Khu Vực Tử Vong
Chương 244: Khu Vực Tử Vong
Khi ở độ cao của chân đồi của dãy núi, họ không phải tìm quá lâu để thấy một nơi ở thích hợp. Thật ra thì họ có thể cắm trại ngay ngoài trời.
Nước biển đen không còn có thể chạm đến họ nữa.
Trong lúc màn đêm buông xuống và màn hắc ám quen thuộc lại bao phủ thế giới, Sunny xung phong canh giấc đầu tiên. Nhìn xuống bề mặt dốc của đất đá, cậu nhìn nước đen chậm rãi dâng lên từ rừng đỏ Mê Cung ở phía xa.
Nó bò lên dốc cao từ chân đồi của dãy núi, cố gắng nuốt chửng nhiều nhất có thể, nhưng rồi dừng lại cách nơi tổ đội dựng trại khoảng vài trăm mét và nhẹ nhàng vỗ sóng, không thể đi sâu hơn nữa.
Cũng như tên khổng lồ không đầu đã không thể.
Nhìn những làn sóng vô lực, Sunny cuối cùng cũng cho bản thân tin tưởng họ bây giờ đã ở ngoài Vùng Đất Lãng Quên.
Hay, nói chính xác hơn, ở ngoài rìa của nó. Dù là cái nào trong hai thứ đó thì biển nguyền rủa cũng không còn là mối đe dọa với họ.
'Kì lạ thật.'
Sunny đã quen với việc sống mà luôn luôn sợ hãi cái vực thẳm tạm thời kia. Kể cả khi ở trong Thành Phố Hắc Ám, cậu vẫn luôn cảm nhận được sự tồn tại đè nén của nó. Không ai hoàn toàn không có những suy nghĩ đáng sợ về chuyện gì sẽ xảy ra nếu bức tường tưởng chừng không thể đánh bại một ngày nào đó chịu thua và ngã xuống, cho phép dòng lũ hắc ám tràn vào.
Nhưng mà bây giờ, họ đã an toàn khỏi nó.
...Bây giờ.
Thở dài, Sunny triệu hồi Bông Hoa Máu. Một cái mặt dây chuyền tinh xảo hình dạng một bông hoa màu đỏ xinh đẹp nhanh chóng xuất hiện, mắc trên một sợi dây đen quanh cổ cậu. Cậu chiêm ngưỡng nó một lúc, rồi giấu cái bùa vào bên dưới giáp.
An toàn tốt hơn là hối tiếc. Thư giãn ngay lúc này không phải ý tưởng khôn ngoan nhất.
Đúng, sự nguy hiểm từ biển hắc ám đã ở đằng sau họ. Nhưng cậu dám cá là thật sự thoát khỏi móng vuốt của Vùng Đất Lãng Quên sẽ không dễ như vậy.
Và ai nói là nơi ở ngoài địa ngục hoang vắng là nơi tốt hơn? Với cái vận may của cậu, nó sẽ chỉ tồi tệ hơn mà thôi.
Đầy những suy nghĩ kiểu đó, Sunny nhìn chăm chú biển đen và chờ đợi.
Vào buổi sáng, những thành viên trong tổ đội chuẩn bị đợt tìm kiếm. Nhưng trước khi họ bắt đầu, Nephis đột nhiên ngăn họ lại và nhìn về phía những đỉnh núi đứng sừng sững phía trên làn sương mù.
Có một biểu hiện hắc ám trên mặt cô.
Sau một lúc, Ngôi Sao Thay Đổi bỗng dưng quỳ xuống và nhặt lấy một viên đá lớn. Gồng cơ bắp, cô bóp nát nó trong nắm đấm và nhìn về phía đống mảnh vỡ với ánh mắt hiếu kì.
Rồi, cô ném chúng đi và thở dài.
Vài giây sau, Nephis nói bằng giọng nặng nề:
"...Tôi biết chúng ta ở đâu."
Có nghĩa là gì?
Đồng suy nghĩ với cậu, Effie khịt mũi.
"Ai cũng biết chúng ta đang ở đâu cả, công chúa. Biên giới phía nam của Vùng Đất Lãng Quên, khoảng hai ngàn cây số cách Thành Phố Hắc Ám. Không phải sao?"
Nephis lắc đầu và đứng dậy.
"Ý tôi là tôi biết chúng ta đang ở đâu trong thế giới Mộng Ảo."
Mọi người đứng hình.
"Cô...cô vừa nói gì?"
Những người khác trợn to mắt nhìn cô. Lời nói của Ngôi Sao Thay Đổi đánh vào họ như một tia sét.
Cô chỉ về phía dãy núi to lớn và uốn lượn như rồng và nói bằng giọng từ tốn:
"Chúng ta đang ở phía bắc Dãy Núi Rỗng. Tôi chắc chắn."
'Dãy núi...rỗng?'
Cái tên nghe quen quen, nhưng Sunny vẫn không thể nhớ chính xác cậu nghe nó từ đâu. Liếc sang những thành viên khác, cậu nhìn thấy họ cũng có biểu hiện tương tự - trừ Caster, người có vẻ như biết gì đó. Gương mặt hắn tại lại.
Nephis ngập ngừng vài giây, rồi giải thích:
"Tầm ảnh hưởng của nhân loại trong thế giới Mộng Ảo là không quá lớn, nhưng nó đã chậm rãi mở rộng trong ba mươi năm qua. Có ba Thành Thị vĩ đại, thịnh vượng nhất, Bastion, được cai trị bởi những dòng dỏi quý tộc của gia tộc Valor. Và vô số những nơi kém hơn."
Rồi, cô nhăn mặt.
"Trong một thời gian, những đồng minh và chư hầu của Gia Tộc Valor từng chinh phục hết Thành Thị này đến cái khác, mở rộng địa bàn của nhân loại về phía nam. Nhưng rồi đợt mở rộng về hướng đó bị ngưng lại. Vì họ chạm phải Dãy Núi Rỗng."
'Ồ...đúng rồi. Hình như mình nghe thầy Julius nói qua. Biên giới phía bắc của địa bàn nhân loại là một nơi hoang dã.'
Sunny nhíu mày.
"Dãy...Dãy Núi Rỗng này rất nguy hiểm?"
Ngôi Sao Thay Đổi nghiến răng.
"Nguy hiểm nhất có thể. Thật ra thì, còn hơn nữa. Dãy núi này trải dài hàng ngàn cây số, tạo thành một vùng địa lý của riêng nó. Nó được đánh dấu là khu vực tử vong. Ngay cả Thánh cũng không còn sống quay lại từ đó."
Sunny rùng mình. Những khu vực tử vong là những vùng trong thế giới Mộng Ảo với những Sinh Vật Ác Mộng ở ba cấp bậc cao nhất - Vĩ Đại, Nguyền Rủa, và Báng Bổ.
Vì không có nhân loại nào sống sót Ác Mộng Thứ Tư, chạm trán kẻ yếu nhất trong số chúng cũng là án tử hình với bất kỳ ai dưới cấp Thánh, mà ngay cả Thánh cũng chỉ có chút xíu cơ hội chiến thắng những sinh vật Vĩ Đại...đừng nói đến Nguyền Rủa.
Bằng cách nào đó, Sunny đã có thể trở thành một trong những người ít ỏi trên đời mà đã giết được một con Ác Quỷ Vĩ Đại. Nhưng cậu chỉ sống sót đợt chạm trán đó thông qua may mắn - nếu không nhờ đặc tính kì là là sở hữu Bóng Tâm chứ không phải Hồn Tâm, thì con chim non chưa ra đời của Chim Ăn Cướp Hèn Hạ đã cướp đi sinh lực và giết cậu ngay tại chỗ.
...Và nếu như Nephis nói đúng, thì Dãy Núi Rỗng này là nơi sinh sống của nhiều sinh vật cấp bậc đó và cao hơn.
Sunny thở dài.
"Vậy cô muốn nói với bọn tôi là nơi này còn tệ hơn cả Vùng Đất Lãng Quên?"
Không cần nói gì, Nephis chỉ đơn giản gật đầu.
Cậu mỉm cười.
"Biết mà."
Cậu đã đúng ngay từ đầu. Thoát khỏi Vùng Đất Lãng Quên đơn giản là bất khả thi.
Cách rời khỏi duy nhất nằm trong Tòa Tháp Đỏ nguyền rủa, và đó...
Đó là nơi họ đang hướng về, cho dù cậu có muốn hay không.
Với vẻ mặt u ám, Sunny nhìn chằm chằm vào những đỉnh núi lởm chởm của Dãy Núi Rỗng và nói:
"Vậy...chúng ta đi đến đó?"
Nephis ngưng vài giây, rồi bình tĩnh trả lời:
"Hi vọng là không. Chúng ta chỉ cần đi đến nơi mà Lãnh Chúa Đầu Tiên đến được. Đó...đó chắc sẽ gần nơi hiện tại của ta thôi."
Sunny nhìn cô và gật đầu.
"Dù sao đi nữa, không nên lãng phí thời gian. Chúng ta càng sớm quay lại Mê Cung, càng tốt."
'Trời ạ. Chưa từng nghĩ đến có ngày mình sẽ trở nên thiếu kiên nhẫn để có thể quay lại cái nơi địa ngục chết tiệt đó. Đời đúng là không đoán trước được gì, ha?'
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 182 |