Xu Vàng
Chương 399: Xu Vàng
Nếu có thứ gì mà Sunny thấy nhớ về Vùng Đất Lãng Quên, thì đó là việc tài nguyên ở đó là khan hiếm đến mấy. Kết quả là, giá trị thật sự của mảnh hồn ở đó cao hơn hẳn ở thế giới thực. Ừ thì...ít nhất là những phần của thế giới Mộng Ảo mà liên kết tốt hơn với thế giới thực.
Mà cũng không phải muốn nói mảnh hồn ở đây là rẻ tiền. Chỉ là những giao dịch mà Sunny có thể làm ra là không lợi bằng những vụ cậu đạt được ở Thành Phố Hắc Ám. Cậu cũng không thể mang mảnh hồn trở về thế giới thực với cậu, cũng ảnh hưởng đến giá cuối cùng có thể bán ra.
Nên cuối cùng, số mảnh hồn cậu thu thập được trong chuyến đi cuối cùng ở Đảo Xiềng Xích - tính luôn những cái thu được từ những sinh vật Ngã - cũng chỉ mang lại cho cậu ba món Ký Ức với độ hữu dụng nghi vấn. Cậu đưa chúng cho Thánh, mang số mảnh của cô lên [163/200].
'Không quá tệ.'
Sau khi hoàn thành công việc trong công viên, Sunny đi về phía bếp và trao đổi những trái cây cậu tìm thấy để lấy một đống tín dụng.
Trái cây là mặt hàng hiếm ở Đảo Xiềng Xích - chúng không thể biến thành bất cứ thứ gì hữu dụng hay là có lợi, nhưng bộ não sáng sủa nào đó ở Thánh Địa đã nghĩ ra một biện pháp để biến chúng thành một thứ rượu nặng đô và rất ngon. Sunny đã thề không chạm đến rượu sau trải nghiệm ở Vùng Đất Lãng Quên, nhưng cậu lại không hề chống đối việc kiếm tiền từ nó.
Trong những ngày đầu của Thánh Địa, rượu là thứ khiến những người Thức Tỉnh địa phương rộn ràng nhất. Không quá lâu sau khi nó được thành lập, đa số những cây ăn thịt người mà mọc ra trái cây đã bị săn đến tuyệt chủng trên những hòn đảo gần Thành Thị. Bây giờ, chỉ những người nào đi xa hơn và mạo hiểm tính mạng nhiều hơn mới có cơ hội tìm đến trái cây, nên giá của chúng là không thấp.
'Nhiêu đó...ờ...chắc đủ mua tủ lạnh.'
Sunny chỉ có một phỏng đoán mơ hồ về giá của một cái tủ lạnh, nhưng cậu cho rằng đợt trao đổi này sẽ đủ để chi tiêu cho một cái mới.
Nói tóm lại, cậu khá thỏa mãn với kết quả của chuyến thám hiểm này. Cậu đang tiến bộ với tốc độ ổn định và đang chậm rãi thu thập mọi thứ cần thiết để khiến nó trở nên nhanh hơn nữa.
...Vừa kịp, cân nhắc đến việc Nephis có lẽ chỉ cách vài ngày trước khi trở thành ác quỷ.
Cau mày, cậu ra khỏi vòng đá dựng đứng và ngước lên.
Những đợt giao dịch mất vài giờ để hoàn thành, nên đã là ban đêm. Mặt trăng khuyết hiện lên bầu trời tăm tối, và gió trở nên lạnh lẽo và mạnh bao. Ở trên, những đám mây nặng nề đang tụ tập.
'Chắc là sẽ mưa.'
Tâm trạng đột nhiên ủ rũ, Sunny thở dài và suy nghĩ về kế hoạch của mình.
Thường thì, cậu sẽ vẽ đường cho chuyến thám hiểm tiếp theo đến những Đảo, hoặc là chọn một nơi di tích chưa khám phá hay là một môi trường của svam nào đó mà cậu chuẩn bị thách thức và giết. Nhưng những chuyến đi sẽ mất vài ngày để hoàn thành, và cậu có nhiều công việc phải chăm sóc ở thế giới thực vào lúc này.
'Mình có thể quay về chưa?'
Cậu chỉ mới ở thế giới Mộng Ảo khoảng bốn tiếng đồng hồ, nhưng đôi lúc, nhiêu đó là đủ - ít nhất là với cậu. Sunny không biết tại sao trải nghiệm của cậu với Cổng Dịch Chuyển lại khác với đa số những người khác, nhưng cho rằng nó hoặc là có liên quan đến hai tâm của cậu hoặc là việc cậu đã ở cả năm trời trong thế giới chết này trước cả khi trở thành người Thức Tỉnh.
Cũng có lẽ là có liên quan đến [Tỉa Lửa Thần Thánh].
Dù sao cũng được, cậu thường tránh việc quay lại thế giới thực quá sớm quá thường xuyên, để không thu hút những sự chú ý không cần thiết. Nhưng mà hôm nay thì cậu sẵn sàng bỏ qua sự cẩn thận dư thừa đó...thứ mà đợi cậu quay lại là rất quan trọng, hoặc ít nhất là rất gấp rút.
Nhún vai, Sunny đi về phía Đảo Đền Thờ. Đi trên lối đi đá trong hắc ám hoàn toàn, cậu ngước lên nhìn màn mây che giấu mặt trời và thở dài.
'Dù sao thì mình cũng đâu muốn ra ngoài trong lúc mưa.'
Lại gần tảng đá nguyên khối màu trắng của đền thờ, Sunny chần chừ vài giây, rồi đặt tay lên nó.
Không có gì xảy ra cả.
'...Ồ. Vậy chắc là còn quá sớm.'
Quả là thất vọng.
Không có gì để làm ngoài giết thời gian và đợi cơ hội để kích hoạt Cổng Dịch Chuyển, Sunny đi lại một chút, nhìn chăm chú vào đáy sâu của hồ nước trong veo, rồi đi lại thêm chút nữa.
Cuối cùng, cậu quay lại đền thờ và nắm lấy cán của cây dao hắc thạch nằm trên bề mặt của nó...thuần túy là từ buồn chán.
Sunny gồng gượng mọi cơ bắp trong người và cố nâng thứ chết tiệt kia, nhưng cho dù cố gắng kéo đến mấy, con dao vẫn không di chuyển dù chỉ một milimet.
'Nhúc nhích coi, nguyền rủa!'
Nhưng mà, không có phản ứng.
Bỏ cuộc, Sunny nhăn mặt và thả con dao ra.
'Ừ thì, thất bại...lần nữa...'
Nhưng lúc cậu làm vậy, thì đồng xu vàng trượt ra khỏi giáp tay và rơi vào bề mắt bóng lưỡng của đền thờ và phát ra một tiếng vang du dương. Nó lăn vài lần rồi rớt xuống mặt, gương mặt xinh đẹp với hình ảnh trăng khuyết trên trán nhìn cậu với nụ cười vô tư.
'Ồ, đúng rồi...mình suýt quên thứ này...'
Sunny đưa tay để nhặt đồng xu, nhưng vào lúc đó, màn mây hơi tách ra, để một luồng ánh mặt trăng thuần khiết, mờ nhạt chiếu xuống.
Ánh sáng rơi vào đồng xu và khiến nó lấp lánh.
...Một giây sau đó, bề mặt đồng xu đột nhiên tỏa ra ánh sáng hư ảo. Đường nét vẽ mặt của người trên nó trở nên sắc nét hơn, rồi biến mất trong ánh sáng.
Khi ánh sáng tiêu tan, đồng xu biến mất.
Sunny nhìn chăm chú nơi trống rỗng mà vài giây trước là đồng xu với biểu hiện ngu ngơ.
Vào lúc đó, Ma Pháp đột nhiên thì thầm vào tai cậu:
[Bóng của bạn trở nên mạnh hơn.]
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 161 |