Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lôi Kiếp thần đao

Tiểu thuyết gốc · 972 chữ

Hữu tả hai đại mĩ nhân, Hồ An ôm ấp vuốt ve hai cỗ thân thể ngọc ngà.

“Này Lôi Phượng, nàng ở Viễn Dương tiêu cục có chức vụ gì a, nghe nói đó là một thương đôi vận chuyển” Hồ An nâng cằm Lôi Phượng lên mà hỏi

“Được lắm tên bại hoại, bắt lấy viên ngọc quý của Lôi gia mà còn giả nai a, mà Lôi gia là chủ của Viễn Dương tiêu cục nha, tên bại hoại nhà chàng biết ta mạnh thế nào chưa hừ hừ” Lôi Phượng mắt phượng loé ánh sáng nói

“Ồ, ngạc nhiên nha, công chúa của Lôi gia à, thế thì càng tốt a, vậy nàng có biết mấy vật liệu này không” nói rồi đạo Hồ An hư không lấy ra mấy bức hoạ kì quái đưa cho Lôi Phượng

Nhìn nhìn bức hoạ, Lôi Phượng trâm ngâm đạo nói: “Ta có biết cái này, cái này nữa”

Lôi Phượng chỉ chỉ vài bức hoạ

Mắt Hồ An sáng lên, những thứ mà Lôi Phượng đều là vật liệu hạch tâm trận pháp.

“Haha tốt, tốt lắm bảo bối, nàng cho ta biết những vật này ở đâu nha” Hồ An mặt tươi cười, hai tay mân mê bộ ngực to tròn, nhéo nhẹ vào đầu nhũ hoa.

“Ừm”

Rên rỉ the thé từ nữ nhân.

“Lan Hoa nàng và Lôi Phượng quan hệ thế nào nha” Hồ An dúi đầu vào mái tóc của Làm Hoa, rồi hỏi

“Ta là nha hoàn của tiểu thư nha, sao ngươi chê ta a” Lan Hoa giọng nũng nịu nói

“Tốt a, cả hai nàng đừng trốn ta là được, còn việc phụ các nàng nha, không bao giờ, đã là phụ nữ của Hồ An này thì ta sao khinh nhờn, nhưng nếu đã muốn làm nữ nhân của ta, thì phải nhớ tránh xa mọi nam nhân, ta chiếm hữu rất mạnh nha” Hồ An thần tình nghiêm túc nói.

“Tốt bây giờ xin mời hai vị nương tử mặc y phục vào, nếu không gia pháp hầu hạ, rồi về Lôi gia, hỏi cưới nha” Hồ An mặt tà mị nhìn hai cỗ thân thể trắng tuyết nói

...

Viễn Dương tiêu cục, Lôi gia

Một người trung niên khuôn mặt hung ác đang nhìn một thiếu niên

“Cậu nói cậu và Phượng nhi đã... Sao cậu dám... tiếp chiêu...”

Người trung lấy từ bên cạnh một thanh đại đao, dùng tốc độ sấm sét đến Hồ An. Trên thân kiếm lấp loáng những tia sét, tốc độ nhanh doạ người. Nhưng

“Keng”

Hai ngón tay kẹp lấy thân kiếm, khuôn mặt Hồ An vẫn tỉnh bơ không chút biến sắc

“Này bá phụ, ngài đây là muốn làm gì a” Hồ An mặt cười mỉm hỏi

“Được lắm tiểu tử, có chút khí lực, muốn cưới con gái ta, đạo ta cho ngươi một cơ hội” Lôi Chiến khi đến đỏ mặt, lầm bầm lầu bầu móc ra một cây đao, đao này dài một thước ba lăm, thân đao dài một thước linh năm, chuôi đao dài ba tấc, chỗ rộng nhất lưỡi đao là hai tấc ba, đao nặng tám mươi bảy cân. Người thường cầm bằng một tay cũng là quá khó khăn rồi, chưa nói gì tới sử ra chiêu thức. Cho dù là kẻ sức vóc trời ban cũng khó lòng dùng nó trong vài chục hiệp. Trong lòng nghĩ như thế, mới cả gan thách thức Hồ An

“Đao, công pháp, ta cho ngươi một năm, ngươi nếu có thể thi triển toàn bộ chiêu thức, hôn sự này thành, nếu quá một năm, ta sẽ diệt hậu hoạn” nói xong Lôi Chiến cười âm hiểm

“Tốt” Hồ An nhận công pháp và đao

Nhìn qua công pháp một lát, "Lôi Kiếp thần đao" là đao pháp nhất khứ vô hồi, sức mạnh không gì sánh nổi, mỗi khi ra tay chỉ có đánh đến cùng, cho nên đao này chỉ có chiêu công, tấn công liên tục không ngừng. Thiểm điện chi túc là bộ pháp khi sử đao, đương nhiên cũng có thể được coi là phép khinh công.

Tập trung vận dụng linh lực vào thanh đao, theo công pháp mà diễn hoá, từng đạo từng đạo tia sét màu tím, toả ra từ thân đao. Từng chiêu, từng chiêu được thi triển làm Lôi Chiến há hốc mồm, Lôi Phượng thì khiếp sợ, chẳng ai tin được một võ kĩ lại tu luyện nhanh như thế, huống chi thanh đao nặng 87 cân.

“Ta nghĩ ngày mai cử hành hôn lễ là được rồi, ha hả” Hồ An vừa cười vừa nói, kéo tay của Lôi Phượng đang đứng ngây ngốc ở đó

“Chàng nói cho thiếp biết, chàng có phải là thiên tài không” Lôi Phượng mắt nổi đom đóm nhìn Hồ An

“Đúng nha, nàng nói rất đúng, ta là thiên tài a”

Hai người vừa đi vừa nói, sau gần 1 canh giờ cả hai đến một khu toàn là thương phẩm.

“Đây là kho của nhà thiếp thân, chàng nên tìm vật cần tìm đi nha” Lôi Phượng vẻ mặt kênh kiệu nói

“Chát, chát”

“Được lắm bé hư, dám dùng thái độ với ta, đêm nay nàng phải học xem nên làm gì đến ngày mai còn xuống giường nha” Hồ An vỗ vỗ bờ mông tròn trỉnh mêm mại ấy, nói

Nhanb chóng thu thập vật liệu, rồi sau đó cả hai về khách điếm, Lan Hoa lúc này vẫn chưa tỉnh ngủ, lộ ra một cỗ thân thể ngọc ngà.

Hắn không phải là một con thú mà động dục khi nhìn thấy con cái, đêm hôm đó cả ba tình chàng ý thiếp mà nói chuyện ngủ lúc nào chẳng hay.

Bạn đang đọc Nhật ký của vị vua, đến từ tương lai sáng tác bởi thang20052612
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thang20052612
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.