Giải Phóng
Chương 1148: Giải Phóng
Hiệp Sĩ Amiran lấn át và mạnh mẽ, mỗi động tác của hắn đi cùng hứa hẹn tử vong. Vậy mà, cả kiếm lẫn búa của hắn đều không thể chạm đến cô ta. Ngay cả Phân Loại xảo quyệt của hắn cũng không thể hạ gục Morrow.
Cô đã giết những Sinh Vật Ác Mộng nguy hiểm hơn chiến binh Vượt Bậc này.
Cô cũng đã giết những nhân loại nguy hiểm hơn.
Những chiến binh của Amiran là gan dạ và điêu luyện, mỗi người đều là đỉnh điểm của khả năng của một người Thức Tỉnh. Lợi thế số lượng nghiêng về phía họ - vậy mà, mỗi sứ giả của Song ngã xuống, hai con chó của Valor chết đi.
Cái bẫy của chúng đã hóa ra là vụng về và kém hiệu quả đến kì lạ. Đến hiện tại, Morrow đã biết rằng có một cơ hội chiến thắng - trừ khi kẻ địch của họ sớm nhận được chi viện, họ sẽ có thể trốn thoát.
Và thực hiện kế hoạch của mình.
Tuy nhiên...
Cô đang bỏ lỡ gì đó.
Đó là tại sao Morrow cho phép sự tập trung của bản thân lang thang đi. Bị phân tâm trong một trận chiến với người như Amiran gần như là tự sát...nhưng mà cô vẫn làm như vậy.
Lưỡi kiếm của cô lại không thể chạm đến bộ giáp của Hiệp Sĩ.
Cơ thể cô nhận vài vết thương ghê gớm vì sự thiếu tập trung.
Càng lúc càng nhiều người Thức Tỉnh chết quanh họ.
Nhưng mà Morrow vẫn lạnh lùng tiếp tục quan sát.
Và rồi, cô nhìn thấy nó - một chiến binh của Valor, ngã xuống với một tiếng hét đau đớn, máu đổ ra từ cái cổ bị xé rách.
Chỉ là không có ai ở gần đó để xé nó cả.
Việc đó là tinh xảo và gần như không thể nhận ra trong sự hỗn loạn của chiến trường, nhưng mà cô thấy rõ ràng. Những người lính gần đó nhất của cô đã quá bận rộn chống lại hai người Thức Tỉnh mạnh mẽ. Và cũng không thể là một đòn tấn công tầm xa được - góc độ là sai cả.
Như thể bản thân bóng tối đã vươn tay ra và rạch cổ tên kia với móng vuốt sắc bén.
Mắt Morrow bắn về phía đối diện của đội hình, vừa kịp lúc nhìn thấy một người Thức Tỉnh của Song chết đi. Tay hắn đột nhiên phun máu, và vì vậy, người lính của Valor nhận được cơ hội để đâm vũ khí của cô ta vào khe hở trên mũ giáp của hắn.
Bàn tay của thủ hạ cô đã bị chém đứt lìa - một cú cắt gọn gàng, mãnh liệt mà xuyên qua giáp, da thịt và xương như thể không hề gặp phải lực cản.
Chỉ là...vũ khí mà đã giết người của cô là một ngọn giáo. Không cách nào gây ra một vết cắt như vậy được.
Morrow đột nhiên cảm giác lạnh lẽo.
'Có...có một thứ khác đang ở đây.'
Có ai đó - gì đó - tà ác và xảo quyệt đang di chuyển vô hình trong bóng tối, tàn sát người của cả Valor và Song không hề phân biệt gì. Yên lặng. Không thể thoát khỏi...
Hình ảnh cái đầu lăn ra từ lối vào hắc ám của đường hầm đột nhiên xuất hiện lại trong đầu cô.
Máu Morrow trở nên lạnh cóng.
Là ai? Là thứ gì?
Họ...họ đã giải phóng thứ gì từ hắc ám đó?
Rũ bỏ những ý nghĩ ấu trĩ đó, cô gầm gừ.
'Có quan trọng gì chứ?'
Không hề...cho dù thứ đó là gì, cô sẽ hủy diệt nó, cũng như cô sẽ hủy diệt đám thủ hạ khốn kiếp của Kiếm Đế.
Morrow liếc nhìn Amiran, kẻ mà đang tiếp tục đánh xuống như mưa về phía cô, vẫn mù mờ không biết gì cả.
'Đồ ngu ngốc.'
Cho dù cái giá là gì...họ phải thực hiện kế hoạch. Cô phải cứu vãn chút ít ỏi mà có thể cứu vãn từ tình thế không đoán trước được này.
Morrow chần chừ một giây, rồi giả vờ bị đẩy lui bởi một đòn đánh và thoáng mất thăng bằng.
Amiran lao đến như một con chó điên cuồng, chuẩn bị tận dụng sơ hở đó. Cây búa hắn rơi xuống lên vai cô...trong một cơn đau điếng, Sunny nghe thấy âm thanh xương mình vỡ vụn.
Nhưng mà không quan trọng, bởi vì trong khoảnh khắc đó, cô cơ bản là mặt đối mặt với tên dã man đáng ghét kia.
Morrow mở miệng...
Và hét lên.
Trong lúc tinh túy cô thiêu đốt, một tiếng hét điếc tai khiến nhà máy dưới lòng đất run rẩy.
Bắt lấy hai tai - một hành động không hề hợp lý, vì chúng đang được che phủ bởi mũ giáp thép - Amiran ngã xuống mặt đất và quằn quại trong đau đớn. Cả thế giới của hắn chìm trong đau đớn. Như thể có một tua vít nóng rực đang đâm vào não hắn, tàn nhẫn hủy diệt đi mọi ý nghĩ.
Hắn cảm thấy máu chảy ra từ hai tai mình.
'Cái...người phụ nữa kia là thứ quái gì vậy...'
Hắn biết Morrow sẽ không bỏ qua cơ hội dứt điểm hắn. Lắc bỏ sự đau đớn, Amiran nghiến răng và di chuyển.
Chưa đến một giây sau đó, mũi kiếm đã gần đến cổ họng hắn. Hắn giơ lên một tay và nắm nó với găng tay của bộ giáp.
"...Quá chậm, đồ phù thủy."
Hắn thậm chí không thể nghe thấy giọng nói của bản thân vì tiếng inh ỏi trong tai mình.
Amiran đã có thể chặn lại đòn đánh trí mạnh, nhưng mà vị trí hiện tại của hắn vẫn không hứa hẹn gì tốt cả. Hắn đang quỳ xuống và choáng váng, còn kẻ địch thì có thể tự do tấn công theo ý muốn.
Nhưng kì lạ là...Morrow không tấn công.
Thay vì vậy, cô ta thả thanh kiếm ra và lao ngược ra sau, về phía đội hình Thức Tỉnh của cô ta. Có máu chảy ra từ khóe miệng cô.
Hắn nhìn về hướng đó.
Tiếng hét ghê gớm mà Morrow phát ra đã hủy diệt cả sảnh sản xuất. Có những tảng bê tông đang rơi xuống từ bên trên. Chút máy móc còn sót lại đã bị biến thành đống mảnh vụn. Sàn nhà trở nên không đồng đều và đầy vết nứt.
Những người Thức Tỉnh của hai bên cũng không tốt hơn là mấy. Nhiều người đã chết - ở cả hai bên. Miệng họ mở ra thành những tiếng thét yên lặng, gương mặt họ trở thành những bức tranh máu ghê rợn bởi sức mạnh của đòn tấn công độc ác kia. Ngay cả những kẻ mà có Ký Ức để chống lại đúng loại tấn công đó cũng không trốn thoát không hư hao gì.
'Cô ta đang cố làm cái quái gì...'
Amiran không biết, nhưng hắn biết bản thân phải ngăn mụ phù thủy tàn nhẫn kia thực hiện bất cứ thứ gì mà ả ta có kế hoạch muốn làm.
Hắn lao về trước, muốn bắt kịp Morrow. May mắn là, không có quá nhiều khoảng cách giữa hai người họ, và Vượt Bậc Giả của Song đã bị thương nghiêm trọng. Đòn cuối cùng mà hắn đánh trúng đã khiến vai phải và xương đòn gánh của cô ta tan nát...
Đó là khi Amiran nhìn thấy nó. Ở phía mà Morrow đang chạy về, đằng sau hàng ngũ tan nát của đội hình phòng ngự của Song...
Một thùng chứa hợp im to đùng mà đang chứa một con Sinh Vật Ác Mộng bị mê hoặc thành nô lệ.
Đồng tử hắn nheo lại.
'Ra vậy...'
Amiran hiểu được Morrow muốn đạt đến thứ gì. Cô ta chắc là đã từ bỏ mọi hi vọng có thể mang thứ kia đến nội thành và muốn giải phóng nó ngay bây giờ, và ngay tại đây. Tiếc cho cô ta...hắn sẽ không cho cô ta cơ hội đó.
Hắn giơ kiếm lên, chuẩn bị bắn một làn sóng lực lượng về phía lưng người phụ nữ đang bỏ trốn. Nhưng rồi, một bóng dáng mơ hồ đột nhiên lao về phía hông hắn.
Phản ứng theo bản năng, Amiran vung búa lên. Kẻ tấn công lặn xuống bên dưới nó và tung ra một đòn tấn công với một thanh stiletto dài, hẹp.
'Đáng thương hại.'
Một trong những con sâu của Song chắc là đã khôi phục đủ để tấn công. Hiệp Sĩ của Valor đơn giản di chuyển cánh tay mình, che đi những khe hở trên tấm giáp mà bảo vệ những nội tạng quan trọng của mình. Toàn bộ kẻ tấn công kia đạt được là đẩy thanh stiletto của hắn giữa giáp khuỷu tay và giáp cẳng tay, và cũng chỉ vào sâu được một hai centimet - gây ra một vết thương không hề đáng kể trên khuỷu tay hắn.
Trong giây kế tiếp, Amiran phản công, buộc hình dạng mơ hồ kia phải loạng choạng rời khỏi. Tên tấn công có vẻ tiêu biến vào bóng tối, như thể hắn...cô ta?...chưa từng tồn tại.
"Hèn nhát!"
Amiran gầm lên và tiếp tục đuổi theo. Đòn tấn công hèn nhát kia đạt được gì chứ? Không gì cả. Morrow vẫn sẽ không thể thoát khỏi.
Hắn chuẩn bị tung ra một đòn tấn công nữa, nhưng rồi đột nhiên lung lay.
Hắn cảm giác...yếu ớt.
Mơ hồ và đột nhiên bất an, Amiran liếc nhìn cùi chỏ của hắn, nơi vài giọt máu đã thấm ra từ bên dưới tấm giáp không thể xuyên phá.
Máu...tại sao nó có vẻ như có màu đen?
Mắt tên Hiệp Sĩ hơi trợn to.
'...Độc?'
Vài giây sau đó, nhảy qua những cái xác của người mình, Morrow đến cái lồng chứa. Cô rên rỉ, phun ra một ngụm máu, và dùng cánh tay duy nhất có thể di chuyển của mình để đánh vào phong ấn.
Không có quy trình phức tạp gì để mở ra cái lồng. Chìa khóa cho ổ khóa ma thuật kia rất đơn giản - là máu. Máu của Song.
Nắm đấm của Morrow để lại một vết máu trên phong ấn, và nó có vẻ cháy lên, ngay lập tức bị thiêu đốt đi mất.
Thứ khóa giữ cái lồng đóng lại ngã xuống, và nó mở toang ra.
Bên trong là một sinh vật ghê tởm và buồn nôn đến mức khiến bất cứ ai nhìn thấy nó cũng phải sợ hãi.
Nhưng mà Morrow thì lại mỉm cười. Cô cười nhếch mép, để lộ hàm răng rướm máu.
"Đi đi! Tàn sát tất cả những kẻ không phải là Song! Lên mặt đất!"
Sinh vật kia buông mình ra từ bên trong lồng và di chuyển, nghe theo mệnh lệnh của cô.
Nhưng mà...đó là gì?
Tại sao sinh vật kinh tởm kia lại chảy máu?
Có vài vết cắt nhỏ, nông trên bộ da xám của nó, có vẻ như được gây ra bởi lưỡi chém mà phải sắc bén đến như là hoàn hảo.
Và đống con mắt của nó, tại sao chúng không đầy sự trống rỗng vâng lời?
Thay vào đó, chúng đang tràn đầy một thứ gì đó khác...
Điên dại.
Sự điên dại đầy sát ý vô tận.
Và cơn đói.
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 8 |