Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

FIZZ

1895 chữ

FIZZ

CHÚ CÁ TINH NGHỊCH

"Thở dưới nước cũng không xong. Chán ngươi chết đi được."

~ Fizz

Fizz là một Yordle lưỡng cư trú ngụ giữa những rặng đá ngầm quanh Bilgewater. Cậu thường thu nhặt và trả lại những cống vật bị ném xuống biển bởi những tên thuyền trưởng mê tín, nhưng dù là thủy thủ dạn dày nhất cũng biết là đừng nên dây dưa với cậu—vô số câu chuyện kể về những kẻ đánh giá thấp sinh vật nhỏ nhắn này. Thường bị nhầm lẫn với tinh linh của đại dương, Fizz dường như có khả năng điều khiển những con quái thú từ biển sâu, và luôn tỏ ra thích thú mỗi khi chơi khăm đồng minh cũng như kẻ thù của cậu.

Từ rất lâu về trước, những đại dương của Runeterra đã là cái nôi của những nền văn minh cổ xưa hơn nhiều so với những chủng tộc trên đất liền. Dưới vực sâu của nơi mà hiện tại được gọi là Biển Vệ Thần, một thành phố lớn đã từng tồn tại – và Fizz cũng là một cư dân của nơi đây. Cậu đã sống cùng những thợ thủ công và những chiến binh của một chủng tộc cao quý. Dù không phải là một trong số họ, Fizz vẫn luôn được đối xử công bằng, và bản chất tinh nghịch cùng những câu chuyện về những chuyến hải trình luôn khiến cậu được chào đón tại nơi đây.

Nhưng thế giới luôn thay đổi. Đại dương ấm dần lên, đánh thức những con thú săn mồi hung hãn từ dưới đáy sâu của vực thẳm. Từng thành phố một chìm vào im lặng, nhưng lãnh đạo của thành phố lớn vẫn chưa thể quyết định được cách để đối phó hiểm họa này. Fizz đã nhận nhiệm vụ thăm dò biển cả để tìm kiếm những người sống sót, hoặc ít nhất là tìm ai đó biết được chuyện gì đã xảy ra.

Và rồi, trong một ngày âm u, bầy cá mập khổng lồ đã đến.

Những con cá mập rồng này làm tê liệt con mồi của chúng bằng những tiếng rít chết chóc, những con đường trong thành phố nhanh chóng bị nhuộm đỏ. Hàng ngàn người bỏ mạng chỉ trong vài giờ, công trình, đền đài bị phá sập trong cơn đói khủng khiếp của đàn thú hoang. Đánh hơi thấy mùi máu trong nước biển, Fizz tức tốc bơi về, quyết tâm tham gia trận chiến để cứu lấy thành phố.

Nhưng cậu đã quá trễ. Thành phố chẳng còn gì để cứu vớt cả. Khi đống đổ nát lắng xuống, chẳng còn một sinh vật nào sống sót, cũng chẳng có một viên gạch nào còn nguyên vẹn, và bầy cá dữ đã đi mất. Chỉ còn lại một mình, Fizz rơi vào đau khổ và tuyệt vọng. Ma thuật yordle bên trong Fizz dần tan biến khi cậu thả mình theo dòng hải lưu, trôi dạt trong nỗi buồn, và chìm trong cơn mộng mị kéo dài hàng thiên niên kỉ.

Chỉ có một thứ duy nhất đã có thể đánh thức cậu. Một nắm những đồng xu rơi xuống từ phía trên mặt biển, rải rác xuống thềm cát trong khi một con cá gỗ khổng lồ đang bơi ngang qua trên mặt nước. Dù đó không phải là cá mập khổng lồ, nhưng Fizz vẫn cảnh giác và thức giấc – cậu không biết gì về thế giới phía trên, nhưng rõ là cá không sống được ở trên đấy. Cậu bơi lên và lần đầu tiên hít thở không khí của bề mặt.

Đó là con người, con người đã sinh sống bên trên mặt nước và cưỡi trên những con cá gỗ với đủ mọi kích cỡ. Fizz cảm thấy vừa lo sợ lại vừa hứng thú, nhưng món quà kì lạ mà họ rải xuống dòng nước đủ nói lên rằng họ đang muốn làm bạn với cậu. Sau một thời gian theo bước đoàn người đi đi lại lại giữa đại dương mênh mông, cậu đã đến được thành phố cảng Bilgewater.

Để sống sót ở một nơi hỗn độn như thế, sinh vật kì lạ này đã nhanh chóng trở thành một huyền thoại – Kẻ Nghịch Ngợm Thủy Triều, tinh linh của đại dương. Người ta đồn đại rằng cậu có thể triệu hồi những con thủy quái để giúp đỡ mình, hay đục thủng một chiếc thuyền với cây đinh ba hải thạch của cậu. Những đứa trẻ hư cũng hay bị dọa trong những đêm không trăng rằng: “Ngủ nhanh đi, không thì Kẻ Nghịch Ngợm sẽ đến và đem ngươi cho cá ăn đấy!”

Bản chất của Fizz là tốt bụng, nhưng cậu nghịch ngợm còn hơn cả một yordle bình thường, và luôn thích thú mỗi khi chơi khăm được những cư dân ở Bilgewater. Những ngư dân dày dặn nhất đều biết rằng, giống như thủy triều của đại dương, chú Yordle tinh nghịch này sẽ dẫn họ đến những mẻ lưới đầy ắp một cách dễ dàng. Tuy nhiên, Fizz cũng không ưa gì những kẻ tham lam hay ích kỉ, và đã nhiều hơn một lần những tên thuyền trưởng xấu tính nhận ra rằng hoa tiêu bí ẩn của chúng không hề dẫn đoàn thuyền đến nơi an toàn, mà là xuống đáy biển.

ĐỒNG KIM XÀ MAY MẮN

TÁC GIẢ: ANTHONY REYNOLDS

À! Ừ, chào nhé, những cậu bé. Mà giờ này đáng ra những đứa bé tinh nghịch như các cậu đã phải ở trên giường rồi chứ nhỉ? Hay là muốn nghe kể một câu chuyện về Lars Già Một Chân, hả?

Được rồi, được rồi, một câu chuyện thôi rồi đi ngủ nhé. Tụ họp lại quanh ta nào. Nhưng ta không muốn nghe đứa nào khóc lóc hay rên rỉ đâu nhé. Dù sao thì đây cũng là Bilgewater, nên kể cả những câu truyện trước giờ ngủ cũng hơi đáng sợ đấy nhé.

Được rồi. Mấy đứa đã nghe đến Kẻ Nghịch Ngợm Thủy Triều, tinh linh bé nhỏ của đại dương tên Fizz chưa nào? Nghe rồi à? Tốt, tốt. Lần này sẽ là một câu chuyện về lần mà Lars Già đã gặp nó. Sao nhỉ? Chắc là vui lắm? Xem nào, mấy đứa đã được nghe những câu chuyện như thế nào? Không, sẽ không vui vẻ chút nào đâu, cảm ơn nhé! Nó là một con tiểu quỷ độc ác, và mấy đứa sẽ rất may mắn nếu như không phải gặp nó bất kì lần nào trong đời. À, ta nói hơi nhiều rồi. E hèm.

Được rồi, lúc đó ta đang bám vào một mỏm đá nhô ra ở Eo Biển Lởm Chởm. Thuyền của ta đã bị đắm, nhưng đừng hỏi vì sao nhé, đó sẽ là câu chuyện cho một đêm khác. Ta đã bám vào mỏm đá đó suốt ba ngày đêm rồi, và với những cái vây lởn vởn xung quanh.

Và ngay khi ta bắt đầu ngừng hi vọng… nó đã xuất hiện.

Tất cả những gì ta thấy được là một đôi mắt tròn lớn, nhớt nhạt như cái chết, khi nó bắt đầu bơi lại gần ta. Những con cá mập lởn vởn xung quanh rời đi ngay lập tức, và dường như chúng cũng đang sợ nó, thấy chưa, và mấy đứa cũng nên sợ như vậy. Nó tiến lại gần hơn, và gần hơn, và gần hơn nữa. Ta không phủ nhận rằng ta cũng rất sợ hãi, nhưng vì nó đã đuổi bầy cá đói đi, nên ta nhảy xuống biển và cố gắng bơi về phía Bilgewater, nhanh như mấy đứa tưởng tượng vậy.

Nhưng mỗi khi ta quay đầu lại, nó đều ở đó, với đôi mắt chằm chằm vào ta. Ta cuối cùng cũng đến bờ, và những tưởng nó đã buông tha cho ta… nhưng Lars Già đã sai.

Ta thuê một căn phòng đầy rệp trong một quán trọ xập xệ khuất sâu trong Thị Trấn Ổ Chuột, nhưng cũng không lâu cho đến khi ta nhận ra… ta không ở một mình. Thứ đầu tiên cho ta biết điều đó là một mùi tanh đáng sợ của rong rêu và cá trong phòng ta. Ôi, khiếp! Và những dấu chân ướt nhỏ bé trên cầu thang mỗi khi ta thức dậy vào buổi sáng nữa…

Họ gọi nó là Kẻ Nghịch Ngợm, và đúng là họ không nói ngoa. Nó đổ nước biển vào tô cháo yến mạch của ta khi ta không để ý! Buộc hai dây giày của ta lại với nhau, và ta ngã sấp ngay khi vừa bước đi. Và nó còn thả lươn dưới giường ta nữa chứ! Làm ta bị một phen sợ hãi ra trò khi chúng bắt đầu ngọ nguậy. Thấy chứ!

Và mỗi lần như thế, ta đều nghe tiếng cười của nó. Đến giờ ta vẫn sởn cả gai ốc, mỗi khi nghĩ về nó. Fizz đã ám ta cả một tuần liền như thế. Khiến ta gần như phát điên! “Ngươi muốn gì, con tiểu quỷ?” Ta hét lên!

Và trong đêm cuối cùng, ta thức giấc. Ta nghe thấy tiếng bước chân ẩm ướt của nó trên sàn. Lẹp bẹp, lẹp bẹp. Nó tiến lại gần hơn, và gần hơn nữa. “Thôi xong” ta nghĩ “Nó đến đây để kết liễu ta một lần cuối cùng,” và ta đã cố trốn dưới gầm giường.

Lẹp bẹp, lẹp bẹp, tiếng bước chân lạnh lẽo ẩm ướt của nó. Và sau đó… sự im lặng. Ta nằm đó, co rúm lại, chắc cũng cả giờ đồng hồ, trước khi ta đủ dũng cảm để nhìn ra. Chầm chậm, ta bước ra, bật đèn lên, và mấy đứa có biết chuyện gì xảy ra sau đó không?

Chẳng có gì cả.

Cuối cùng thì Fizz đã đi mất. Nhưng cũng nó để lại một thứ, trong cái rương gỗ cạnh giường ta. Một đồng Kim Xà, không hơn không kém. Đồng tiền này đây! Ê, ê, chỉ nhìn thôi, cấm sờ mó vào nhé. Đây là đồng Kim Xà may mắn của ta, mấy đứa biết mà.

Nhưng để ta nói cho nghe, ta thà không nhận đồng tiền nào, còn hơn là nhận một đồng tiền với đầy nỗi sợ như thế. Đây chính là đồng tiền mà lão thuyền trưởng của ta đã ném xuống đại dương trên đường đến cảng biển. Đây là món tiền hối lộ của lão dành cho Quý Bà Râu, để cầu mong một chuyến hải trình thuận lợi, nhưng Kẻ Nghịch Ngợm đã lấy cắp nó! Đó chính là lý do mà con thuyền của ta bị đắm! Con quỷ nhỏ quậy phá, đáng ghét đó đã nguyền rủa cả một thủy thủ đoàn, với nụ cười hiểm ác trên khuôn mặt nó.

Nên, hãy hi vọng là mấy đứa không bao giờ gặp nó, dù nó có vẻ vui nhộn, nhưng để ta nói mấy đứa biết – nó không như vậy đâu.

Giờ thì đi ngủ đi nhé! Và hãy cầu nguyện rằng mấy đứa sẽ không thấy những dấu chân nhỏ ẩm ướt trên sàn mỗi khi thức dậy vào buổi sáng.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.