Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chuyện Quanh Đống Lửa

Phiên bản Dịch · 1357 chữ

Chương 209: Trò Chuyện Quanh Đống Lửa

Cuối cùng, Kai đồng ý vụ mua bán. Để đổi lấy Mũi Tên Máu, hắn ta đưa Sunny ba món Ký Ức: hai mũi tên yếu hơn mà hắn có và một cái bùa nhỏ với khả năng tạo ra lửa.

Sunny đưa cả ba cái cho Thánh Đá ăn, mang số mảnh bóng của cô lên ba mươi mốt. Tăng thêm bốn mảnh, có nghĩa là cậu đã nhận được cùng số lượng mảnh mà cậu sẽ nhận nếu cho Thánh Đá ăn chính Mũi Tên Máu.

Cậu không thật sự có lời gì, nhưng cũng không mất mác gì. Kai là người duy nhất có lợi từ đợt giao dịch này.

Nên Sunny không phải nói dối khi cậu nói đó là một đợt khuyến mãi phi thường.

Sau bữa sáng mà đã trôi qua trong sự yên lặng hơi ngượng nghịu, Sunny nằm dài ra mặt đất và vui vẻ mỉm cười.

"Mọi người biết không. Những tuần vừa qua khiến tôi nhận ra một thứ. Thật ra thì, đều là nhờ Kai, vì đã giới thiệu tôi...giới thiệu tôi...ờ...với Stev."

Effie duỗi người, khiến Sunny vấp lời và mất dòng suy nghĩ trong giây lát, rồi cô ta thỏa mãn mỉm cười và liếc sang cậu.

"Thật sao? Là thứ gì?"

Sunny chần chừ vài giây rồi nói:

"Khi tôi còn bé, tôi thích đọc những thứ truyện tranh về Thức Tỉnh Giả. Cô biết đó, những truyện mà họ luôn thám hiểm di tích cổ đại, chiến đấu với Sinh Vật Ác Mộng, và trở nên mạnh mẽ hơn với từng thắng lợi."

Cậu bật cười.

"Anh hùng và tổ đội của hắn quyết định sẽ đi phiêu lưu, đánh bại kẻ ác, có được Ký Ức hùng mạnh, rồi quay trở lại thế giới thực và bán chiến lợi phẩm ở một cửa hàng thám hiểm. Họ dùng tiền đó để nâng cấp trang bị, và ngay lập tức đi tìm chuyến thám hiểm hoành tráng và nguy hiểm hơn."

Cassie mỉm cười.

"Mình cũng thích đọc chúng."

Sunny liếc sang cô và thở dài.

"Ừm. Nhưng khi tôi lớn lên, tôi không thể nhịn được mà suy nghĩ - họ nghĩ gì thế? thám hiểm di tích cổ đại không phải việc khôn ngoan. Thật ra thì chỉ những người điên mới làm vậy. Cho dù tài ba đến mấy, sớm muộn gì, người ta cũng sẽ gặp phải thứ gì đó kinh khủng hơn bất cứ thứ gì nhân loại có thể giải quyết, và rồi sẽ chết. Nếu đó là đời thực, tại sao những nhà thám hiểm đó lại đi hết di tích này đến di tích khác?"

Cô gái mù nghiêng đầu và mở miệng, nhưng rồi ngậm lại.

Sunny mỉm cười.

"Nhưng rồi tôi nhận ra! Họ không phải làm vậy để đánh bại tà ác. Họ làm vậy để kiếm đủ loại Ký Ức hùng mạnh. Cô biết đó, giấc mơ thật sự không phải là thành anh hùng, đồng đội của họ, hay thậm chí là người yêu. Giấc mơ thật sự là trở thành một chủ cửa hàng nơi mà anh hùng bán chiến lợi phẩm và mua trang thiết bị mới! Cách đó, người ta có thể sống một cuộc sống sung túc mà không phải mạo hiểm tính mạng. Đó mới là mục tiêu thật sự."

Cậu bắt chéo tay và nói thêm

"Sau vài năm thám hiểm trong thế giới Mộng Ảo và thu thập Ký Ức, người ta có thể về hưu, mở một cửa hàng, và sống thoải mái quãng đời còn lại. Tất cả những gì họ cần làm làm bán một Ký Ức mỗi vài năm. Thậm chí có thể kiếm tiền từ những nhà thám hiểm trẻ tuổi, kém may mắn hơn."

Kai cười và nhìn Sunny với sự tò mò.

"Vậy...cứ nói là chúng ta bằng cách nào đó quay lại được thế giới thực và trở thành những người Thức Tỉnh thực thụ. Cậu sẽ làm việc đó?"

Sunny suy nghĩ vài giây và nhún vai.

"Tôi không biết. Tôi thật sự không có quá nhiều thứ để làm ở thế giới thực, ngoài việc biên soạn mọi thứ tôi tìm hiểu được về Vùng Đất Lãng Quên cho một báo cáo và đưa nó cho người thầy mà đã tốt bụng với tôi ở Học Viện. Nên...có lẽ? Tôi chưa có đủ Ký Ức để mở một cửa hàng đàng hoàng."

Cậu liếc sang tên cung thủ duyên dáng và mỉm cười.

"Còn cậu? Thứ cậu thật sự muốn làm nếu có thể quay lại thế giới thực?"

Kai đột nhiên quay đi với vẻ mặt xấu hổ.

"Ồ...tôi không biết. Tôi chưa thật sự nghĩ về nó."

Nhưng sau vài giây, hắn bỗng dưng nói bằng giọng ngượng ngùng:

"...Ca Sĩ Đại Diện."

Sunny chớp mắt.

"Ca...gì?"

Cung thủ lưỡng lự một lúc, rồi giải thích:

"Ca Sĩ Đại Diện là một chương trình thi ca hát. Những ca sĩ nổi tiếng sẽ thi đấu với nhau, nhưng điểm độc đáo là họ đều sẽ dùng những hình ảnh đại diện VR có sẵn để biểu diễn. Nên giám khảo chỉ có thể đánh giá giọng hát và kĩ thuật của họ. Họ chỉ có thể biết được danh tính của ca sĩ sau khi kết thúc."

Effie cười khúc khích.

"Tại sao cậu lại muốn giấu gương mặt đẹp trai đó hả Night? Đó là điểm tốt nhất về cậu!"

Kai yên lặng một vài giây, rồi dịu dàng mỉm cười.

"Tôi chỉ...tôi chỉ cho rằng như vậy sẽ rất tốt, được đánh giá chỉ dựa trên kĩ thuật và tài năng, không bị thứ khác vướng bận. Hơn nữa, đó cũng sẽ là một cách tuyệt vời để thông báo sự quay lại với những fan hâm mộ! Cứ tưởng tượng...họ sẽ vô cùng kích động! Sẽ là một cơn bão truyền thông hoàn hảo."

Sunny lắc đầu. Có vẻ như Kai thật sự là người nổi tiếng. Nói về những thứ như là phản ứng của fan và bão truyền thông mà bình thường đến vậy...hắn ta có nghe bản thân nói gì không vậy?

Nhưng ít nhất thì đó cũng là một giấc mơ đẹp. Đẹp hơn cái khát vọng ngu ngốc của bản thân cậu, hơn xa.

Quay sang Effie, cậu hỏi:

"Còn cô? Cô sẽ làm gì ở thế giới thực?"

Nữ thợ săn cười nhếch mép.

"Tôi còn không cần phải suy nghĩ. Tôi sẽ đi ăn cánh gà...cánh gà thật ấy. Rồi sẽ chuẩn bị bản thân cho Ác Mộng Thứ Hai. Rất đơn giản."

Mọi người trở nên yên lặng. Sau một lúc, Cassie nói:

"Cậu chắc là muốn thách thức một Ác Mộng nữa?"

Effie nhún vai.

"Tôi có nguyên nhân của mình. Nên, đúng vậy. Với tôi, đó là lựa chọn duy nhất."

Cô gái mù im lặng một lúc, rồi nói:

"Tôi sẽ đi dành thời gian với bố mẹ. Đó là việc tôi muốn nhất ở thế giới thực."

Caster nhìn qua cô và khẽ gật đầu.

"Tôi đồng ý với Cassie. Gia đình là quan trọng nhất. Khi tôi quay lại, tôi sẽ chào bố và nhìn vào mắt ông ta với sự tự hào, biết rằng tôi đã không khiến gia tộc thất vọng. Rồi, tôi sẽ cố làm mọi thứ trong khả năng để phát triển nhanh nhất có thể, để ông ấy không phải lo lắng và đẩy gia tốc lên độ cao mới."

'Quả là...Truyền Nhân ha.'

Cuối cùng, Sunny quay sang Nephis, cậu nhìn cô với biểu hiện âm u mờ nhạt và hỏi:

Ngôi Sao Thay Đổi yên lặng một lúc, nhìn về phía xa với biểu hiện bình tĩnh.

Rồi, cô thở dài và trả lời bằng giọng khe khẽ:

"Tôi cũng sẽ đi thăm mẹ mình."

Mọi người im lặng. Sunny chớp mắt, hơi mơ hồ.

"Đợi chút. Mẹ cô? Tôi tưởng bà ấy mất rồi."

Nephis ngưng một chút, rồi quay đầu sang hướng khác.

"Ừ. Có thể xem là vậy."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.