Nguồn Gốc
Chương 217: Nguồn Gốc
Lúc Sunny nhận ra bản thân đang nằm mơ, thứ đầu tiên cậu nghĩ đến là có một cây hồn khác mọc ở gần vòm cung trắng. Nhưng mà, sau vài giây hoảng hốt, cậu nhanh chóng phủ nhận ý tưởng đó.
Dù sao thì cậu chưa từng thật sự nằm mơ trong lúc dưới sự mê hoặc của con quỷ dữ cổ đại kia. Cậu chỉ nhầm những kì ức rời rạc về cuộc nói chuyện với Cassie thành một giấc mơ.
Nhưng cái này...cái này là thật.
Không gian mơ mộng mà đang bao vây Sunny là hư ảo, rục rịch và bị phủ bởi những cái bóng. Phía trên cậu, mặt trời như một vòng tròn hắc ám, với ánh sáng đỏ bị nhấn chìm bởi một biển mây đang rực lửa. Nhưng mà, không có chút ánh sáng nào từ chúng đến được cậu.
Trong cái sảnh tăm tối làm từ đá đen, không có gì ngoài sự yên lặng trống rỗng.
...Đương nhiên là bây giờ đã bị đánh vỡ bởi tiếng khóc của trẻ con.
Tiếng hét của người phụ nữ đã trở nên im lặng từ lâu. Nhìn vào sự hắc ám của địa ngục đá tăm tối này, Sunny không thấy gì ngoài những cái bóng vô tận. Tiếng em bé khóc đến từ đâu đó ở xa hơn.
...Hoặc là ở ngay bên trong.
Một ý tưởng mờ nhạt tiến vào tâm trí Sunny. Bức tường vĩ đại, cây cột khổng lồ, cái sảnh hoành tránh...tất cả để trông quen thuộc đến kì lạ. Như thể cậu đã từng đến đây, từ rất lâu rồi.
Tất cả những gì còn thiếu là những dấu hiệu của sự hoang vắng và một tế đàn lớn được cắt ra từ một tảng đá hoa cương màu đen. Thật ra thì, nó đáng lẽ nên ở ngay nơi mà tiếng khóc đang phát ra.
Những từ ngữ quen thuộc hiện ra trong đầu cậu, bây giờ mang theo ý nghĩa mới.
'...Con của Bóng Tối?'
Trong giây kế tiếp, mọi thứ biến mất.
Thế giới lúc lắc. Một bề mặt đá đen có vẻ vô tận chảy qua tầm mắt cậu, di chuyển lên xuống.
...Không, không phải đá, mà bản thân Sunny, cậu mới là người đang lúc lắc.
'Cá-cái gì?!'
Thật ra thì Sunny thấy mình trong cơ thể...của một đứa bé. Cậu đang bị dịu dàng ôm lấy bởi một người phụ nữ trẻ tuổi mà đang đi dọc theo một hành lang đá dài, được thắp sáng yếu ớt bởi những ngọn đuốc. Đây là nguồn gốc của việc lắc lư.
Cô gái quá trẻ, không lớn tuổi hơn bản thân Sunny - Sunny thật ấy. Cô ta thon thả và xinh đẹp xuất chúng, với làn da búp bê sứ mềm mại và mái tóc dài, đen tuyền. Mĩ nữ dễ thương mặc một bộ áo tunic bằng tơ để lộ cái cổ và bờ vai tinh tế của cô.
Một con rắn đen quấn quanh hai tay và cổ cô, những cái vảy của nó được xăm tinh xảo, mà đôi lúc có vẻ như sinh vật đó đang nhúc nhích vậy. Người đã xăm làn da của cô gái này hình ảnh đó quả thực là một thiên tài trong lĩnh vực của mình. Sunny chưa từng thấy thứ gì giống nó ở thế giới thực.
Nhưng mà, cậu đã thấy những hình ảnh tương tự khi ở trong Ác Mộng.
...Đó là dấu ấn của một người nô lệ thuộc về Thần Bóng Tối.
Cô gái trẻ là một nô lệ đền thờ, cũng như cậu lúc ở Ác Mộng Đầu Tiên. Con rắn cuộn quanh tay và cổ cô ta vừa là gông cổ vừa là còng tay.
Cô cũng là mẹ của đứa bé. Sunny có thể đoán được từ sự yêu thương trong cách cô ôm lấy đứa bé và nụ cười thầm lặng mà đôi lúc lại hiện lên mặt cô khi nhìn về phía thằng bé.
Sunny có lẽ đã mất đi mẹ mình ở tuổi rất nhỏ, nhưng ít nhất cậu vẫn nhớ được nhiêu đó.
'Nếu mẹ là nô lệ, thì đứa trẻ cũng vậy.'
Cuối cùng, Sunny bắt đầu hiểu ra chuyện gì đang xảy ra với cậu.
Giấc mơ mà cậu thấy không thuộc về cậu. Thay vì đó, nó thuộc về gã nô lệ đền thờ không tên, người mà vai trò đã bị cậu thay thế trong Ác Mộng Đầu Tiên.
Đứa con nguyên gốc của bóng tối.
Thứ cậu thấy là kí ức của hắn.
Không lâu sau đó, cô gái trẻ tiến vào một cái sảnh to lớn bị phủ trong bóng tối. Dựa trên tường đá đen, cậu đoán họ đang ở trong một phần khác của đền thờ cổ đại. Sunny không thể thấy quá rõ mọi thứ xung quanh, nhưng cậu bằng cách nào đó có thể đoán được họ đang ở dưới lòng đất.
Ở trung tâm sảnh, bảy cái lò than cao đang cháy lên ngọn lửa tái nhợt, kì lạ. Ở mép của ánh sáng, có khoảng một tá người đứng bất động.
Sunny rùng mình, nhớ lại những cái bóng yên lặng mà ở trong Hồn Hải của cậu. Nhưng mà, đây không phải là những hồn ma, mà là con người. Vài người trong số họ cũng là nô lệ, những người còn lại thì có vẻ như là tư tế.
Nói thật thì giữa họ không có quá nhiều sự khác biệt. Có vẻ như những kẻ hầu của Thần Bóng Tối không theo đuổi sự cao sang hay là địa vị. Thực tế, nhiều tư tế cũng mang theo những dấu hiệu của những người nô lệ, cho thấy bản thân họ cũng đã từng thuộc về đền thờ.
'Họ làm gì ở đây? Chuyện gì đang xảy ra?'
Lại gần một trong những người nô lệ lớn tuổi hơn, cô gái trẻ giao đứa bé cho bà ta. Bị tách ra khỏi sự ấm áp của lồng ngực của mẹ, đứa trẻ...Sunny...cảm thấy lạnh lẽo và sợ hãi. Nhưng mà, người phụ nữ lớn tuổi an ủi cậu với những từ ngữ dịu dàng, ngăn không cho đứa bé khóc lên.
Rồi, bà lùi lại và đứng chung với những người khác mà đang tập trung ở cái sảnh dưới lòng đất. Những gương mặt của họ đều bình tĩnh và trang nghiêm.
Trong lúc đó, cô gái trẻ chậm rãi bước vào vòng ánh sáng. Chuyển động của cô duyên dáng, trôi chảy, và thanh lịch.
Dừng ở ngay trung tâm, cô đứng bất động giữa bảy ngọn lửa tái, bị vây quanh bởi bảy cái bóng.
Sunny nhìn chăm chú nữ nô lệ xinh đẹp, cảm giác việc gì đó quan trọng chuẩn bị xảy ra.
Nhưng...là gì?
Trong lúc cậu suy tư và khó chịu, một âm thanh bất chợt phá vỡ sự yên lặng. Âm thanh trầm thấp và vang vọng của một loại đàn dây.
Trong lúc nhạc cụ vang lên, cô gái nô lệ đột nhiên chuyển động.
Lúc cô làm vậy, bảy cái bóng cũng di chuyển cùng cô.
'Đây...đây là...'
Mắt cậu mở thật to, Sunny quan sát cô gái.
Cô ta đang nhảy múa.
Nữ nô lệ xinh đẹp khiêu vũ ở trong vòng tròn ánh sáng bị bao vây bởi sự hắc ám không thể xuyên phá, mỗi động tác của cô đầy sự duyên dáng không thể tả và rõ ràng, nhưng mục đích lại không nắm bắt được. Cơ thể trẻ trung của cô mềm dẻo và uyển chuyển, nhưng cũng mạnh mẽ và được rèn luyện không thua kém một người chiến binh. Kĩ thuật của cô trong việc khiêu vũ giống như một bậc thầy chiến đấu vậy.
Nó mê hoặc.
Cô gái trẻ dệt ra một hình ảnh xinh đẹp với động tác của mình, nhịp điệu và bản chất cùng lúc cứng cáp và trôi chảy, sắc bén và dịu dàng, rõ ràng và khó đoán. Cô khiêu vũ một mình nhưng cũng cùng với bảy người bạn, dễ dàng điều khiển cơ thể mình và bảy cái bóng nó chiếu xuống.
Nhiều lúc, khó có thể phân biệt ai trong số họ mới là thực.
Điệu nhảy của cô...xảo quyệt, không hình dạng, và luôn thay đổi.
Sunny như hóa đá.
Cậu nhận ra những chuyển động đó. Chúng giống ý hệt cách bóng của cậu di chuyển.
Đây là nơi sinh ra và nguồn gốc của phong cách chiến đấu cậu muốn tạo ra.
Đây là Khiêu Vũ Bóng...
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 198 |