối trong lòng. "Tại sao anh lại muốn kéo tôi vào chuyện này?"
Mặc Cảnh Quân quay người lại, đôi mắt anh nhìn thẳng vào cô, lạnh lùng và xa cách. "Em nghĩ rằng mình chỉ là một cô gái bình thường, nhưng sự tồn tại của em lại không hề đơn giản như vậy."
Diệp Như Yên nhíu mày. Cô không thể hiểu những gì anh đang nói. "Ý anh là gì?"
Anh bước lại gần, dừng chân trước mặt cô. Bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên vai cô, nhưng cái chạm đó lại khiến cô cảm thấy nặng nề hơn bao giờ hết. "Em là một điểm yếu mà Ngụy Thần tin rằng có thể lợi dụng để tấn công tôi. Hắn không biết rằng, bằng cách làm như vậy, hắn đã tự tay đặt mình vào tình thế nguy hiểm."
Cô nhìn anh, đôi mắt mở to ngạc nhiên. "Tôi không hiểu..."
"Ngụy Thần nghĩ rằng tôi quan tâm đến em, và hắn đã sử dụng em như một con cờ trong trò chơi của hắn." Mặc Cảnh Quân giải thích, giọng nói vẫn giữ nguyên sự lạnh lẽo. "Nhưng hắn đã sai lầm. Tôi không để bất cứ ai điều khiển tôi."
Sự im lặng kéo dài bao trùm căn phòng. Diệp Như Yên không thể thốt lên lời nào. Những gì cô vừa nghe khiến cô cảm thấy mình như một con cờ trong một ván cờ lớn mà cô không hề biết mình tham gia. Cô chỉ là một kẻ ngoại đạo, nhưng bằng cách nào đó, cô lại trở thành trung tâm của mọi chuyện.
"Vậy... anh định làm gì?" Cô hỏi, giọng nói nhỏ dần.
Mặc Cảnh Quân nhìn cô một lúc lâu, rồi chậm rãi trả lời, "Tôi sẽ bảo vệ em, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc em phải ở bên cạnh tôi."
Lời hứa bảo vệ của anh không mang lại sự an ủi mà cô mong đợi. Thay vào đó, nó giống như một bản án chung thân, giam giữ cô trong thế giới tàn khốc của anh. Diệp Như Yên cảm thấy mình không còn lựa chọn nào khác. Cuộc sống bình thường của cô đã kết thúc từ giây phút cô bước chân vào thế giới của Mặc Cảnh Quân.
Tại một địa điểm bí mật ở ngoại ô
Ngụy Thần ngồi trong căn phòng tối tăm, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào những tên thuộc hạ đang đứng trước mặt. Bầu không khí trong phòng căng thẳng đến mức mọi người đều không dám thở mạnh. Ngụy Thần là một kẻ tàn nhẫn, và không ai muốn trở thành nạn nhân tiếp theo của hắn.
"Chúng ta cần phải hành động nhanh hơn," hắn nói, giọng nói đầy sự khát khao quyền lực. "Mặc Cảnh Quân đang bắt đầu phản công. Nếu chúng ta không cẩn thận, hắn sẽ lật đổ toàn bộ kế hoạch của chúng ta."
Một trong những tên thuộc hạ dũng cảm lên tiếng: "Nhưng thưa ngài, Mặc Cảnh Quân có quá nhiều ảnh hưởng. Chúng ta không thể đối đầu trực diện với hắn."
Ngụy Thần cười khẩy, đôi mắt hắn ánh lên sự tàn bạo. "Ảnh hưởng của hắn sẽ chẳng là gì nếu chúng ta phá hủy nguồn gốc sức mạnh của hắn."
"Ý ngài là gì?"
Hắn đứng dậy, bước tới trước tấm bản đồ lớn treo trên tường. Trên bản đồ là các dấu chấm màu đỏ, tượng trưng cho những điểm chiến lược mà hắn đã đặt tay vào trong thế giới ngầm. Ngụy Thần chỉ vào một điểm trên bản đồ, đôi mắt hắn lóe lên tia độc ác.
"Mặc Cảnh Quân đã xây dựng một đế chế từ sự sợ hãi và quyền lực. Nhưng nếu chúng ta có thể khiến những kẻ trung thành với hắn quay lưng lại, hắn sẽ sụp đổ."
"Ngài có kế hoạch gì?"
Ngụy Thần quay người lại, nụ cười lạnh lẽo hiện lên trên khuôn mặt. "Tấn công vào điểm yếu của hắn—người phụ nữ bên cạnh hắn. Diệp Như Yên là chiếc chìa khóa. Một khi chúng ta kiểm soát được cô ta, Mặc Cảnh Quân sẽ không còn là vấn đề."
Những lời nói của hắn khiến cả căn phòng im lặng đến đáng sợ. Mọi người đều hiểu rằng cuộc chiến quyền lực này không chỉ là một trò chơi giữa hai kẻ thống trị, mà còn liên quan đến những con người vô tội như Diệp Như Yên.
Trở lại với Diệp Như Yên
Sau cuộc trò chuyện căng thẳng với Mặc Cảnh Quân, Diệp Như Yên cảm thấy mình cần phải rời khỏi căn biệt thự một lúc để suy nghĩ. Cô bước ra ngoài vườn, nơi những bông hoa dạ lý hương tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ trong gió đêm. Không khí ngoài trời giúp cô lấy lại một chút bình tĩnh, nhưng những suy nghĩ về tương lai mờ mịt khiến lòng cô không yên.
Cô biết rằng mình không thể thoát khỏi tầm ảnh hưởng của Mặc Cảnh Quân, nhưng cô cũng không muốn trở thành con cờ trong cuộc chiến giữa anh và Ngụy Thần. Cô chỉ muốn một cuộc sống yên bình, không bị kéo vào những âm mưu đen tối và quyền lực.
Nhưng cô cũng hiểu rằng điều đó là không thể. Một khi đã bước chân vào thế giới này, không còn đường quay lại.
Trong lúc đang trầm ngâm suy nghĩ, cô bỗng cảm nhận được một cái nhìn chằm chằm từ phía sau. Quay người lại, cô thấy một bóng đen đang đứng cách đó không xa, trong bóng tối của khu vườn. Tim cô đập mạnh, và cô cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
"Anh là ai?" Cô hỏi, giọng nói run rẩy.
Bóng đen không trả lời. Thay vào đó, hắn bước về phía cô, ánh mắt lạnh lẽo và đầy sự đe dọa. Diệp Như Yên bước lùi lại, nhưng chỉ sau vài giây, cô nhận ra rằng mình không thể chạy thoát.
Trước khi cô kịp phản ứng, một bàn tay thô bạo đã vươn tới, bịt miệng cô. Cô giãy giụa, nhưng không thể thoát khỏi sự kìm kẹp của hắn. Cảm giác bất lực và hoảng loạn tràn ngập trong cô, và cô nhận ra rằng mình đang đối mặt với một mối nguy hiểm thực sự.
"Chúng ta sẽ có một cuộc nói chuyện nhỏ," giọng nói lạnh lẽo vang lên bên tai cô. "Về người đàn ông mà em đang ở bên cạnh."
Tại nơi khác trong biệt thự, Mặc Cảnh Quân ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt anh sắc bén nhìn vào màn hình máy tính. Anh đang theo dõi các báo cáo về tình hình của Ngụy Thần. Những thông tin gần đây cho thấy Ngụy Thần đang có những động thái nguy hiểm, và Mặc Cảnh Quân hiểu rằng cuộc chiến này sắp leo thang lên một tầm cao mới.
Điện thoại của anh rung lên, báo hiệu một cuộc gọi khẩn. Anh cầm máy lên, nghe giọng nói từ đầu dây bên kia báo cáo: "Thưa ngài, có chuyện xảy ra với cô Diệp."
Mặc Cảnh Quân đứng phắt dậy, ánh mắt anh trở nên sắc lạnh. "Chuyện gì?"
"Chúng tôi phát hiện có kẻ xâm nhập vào khu vườn và cô ấy đã bị bắt cóc."
Trái tim anh thắt lại, và trong khoảnh khắc đó, tất cả những gì anh quan tâm chính là sự an toàn của Diệp Như Yên.
Truyện Nguyệt Hạ Phong Sương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Vô_Thường |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |