Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Tồi Tệ Nhất

Phiên bản Dịch · 1999 chữ

Chương 426: Trận Chiến Tồi Tệ Nhất

Con quỷ kia chuyển trọng lượng, rồi lao về phía trước với tiếng khúc khích chói tai. Nó mạnh mẽ và nhanh nhẹn đến khủng khiếp, nhưng vì chuyển động của nó là quá lộ liễu, nên Sunny có dư dả thời gian để phản ứng.

Lặn xuống dưới cánh tay dài của con quái vật, cậu vừa đủ né không bị xé xác bởi những móng vuốt sắc bén và tung ra Cảnh Tượng Tàn Nhẫn. Lưỡi kiếm bạc cắn vào bụng sinh vật kia, đâm xuyên làn da cứng cáp ngay dưới lồng ngực nó, cậu tiếp tục về phía trước và xoay người.

Chỉ một tích tắc sau đó, Sunny đã ở sau lưng kẻ địch.

...Nhưng mà, cậu vẫn không an toàn.

Không ngừng lại chỉ một giây, con vật khủng khiếp đè tay vào mặt đất rồi đá ra sau bằng cả hai chân. Có đủ sức mạnh trong cú tấn công đó để tàn phá một ngọn đồi nhỏ, nhưng Sunny thì đã di chuyển, ra khỏi tầm tấn công.

Không phải tự dưng cậu lại quan sát cách con quỷ này chiến đấu với đám Sâu Xích. Cậu biết thứ buồn nôn này có thể dùng cả bốn chi của nó để tấn công, và những khớp của nó có thể cong theo bất cứ hướng nào. Cậu không chỉ biết con vật này có khả năng làm những gì, cậu còn biết cả nó thích và thường làm gì.

Cậu cũng biết đâu là nơi yếu hại nhất của nó, và nơi mà không vũ khí nào có cơ hội gây tổn thương. Đó là tại sao cậu nhắm vào cơ thể gầy gò của nó thay vì mục tiêu to và bắt mắt hơn - bản thân cái rương.

Sunny đã luôn rất có tài quan sát, và luyện tập Khiêu Vũ Bóng chỉ càng khiến khả năng quan sát và hiểu thấu những thứ như vậy sắc bén hơn. Có lẽ là nhờ vào đó mà cậu đã có thể học được rất nhiều về con quỷ trong thời gian khá ngắn.

Trong lúc đáy giầy chà trên đá hắc ám, một ý nghĩ thoáng hiện ra trong đầu cậu:

'Không biết...noi theo hành động của một Sinh Vật Ác Mộng thì như nào...'

Rồi, cậu không có thời gian cho những ý nghĩ không cần thiết.

Đập nát những thứ xương đen, con vật kia bẻ cong khớp của nó sang hướng đối diện thông thường, quay người, và lao về phía cậu một lần nữa. Lần này, nó di chuyển trên cả bốn chi, cái nắp rương trở thành hàm dưới. Khiến cho việc tránh khỏi đường nó là gần như bất khả thi.

...Sunny không hề biết tại sao những xu vàng không trào ra, nhưng may mắn là, chúng có vẻ như được giữ tại chỗ bằng lực lượng kì lạ nào đó.

Không thể dùng cánh tay tan nát để giúp bản thân giữ thăng bằng, cậu không có lựa chọn khác mà phải nhảy xuống và lăn dưới con quỷ đang tấn công. Cảnh Tượng Tàn Nhẫn lại vung lên, để lại một vết chém sâu trên chân nó. Cùng lúc, một cơn đau điếng tỏa ra khắp người Sunny...mặc dù cậu đã cố gắng bảo vệ xương bị gãy, nhưng vẫn không thể hoàn toàn ngăn chúng tự cạ vào nhau.

Nhưng mà cơn đau tồi tệ nhất thì vẫn chưa đến.

'Sẽ đau đây...'

Sunny đã biết bản thân sẽ không thể đứng trở lại trước khi đòn tấn công tiếp theo đến. Vì việc con vật kia sẽ phải thực hiện đòn tấn công đó từ một vị trí ngượng nghịu, nó sẽ không khủng khiếp bằng những đòn trước đó. Nghiền Ép cũng đã trở nên đủ đáng kể để làm chậm sự di chuyển của cả hai...

Nhưng những móng vuốt dài và sắc bén vẫn hoàn toàn chết chóc kể cả nếu như không có quá nhiều lực đằng sau chúng.

Trong lúc con quỷ xoay người và bắn một chi về phía cậu, Sunny cho cả hai cái bóng từ cơ thể chuyển sang phủ lấy Áo Choàng Múa Rối. Ngay sau đó, bộ vuốt chém ngang qua phần thân cậu...và trượt khỏi lớp da không bóng lưỡng của giáp ngực mà không xuyên thủng nó.

Nhưng mà, bản thân cú đánh vẫn đủ mạnh mẽ để khiến Sunny bay ngược ra sau. Nhưng cậu cũng tính đến việc đó, và dùng đà này để tạo khoảng cách giữa bản thân và sinh vật tà ác. Tiếp đất bằng chân, Sunny đè nén một tiếng rên rỉ và lại giơ lên Cảnh Tượng Tàn Nhẫn.

Trong lúc sợi xích thiên đường phát ra những tiếng kêu loảng xoảng, Đá Vặn Vẹo dâng lên cao hơn nữa, và gánh nặng của Nghiền Ép đột nhiên đẩy xuống mạnh hơn nữa.

Một thời gian sau đó, Sunny đang trên bờ vực bất tỉnh vì kiệt sức và đau đớn.

"Argh! Nguyền rủa mày!"

Cậu loạng choạng ra sau và cúi mình, dùng thân của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn để giữ bản thân đứng vững. Hơi thở đau đớn và hồng hộc, những giọt mồ hôi và máu lăn xuống mặt.

Mọi thứ...đang không quá tuyệt vời.

Thật ra thì với cả hai người họ.

Trận chiến đấu hung tợn giữa bản thân và con quỷ tà ác cười khúc khích kia đã kéo dài hơn hẳn trông đợi của cả hai. Sau vài phút đầu tiên, trở nên khá rõ ràng là cả hai đều không thể dễ dàng giết chết đối thủ.

Sunny quá trơn trợt và xảo quyệt để con vật kì lạ kia bắt đến, còn cái rương chết tiệt thì quá hung hăng và bền bỉ để chịu thua vài chục những vết thương nông mà Sunny đã gây ra cho nó. Tệ hơn nữa, tất cả những nội tạng quan trọng của nó đều có vẻ được giấu bên trong cái rương, thứ mà gần như không thể phá hủy được.

Đây là dạng trận chiến tồi tệ nhất...

Một trận chiến giữa hai con gián!

Kết quả là trận chiến giữa họ kéo dài lâu đến ngu đần.

Hiện tại, cả hai đều bơ phờ. Sunny gần chết vì kiệt sức, chảy máu từ vài vết thương xấu xí, và trong cả một thế giới đau đớn. Con vật kia trông còn tệ hơn, cơ thể gầy gò có vẻ như bị tống qua quáy xay thịt, và cái lưỡi dài của nó thì đang bất lực treo lủng lẳng bên ngoài miệng rương, còn không cố di chuyển.

Nhưng cả hai đều không chịu bỏ cuộc.

Con quỷ thở dốc nặng nề và nhìn chăm chú Sunny. Rồi nó lại khúc khích. Lần này thì tiếng cười nghe có vẻ mệt mỏi, hơi bối rối...nhưng chủ yếu nhấ tlaf tràn đầy căm ghét.

Con khốn này hiện tại thật sự, thật sự muốn xé xác Sunny.

Loạng choạng bước lên, nó cố dùng một tay quét qua cậu, nhưng thay vì đó nó nặng nề ngã xuống đất. Nằm đó bất động, sinh vật kì lạ phát ra một tiếng gầm rú không cam lòng.

Nghiền Ép hiện tại đã gần như không thể chịu nổi. Sunny không quá chắc bản thân sẽ có thể chống cự lâu hơn nhiều nữa, nên chắc chắn con vật kia cũng đang cực kì chật vật. Thật ra, nó bảo đảm là đang bị tra tấn bởi lực đè ép đó hơn nữa. Rất nhanh thôi, cả hai bọn họ sẽ hoàn toàn bất động.

Cậu chỉ phải giết nó trước khi việc đó xảy ra.

Không chắc bản thân có thể bước thêm một bước, Sunny vươn Cảnh Tượng Tàn Nhẫn đến chiều dài tối đa và đâm nó ra trước. Lưỡi kiếm bạc xuyên qua da con quỷ, khiến nhiều máu đen hơn nữa chảy ra.

'Tốt...chảy máu đến chết đi, đồ chó chết!'

Cậu có thể cảm thấy sự cường hóa của Bông Hoa Máu trở nên mạnh mẽ hơn một chút, nhưng đến lúc này, đã là vô nghĩa. Dù sao thì món bùa đó chỉ là một Ký Ức Thức Tỉnh đẳng cấp hai. Bất kể thứ cường hóa gì nó có thể mang lại là không đủ trong tranh chấp giữa một Sinh Vật Ác Mộng Ngã và vũ khí Vượt Giới Hạn, đặc biệt là khi vượt qua mốc mà sự tăng cường thật sự đáng nhắc ở giai đoạn đầu.

Con vật kia cố né đòn tấn công, nhưng không thể di chuyển đủ nhanh vì áp lực tàn nhẫn từ Nghiền Ép. Nó cố đứng dậy...nhưng cũng thất bại.

Một nụ cười nham hiểm hiện lên mặt Sunny.

'Bắt được mày rồi...'

Kẻ địch cậu lúc này có vẻ hoàn toàn bất lực. Nhưng Sunny vẫn có thể di chuyển...cậu vẫn có thể tấn công...cậu thậm chí còn chưa dùng lượng bóng tinh mà đã tích lũy từ nãy đến giờ. Lượng dự trữ đó không nhiều, nhưng mà vẫn có...

Thu lại ngọn giáo, cậu gom góp sức mạnh, rồi lại đâm nó ra lần nữa, gây ra thêm một vết thương nữa trên người sinh vật kì lạ. Rồi lần nữa, rồi...

'Chết, chết đi...'

...Và rồi, con quỷ khúc khích trêu chọc, và đột nhiên gom lại những cái chi của nó, rồi giấu chúng trong đáy rương. Vài giây sau đó, cả cơ thể sinh vật kia đã ra khỏi tầm mắt, chỉ để lại cái rương cứng cáp, không thể phá hủy ở giữa đảo đá. Mũi giáo chạm vào mặt gỗ đen, không để lại nổi một vết trầy.

Sunny nhìn nó chăm chú, ngẩn người.

Rồi, cậu phát ra một tiếng kêu, và trong lúc sức lực từ Nghiền Ép tăng lên thêm, ngã xuống đầu gối.

"Cái quái gì?! Quay lại đây, thằng hèn!"

Tay cậu run rẩy từ sự gắng gượng và nâng lên Cảnh Tượng Tàn Nhẫn để đánh vào cái rương lần nữa, không có kết quả gì.

Sunny có vẻ như đã quá lao lực với đòn đánh cuối cùng, vì ngọn giáo rơi ra khỏi tay cậu và cắm vào mặt đất, va vào đó với đủ lực để khiến vài vết nứt hiện ra. Rồi, nó nảy khỏi và lăn đi, cuối cùng bị mắc trên một mảnh xương cách khoảng hai mét.

Cậu nhìn chăm chú Cảnh Tượng Tàn Nhẫn với biểu hiện kinh ngạc, rồi hủy đi Ký Ức thay vì cố đi...hoặc là bò...xa đến vậy để lấy lại nó.

Sunny quay sang cái rương và nghiến răng. Một giây sua đó, những tia sáng xuất hiện trong tay cậu.

"Đừng có nghĩ là đã xong rồi!"

Cái nắp rương run rẩy, rồi hơi giơ lên. Sinh vật kia rõ ràng là phải gắng gượng để đạt được chỉ nhiêu đó.

Một giây sau, tiếng cười khúc khích thù ghét, khoe khoang phát ra từ sâu bên trong nó.

...Đó chính là lúc Sunny ném viên đá quý đỏ thắm mà vừa xuất hiện trong tay cậu về phía cái rương. Chỉ tích tắc sau khi Lời Thề Vỡ bay vào trong mồm con vật, cái nắp nó đóng lại, đè xuống bởi lực lường hủy diệt của Nghiền Ép.

Một âm thanh bị làm câm nín phát ra từ bên trong cái rương, nhưng có dù cái nắp có run rẩy đến mấy, nó cũng không nâng lên lần nữa.

Sunny ngã xuống đất và cười, rồi rên rỉ trong lúc bò vài mét và cuối cùng nằm im khi vừa ra khỏi tầm hủy diệt linh hồn của Lời Thề Vỡ.

Nằm đó hoàn toàn kiệt sức, không thể di chuyển thêm cho dù có muốn, Sunny nhếch mép.

"Giờ ai cười hả? Nuốt cho hết đi, đồ khốn nạn..."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.