Ngã Tự Do
Chương 347: Ngã Tự Do
Sunny rơi xuống cùng với cơn mưa đá vỡ, sàn nhà dưới chân đột nhiên tan vỡ như thủy tinh.
Tòa Tháp Đỏ rung chuyển và rên rỉ, như một sinh vật khổng lồ co giật trong lúc hấp hối. Ánh sáng của mặt trời nhân tạo trở nên mờ nhạt và yếu ớt, khiến một cơn run rẩy khác chạy khắp tòa tháp cổ đại, những vết nứt to lớn xuất hiện trên những bức tường đá cẩm thạch của nó.
Sunny đã lưu đày hắc ám mà đã nuốt chửng Vùng Đất Lãng Quên mỗi đêm, và Nephis đã giết vật chứa của mặt trời mà đã mọc lên nơi này mỗi này. Cùng nhau, họ đã mang đến sự hủy diệt cho vùng đất nguyền rủa này. Hôm nay là tận thế của Vùng Đất Lãng Quên, mà do chính hai người họ mang đến.
Và một trong hai người họ sẽ phải chịu đựng hậu quả của sự thay đổi thảm họa này.
Xung quanh toàn mảnh đá vụn, Ngôi Sao Thay Đổi vặn người và bằng cách nào đó đã có thể nhắm kiếm về phía Sunny. Thậm chí kì diệu hơn nữa, cậu đã có thể đón đỡ nó bằng kiếm của bản thân. Cả hai người họ bị ném khỏi nhau, cặp cánh vô hình dệt ra sau lưng họ.
Trong vài giây, Sunny cảm thấy cơ thể mình rơi thẳng vào hắc ám. Rồi, cuối cùng, Cánh Hắc Ám đã hoàn toàn hiện hữu và biến thành bóng mờ, nâng lấy cân nặng của cậu.
Né một tảng đá khổng lồ mà hăm dọa nghiền nát cậu, Sunny dùng nó làm điểm đặt chân và đẩy mình vào không trung. Mảnh Vỡ Đêm Khuya lóe lên, nhắm về phía cánh của Ngôi Sao Thay Đổi, nhưng bị chắn lại bởi lưỡi kiếm bạc.
Trong lúc những mảnh đá rơi xuống, hai bóng người va vào nhau và xoay người trong không trung. Không có gì làm điểm tựa, cơ hội duy nhất để họ có thể ra lực là dùng cơ thể kẻ địch để phát sức. Cơ thể họ quấn quýt, trông như một cặp tình nhân.
Nhưng đương nhiên, mục đích của sự gần gũi thân mật này không phải tình yêu; nó là bạo lực.
Nắm lấy Nephis bằng một tay và dùng chân trói lấy cô, Sunny vặn thân mình và tung ra một đòn hủy diệt bằng trán, cảm giác xương giòn trong mũi cô vỡ tan dưới cú đánh đó.
...Nhưng cùng lúc, nắm đấm bọc giáp của cô cũng đã đánh vào bên hông cậu, tàn nhẫn nhắm vào vết thương nửa khép lại do Caster gây ra.
Sunny hét lên.
Vào giây kế tiếp, nắm đấm còn lại đâm vào mặt cậu. Tăng cường bởi sức nặng của thanh kiếm bạc, đòn đánh đó khiến Sunny mất phương hướng trong một lúc ngắn ngủi.
Khi cậu tỉnh táo lại, thứ đầu tiên cậu nhìn thấy là một tảng đá to đùng đang rơi xuống họ. Cảm giác máu chảy xuống mặt từ vết thương mới mở lại bên hông, Sunny cong đầu gối, rồi dùng cơ thể Neph để đẩy bản thân đi.
Hai người họ bay ra hai phía đối diện, vừa kịp né không bị tảng đá khổng lồ kia đè chết.
Lượn với sự giúp đỡ của bộ áo choàng ma thuật, Sunny và Nephis vòng quanh nhau, di chuyển xuống theo hình xoắn ốc rộng. Cả hai đều quá tập trung vào việc né những mảnh đá rơi để tấn công, kể cả nếu như họ muốn làm vậy.
Xung quanh họ, Tòa Tháp Đỏ rung chuyển và co giật, càng lúc càng nhiều những đường nứt trên tường, cả lớp đá tách ra khỏi chúng và rơi xuống. Có cảm giác như là cả kiến trúc cổ đại này sẽ không thể chịu được quá lâu nữa.
Bên trên họ, mặt trời đang chết trở nên yếu hơn theo từng phút.
...Và bên dưới, những kí tự xung quanh vòng tròn hoàn hảo của Cổng Dịch Chuyển đang lấp lánh trong bóng tối, ánh sáng của chúng dẫn trở nên bất ổn.
Tập trung vào cái ban công ở xa, Sunny hơi chần chừ, rồi liếc sang Nephis.
Rồi, cậu hủy đi Cánh Hắc Ám và lặn xuống, buông bỏ sự an toàn của khả năng bay lượn.
Thay vì đó, cậu lựa chọn ngã tự do.
Trong lúc gió huýt lên cạnh tai, Sunny lao xuống sự hắc ám, đến gần cái ban công rộng lớn với tốc độ khủng khiếp.
...Tốc độ chết người.
Cậu phải tính toán mọi thứ hoàn hảo.
Khi mà Cổng Dịch Chuyển đủ gần để có thể phân biệt những kí tự vây quanh nó, cậu lại triệu hồi cái áo choàng ma thuật.
Trong lúc Ký Ức bắt đầu tự dệt vào hiện thực, Sunny tiếp tục ngã, ban công đá càng lúc càng gần. Một giây sau đó, nó đã đủ gần để có thể nhìn thấy những hình dạng của đám golem san hô đã chết trong bóng tối. Một giây nữa, một sự sợ hãi hoang dại nắm giữ tim cậu...cậu sắp chết, tan tành trên mặt đất như một con côn trùng!
Gần như vào khoảnh khắc cuối cùng, Cánh Hắc Ám cuối cùng xuất hiện. Ngay tức thì, Sunny kích hoạt ma thuật của nó và biến cú ngã thẳng xuống thành một cú lượn theo chiều ngang.
Trong lúc quán tinh kéo cậu xuống với tốc độ dễ sợ, cậu cắt một vòng cung trơn tru và đánh vào mặt đá của ban công, biến cú va chạm dã man thành một cú lăn. Rồi, không mất chỉ một giây, cậu nhảy đứng dậy và chạy về phía Cổng Dịch Chuyển.
Bị sự đau đớn cắn nuốt, Sunny khập khiểng về phía những kí tự lấp lánh và tiến vào cái vòng. Gần như ngay tức thì, một cảm giác kì lạ nắm giữ cậu.
Giống như là...như là có một cảm giác kì lạ, khó tả mà người ta có vài giây trước khi nhận ra thực tế quanh mình chỉ là giấc mơ, và họ sắp tỉnh lại.
Ánh sáng của những kí tự trở nên mạnh mẽ hơn. Cùng lúc đó, cơ thể của Sunny cũng bắt đầu tỏa sáng, cùng thứ ánh sáng hư ảo đó.
...trước khi ánh sáng kia có cơ hội trở nên chói lòa, thì có một cái bóng rơi xuống từ bên trên trong âm thanh thép chết chóc.
'Không!'
Sunny ném tay lên, đón đòn tấn công từ thanh kiếm bạc của Ngôi Sao Thay Đổi. Nephis bay xuống cậu như một thiên thần phục thù, những ngọn lửa hung tợn cháy trong mắt cô với sự mãnh liệt đáng sợ.
Ngay khi chân cô chạm vào mặt đá bên trong vòng sắt, những kí tự chớp chớp...và biến mất. Cả hai Vật Dẫn bị cắt rời khỏi Tòa Tháp Đỏ, và vì vậy đã phá vỡ dòng chảy năng lượng linh hồn. Không có nó, Cổng Dịch Chuyển không thể hoạt động.
Chỉ khi một trong hai người họ bị ném ra ngoài, thì những kí tự mới lại có thể sáng lên.
Sunny nghiến răng và đâm kiếm về phía trước, hi vọng có thể bắt Nephis trước khi cô có thời gian lấy thăng bằng. Nhưng cô quá nhanh, quá khôn ngoan; trước khi cậu thậm chí có thể đến gần da thịt, Ngôi Sao Thay Đổi đã di chuyển, bắt lấy kiếm cậu bằng của bản thân và ném nó sang một bên.
Sunny tông vào cô, đẩy hết trọng lượng vào đòn tấn công đó. Cùng lúc, cậu cảm giác được thép lạnh lẽo lướt qua xương sườn, khiến càng nhiều máu chảy xuống nữa.
Hai người họ va vào nhau với lực lượng đáng sợ và ngã khỏi vòng sắt của Cổng Dịch Chuyển, lăn xuống bậc thềm của cái bệ. Ngay khi người đầu tiên tra khỏi vòng tròn kí tự, chúng lại lấp lánh và tỏa sáng.
Sunny ngã lên mặt đá lạnh lẽo và nằm đó, bị nuốt chửng bởi đau đớn và kiệt sức. Một tiếng rên rỉ tra tấn, trầm thấp thoát ra khỏi môi cậu.
Có gì đó bị vỡ bên trong cậu. Cậu cảm thấy yếu ớt.
Và lạnh lẽo.
Cậu không muốn đứng dây.
'Mình chưa xong...mình chưa...'
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 171 |