Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giá Trị Là Chủ Quan

Phiên bản Dịch · 1395 chữ

Chương 465: Giá Trị Là Chủ Quan

Sau một lúc, Sunny và Effie quay về nhà cậu - vừa kịp để nhận giao hàng của cái tủ lạnh. Hai người cao to với bờ vai rộng tháo dỡ nó ra khỏi thùng chứa của phương tiện giao hàng và đặt cái thùng to xuống hơi có vẻ nặng nề. Sau đó, một trong hai người mỉm cười và hỏi:

"Xin chào. Chúng tôi nên đặt nó ở đâu?"

Sunny quơ tay.

"À, không cần. Tôi sẽ tự lo được."

Hai người giao hàng hơi nghi ngờ nhìn cậu, nhưng rồi đơn giản nhún vai và rời khỏi sau khi lấy chữ kí của cậu.

Sau khi phương tiện kia rời khỏi, Sunny nhìn quanh, và dễ dàng nâng cái thùng nặng nề lên và mang nó vào trong nhà mà không cần phải cố gắng.

Nhanh chóng, cái tủ lạnh đã đứng vào nơi mà cái cũ đã đứng, tấm gỗ tổng hợp bọc cánh cửa của nó hòa vào thiết kế giản dị của nhà bếp. Effie và Sunny nhìn nó một lúc, hài lòng. Rồi, cậu nói:

"Tôi thích nó...rất nhiều."

Effie mỉm cười.

"Ừm. Đúng là nó khiến căn phòng hoàn thiện hơn...ha? Ừ thì, sao cũng được, hi vọng cậu không phá hủy nó lần nữa."

Sau đó, cô đánh một cái ngáp và nói bằng giọng mệt mỏi:

"Ugh...tôi mệt rồi. Đến lúc nghỉ ngơi đến thế giới Mộng Ảo. Cậu thì sao?"

Sunny suy nghĩ một lúc. Rồi đột nhiên có một nụ cười rộng hiện lên mặt cậu.

"Tôi có việc vặt cần làm, nhưng sau đó, tôi cũng sẽ đi vào đó. Ơ...đợi chút. Cô đi ngủ ở đâu?"

Effie nhún vai.

"Phòng ngủ khách của cậu chứ đâu nữa?"

Cậu chớp mắt.

"Cô không cần buồng ngủ hay sao?"

Nữ cựu thợ săn cười khúc khích.

"Tôi có một cái. Trong phòng ngủ khách của cậu. Sao? Nhìn tôi chăm chú vậy làm gì? Cậu muốn tôi phải đi đến đi lui giữa Học Viện và cơ thể thực vật của cậu mỗi ngày hả?"

Sunny hơi ngập ngừng, rồi thở dài.

"Cũng đúng. Chắc là tôi vốn nên phải đặt một cái ở đó. Chứ tôi có thể nào mà có khách mà là người bình thường được đâu?"

Rồi, cậu vẫy tay chào Effie và đi về phía cô trong lúc cô đẩy xe về phía phòng ngủ của khách.

Cậu rất háo hức cho việc định làm.

Một thời gian sau đó, Sunny đang ở trong một cửa tiệm thắp sáng đẹp đẽ, đẩy một chiếc xe mua sắm về phía trước và chậm rãi lấp đầy nó với đủ thứ thức ăn, cũng như vài thứ khác. Cậu thầm huýt sáo một giai điệu vui vẻ, tưởng tượng tất cả những thứ này đi vào tủ lạnh của mình.

Thứ bên trong xe đẩy này là đắt hơn cậu dám mơ đến lúc còn sống ở ngoại ô. Nhưng hiện tại, cậu không chỉ có thể mua được chúng, mà thậm chí còn có thể làm vậy mà không phải tính toán tiền bạc hay là cảm thấy do dự về giá cả. Cậu đơn giản có thể...mua bất cứ thứ gì mình muốn, bất cứ chất lượng gì cậu muốn, và mang nó về nhà...nhà của cậu.

Cuộc sống đã thay đổi quá nhiều.

Sau một lúc, cậu thấy đã mua đủ. Bây giờ khi đã có Hòm Hám Của, cậu không chỉ có thể mang mảnh hồn quay lại từ thế giới Mộng Ảo...mà còn có thể mang đồ từ thế giới thực đến Đảo Xiềng Xích! Rất nhiều ý nghĩa...một lượng vô tận gia vị, đủ loại thức ăn vặt để khiến những chuyến đi thám hiểm lâu dài bớt nhàm chán, đủ loại thứ nho nhỏ để khiến bản thân thoải mái hơn.

Địa ngục ạ, nếu muốn, cậu thậm chí có thể mang một cái lều và ngủ trong nó như một vị vua!

'Phi thường...ôi, đơn giản là phi thường!'

Đương nhiên, không phải mọi thứ này đều có thể mua được từ một cửa hàng thông dụng. Nhưng cậu có thể ghé qua những nơi khác hoặc đơn giản hơn là gọi hàng trên mạng.

Trong lúc đi về phía quầy tính tiền, một giọng nói quen thuộc đột nhiên kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ của mình.

"...Mẹ! Chúng ta mua kem được không?"

Sunny đứng hình trong một giây, rồi chậm rãi quay đầu và nhìn về bên trái, về phía quầy hàng dài mà cậu đang đi ngang qua.

Ở đó, một cô gái với làn da trắng nhợt khoảng mười bốn tuổi đang đừng gần một người phụ nữ cao duyên dáng trong tuổi bốn mươi. Một cậu bé tám tuổi với mái tóc vàng và một nụ cười sáng lạn đang đẩy một hộp kem vào tay người đó.

Sunny nhìn Rain và gia đình cô vài giây, rồi quay đi và tiếp tục bước đi, để họ lại phía sau. Một tiếng thở dài khẽ thoát khỏi môi cậu.

'Ít nhất thì con bé vẫn ổn. Ừ thì, đương nhiên là vậy rồi. Mình chỉ mới đi có một tháng. Tại sao lại có gì xảy ra chỉ vì mình không có ở đây?'

Cậu đến quầy tính tiền, hơi chần chừ, rồi quay lại.

...Khi trở về quầy tính tiền, trong xe đẩy đã có thêm vài hộp kem.

Trong lúc ánh sáng bình mình chiếu lên Đảo Xiềng Xích, Sunny xuất hiện ở Đào Tế Đàn của Thánh Địa Noctis. Cậu nhìn chăm chú bầu trời, nhăn nhó vì sự vắng mặt của mặt trăng, và đi về phía phòng của mình.

Nhưng mà một lúc sau đó, cậu lại xuất hiện từ đó với một cái hộp gỗ kì lạ theo sau cậu với tám cái chân sắt nho nhỏ của nó. Hòm Hám Của sau chân, Sunny đi về phía vườn, tìm đến tảng đá quen thuộc, nâng lên cái hộp lắm răng, và cẩn thận đặt nó gần mình.

Rồi, cậu lấy ra một mảnh hồn duy nhất và đặt nó ở nơi mà mọi người có thể nhìn thấy.

Nhanh chóng, một người Thức Tỉnh nhìn thấy và lại gần.

"A, Sunny! Cậu quay lại rồi? Lại bán mảnh hồn hả?"

Sunny mỉm cười.

"Ồ...đúng, chắc chắn rồi. Nhưng này! Không chỉ vậy. Cở Sở Thương Mại Xuất Sắc đang có hàng mới!"

Người Thức Tỉnh hơi nghi ngờ nhìn cậu, rồi hỏi:

"Thật ư? Như là gì?"

Nụ cười của Sunny trở nên rộng lớn hơn.

"Thật may mắn vì cậu đã hỏi! Để xem nào..."

Cậu đưa tay vào trong hòm, tay cậu bằng cách nào đó biến mất trong cái hộp tương đối nhỏ kia đến tận vai. Rồi, Sunny bắt đầu lấy ra đủ thứ món đồ vật, vừa lấy ra vừa nói:

"Tôi có gì trong đây? Tự nhìn đi nha...kem đánh răng! Đồ lót mềm mại, sạch sẽ! Muối, tiêu, và đủ loại gia vị! Những đồ dụng vệ sinh cá nhân! Cậu là phụ nữ? Không? Vậy cậu có bạn là phụ nữ? Gì, thật ư? Ừ thì, với những món đồ tôi có ở đây, việc đó có thể được giải quyết. Ồ, đây là gì vậy? Chu choa nhìn thử xem..."

Càng lúc càng có nhiều người tập trung lại và nhìn chăm chú những món đồ vật hết sức tầm thường, nhưng lại quý giá mà gần như không ai trong số họ có thể có được ở thế giới Mộng Ảo với ánh mắt gần như thèm khát, trong mắt Sunny thì đã lóe lên sự tham lam.

"Tiện thể, Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc tự hào thông báo sẽ mở dịch vụ chuyên vận chuyển...muốn nhân viên tận tâm của chúng tôi mang đến thứ cụ thể gì đó từ thế giới thực? Không thành vấn đề! Hay là muốn gửi thứ gì đó quay trở lại thế giới thực? Cũng không thành vấn đề. Chỉ với mức phí nho nhỏ..."

'Mình sẽ giàu. Rất, rất giàu!'

Đúng vậy, mảnh hồn là vật phẩm hiếm ở thế giới thực.

Nhưng mà một cặp quần đùi sạch sẽ ở thế giới Mộng Ảo thì, có lẽ, còn quý giá hơn nữa...

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 226

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.