Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mảnh Ghép Cuối Cùng

Phiên bản Dịch · 1253 chữ

Chương 283: Mảnh Ghép Cuối Cùng

'Ra là vậy.'

Sunny nhìn chăm chú hình ảnh cuối cùng của bức tranh khảm, một vẻ mặt u ám và tiếc nuối đông cứng lại.

Vẽ ở trung tâm bức tranh khảm, một mặt trời nuốt máu tỏa sáng lên những ngọn núi làm từ xác chết. Hàng chục ngàn người đã bị giết để tạo ra nó, và thêm hàng ngàn người nữa đã bị giết thêm sau này để giữ mặt trời tiếp tục cháy trên bầu trời hờ hững.

Những người hi sinh đầu tiên đã tự nguyện chết đi, bị dụ dỗ đến sự thuần phục bởi những thủ lĩnh phát cuồng. Còn những người về sau? Sunny không cho rằng họ cũng tự nguyện.

Và vì cái gì? Kết quả như nào?

Bảy tầng phong ấn bị phá vỡ, và nền văn minh nhân loại cổ đại đã bị tiêu diệt.

Nhưng mặt trời mà họ đã tạo ra và nuôi dưỡng thì không bị hủy diệt...chỉ là hắc hóa. Nó vẫn mọc lên vào mỗi buổi sáng và ngã về phía đường chân trời sau hoàng hôn, thắp sáng địa ngục hoang vắng mà chính nó đã tạo ra.

Miễn sao vật chứa của nó, Khủng Bố của Tòa Tháp Đỏ, vẫn còn tồn tại ở trung tâm Mê Cung, nó sẽ tiếp tục thắp sáng bầu trời xám lạnh lẽo. Và miễn sao nó vẫn làm vậy, hắc ám mà đã thoát khỏi nhà tù dưới lòng đất và biến thành biển nguyền rủa sẽ tiếp tục đến và đi, sợ hãi ánh sáng của nó.

'Tuyệt vời. Hai thứ đó xứng đáng ở cùng nhau...'

Cậu không biết tại sao hắc ám nuốt chửng đã trở thành một đại dương thật sự, nhưng có một hai giả thuyết. Hoặc là hàng trăm năm bị nhốt sau những tầng phong ấn đã ảnh hưởng nó như vậy, hoặc là mặt trời đã ảnh hưởng nó.

Khủng Bố đã bị thay đổi bởi lời nguyền, nên tại sao lời nguyền không thể bị Khủng Bố thay đổi ngược lại?

'Nhưng tại sao mặt trời đó không bị dập tắt?'

Không còn có ai sống trên Vùng Đất Lãng Quên để làm ra hiến tế nữa, nhưng Sunny cho rằng có lý do tại sao những san hô đỏ có vẻ như mọc ra từ hoặc là về phía những bộ xương. Nếu cậu đúng, cả cái Mê Cung là một cái mồm to lớn mà Khủng Bố dùng để hấp thụ hồn tinh từ mọi sinh vật mà chảy máu vào san hô trước khi chết đi.

Đó đều là cơ thể của nó.

Sunny rùng mình, nhận ra cả Mê Cung và biển đen thật ra đều là những sinh vật sống khổng lồ. Chỉ là quy mô của chúng quá vô tận nên chúng trông giống như thế lực tự nhiên.

So sánh với sự tranh đấu bất tận giữa hai sinh vật vĩ mô, sự tranh đấu giữa vài nhân loại bé tí quả thật không hề có ý nghĩa.

...Đúng không?

Đột nhiên, cậu cau mày.

Vậy còn Nephis và kế hoạch của cô? Những Ký Ức Mảnh có vai trò gì trong mọi thứ này?

Ban đầu, một ý nghĩ u ám tiến vào tâm trí cậu. Cậu tưởng tượng Ngôi Sao Thay Đổi cũng đang chuẩn bị một đợt hiến tế vĩ đại của chính mình, một đợt hiến tế để xoa dịu Khủng Bố Đỏ Thẫm. Số người Ngủ được đưa đến Vùng Đất Lãng Quên mỗi năm giống số người bị hiến tế cho Tòa Tháp Đỏ đến ghê rợn, quá tương tự để có thể xem chỉ là trùng hợp.

Nhưng cậu nhanh chóng phủ định suy nghĩ đó. Dù sao thì, những đợt hi sinh đó đều để làm mới sức mạnh của Mặt Trời Máu, và đó không phải mục đích của Neph. Nếu phải nói thì cô muốn hủy diệt nó mãi mãi để mọi người có thể đến được Cổng Dịch Chuyển ẩn giấu bên trong Tòa Tháp.

Vậy thì...mọi thứ có nghĩa là sao đây?

Sunny cau có, nhớ lại từng thông tin về bảy vị anh hùng và vùng đất nguyền rủa cậu biết được. Và quan trọng nhất, những thông tin đến từ chính Ma Pháp.

Sau một lúc, cậu lẩm bẩm:

"...Thời gian đã xóa đi tên và gương mặt của họ, nhưng ký ức về lời thề bất khuất vẫn còn đấy."

Đó là phần thừ hai trong mô tả mà Ma Pháp đã dùng cho Giáp Quân Đoàn Ánh Sao.

Mắt cậu mở to.

Trong cả thời gian này, cậu cho rằng câu này chỉ có nghĩa là di sản của bảy vị an hùng vẫn còn đó sau khi họ chết đi. Nhưng bây giờ, cậu đột ngột nhận ra sự thật có lẽ thẳng thắn hơn nhiều.

Điểm mấu chốt để hiểu được bí mật của Ký Ức Mảnh đã ở ngay trước mặt cậu ngay từ đầu. Thật ra, nó đến từ món Ký Ức đầu tiên cậu nhận được ở Vùng Đất Lãng Quên.

Lưỡi Kiếm Xanh.

"Trên vùng đất lãng quên này, chỉ sắt thép còn nhớ." Cậu thì thầm, đột ngột hiểu ra mọi thứ.

Ký ức về lời thề bất khuất còn đó...chỉ sắt thép còn nhớ. Sunny xoa mặt.

"Mình đúng là thằng ngu mà."

Mọi thứ cậu cần để biết được sự thật đã trong tay ngay từ ban đầu. Những anh hùng đã biến mất từ lâu, nhưng lời thề tồi tệ của họ vẫn còn ở đây, gìn giữ trong thép lạnh lẽo.

Không phải ký ức vẫn còn đó...mà là Ký Ức.

Những Mảnh là Ký Ức đó.

"Đương nhiên rồi. Bây giờ mọi thứ có thể hiểu được..."

Nhưng rồi, mục đích của chúng là gì và tại sao Nephis lại muốn tìm từng cái một?

Cũng dễ đoán. Cassie cơ bản đã cho cậu biết, từ nhiều tháng trước.

"...Cuối cùng, mình thấy một tòa tháp đỏ khổng lồ, đáng sợ. Ở đáy của nó, bảy cái đầu cắt rời bảo vệ bảy cái khóa."

Trong cơn phẫn nộ, Khủng Bố của Tòa Tháp Đỏ đã chặt đầu những bức tượng của những kẻ tạo ra nó và mang đầu chúng về như chiến lợi phẩm để canh gác hang ổ của nó...nơi mà Cassie nhìn thấy chúng, cũng như bảy cái khóa bí ẩn.

Ổ khóa thì cần gì?

Chìa khóa. Mọi ổ khóa đều cần chìa để có thể mở hoặc khóa chúng lại.

Sunny chậm rãi thở ra.

Bảy tầng phong ấn mà giữ hắc ám nuốt chửng bị nhốt dưới lòng đất bị mở ra, nhưng chúng không bị phá hủy. Nếu có ai có đủ chìa khóa, vẫn có thể một lần nữa phong ấn biển nguyền rủa. Đó là thứ bảy anh hùng đã để lại.

...Và với biển hắc ám bị phong ấn, Tòa Tháp sẽ mất đi hàng phòng ngự chết chóc nhất.

Cuối cùng, mọi thứ đã rõ ràng.

Sunny đứng bất động một lúc lâu, nhìn về hình ảnh đẫm máu dưới chân. Sau một lúc, cậu thở dài và quay đi.

Một vị đắng chát vẫn còn trong miệng.

"...Bệnh. Mình phát bệnh với nơi này. Tất cả đều quá bệnh hoạn."

Tiên tri của Cassie cho cô thấy lửa cháy và máu đổ thành sông?

Tốt.

Đốt sạch đi.

Cậu không còn quan tâm nữa.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 207

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.