Về núi tu ẩn
Thiếu Long tỉnh giấc sau một đêm dài,hắn mở mắt nhìn ngó xung quanh liền thấy Tiểu Linh đang ngủ ngon lành tay chân khuơ loạn nhìn mà vô duyên,hắn nhẹ ngồi dậy rồi gọi vài câu làm con bé choàng tỉnh rồi do chưa thích nghi với hắn Tiểu linh lại nép thụp vào góc giường,Thiếu Long không quan tâm mở đèn phòng đi ra sân thềm hít hà ngồi hấp thụ khí trời tu luyện,lại lúc này bấu trời còn chưa sáng hẳn nên thường cúng chả có ai chú ý tớí
30phút sau Thiếu Long xả công liền đi vào phòng lại thấy Tiểu Linh đang tựa góc giường ngủ ngon lành, nghĩ càng hay hắn mở tủ thay quần áo trong phòng luôn rồi miệng e hèm cả tá lần nhóc Tiểu Linh mới chịu tỉnh làm hắn nhăn cả mặt,Thấy thái độ Thiếu Long,Tiểu linh sợ hái vội nói,em xin lỗi tại lâu rồi em không ngủ khỏe vậy đâu,không nói gì Thiếu Long ném cho con nhóc cái túi sách vải màu hồng của hắn nói là của bạn gái hắn mà giờ chia tay lâu rồi nên tặng lại con bé làm con bé vừa ngại vừa mừng
Qua loa chút lặt vặt vấn đề lại nói Thiếu Long vệ sinh cá nhân song suôi các sự, hắn lại đi chào chia tay hàng xóm láng giềng rồi gọi con nhóc ngồi sau xe đạp của mình mà đạp ra đi trong một buổi sáng trong lành thanh mát,sự tình yên bình tới lạ như ông trời thật sự đang sắp xếp cho hắn một cái kết viên mãn gọi là nghỉ hưu lại còn có cô gái nhỏ làm bạn với cái tình uống mà ngay cả Thiếu Long cúng là lần đấu cảm thấy thật trôi chảy nhẹ nhàng như vậy,bao năm trong giang hồ chưa tình huống nào lạ thế đối với hắn
Mong rằng nó sẽ như vậy dài dài
Sau khi cả hai người Thiếu Long đi ăn sáng hắn cùng Tiểu linh Vào sân bay đi sang Trung Quốc làm cho con bé một phen ngạc nhiên thì lúc này hai người họ đã tới dưới chân một ngọn núi xa lạ và có một cổng đã gạch lớn mọc đầy rêu lâu năm mang một nét cổ của trung hoa xa xưa,nhìn qua cửa là những bậc đá cao chót vót tạo thành một lối đi tiến thẳng lên núi,hai bên đường đầy rẫy những cây cối với nhiều cây to tan lá rộng lớn tràn ngận một vẻ thiên nhiên trong trẻo thanh tịnh khi kết hợp với những bậc đá không một bóng người qua lại lâu năm với bằng chứng là nó đã suất hiện nhứng bãi lá khô nhỏ tự nhiên trên lối đi của nó
Thiếu Long không vội bước mà hắn nhìn lên bảng gỗ treo trên cửa đá, nơi cũ kỹ bảng gỗ ghi Vô danh Ma Sơn,cái tên nói lên ý nghĩa ,Thiếu Long còn nhớ có lần hắn hỏi một lão nhân trong quá khứ khi đó hắn còn thật nhỏ,một tiểu đồng trông béo tốt hồng hào láu lỉnh mà hỏi một lão nhân toàn thân phong phạm trượng phu tới bá khí khó mà tả rõ, sư phụ cái tên này là có nghĩa gì vậy,sư phụ nghe quái lạ thật à,lão nhân chỉ mở khé mắt phượng đầy khí chất lại nhỏ nhẹ nói ,này con nên nhớ Thiếu Long ,núi của chúng ta quanh năm không ai tìm ra được ngoài kẻ hữu duyên vậy cho nên sau này con phải nhớ mối khi đi ra ngoài làm đại sự với các sư huynh không bao giờ được quên lối về nơi đây nghe chưa hả,tiểu đồng nghe vậy liền gãi đầu bộ mặt nhăn như ông già mà nói ,thôi chết sư phụ không cho con uống sứa cừu bao giờ nên các sư huynh nói trí nhớ của con sau này sẽ kém à,lão nhân nghe vậy mặt cười tươi nói ta phạt con đứng tấn chín tiếng không xong không ăn cơm
Thiếu Long lúc này tỉnh lại khỏi dòng ký ức do lúc hắn đơ ra thì bị nhóc Tiểu Linh kéo ống áo đánh thức,thở dài một hơi hai người bọn Thiếu Long lại cùng nhau giắc bộ lên núi,khi cái nắng chiều yên ả vàng cam nhạt nhòa của bầu trời cao nhẹ chiếu xuống nhân sinh lại như một lời mừng cho một huyền thoại giới tu hành võ đạo đã về núi sau bao lần sinh tử sông pha nơi giang hồ thị phi tràn ngập cuồng phong bão tát khôn lường
Nhưng số mệnh nó có thật như thế không hay hắn Thiếu Long vấn nằm trên con đường của khám phá tràn đầy bao điều mới lạ còn đang tạm ẩn mình với hắn mà thôi!
Đăng bởi | [email protected] |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 6 |