Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Lần Nữa

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Chương 351: Một Lần Nữa

Một lần nữa, Sunny lại thấy bản thân ở không gian bất tận ở giữa mộng ảo và thực tế. Xung quanh cậu, không có gì ngoài sự trống rỗng đen nhánh không biên giới, được thắp sáng bằng vô vàn những ngôi sao. Giữa những ngôi sao đó, vô số những sợi dây ánh sáng bạc được dệt thành những hình ảnh xinh đẹp và phức tạp không thể tưởng nổi.

Một lần nữa, cậu có cảm giác như là đang được ngắm nhìn những cơ cấu hoạt động bên trong Ma Pháp. Liệu chỉ là ảo ảnh hay sao, mà cậu có thể thấy nhiều hơn? Gần như là mắt cậu có thể nhận ra một dấu vết của ý nghĩa đằng sau sự xuất sắc phi thường, khó tưởng tượng của dệt hư ảo kia.

...Dù sao thì hiện tại cậu đã có mắt của Weaver.

Đau đớn rên rỉ, Sunny buộc bản thân dời mắt khỏi những sợi dây ánh sáng bạc đó. Quy mô to lớn của bí mật ẩn giấu trong hình ảnh vũ trụ đó mãnh liệt đến mức chỉ nghĩ về nó cũng có thể khiến cậu phát điên. Vùng Đất Lãng Quên đã dạy cậu một bài học quan trọng, và đó là phải luôn cẩn thận khi nhìn thứ gì đó.

Có những thứ mà con người không nên nhìn vào.

...Còn chưa kể đến cậu có nhiều thứ khác phải suy nghĩ.

"Nguyền rủa! Nguyền rủa mọi thứ! Nguyền rủa tất cả mấy người!"

Giọng nói cậu biến mất vào sự hắc ám, đầy sự phẫn nộ, cay đắng, và thống khổ không thể diễn tả. Không ai ở đây để nghe được nó...trừ Ma Pháp, thứ mà đã lực chọn khôn ngoan là giữ im lặng.

Thở dốc nặng nề, Sunny nắm chặt hai tay và nhắm mát.

Cậu không biết thứ gì khiến cậu giận dữ và đau đớn hơn - việc cậu đã mất đi Neph, hay là việc bí mật của cậu đã bị hé lộ. Cả hai đều quá cay đắng để có thể nuốt trôi.

Tất cả thời gian đó, tất cả sự chịu đựng đó...và cho cái gì? Cậu đã dùng trí khôn ngoan và đánh bại rất nhiều kẻ địch mạnh mẽ, chỉ để Tên Thật của mình bị tìm ra bởi một con bé mù, yếu ớt, vô ơn?!

Sau mọi thứ cậu đã làm cho cô ta...

Có lẽ, sự phản bội của Cassie là thứ khiến cậu đau nhất.

"Nguyền rủa cô ta..."

Một lần nữa, cậu lại là một gã nô lệ. Cậu đã đi đúng một vòng tròn và quay trở lại điểm xuất phát. Trong gông cùm. Chỉ là thay vì những chủ nô không tên, Nephis bây giờ là chủ nhân của cậu.

Nephis...

Sunny nghiến răng và rên rỉ, một cơn bão những cảm xúc mâu thuẫn giằng xé tim cậu.

'Tại sao cô ta phải làm vậy...tại sao...'

Sự đau đớn của việc đánh mất cô, niềm hi vọng có thể lại tìm thấy cô...mạnh mẽ và áp đảo không kém hi vọng cô sẽ chết và biến mất mãi mãi ở địa ngục độc ác là thế giới Mộng Ảo, để họ không bao giờ phải gặp lại.

Để cậu có thể tự do.

Cậu cào cấu gương mặt mình, không biết phải xử lý tất cả những cảm xúc này như nào. Với một người mà đã sống gần hết cuộc đời trong cô độc, không quan tâm đến gì cả, đây thật sự là quá nhiều.

May mắn là, thời gian ở mảnh không gian vô tận này là một khái niệm kì lạ, nên cậu có thời gian vĩnh cửu để cố chấp nhận hiện thực mới của mình. Ma Pháp giữ im lặng, như thể cho cậu cơ hội để làm việc đó.

Sau một lúc - có lẽ là vài giờ, hoặc có lẽ là vài ngày, hoặc có lẽ chỉ là một giây - Sunny thở dài.

Một lúc sau, cậu mở miệng và thì thầm:

"...Mình đã thắng."

Cậu đã sống. Ai đoán được chứ hả?

Chỉ khoảng một năm trước, cậu đã bị ném vào một vùng của thế giới Mộng Ảo mà không người nào từng thoát được, và bây giờ, cậu không chỉ quay lại thế giới thục, mà còn làm vậy với tư cách một trong những người Ngủ mạnh mẽ nhất trong lịch sử nhân loại.

Thậm chí có lẽ là mạnh nhất.

...Hoặc mạnh nhì.

Cậu đã sống sót đủ thứ kinh dị, vượt qua một biển nguyền rủa trên một con thuyền làm từ xương ác ma, chém giết hàng trăm Sinh Vật Ác Mộng, có nhiều kinh nghiệm và vết sẹo mà đủ cho cả đời người, chạm đến những kiến thức bí mật của thần thánh, nhìn tháy một bạo chúa chết đi và một kẻ mới lên ngôi, lưu đày một lời nguyền cổ đại của sự hắc ám và sự quên lãng và nhìn một mặt trời chết đi.

Và bây giờ, cậu chuẩn bị trở thành một người Thức Tỉnh. Một tinh anh trong số tinh anh, một người ở trên đỉnh của xã hội, một người mà có thức ăn ngon nhất, tài sản nhiều nhất, và danh giá cao nhất. Cao nhất...mọi thứ.

Tất cả giấc mơ của cậu sẽ thành hiện thực.

Tất cả khổ sở kia sẽ được đền đáp.

"Mình sẽ không buồn, mình sẽ không cay đắng, mình sẽ không giận dữ. Tại sao phải làm vậy?"

Cậu đi qua cơn ác mộng này chỉ để bị đau lòng khi đã thoát khỏi? Không. Cậu đã xứng đáng nhận được sự vui vẻ này, sự sung sướng này, sự vẻ vang này...

Và cậu sẽ tận hưởng nó.

Chậm rãi, một nụ cười run rẩy xuất hiện trên mặt Sunny. Ban đầu, cậu đã phải ép buộc bản thân, nhưng sau một chút, nụ cười đó trở nên chân thành.

"Đúng vậy. Thắng lợi phải ngọt ngào. Vậy nên, xem nào...nên bắt đầu với thứ gì?"

Như thể trả lời cậu, Ma Pháp rốt cuộc lên tiếng. Giọng nói của nó hơi kì lạ, như thể nó đang tiếp tục một câu nói sau khi bị ngắt ngang:

[...Bóng của bạn tràn đầy sức mạnh.]

[Bóng của bạn đang thành hình.]

Đột nhiên, Sunny lại lần nữa cảm giác linh hồn mình bắt đầu tỏa ra nhiệt độ kì lạ kia.

'Chết tiệt...'

[Bóng của bạn đã hoàn tất.]

Có gì đó bên trong cậu nổ tung, nhấn chìm cả tồn tại của bản thân với sự đau khổ không thể tả. Giật mình kêu lên, Sunny ngã xuống.

'Tại sao...tại sao lần nào đến nơi này mình cũng té xuống đít như này...'

Lần đầu tiên Sunny xuất hiện ở khoảng không này, cậu đã quá kinh ngạc khi phát hiện Phân Loại của mình có Cấp Bậc Thần Thánh, đến mất chân cậu bủn rủn. Và bây giờ, vì quá trình biến đổi đau đớn đang xảy ra với linh hồn, cậu lại rơi vào tình huống tương tự.

Vì cậu đã ra khỏi Tòa Tháp Đỏ, Thuộc Tính [Vật Dẫn Linh Hồn] đã biến mất. Và không có sự can thiệp của nó, quá trình kì lạ mà đã bắt đầu vì Bóng Tâm được bão hòa cuối cùng có thể tiếp tục.

Nó đau đớn y như Sunny nhớ được.

Nghiến răng để giữ bản thân không gào thét, Sunny cố chịu đựng cơn đau đớn tồi tệ đó. Cậu không xa lạ gì với đau đớn thể chất, nhưng thứ này lại khác. Nó đến từ bản thân linh hồn, và vì vậy, nó tệ hơn nhiều.

'Argh, chết tiệt thật!'

Nhưng mà, nó vẫn còn xa mới tệ bằng sự tra tấn ghê rợn mà cậu đã trải qua sau khi hấp thu giọt máu của Weaver, hoặc là cơn ác mộng mà cậu đã phải chịu đựng sau khi gặp Hắc Hiệp Sĩ lần đầu tiên.

Và nó cũng không kéo dài lâu bằng.

Sau một lúc, cơn đau giảm đi, và rồi biến mất, để cậu lại thoải mái và hoản chỉnh.

Sunny cẩn thận đứng dậy và cúi xuống, kiểm tra xem bản thân còn nguyên vẹn hay không.

Cậu cảm thấy...mạnh hơn. Mạnh hơn rất, rất nhiều.

Khỏe hơn, nhanh hơn, bền bỉ hơn. Hơn rất nhiều.

Cậu cảm thấy mạnh mẽ, thật ra, đến mức trong một giây Sunny còn nghĩ cậu đã không tự chủ mà đã ra lệnh cho cái bóng quấn vào cơ thể mình, và đang tận hưởng hiệu quả cường hóa của nó.

Để đảm bảo là không phải vậy, cậu theo thói quen nhìn xuống để kiểm tra cái bóng.

...Và hóa đá.

'Cái...quái gì?'

Cái bóng không quấn quanh cơ thể cậu. Nó ở nơi thông thường của nó, trên bề mặt không thể nhìn thấy mà Sunny đang đứng, bằng cách nào đó vẫn có thể nhìn được mặc dù ở trong không gian đen thui này.

Nhưng nó không một mình.

Hai cái bóng y hệt hiện đang nhìn ngược lại Sunny.

Một người thì có vẻ ủ rũ và giận dỗi, và người còn lại thì có vẻ mừng rỡ và thân thiện.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 261

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.