Thả Đèn Hoa Đăng
"A Cửu,ta muốn ra ngoài đi dạo. Hai ngày nay ở yên trong phòng hối lỗi, tâm ta muốn tịnh cũng tịnh không nổi!" Bạch Nhã Hy phàn nàn.
"Ân,vậy ngươi với ta cùng trốn xuống núi chơi đi. Nếu có bị bắt thì cùng nhau chịu phạt"
" Ể, ta không muốn bị đánh đòn đâu, cơ thể ta cũng chưa có bình phục"
A Cửu nghi hoặc nhìn cô, đột nhiên cốc đầu Bạch Nhã Hi rồi cười lớn:
" Haha, ngươi đúng là bị thương đến ngu người rồi. Ta chỉ nói " nếu" thôi, nhưng từ nếu này khó xảy ra lắm. Đây cũng đâu phải lần đầu ta với ngươi trốn xuống núi, đương nhiên không dễ dàng bị bắt được. À quên, ngươi bị thương đến thần trí điên đảo, đương nhiên là không nhớ. Để tỷ tỷ cho ngươi xem cái này"
Nói đoạn, A Cửu lấy ra một cái túi trữ vật, bên trong có rất nhiều lá bùa, khối ngọc kì lạ. Bây giờ Bạch Nhã Hi mới nhớ, đây ắt hẳn là những vật dụng phục vụ cho công cuộc săn bắt yêu quái. Tấm bùa đỏ này là bùa tàng hình, chiếc bùa này là bùa nổ, ngọc này là ngọc truyền tin. Ôi, bao nhiêu là đồ quý, vậy mà nguyên tác lại dùng nó vào việc trốn sư tôn xuống núi. Đúng là hết cứu.
"Ngươi liền nhanh thay y phục.Ta dẫn ngươi xuống núi chơi". A Cửu hào sảng nói, ta cũng nhanh nhảu đáp lời. Cuối cùng sau một khoảng thời gian ngắn, hai người cũng thuận lợi xuống núi.
-Dưới núi-
"Ai nhô,ngươi mau nhìn kìa Nhã Hi.Quả nhiên xuống núi vào buổi đêm là một lựa chọn đúng đắn mà,thật đẹp a.Ngươi nhìn thấy không,bên kia bán đèn lồng đẹp quá,nếu ta mua về treo trong phòng thì thực đẹp.Ngươi nghĩ ta nên chọn màu nào,là đèn màu xanh hay màu đỏ??? aaaa,màu nào cũng đẹp hết á.Thôi mua cả hai đi"
A Cửu hưng phấn dắt tay cô vừa cười vừa nói.Tay không ngừng chỉ vào những sạp hàng mà tỏ vẻ thích thú.Thật dễ thương nha,không hổ danh là Linh Thú của Bạch Nhã Hi ta.
"Xì, đôi lúc thấy ngươi thật trẻ con" Bạch Nhã Hi bật cười,cũng lâu rồi nàng không cảm thấy vui vẻ như vậy.
"Hứ,kệ ta. Không biết ai trẻ con hơn ai đâu. Nhớ hồi xưa có người được Lâm sư huynh cho kẹo, vui vẻ đến mức mà... á.. Nhã Hi, sao ngươi bụm miệng ta?".
" Suỵt, ra đường sao lại kể xấu về chuyện lúc nhỏ của ta, ngươi quá đáng quá!"
A Cửu cười khanh khách, trên mặt không dấu nổi nét hào hứng.
"Kệ ta đi,lâu lâu mới được xuống núi chơi,ngươi cũng mau tận hưởng chút thời gian này đi.Bao giờ trở lại môn phái, ngươi bị sư tôn ngươi bắt luyện kiếm thì đừng có kiếm ta đòi xuống núi đó!"
"A Cửu,ngươi nhìn kìa.Người ta đang làm gì vậy?" Dựa theo hướng Bạch Nhã Hi chỉ tay,A Cửu xoay người nhìn.Mọi người cầm những chiếc đèn hoa sen lần lượt thả xuống hồ,không gian tối tăm của buổi đêm bỗng chốc trở nên đẹp lạ thường.Những chiếc đèn được thả xuống hồ như những ánh sao sáng,mang lại cho người ta cảm giác ấm áp.
"A,không ngờ chúng ta may mắn như vậy,có thể chứng kiến cảnh đẹp như này".A Cửu vui vẻ dắt tay cô chen lấn vào đám đông để ngắm những chiếc đèn từ từ trôi nổi trên mặt hồ.
A Cửu mỉm cười bắt đầu thao thao bất tuyệt:
"Người ta gọi đây là tục thả đèn hoa đăng,lễ hội thả hoa đăng là lễ hội thắp đèn được trang trí bằng những chiếc đèn hoa. Hoa đăng được thắp sáng lung linh trên các dòng sông vào những ngày lễ lớn. Việc này nhằm mục đích tôn vinh những giá trị tinh thần, giá trị tâm linh và văn hóa. Đặc biệt là lễ hội đầu năm mới, lễ Thượng Nguyên, người ta đốt đèn mừng lễ hội, cầu nguyện quốc thái dân an, cầu âm siêu dương thái. Hoa đăng được thả trên sông vừa ấm cúng, thẩm mỹ, giàu truyền thống vừa mang lại giá trị tâm linh mở đầu cho một năm mới tốt đẹp.Trong ý nghĩa đó, việc thả đèn hoa đăng trên sông cũng nhằm mục đích chúc mừng, cầu nguyện siêu độ cho người đã khuất theo ánh sáng ấm áp mà xả bỏ oan khiên thù hận, bước theo con đường giải thoát khổ đau. Mỗi ngọn đèn hoa đăng được đốt lên, mỗi người cầu nguyện vào đó một tâm niệm thiện lành, một tâm niệm an lạc cho mình và cho mọi người. Mỗi ngọn đèn trên tay là ánh sáng xóa hết mọi khổ đau để cùng nhau xây dựng một đất nước tươi đẹp và phồn vinh, hướng đến một xã hội công bằng, văn minh. Mỗi ngọn đèn trên tay là một lời cầu nguyện cho thế giới hòa bình, nhân loại hạnh phúc và nhân dân an lạc".
"Oh,ngươi cũng biết rõ quá ha"
"Ha ha,đương nhiên rồi.Năm nào ta cũng đến đây thả đèn đó!nào nào,Nhã Hi nhanh lên,ta liền dẫn ngươi đi đến quán bên kia nha.Chúng ta cũng đã đến đây rồi,cũng nên chọn cho mình một chiếc đèn để thả chứ" A Cửu chạy đến một quán hàng bán đèn hoa đăng,cẩn thận nâng lên một chiếc đèn hoa sen màu hồng nhạt.
"Ngươi thích chiếc đèn này sao?"
"Ân"
"Vậy liền mua"
"Ngươi cũng chọn cho mình một chiếc đi"
Bạch Nhã Hi cẩn thận ngắm nghía những chiếc đèn được bày biện trên sạp,bỗng cô dừng lại bên một chiếc đèn hoa sen đỏ.Chiếc đèn này thật giống cái đèn năm đó mẹ cô mua tặng.
"Liền chọn cái này đi" Cầm lấy chiếc đèn hoa sen đỏ,cô mỉm cười đưa tiền cho người bán hàng.Cùng A Cửu vui vẻ cầm lấy chiếc đèn hoa sen đến bên bờ hồ,nhẹ nhàng thả đèn xuống nước.
Chiếc đèn hoa sen được thả xuống nước mang theo nỗi nhớ nhà của cô.Chiếc đèn trôi theo dòng nước xa mãi xa mãi rồi hòa vào những chiếc đèn khác.Nó cứ trôi dần cho đến khi họ chỉ nhìn thấy được một đốm sáng nhỏ.
Đăng bởi | linhvanchanquan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 30 |