Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đám cưới (2)

Tiểu thuyết gốc · 1237 chữ

Trần Đỗ Quân, năm nay đã gần 60 tuổi, với kiểu tóc "anh đây chưa hói" chỉ còn vài sợi dính sát vào da đầu. Ông ta cười lớn, để lộ hàm răng vàng khè khiến người khác buồn nôn, nhưng lại có cô dâu xinh đẹp Nguyễn Thùy Dung nép vào bên cạnh.

"Nghe Dung nói, mấy năm đại học cậu rất quan tâm tới cô ấy. Tôi thay mặt cô ấy cảm ơn cậu. Nào, uống một ly rượu mừng của chúng tôi."

"Còn đây là 30 triệu, coi như Dung trả lại cho cậu số tiền mấy năm qua."

Gia đình Thanh không quá khá giả, nhưng nhờ học tại Đại học Cảnh sát nên cậu không phải đóng học phí hay sinh hoạt phí. Thậm chí còn được nhận trợ cấp.

Tiền tiêu vặt mà bố mẹ cho cùng với tiền làm thêm, mỗi tháng được khoảng 2 triệu, tất cả đều bị Dung lấy sạch.

“Cái lão già này, mày…”

Trước sự khiêu khích rõ ràng này, Thanh mắt đỏ ngầu, anh đã chịu đủ rồi, không chỉ bị cướp bạn gái mà còn bị dày vò, thế mà bây giờ lại còn bị người ta coi thường. Anh không kiềm chế được nữa, định lao lên.

Tuấn Minh cũng tràn đầy phẫn nộ. Con ả Dung không phải là người tốt, chia tay với thằng Thanh cũng là tốt thôi. Nhưng bây giờ đang ở trong lễ cưới, có rất nhiều người đang nhìn, nếu Thanh thực sự động thủ, chưa nói đến chuyện có thắng hay không, đối phương có cơ cấu bên phường hay không, chỉ riêng việc đánh nhau lúc đang mặc cảnh phục trong giai đoạn thực tập, cả đời Thanh cũng đừng mong lên chức chính thức.

Tuấn Minh nhìn ánh mắt đắc ý của lão Quân, trong lòng anh bỗng lạnh toát, lão già này có mục đích rõ ràng. Lão cố tình chọc tức Thanh để hắn ra tay, rồi phá hủy cả đời hắn.

“ Thanh! Bình tĩnh!”

Nhìn thấy rõ ý đồ của lão Quân, Tuấn Minh không thể để cho hắn ta đạt được mục đích.

“Minh, mày đừng cản tao, hôm nay tao nhất định phải dạy dỗ thằng này một bài học!”

Tính cách nóng nảy của Thanh làm anh không thể chịu đựng được, bạn gái quen suốt bốn năm lại đột nhiên kết hôn với một ông già, bây giờ còn bị người ta sỉ nhục bằng tiền, nếu không đấm cho lão già này một trận thì cơn giận trong lòng anh sẽ không thể xua đi được.

Tuấn Minh hiểu rõ tâm trạng của Thanh, nhưng hiện tại không thể hành động nóng vội, người đứng sau lão Quân đã bắt đầu quay video rồi.

“Thanh! Đừng tiếp tục dây dưa nữa.”

Thùy Dung dựa vào lão Quân, hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt nhìn Thanh: “Lúc tôi học đại học, để theo đuổi tôi, mỗi tháng anh ấy đều gửi tiền cho tôi, tôi không nhận, anh ấy vẫn chuyển khoản cho tôi.”

“Mỗi tháng 2 triệu, bốn năm cộng lại cũng chỉ là vài chục triệu, bây giờ tôi đã kết hôn, mong anh đừng làm phiền tôi nữa.”

Tuấn Minh và những người bạn nhìn nhau, mắt trừng trừng.

“Cái gì?” Thanh lại phải chi tiền để theo đuổi cô ta sao?

Ai là người ngày nào cũng đeo bám cậu ta, thậm chí vào ban đêm ra sân vận động nhảy múa, rồi giả vờ bị thương để gọi thằng Thanh ra chăm sóc?

Thật không thể tin được, thế giới này lại có người phụ nữ vô liêm sỉ như vậy.

“Ah!” Thanh mắt trợn tròn: “Các người đúng là một lũ chó, ngưu tầm ngưu súc vật tầm súc vật, hôm nay tao phải cho hai bọn mày một trận!”

Thanh đang bị Tuấn Minh giữ lại, giãy giụa mãnh liệt: “Minh thả bố mày ra, để tao cho 2 con súc vật này một trận!”

“Thanh, bọn nó chỉ muốn chọc tức mày để cậu động thủ trước, nếu mày mắc bẫy như vậy, mày sẽ không còn tư cách làm cảnh sát nữa đâu!”

Nghe thấy lời cảnh báo của Tuấn Minh về nghề cảnh sát, Thanh dần bớt đi sức mạnh trong những cú giãy giụa. Anh là người từ vùng quê lên, nếu vì một người phụ nữ mà đánh mất công việc được tuyển dụng chính thức như cảnh sát, làm sao anh có thể đối diện với bố mẹ được chứ.

“Thanh, mày hãy tin tao, để tao xử lý chuyện này!”

Thanh nhìn thẳng vào ánh mắt kiên định của Tuấn Minh, bất giác gật đầu khi nghĩ đến gia thế của Tuấn Minh.

“Dung, dù sao cũng là bốn năm tình cảm với thằng thanh, cô thật sự muốn làm như vậy sao?”

Minh thả Thanh ra và nhìn chằm chằm vào Thùy Dung một cách nghiêm túc. Thực lòng mà nói, cô ta đúng là xinh đẹp, với khuôn mặt trái xoan sắc nét, đôi chân dài và một nốt ruồi ở khóe mắt.

Dung khẽ che miệng, cười nhạt: “Tình cảm? Tuấn Minh, tôi và anh ấy vốn không thuộc về cùng một thế giới, việc mời các anh đến tham dự lễ cưới của tôi hôm nay chẳng qua là để các ‘gã cảnh sát nghèo’ các anh có bữa ăn thịnh soạn mà thôi. Những con tôm hùm, bào ngư lớn thế này, chắc là lần đầu tiên các anh mới được ăn đúng không?”

“Yên tâm đi, nếu các anh cảm thấy 30 triệu không đủ,” Dung nhìn lão Quân, làm nũng: “Anh yêu, mấy anh cảnh sát này mỗi tháng chỉ kiếm được 5-6 triệu thôi. Khổ quá, chồng cho thêm 20 triệu nữa đi.

“Haha, tốt, tốt, tốt!”lão Quân lớn tiếng cười và quay sang thuộc hạ của mình: “Thêm hai chục triệu nữa cho thằng nghèo này!”

Phập!

Lần này, hai xấp tiền mặt được ném thẳng vào ngực Thanh. Những tờ tiền rơi lả tả, như những chú hề câm lặng đang không ngớt chế giễu sự yếu đuối và nghèo khó của Thanh.

Mọi người xung quanh nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt ngao ngán, một số người khẽ lắc đầu nhưng không ai dám nói gì, dù gì lão Quân cũng có tiền, có quyền, giao du không ít với cảnh sát công an, thậm chí là cấp trên của đám người Trần Thanh, Tuấn Minh.

Thanh giận đến mức đôi mắt đỏ ngầu như lửa. “Đồ khốn kiếp! Các người muốn làm gì thì làm! Nhưng hôm nay, dù phải chết cũng không thể để các người xúc phạm như thế này!”

Tuấn Minh giữ chặt Thanh, giọng nói của anh cứng rắn và nghiêm khắc: “Bình tĩnh lại đi Thanh! Nghĩ đến bố mẹ mày đi! Mày đánh hắn bây giờ, hắn thắng. Mày không chỉ mất cô ta, mà còn mất luôn cả tương lai của chính mình”

“Tuấn Minh, tao không thể bình tĩnh được nữa!” Thanh vùng vẫy, nhưng vẫn bị Tuấn Minh kiềm chế chặt.

Lão Quân và Thùy Dung nhìn hai người với vẻ đắc thắng vì đã làm cho Thanh mất kiểm soát. Họ biết Thanh sẽ không dám làm gì, nhưng Tuấn Minh thì chưa chắc...

Bạn đang đọc Nhật Ký Hình Sự sáng tác bởi Mountain_Range
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mountain_Range
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.