Ống Khói Cổ Đại
Chương 1082: Ống Khói Cổ Đại
Cậu đến ống khói khổng lồ kia không quá nhiều khó khăn, tránh né những hàm răng của đám sinh vật giống cá hung hăng với sự giúp đỡ của Cánh Hắc Ám và vài cú nhảy nguy hiểm. Kiến trúc đó rộng và cao phi thường, ít nhất ba trăm mét về phía bầu trời...và đó chỉ là phần nhìn thấy được trên mặt nước.
Có vài lỗ hỏng trong thân kim loại của ống khói, nên Sunny không lãng phí thời gian và nhảy qua một trong số chúng. Cậu thấy mình ở trong một cái giếng rộng lớn, tăm tối, nước đọng tỏa ra cơn lạnh thấu xương dưới chân vài mét. Một vòng tròn ánh sáng bé tí nhìn thấy được vài trăm mét ở trên đầu.
Sunny không biết ngành công nghiệp ghê gớm nào mà cần một cái ống khói khổng lồ như vậy - thậm chí là ba cái lận - và loại độc tố gì mà đã được chúng thải ra đến bầu khí quyển trong quá khứ. Nhưng mà, ngay cả bây giờ, nhiều thập kỷ và thế kỷ sau, không khí bên trong vẫn độc hại và khó thở, khiến cậu nhớ lại những ngày tệ nhất ở ngoại ô.
Nhăn nhó, Sunny nhìn quanh, rồi nhảy xuống một mảnh giàn giáo dưới vị trí của cậu khoảng một chục mét.
Tiếp chân lên kim loại tồi tàn kia mà không phát ra một tiếng động, cậu mỉm cười với Thánh, người mà đã đứng đó, bất động như một bức tượng, với một cây cung trong tay. Hiệp sĩ trầm mặc khẽ quay đầu, xem như là chào hỏi, rồi tiếp tục hờ hững quan sát đáy của ống khói.
Cậu có thể cảm nhận Ác Mộng đang núp trong bóng tối gần đó, đã biến thành dạng cái bóng. Con ngựa di chuyển, chào hỏi cậu, rồi lại trở nên yên ắng.
"Làm tốt lắm hai người."
Thiết bị liên lạc của Sunny rít lên.
"Lên đây coi, tôi chán muốn chết đây này."
Cậu thở dài, rồi cũng biến thành một cái bóng và leo lên kiến trúc cao này, lướt lên trên theo đường xoắn ốc rộng. Trong lúc Sunny lên bức tường hợp kim cũ kĩ, cậu thấy bản thân không tự chủ suy nghĩ về việc sẽ mất bao lâu để Tiểu Yêu ăn cả thứ này. Rồi, cậu tỉnh táo lại và khịt mũi khinh thường.
'Thần thánh, đầu óc mình nghĩ gì vậy nè?'
Nhưng mà...đây thật sự là rất nhiều kim loại...
Ở trên đỉnh ống khỏi, những cỗ máy kì lạ được lắp vào miệng giếng, và bức tường bị đen đi bởi vì lửa và bồ hóng. Cái mùi chát kia hơi giảm đi một chút vì gần bầu trời thông thoáng hơn một chút.
Jet đang ngồi trên một thứ máy móc đó, chân cô đung đưa trên vực thẳm bên dưới. Phát hiện Sunny bước ra từ bóng tối, cô đậy cái nắp lại cho một cái bình giữ nhiệt mà quân đội cung cấp, ném nó vào ba lô, và nhếch mép cười.
"Cậu đây rồi."
Cậu gật đầu.
"Ừm. Xin lỗi để cô phải chờ."
Kẻ Gặt Hồn lắc đầu.
"Tôi đã có nhiệm vụ trinh sát dài cả tuần. Nói thật thì có một cơ hội ngồi thư giãn vài giờ chính xác là thứ tôi cần."
Jet đã tham gia Đơn Vị Trinh Sát Đặc Biệt, giống như Sunny. Họ chủ yếu làm việc một mình, nhưng mà với những nhiệm vụ nguy hiểm hơn, Chỉ Huy Quân Đội tổ đội hai người hoặc nhiều hơn để cùng nhau trinh sát. Kết quả là, hai người họ tiếp tục phối hợp và chiến đấu cạnh nhau trong phần lớn vài tháng qua. Đến hiện tại, họ đã là một tổ đội rất tốt.
Jet đứng dậy và nhìn quanh, quan sát những máy móc cổ đại.
"Này, cậu có biết những thứ này là dùng làm gì không?"
Sunny lắc đầu.
"Không. Cô biết?"
Cô đi dọc theo một mảnh hợp kim và gật đầu.
"Là một hệ thống lọc. Cơ bản là, một lò thiêu liên tục đẩy một luồng khói độc hại thông qua ống khói, và ở trên đỉnh...là một lò khác. Cái này là để đốt đi những độc tố khỏi khói và ngăn nó đến bầu khí quyển. Nên, mỗi ống khói này được dùng để bắn ra một cột lửa khổng lồ vào bầu trời. Chắc chắn cảnh tượng đó là rất đáng nhìn, đặc biệt là vào mùa đông."
Sunny gãi gãi sau đầu.
"...Nghe có vẻ ngu ngu."
Jet lườm cậu với biểu hiện ảm đạm.
"Ừ thì, tôi không phải một kĩ sư. Nó chắc chắn phải hiệu quả...nếu không thì, tại sao lãng phí thời gian và năng lượng để xây những bộ lọc đó? Dù sao thì, lên trên thôi. Càng sớm hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta càng có thể nhanh chóng rời khỏi nơi hôi thối này."
Họ leo lên vài chục mét cuối của ống khói bằng một cầu thang cũ kĩ, cọt kẹt, và lên đến miệng của cái ống khói khổng lồ. Môi của ống khói rộng như một con đường. Từ đây họ có thể dễ dàng nhìn thấy phần lớn cái hồ, và thành phố chìm trong nó.
Sunny nhìn chăm chú xuống dưới, thưởng thức vẻ đẹp siêu thực của khung cảnh hoang tàn dưới họ. Gần như cùng lúc, hai cái bóng của cậu đến trên đỉnh hai ống khói còn lại. Jet nhìn sang cậu.
"Như nào?"
Cậu chần chừ vài giây.
"Cái bên trái là trống rỗng, nhưng mà bên phải...có gì đó núp bên trong. Gì đó...khổng lồ."
Cái bóng đã chỉ có thể nhìn thấy những vòng thịt cuộn quanh bên trong cái giếng tăm tối kia, lấp đầy gần một phần ba cái ống khói.
Jet thở phào nhẹ nhõm.
"Ừ thì, tốt thôi. Vì chúng ta cần đi đến cái bên trái. Để yên thứ kia, cho dù nó là gì."
Sunny gật đầu, ra lệnh cho cái bóng của cậu che giấu bản thân và trông chừng sinh vật khổng lồ kia.
Ba ống khói hùng vĩ là không cách nhau quá xa, nên di chuyể từ cái này sang cái khác là không thành vấn đề đối với họ. Nhưng mà, nó cũng không quá an toàn - nếu có gì đó tấn công người ta ở trên không, thì sống sót sẽ là một thử thách. Nên, trừ khi có người như Kai ở quanh, ít nhất cần có hai người để giữ nhau an toàn.
Sunny tạm thời mượn Cung Chiến Của Morgan từ Thánh, và trông chừng Jet trong lúc cô lướt qua khe hở rộng giữa hai ống khói bằng một Ký Ức bay. Cô đến cái ống khói bên cạnh, rồi triệu hồi nửa tá phi tiêu sắc bén và canh chừng ngược lại cho cậu - Sunny dùng Cánh Hắc Ám để vượt qua khoảng cách đó, và nhanh chóng đến cạnh Jet.
Giờ thì, họ đang đến rất gần để nhìn thấy được mục tiêu của nhiệm vụ này.
Cậu cau mày.
"Cô có cảm thấy nó không?"
Kẻ Gặt Hồn chậm rãi gật đầu.
"Ừm. Kêu Gọi là mạnh hơn nhiều ở nơi này. Chắc chắn là có Cổng Cấp Độ Ba ở gần."
Họ đi về phía đối diện của ống khói và nhìn xuống. Từ vị trí đó, không có gì ngăn cản ánh mắt họ đến giữa hồ.
Và ở đó, nằm giữa đống đổ nát cổ đại...
Sunny thở dài.
"Đây...sẽ là rắc rối."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 37 |