Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoa Úa Tàn

Phiên bản Dịch · 1333 chữ

Chương 387: Hoa Úa Tàn

Sunny mở mắt trong sự ôm ấp mát lạnh của buồng ngủ. Cái nắp đã đang trượt mở ra, và ánh sáng của căn phòng đang dần sáng lên. Bức tường rộng rãi trước mắt cậu hiện ra cảnh tượng của một công viên của Học Viện.

Đường chân trời phía đông đã nhuộm những bông hoa tử đinh hương với ánh mặt trời đang mọc lên, nhưng thế giới thì vẫn còn phủ trong màn bóng tối.

'...Kịp rồi.'

Thở dài, cậu vươn người khỏi cỗ máy và hạ chân xuống sàn nhà lạnh lẽo.

Những khoảnh khắc vừa ra khỏi thế giới Mộng Ảo vẫn kì lạ với cậu. Nó chỉ...chỉ cảm thấy kì lạ khi có thể thoát khỏi dễ dàng như vậy, không phải chiến đấu qua biển cả ngàn con quái vật, hay là chống lại sự khủng bố, vô vọng, và đau đớn. Làm sao một thứ ý nghĩa đến vậy lại cũng dễ dàng đến vậy?

Vậy mà, nó là như thế đó. Trong hai tháng qua, đến và đi khỏi thế giới Mộng Ảo gần như đã thành thói quen. Mà cũng không phải cậu đã làm việc đó thường xuyên bằng đa số những người Thức Tỉnh.

Đứng dậy, Sunny nhăn nhó, rồi mát xa vai mình và liếc u ám về phía cái buồng ngủ.

Bây giờ khi đã là người Thức Tỉnh, Học Viện đã cung cấp cho cậu một không gian sống riêng trong một kí túc xá. Những khu vực này gần tương tự với căn phòng mà cậu đã sống trong lúc chuẩn bị tiến vào thế giới Mộng Ảo lần đầu tiên, nhưng với một khác biệt quan trọng: có một căn phòng nhỏ hơn đối diện phòng chính, chứa một không gian thiền định khiêm tốn và một cái buồng ngủ duy nhất.

Vấn đề là, cái buồng này lại không phải cái tối tân nhất mà dùng cho những người Ngủ. Nó làm tròn trách nhiệm miễn sao người Thức Tỉnh ở lại thế giới Mộng Ảo khoảng tám đến mười hai tiếng, như đa số mọi người thường làm. Nhưng mà, Sunny thì lại có thói quen bỏ ra quá nhiều thời gian ở đó.

Ví dụ, chuyến thám hiểm gần nhất của cậu, đã kéo dài tận ba ngày...dù sao thì cậu phải rất siêng năng để không bị rơi lại phía sau. Kết quả là, cơ bắp cậu mệt mỏi và nặng nề.

Tuần hoàn tinh túy qua cơ thể để đuổi đi cơn ngủ còn vương lại, Sunny đi về phía nhà tắm và tắm rửa. Trong lúc dòng nước ôm ấp da cậu và chảy xuống những tấm vảy của con rắn đen cuộn người quanh cơ thể thon thả, cậu thở dài và nhắm mắt trong một lúc.

Ít nhất thì tâm trí cậu đã hơi thoải mái. Đi đến thế giới Mộng Ảo không hoàn toàn tương đương với một giấc ngủ, nhưng cũng tương tự. Sự mệt mỏi tâm lý vẫn tích lũy từng chút một, nhưng mà nó dễ dàng được đánh tan bởi thiền định hay là thật sự ngủ khi ở bên kia Cổng Dịch Chuyển. Nhưng ít người Thức Tỉnh thật sự làm vậy, vì không có nơi nào thật sự hoàn toàn an toàn ở đó.

Ra khỏi phòng ngủ sau một lúc, Sunny có cảm giác tỉnh táo và đầy năng lượng. Cậu mặc đồ, ngồi tại bàn, và nhanh chóng soạn một báo cáo về chuyến thám hiểm mới nhất. Rồi, cậu nhặt lên thiết bị liên lạc và kiểm tra tin nhắn.

Không cuộc gọi nhỡ, vài tin nhắn từ Effie với những bức hình với đủ loại thức ăn ngon lành mà cô đang ăn và vài tấm ảnh meme với bản chất đầy nghi vấn, và vài tin nhắn từ Kai, diễn tả trải nghiệm của hắn ở Bastion.

Sunny chờ đợi một chút, rồi thở dài và đặt thiết bị liên lạc xuống.

"Đến lúc ăn xuống."

Ra lệnh cho một cái bóng quấn vào cơ thể cậu để người khác không nhìn thấy sự bất thường, Sunny ra khỏi phòng.

Trên đường đến căng tin, cậu gặp vài người Thức Tỉnh khác. Nhưng không ai chú ý cậu quá nhiều. Trong vài tháng gần đây, những hình ảnh và Tên Thật của Cassie, Kai, và đặc biệt là Effie đã được lan truyền khắp nơi trong truyền thông, nhưng may mắn là, cậu đã tránh khỏi cảnh bị dùng làm cậu bé tiêu biểu cho cỗ máy tuyên truyền không thể thỏa mãn của chính phủ. Kết quả là, một người xa lạ sẽ không hề biết đến Sunny, rất hợp với cậu.

Tiến vào căng tin, cậu lấy một khay thức ăn đầy nhóc, ngồi xuống một bàn, và đặt thiết bị liên lạc lên đó.

Cuộc gọi chắc sắp đến rồi.

Cậu tận hưởng bữa sáng hoành tráng trong yên bình và tĩnh lặng, đôi lúc lại liếc nhìn thiết bị liên lạc. Không ai làm phiền cậu, và không có nguy hiểm gì phải lo lắng cả.

Một nụ cười thỏa mãn hiện lên môi cậu.

'A. Cuộc đời thật tốt...'

Cuối cùng, thiết bị liên lạc vang lên.

Sunny trả lời cuộc gọi và lắng nghe giọng nói mang vẻ kính trọng bên kia.

"Mọi thứ đã chuẩn bị rồi? Tuyệt. Vậy thì, khi nào tôi có thể...ồ thật sao? Vậy thì...tuyệt! Vậy tôi sẽ đến đó vào...giữa trưa? Được rồi. Gặp vào lúc đó."

Tắt máy, cậu đặt thiết bị liên lạc xuống và nhìn chăm chú về phía xa một lúc lâu, vẻ mặt kì lạ.

Sau khi nhận được điểm cống hiến từ báo cáo về Vùng Đất Lãng Quên và kiếm chút tiền bằng việc bán mảnh hồn cho những người Thức Tỉnh khác trên Đảo Xiềng Xích, Sunny đã làm một việc mà cậu chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ có thể trong đời này.

...Cậu đã mua một căn nhà.

Một căn nhà tốt, xinh, ở một khu vực thành phố với không khí trong lành và những khu vườn xanh mướt.

Và bây giờ, sau nhiều tuần chờ đợi, mọi thứ cuối cùng đã chuẩn bị để cậu có thể chuyển vào.

Cúi xuống nhìn cái bóng gắt gỏng, Sunny ngưng vài giây, rồi mỉm cười.

"...Tao nghĩ chúng ta làm được rồi, anh bạn. Chúng ta thật sự, thật sự làm được rồi."

Người phụ trách tân trang căn nhà và mang nó đến những tiêu chuẩn mong muốn sẽ gặp cậu vào lúc trưa, nên Sunny có vài tiếng đồng hồ rảnh rỗi để giết.

Cậu lang thang ở công viên một lúc. Bây giờ mùa xuân đã đến, không khí ấm áp và dễ chịu. Âm thanh du dương của tiếng tuyết chảy thành nước và rơi xuống hơi phá đi sự tĩnh lặng yên bình của buổi sáng sớm, khiến Sunny cảm thấy thăng bằng và thả lõng. Ngay cả cái bóng cũng có vẻ tận hưởng phong cảnh yên bình này.

Cuối cùng, cậu đến một trong những quầy mà rải rác khắp Học Viện và dùng chút tín dụng để mua một bó hoa tươi.

Rồi, Sunny thấy mình đang đứng trước trung tâm y tế.

Thở dài, cậu cúi đầu và bước vào cánh cửa tự động.

Dùng cầu thang máy để đến tầng thấp nhất, cậu đi ngang qua vài chốt an ninh càng lúc càng nghiêm ngặt và đến gần một cánh cửa trắng trơn.

Bên trong, mát và tăm tối.

Thay những bông hoa úa tàn với những bông mới, cậu lưỡng lự một chút, rồi ngồi xuống cái ghế cạnh một cái buồng ngủ tỏa sáng dịu dàng.

Nằm bên trong, một cô gái trẻ với mái tóc bạc đang êm đềm nằm mơ, gương mặt cô tái nhợt và không di chuyển.

"...Chào Nephis. Cô sao rồi?"

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 230

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.