Lời đã nói đến đây rồi, không thu cũng không được!
Vương thị nghe xong thở dài trong lòng, sao đại ca lại không có một trai một gái chứ!
“Được rồi, Nhu tỷ nhi, Hinh tỷ nhi, các ngươi cứ thu lấy là được. Đây là tâm ý của cữu công gia, đừng chậm trễ, đều thu lấy!”
Vương Kiêu rốt cuộc là Đại tướng quân, Đại tướng quân thống lĩnh thiên quân vạn mã, hắn tức giận, mười vạn đại quân đều sợ!
Hai tỷ muội thấy vậy cũng không dám nói không thu!
Ôn noãn nhìn Vương Kiêu cười nói: “Tỷ tỷ nhận lấy đi! Các ngươi không thu, đây không phải ngăn cản ta sau này thu cữu công gia thêm trang sao? Cữu công gia, lúc ta thành thân, cữu công gia nhớ cho nhiều một chút nha! Ta muốn hồng trang một trăm vạn lượng, thì mới đủ mười dặm hồng trang!”
Vương Kiêu nghe vậy không khỏi cười ha ha: “Ha ha... Vẫn là Noãn tỷ nhi hiểu chuyện, tốt! Cữu công gia sẽ không thiếu ngươi! Ngươi nhiều nhất! Trăm vạn hồng trang có thể không được, mười dặm hồng trang nhất định đủ, nha đầu ngươi có bản lĩnh, tự mình kiếm đi!”
Ôn noãn chu miệng, giả bộ bất mãn nói: “Cữu công gia đúng là keo kiệt, chỉ thêm trang mười dặm! Ít nhất phải hai mươi dặm!”
“Ha ha... Đây là muốn đào hết của cải của cữu công gia! Nữ sinh hướng ngoại a!”
Vương Kiêu lại nói với Ôn Nhu cùng Ôn Hinh: “Nhu tỷ nhi, Hinh tỷ nhi các ngươi nên học Noãn tỷ nhi! Như vậy mới không chịu thiệt!”
Vẻ mặt Ôn Nhu cùng Ôn Hinh bất đắc dĩ, trăm miệng một lời nói: “Chúng ta không có giống ai kia da mặt dày!”
Bầu không khí sôi nổi như thế, hai tỷ muội cũng nhận thêm trang của Vương Kiêu, đồng thời tạ ơn.
Ôn Linh nhìn những thứ kia, trong lòng vừa khiếp sợ vừa hâm mộ, nàng nhớ rõ trước kia khi Ôn Lượng cưới Quách Thiến Ni, nàng đã cảm thấy đồ cưới của Quách Thiến Ni rất nhiều.
Lúc ấy Ôn Ngọc còn chế nhạo Ôn noãn các nàng, nàng lúc ấy cũng cảm thấy mấy tỷ muội Ôn noãn các nàng về sau lập gia đình đoán chừng cũng không lấy ra được đồ cưới!
Hiện tại một cữu công gia người ta cho thêm trang chính là gấp mấy lần Quách Thiến Ny lúc trước!
Ôn Linh nhịn không được thấp giọng nói với Ôn Thiến: “Tỷ tỷ, riêng cữu công gia mấy thứ này, cũng đủ để nhị đường tỷ cùng tam đường tỷ các nàng phú quý sống cả đời! Đây còn có của hồi môn của bọn Tứ thúc, không biết có bao nhiêu của hồi môn?”
Giọng điệu tràn đầy hâm mộ.
Cả nhà Tứ thúc đột nhiên như được đổi vận, lên làm Quốc công gia thì thôi, vốn tưởng rằng người đã chết trận sa trường đột nhiên trở về, còn trở thành đại tướng quân, hơn nữa tướng quân này cũng quá giàu có rồi!
Một người mười vạn lượng bạc đó!
Nhà Tứ thúc có bảy đứa con chính là bảy mươi vạn lượng, không đúng, Noãn tỷ nhi nói là cho nhiều một chút, nhưng có thể thêm trang thì một trăm vạn lượng bạc!
Cửa hàng dược liệu ba năm này làm ăn không tệ, nhưng cũng còn chưa có đủ một triệu lượng đâu!
Còn có vàng bạc châu báu, cửa hàng, thôn trang khác...
Ôn Linh ở trong lòng yên lặng tính toán.
Ôn Thiến: “Lát nữa ngươi sẽ biết thôi. Nhu tỷ nhi và Hinh tỷ nhi có thể hơn, hai năm nay họ cũng phấn đấu kiếm được không ít bạc từ cửa hàng, đồ cưới này hẳn là không ít! Nhưng đây cũng là người khác cố gắng phấn đấu mà có được, chúng ta sống thoải mái, người ăn no liền ngủ không thể so sánh.”
Chỗ bạc đó cữu công gia đều là dùng mạng đổi lấy.
Mà bạc nhà Tứ thúc, người một nhà người ta cố gắng bao nhiêu?
Ôn Thiến cảm thấy không có gì phải hâm mộ.
Nhưng nàng cũng biết muội muội mình chính là hâm mộ, nàng luôn muốn có thể sống cuộc sống của thượng nhân.
Nhưng cuộc sống của người trên người nào có dễ dàng như vậy?
Thấy cả nhà Tứ thúc phong quang như vậy, nhưng Noãn tỷ nhi bận đến mức ngủ không yên.
Ôn Thiến cảm thấy nhân sinh có rất nhiều thứ là không cách nào so sánh!
So sánh với chăm chỉ, nỗ lực hơn!
Trả giá bao nhiêu thì được bấy nhiêu!
Ôn Thiến cảm thấy nhà bọn họ không có phú quý như nhà Tứ thúc, nhưng cuộc sống thoải mái, không lo ăn mặc, nàng rất thỏa mãn cuộc sống hiện tại của mình.
Ôn Linh nhẹ gật đầu: “Đúng vậy a!”
Đáng tiếc nàng cũng muốn mình mở gian cửa hàng kiếm bạc, nhưng cha nương đều không đồng ý.
Nàng cũng không phải chỉ muốn ăn no liền ngủ!
Vương Kiêu thêm trang xong, kế tiếp liền đến phiên một nhà ngoại tổ.
Ngoại tổ mẫu Trương thị cho hai tỷ muội mỗi người một vạn lượng bạc đáy hòm, hai bộ trang sức đều vô cùng tinh xảo, ngân lâu đặt ở Giang Hoài phủ có thể coi như trấn điếm chi bảo.
Ngoài ra còn có một gian cửa hàng huyện Ninh Viễn và y phục bốn mùa nàng tự tay làm, y phục này chính là một phần tâm ý của ngoại tổ mẫu.
Trương thị thêu rất tốt, nhưng ở niên đại này xem như già, tuy rằng còn chưa đến mức mắt mờ, nhưng làm những y phục này đối với nàng mà nói, cũng không dễ dàng.
Đăng bởi | Emilyuyvu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 412 |