Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên núi

Phiên bản Dịch · 879 chữ

Sau khi ăn sáng xong, Khắc Hiên và Tiểu Khải lên núi, mỗi người cõng một cái sọt tre. Dãy núi cách nhà bọn họ không xa, đi bộ hơn mười phút thì đến chân núi, có một con đường nhỏ uốn lượn lên núi, nhìn cây cối xanh tươi hai bên đường, nàng hít sâu một hơi không khỏi cảm thán, không khí ở cổ đại thật trong lành.

Tiểu Khải vừa đi vừa hái rau dại với ít cành cây khô ven đường, Khắc Hiên cũng học theo cùng nhặt, ai bảo nhà nàng không có đất, không có rơm rạ để đốt lửa nên phải hái mấy cành củi khô về đốt.

Sau một hồi dạo quanh núi đến gần trưa, nàng thấy rau dại cũng không sai biệt lắm, mà cũng chẳng còn thứ tốt gì khác, Khắc Hiên nhụt chí... Tại sao nàng lại ngốc như vậy, từ nhỏ sống ở thành phố, không sống ở nông thôn. Nàng muốn một cuộc sống tốt đẹp, nhưng bây giờ còn không thể đáp ứng sinh hoạt trước mắt...

Dì, người mau nhìn xem mấy con thỏ kìa" Tiểu Khải kéo tay áo Khắc Hiên khẽ nói. Nàng theo phương hướng Tiểu Khải chỉ, thực sự có vài con thỏ đang gặm cỏ, haha.. Khắc Hiên cao hứng, tiện tay nhặt lên một cục đá rồi ước lượng, sau đó chậm rãi đến gần, tìm đúng cơ hội liền "vèo" một tiếng, cục đá đập vào đùi một con thỏ, mấy còn khác chạy tứ tán. Khắc Hiên nhanh chóng bước đến túm lấy chân bị thương của con thỏ.

"Wow, dì thật lợi hại, bắt được một con thỏ lớn ~" Tiểu Khải vui đến mức vỗ tay hô lớn, chữ "lớn" còn được ngân dài hồi lâu.

"Đúng không, dì lợi hại lắm nhỉ" Khắc Hiên đắc ý nói..

"Ừm! Rất lợi hại! Dì ơi, hôm nay chúng ta có thể ăn thịt thỏ phải không ạ?"Tiểu Khải liếm liếm khóe miệng

"Ừm, sau này dì sẽ cho Tiểu Khải ăn thịt mỗi ngày luôn, được không?" Khắc Hiên ôm Tiểu Khải vào lòng, thấy bộ dáng cậu liếm khóe miệng mà trong lòng thấy ê ẩm, đứa nhỏ này đã quá khổ rồi, nhất định phải nuôi hắn thật tốt.

"Dạ được" Tiểu Khải mạnh mẽ gật đầu.

"Đi thôi, chúng ta tìm xem còn có con vật nhỏ nào khác không" Khắc Hiên nói với Tiểu Khải sau khi buột con thỏ lại.

Nàng và Tiểu Khải dạo quanh núi còn bắt được 1 con thỏ và 2 con gà rừng. Trên đường xuống núi, Tiểu Khải cao hứng nhảy nhót, "Tiểu Khải con chậm một chút kẻo ngã" Khắc Hiên từ phía sau hô to.

" Con biết rồi dì ơi, con sẽ cẩn thận". Tiểu Khải vừa chạy vừa nói.

Khắc Hiên vừa cười vừa lắc đầu, bước chân cùng dần nhanh hơn. Ngay sau đó, nàng thấy Tiểu Khải đang nói chuyện với một người đang ông khoảng hai mươi mấy tuổi, sau khi nhìn kĩ hơn nàng cả kinh trong lòng: Thiệt đẹp trai nha!. Có thể là do lao động trong thời gian dài mà da nhuộm một màu đồng tiêu chuẩn, đường nét khuôn mặt bị ánh sáng chiếu vào trông rất nhu hòa, có tia u sầu giữa lông mày và khóe miệng hơi nhếch lên. Tại thời điểm Khắc Hiên bị mê hoặc, người đó cũng ngẩng đầu lên nhìn nàng, Khắc Hiên ngay lập tức tỉnh táo lại, trong lòng cảm thán: Thật mất mặt ! Cũng đâu phải là chưa từng thấy người đẹp trai đâu!

"Tiểu Khải!" Khắc Hiên từ phía sau hô lớn.

"Dì". Tiểu Khải có chút lo lắng:" Dì, con đang chào hỏi Quang Tử thúc"

Khắc Hiên nghe được trong lời nói của Tiểu Khải có hương vị giải thích, chẳng lẽ lúc trước Nhị Nha đã từng có xích mích với soái ca này ư? Tiểu Khải không được phép nói chuyện với hắn, hoặc sẽ phải giải thích với nàng khi nói chuyện với hắn. Bất quá, nàng không quan tâm, thấy gà rừng trong tay soái ca bỗng nãy ra ý tưởng. Con mồi trong sọt tre nàng đều còn sống, nàng không thể xử lí nó, nhưng soái ca trước mặt này lại có thể. Do đó không thể đắc tội được.

"Quang Tử ca cũng lên núi sao"

"Ừm" Dương Thắng Quang thu hồi biểu cảm trên mặt," đến hái chút thảo dược kiếm tiền, vừa vặn bắt được gà rừng".

Nhìn Dương Thắng Quang chậm rãi thu hồi biểu cảm trên mặt, nàng càng thêm khẳng định hai người họ đã từng xích mích, nhưng nàng vẫn còn việc phải làm nha. "Thật ư? Hôm nay ta cũng bắt được mấy con mồi, trước kia chưa từng bắt nên không biết phải làm thế nào, Quang Tử ca có thể dạy ta không?"

"Nếu nàng muốn học thì chút nữa đến nhà của ta, vừa lúc ta cũng muốn xử lí cái này" Dương Thắng Quang giơ gà rừng trong tay lên.

" Được, lát nữa làm phiền Quang Tử ca" Khắc Hiên lộ ra chiếc má lúm đồng tiền nhạt.

Bạn đang đọc Nông Nữ Khá Giả của Lan Hoa Trư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranmongthuy123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.