Nguyên Do Thỏa Đáng
Chương 292: Nguyên Do Thỏa Đáng
Gunlaug nhìn y hệt lần trước Sunny thấy hắn.
...Như một con ác ma hoàng kim sinh ra từ địa ngục ghê tởm nào đó.
Lãnh Chúa Tươi Sáng dáng người cao và có bờ vai rộng rãi, mạnh mẽ. Cơ thể hắn bao bọc trong một bộ giáp kì lạ mà có vẻ được làm từ vàng nung chảy. Nó vừa rắn vừa lỏng, chảy khắp cơ thể qua những cơ bắp hùng mạnh và bao phủ từ đầu đến chân.
Ngay cả mắt của Gunlaug cũng không lộ ra.
Ở nơi mà đáng lẽ là gương mặt, không có gì ngoài một bề mặt vàng trống rỗng, bóng lưỡng. Đại sảnh của Lâu Đài Tươi Sáng được phản chiếu trên nó, và mọi người ở đây cũng vậy.
Ngay khi Sunny nhìn thấy cái mặt nạ hoàng kim đó, cậu cảm giác được khí thế đè ép Lãnh Chúa Tươi Sáng tỏa ra. Ngay cả khi biết chuyện gì đang xảy ra, cậu vẫn không thể kiềm được mà hơi run lên và tự cắn môi.
Đòn tấn công tinh thần của bộ giáp hoàng kim quả thật khó chống cự. Ngay cả với bảo vệ từ Áo Choàng Múa Rối, cậu vẫn cảm thấy đè ép lên mình, khiến bản thân khó thở. Sâu bên trong, một sự sợ hãi nguyên thủy, dã thú cào xé tim cậu.
Nhưng sự sợ hãi đó không thuộc về cậu. Nó là giả mạo. Gương mặt u ám nhăn lại, Sunny bóp chẹt nó và khiến nó biến mất.
Đi ra từ bóng tối của hốc tường như một bóng ma hoàng im, Gunlaug liếc sang đám đông bên dưới và ngồi xuống trên ngai của mình. Tư thế thả lõng và vô tư, như thể hắn ta đến đây để giải quyết một vụ việc tầm thường gì đó, chứ không phải quyết định vận mệnh của một người.
Có lẽ phải nói là hàng trăm định mệnh.
Nhưng mà, bất chấp thái độ thoải mái, mọi người ở đại sảnh vẫn hơi bị lung lay, đè xuống mặt đất bởi áp lực phi thường từ sự hiện diện của hắn.
Lãnh Chúa Tươi Sáng yên lặng vài giây, rồi nói, giọng nói rắn rết của hắn đầy sự vui vẻ:
"A, quả là một cảnh tượng. Tất cả những trẻ mồ côi của ta đều ở đây, tập trung lại vì khát vọng thấy công lý chiến thắng. Sự tận tâm, sự tham muốn luật pháp...ôi, nó khiến máu ta sôi sục lên vì trân trọng. Mọi người nghĩ có tuyệt hay không?"
Hắn ta cười và hơi quay đầu, nhìn thẳng vào Nephis. Cô hơi cúi đầu, một sự run rẩy gần như không thể phát hiện chạy xuyên người. Nhưng với Sunny thì có vẻ như những tấm đá dưới chân cô chuẩn bị rạn nứt vì áp lực khủng khiếp từ ánh mắt của Gunlaug.
Dù vậy, cô vẫn chịu đựng được nó mà không cho người khác thấy cô đang phải chịu bao nhiêu áp lực.
Lãnh Chúa Tươi Sáng ngừng lại rồi vang vọng lời nói, một chút cảm xúc hắc ám đã thẩm vào giọng hắn:
"Cô nghĩ có tuyệt hay không, Ngôi Sao Thay Đổi của gia tộc Bất Diệt Hỏa?"
Nephis nghiến răng, cố gắng giữ ổn định trước đòn tấn công tinh thần của bộ giáp hoàng kim. Khi cô trả lời, giọng nói nghe có vẻ đè nén:
"...Quả thật."
Gunlaug yên lặng một lúc. Mặc dù gương mặt hắn được che đậy bởi cái mặt nạ, Sunny có cảm giác hắn ta đang cười.
Cuối cùng, hắn lại nói:
"Tốt thật. Không rõ tại sao ta còn tưởng cô sẽ không đồng ý. Ta nghe những thuộc hạ trung thành nhất của ta nói cô là người khó tính. Đúng là ngày nay không tin được ai cả."
Dứt lời, hắn liếc sang những người chỉ huy, khiến họ tái đi và rùng mình.
Sunny cũng rùng mình. Ẩn ý của những lời đó là rõ ràng: Gunlaug đang cho Nephis biết là hắn đã biết cô ta có gián điệp ở tầng cấp cao nhất của hắn.
Và hắn không quan tâm. Thậm chí có lẽ hắn còn thầm cho phép.
'Chết tiệt thật...'
Hắn ta biết bao nhiêu?
Cuối cùng, Lãnh Chúa Tươi Sáng nhìn sang Effie. Sau vài giây trong yên lặng căng thẳng, hắn nói với cô với chút buồn bã:
"Chúng ta lại gặp, Effie. Đáng tiếc là phải ở tình cảnh bi kịch như này. Nếu như lúc đó cô nghe lời ta và tham gia Chủ Nhà...có lẽ cô đã không ngã xuống thấp kém đến vậy. Đáng tiếc..."
Hắn lắc đầu và thở dài.
"Ta đã có rất nhiều kì vọng ở cô. Nhưng rốt cục...giết người vô tội không phải thứ có thể tha thứ. Tự nhìn bản thân đi! Thay vì là một Thợ Săn cao quý, cô lại biến thành một con thú hoang. Nhưng đó là thứ xảy ra khi người ta không nhận ân huệ của ta. Chúng không hơn đám Sinh Vật Ác Mộng."
Lời nói buồn bã của hắn vang vọng trong đại sảnh yên ắng, khiến mọi người phải cúi ánh mắt xuống.
Effie run rẩy, bị lực lượng từ sự chú ý không phân tán của hắn đè ép. Nhưng rồi, cô nhếch mép cười và trả lời, giọng nói khàn khàn nhưng lại nghe thả lõng và vô tư.
Cô chỉ trả lời vài từ đơn giản:
"Cút mẹ mày đi."
Gunlaug cười và giơ tay lên trong cử chỉ bất lực.
"Không cần nói thêm. Mọi người đều thấy kẻ giết người độc ác này không hề hối tiếc gì cả. Không có một giọt ân hận trong linh hồn thối rửa, đồi bại của cô ta. Đó là tại sao, với trái tim nặng nề, ta phải phán cái chết cho một cô gái trẻ đã từng có nhiều tiềm năng. Cô ta phải trả lời cho tội ác của mình, và để cô ta sống sẽ khiến mọi người, những đứa mồ côi của ta, trong nguy hiểm. Ta không còn lựa chọn nào khác."
Một sự ồn ào vang lên từ đám đông. Những cư dân khu ổ chuột hoặc là cư dân Lâu Đài, mọi người đều bị những lời nói cuối cùng của hắn ảnh hưởng:
"Đừng có hòng, đồ khốn kiếp!"
"Giết kẻ giết người!"
"Effie! Chúng tôi ở đây!"
"Khiến cô ta trả giá!"
"Tiểu Thư Nephis! Cô không thể cho chúng làm bậy!"
"Giết cô ta!"
"Giết hết bọn chúng!"
Không bị đợt cảm xúc bùng nổ gây ảnh hưởng, Nephis đặt tay lên vai Effie và nhìn sang Lãnh Chúa Tươi Sáng với biểu hiện lạnh lẽo. Nhìn thẳng vào cái mặt nạ vàng, cô cau mày và nói, giọng nói rõ ràng và lớn tiếng:
"Tôi phản đối."
Cơn bão giọng nói đột nhiên trở nên yên lặng. Mọi người quay sang cô, có hai loại trông chờ trong mắt đám người.
Một là đầy hi vọng. Còn lại thì đầy sự tàn nhẫn, vui vẻ.
Gunlaug nghiêng đầu.
"Phản đối? Ý cô là gì? Tội ác của cô ta đã được chứng minh không thể bàn cãi. Cô không thể làm gì để có thể thay được kết quả đó."
Hắn ta ngưng một lúc rồi đột nhiên nghiêng về phía trước, giọng nói tà ác lan ra đại sảnh như một cơn sóng:
"Ừ thì. Đương nhiên là, trừ phi..."
Ngôi Sao Thay Đổi nhìn hắn với sự quyết tâm tăm tối và kiên cường hạ cằm xuống.
Rồi, cô nói:
"Tôi muốn thực hiện quyền thách đấu."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 151 |