Thiên Đỉnh
Chương 221: Thiên Đỉnh
Trước mắt họ, mặt đất vỡ tan, tạo ra một khe nứt khổng lồ. Cái khe núi sâu và rộng đến mức Sunny phải nheo mắt để có thể thấy được phía bên kia. San hô đỏ bám vào tường, tràn ra khỏi mép như một dòng máu.
Cách đây rất lâu, một cây cầu duyên dáng bằng đá trắng đã từng liên kết hai bên khe núi. Nhưng bây giờ, nó đã vỡ nát, chỉ còn thấy được trụ chống của nó còn sót lại.
Nhìn về phía cái cầu, Sunny nhận ra rằng đã từng có một con đường ở đâu đó dưới chân họ. Nó dẫn thẳng đến cánh cổng chính của thành phố cổ đại, thông qua cái khe núi khổng lồ nhờ vào cây cầu kì diệu kia rồi đi bên dưới cái vòm cung hoành tráng.
Nghĩ lại thì, hiệp sĩ không đầu, Gò Mộ Tro, và người phụ nữ duyên dáng mà đôi tay đã cứu họ hai lần cũng nằm trên một đường thẳng. Có lẽ có một con đường khác dẫn về phía đông.
Nhưng mà, suy nghĩ này biến mất khỏi đầu cậu nhanh không kém lúc nó xuất hiện. Mọi sự chú ý của cậu bị kéo về hướng tàn tích của cây cầu, nơi mà...
Có một bức tượng khổng lồ khác.
Ngay trên đống tàn tích có một hiệp sĩ đá khổng lồ. Ông ta mặc một tấm giáp ngực cũ kĩ, với một thanh giáo xinh đẹp tựa trên vai. Vị hiệp sĩ hướng mặt về phía nam, như thể chào đón những người đi trên con đường để tiến về thành phố cổ đại.
...Đương nhiên, ông ta cũng bị thiếu mất cái đầu.
Ngoài ra, cả bức tượng được bao phủ một lớp mạng nhện xám nhạt, to lớn, như thể bận một đồ tang phục trang nghiêm vậy. Sunny rùng mình, sợ phải tưởng tượng thứ sinh vật gì có khả năng tạo ra những sợi dây cáp kim loại dày đến vậy để phủ khắp tượng đá khổng lồ.
Nhận ra biểu hiện đó, Effie mỉm cười.
"Đáng sợ ha?"
Sunny gật đầu, hi vọng bằng tất cả lòng chân thành cậu có để họ không phải gặp câu trả lời của câu hỏi đó.
Một lần hiếm thấy, hi vọng của cậu không bị đập tan.
Nữ thợ săn hoạt bát thở dài.
"Tôi chưa từng chính mắt thấy nó, nhưng tôi đã nghe những câu chuyện về sinh vật mà từng dùng nơi này làm ổ. Nó là mẹ của tất cả đám nhện chết tiệt mà chúng ta đã phải giải quyết trong tuần vừa qua. Một Sinh Vật Ác Mộng khổng lồ, ghê rợn, to như căn nhà và hoàn toàn chết người. Bọc giáp như cỗ xe tăng bay nữa chứ."
Sunny nuốt nước miếng và từ khóe mắt liếc sang Nephis.
"Xe tăng bay là gì?"
Effie chớp mắt vài lần, rồi trả lời bằng giọng vui vẻ:
"Ồ, đúng rồi! Tôi suýt quên cậu là đứa cúp học. Cậu từng thấy PTGTCN rồi phải không? PTGTCN viết tắt cho "phương tiện giao thông cá nhân", chắc cậu đã biết. Ừ thì, xe tăng là đại loại như vậy, nhưng mà to và nặng hơn nhiều, với lớp giáp dày cộm và được trang bị những khẩu đại bác năng lượng hay là động năng. Chính phủ đôi lúc dùng nó để hỗ trợ những Thức Tỉnh Giả khi có Cổng mở ra ở gần nơi có dân cư."
Sunny cố tưởng tượng một cỗ xe như vậy và mù mờ nhớ lại thứ gì na ná vậy trên tin tức lúc cậu còn nhỏ. Chủ yếu, những cổ xe tăng mà Effie đang miêu tả mà cậu nhớ được trên tin tức là ở trạng thái bị mở tung như cái hộp thiếc, những đoàn người bên trong bị lôi ra và ăn thịt bởi đám quái vật đang tấn công.
Cậu rùng mình. Người bình thường không có chỗ trong trận chiến chống lại Sinh Vật Ác Mộng.
Nếu hoàn toàn thật lòng, thì ngay cả những Thức Tỉnh Giả cũng không nên đối mặt chúng. Chỉ là họ làm gì có lựa chọn nào khác.
"...Chúng ta sẽ không cố giết con nhện to xác đó, đúng không?"
Effie cười.
"Thật ra thì, hôm nay là ngày may mắn của cậu. Chúng ta sẽ không phải gặp Nhện Mẹ. Đúng hơn thì sẽ không ai phải gặp cả. Bà ta chết từ lâu rồi."
Sunny thở phào nhẹ nhõm và liếc sang nữ thợ săn:
"Ừm, tuyệt vời. Nhưng làm sao cô biết việc đó?"
Cô ta nhún vai.
"Bà ta bị giết bởi kẻ thống trị thứ hai của Lâu Đài Tươi Sáng - trước khi hắn rời khỏi và bị giết trong lúc cố chinh phục Tòa Tháp Đỏ. Nữ thợ săn mà đã chỉ dạy tôi khi vừa đến Vùng Đất Lãng Quên thật ra đã từng là thành viên của tổ đội của ông ta, nếu cậu tin được. Thật ra thì cô ấy là người đã ra đòn kết liễu thứ khủng bố kia."
Effie nhìn đống mạng nhện khổng lồ và lắc đầu.
"Chắc đó là một trận chiến phi thường ha? Dù sao đi nữa, tôi rất mừng vì cô ấy đã làm được. Đó là cách cô ấy nhận được Mảnh Vỡ Thiên Đỉnh, rồi đã giao nó lại cho tôi."
Sunny cau mày.
"Cô đang nói về thứ gì vậy?"
Nữ thợ săn tựa trên thanh giáo đồng xinh đẹp của mình và vỗ vào thân nó.
"Cây giáo của tôi. Nó là một Ký Ức Thức Tỉnh đẳng cấp năm, nên con nhện to xác kia chắc là một bạo chúa thức tỉnh. Tưởng tượng nổi không? Tất cả đám bò lúc nhúc kia nghe lệnh một kẻ chỉ huy có trí tuệ. Cảm ơn thần thánh nó đã chết."
Sunny nhìn cô với vẻ mặt nghi ngờ.
"Tại sao người chỉ dẫn cô lại đưa ra món báu vật như vậy?"
Effie yên lặng một lúc, rồi mỉm cười.
"À, chúng tôi khá thân. Hơn nữa, cô ta không biết cách dùng giáo. Những phù thủy, tôi nói đúng không? Dù sao thì, cô ta đã đưa Mảnh Vỡ Thiên Đỉnh cho tôi."
Bất chấp giọng điệu vô tư, cậu có thể nhìn ra nụ cười đó rất giả tạo. Effie không thể hiện ra ngoài, nhưng Sunny biết được cái chết của nữ thợ săn mà cậu còn không biết đã ảnh hưởng đến Effie nhiều hơn cô ấy thú nhận.
Ai biết được. Vì tổ đội ban đầu của Effie đã mất mạng trong hầm mộ, những cái xác của họ có lẽ vẫn còn trong đó, trong những cái hầm nguyền rủa đó.
Nhưng mà, có một thứ khác vẫn còn trong tâm trí cậu.
Sunny nhíu mày. Mảnh Vỡ Đêm Khuya, Mảnh Vỡ Thiên Đỉnh. Liệu có liên quan? Cậu không rõ.
Có lẽ là có. Cậu nhận được Mảnh Vỡ Đêm Khuya từ Nephis, cô nhận nó nhờ giết được Cua Ác Ma.
Con Ác Ma, mặc dù bị Kẻ Nuốt Hồn mê hoặc, vẫn là thủ lĩnh của những Sinh Vật Ác Mộng ở khu vực đó của Mê Cung...cũng như mẹ của đám nhện sắt.
Hai bức tượng không đầu, hai thứ quái vật hùng mạnh, hai món Ký Ức với tên tương tự. Chẳng phải là hơi quá nhiều để xem là trùng hợp?
Liếc sang Effie, cậu hỏi:
"Cây giáo của cô được đúc từ mảnh của một ngôi sao rơi xuống?"
Ngay lúc cậu nói ra điều đó, Cassie hơi nghiêng đầu, lắng nghe họ nói chuyện. Chi tiết nhỏ đó cho Sunny mọi thứ cậu muốn biết.
Nữ thợ săn nhướng mày.
"Đúng vậy, ít nhất là dựa trên mô tả của nó. Ai nói cậu biết?"
Khóe miệng Sunny hơi cong lên.
"Không ai cả. Tôi chỉ đoán mò."
Dứt lời, cậu để Effie một mình và đi về phía trước.
Có vẻ như cậu đoán đúng. Có ý nghĩa ẩn giấu gì đó đằng sau những cái tên của hai Ký Ức. Cassie có vẻ biết gì đó, và đồng nghĩa là Nephis cũng vậy.
Vậy mà, họ lựa chọn giữ bí mật khỏi Sunny và những người còn lại trong tổ đội.
Cậu thở dài.
'Vậy là chuyến thám hiểm này không đơn giản như vẻ bề ngoài.'
Mà vốn cũng không có vẻ đơn giản, ngay từ đầu đã vậy.
Cậu đã đoán được từ lâu là Ngôi Sao Thay Đổi có động cơ ẩn giấu gì đó mà muốn rời khỏi Thành Phố Hắc Ám, nhưng bây giờ, sự nghi ngờ của cậu có thể xem là đã được xác nhận.
Nụ cười biến mất khỏi gương mặt Sunny.
Cậu không thích việc bị giữ trong bóng tối chút nào.
'Giữ trong bóng tối hử. Ôi, buồn cười...'
Vào lúc đó, cái bóng của cậu đến được chân của bức tượng khổng lồ. Cau mày thật chặt, Sunny triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya và liếc sang Nephis, đặt những suy nghĩ không cần thiết sang một bên.
"Có một cái ổ ở phía trước. Chúng ta phải tiêu diệt nó để đến được bức tượng. Rất nhiều nhện...vài con to nữa."
Cô gật đầu và quay sang những người khác.
"Chúng ta cần tiêu diệt cái ổ và leo lên bức tượng trước khi mặt trời lặn. Chuẩn bị chiến đấu..."
(Thiên đỉnh: thời gian giữa trưa, mặt trời ở vị trí cao nhất.)
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 215 |