Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Lâm Đình Hiên: “Ta là nhìn ra được tần suất hô hấp Ôn Hinh!”

Ôn Nhiên: “……”

Vậy mà cũng có thể nhìn? Không phải đang nghe sao?

Bát công chúa cạn lời một lúc lâu mới nói: “Chuyện này mà cũng nhìn ra được? Lâm tướng quân, ngươi không phải người!”

Lương Tử Vận: “Quả nhiên là tướng quân!”

Ngô Thiên Mỹ cảm than một câu: “Quá lợi hại! Nhìn hô hấp cũng có thể nhìn ra!”

Mọi người dồn dập gật đầu!

Ninh Hoài Kiệt: “Cửa ải này xem như qua rồi?”

Ôn noãn cười gật đầu: “Không sai, qua rồi! Cửa ải tiếp theo!”

Ninh Hoài Kiệt và Lâm Đình Hiên nhìn về phía tân nương tử thiếu một cái giày.

“Tìm giày phải không?” Lâm Đình Hiên hỏi.

Bát công chúa dựng thẳng ngón tay cái: “Thông minh! Chính là tìm giày!”

Ninh Hoài Kiệt liếc mắt đánh giá bốn phía: “Có thể cho ra phạm vi không? Là ở trong phòng này, hay là ở trong viện này? Cũng không thể là ở trong phủ này chứ?”

Nói xong lời cuối cùng, hắn đều một mặt bất đắc dĩ!

“Ha ha...”

Mọi người nghe xong lời này đều nở nụ cười!

Ôn noãn bật cười: “Nhất định ở trong phủ này!”

Ninh Hoài Kiệt: “……”

Lâm Đình Hiên: “Các huynh đệ, mau giúp ta tìm giày!”

Lưu Khải: “Được! Tướng quân, tìm được có phải là thêm hai ngày nghỉ không a!”

“Đúng vậy! Không có giả, chúng ta không giúp đỡ tìm!”

……

Mọi người nhao nhao nhân cơ hội xin nghỉ!

Lâm Đình Hiên: “Cút! Không tìm được, giả trước đó đều đã mất!”

Những tiểu tử thúi này, quả thực là bỏ đá xuống giếng!

Mọi người kêu rên một trận!

Ninh Hoài Kiệt nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: “Cẩn Vương, mượn Đại Hôi dùng một lát?”

Bát công chúa vội nói: “Chỉ có thể có người tìm, không thể có động vật hỗ trợ! Các ngươi cưới vợ còn có thành ý hay không? Chính mình cũng không tìm!”

Tìm người, vẫn có độ khó!

Đại Hôi xuất mã, lập tức liền tìm được a!

Ninh Hoài Kiệt và Lâm Đình Hiên đều vẻ mặt cầu xin: “Còn có để cho người ta cưới thê tử hay không!”

“Trời tối cũng không tìm được!”

Hai huynh đệ mà hai người dẫn đến vội nói:

“Tướng quân, hai ngày nghỉ, ta giúp ngài tìm!”

“Ninh huynh, Đào Nhiên cư mời khách, ta giúp huynh tìm!”

Lâm Đình Hiên: “Mau chóng, tìm được rồi, nghỉ một ngày!”

Ninh Hoài Kiệt: “Mau mau! Tìm được rồi, ta mời khách!”

Lúc này, Ôn noãn mở miệng nói: “Hai vị tỷ phu có thể từ chỗ chúng ta nhắc nhở, một nhắc nhở một hồng bao, các ngươi chỉ cần làm theo yêu cầu của chúng ta là có thể tìm được giày rồi!”

Hai người mắt sáng ngời!

Vấn đề có thể sử dụng hồng bao giải quyết, gốc rễ sẽ không phải là vấn đề!

Ninh Hoài Kiệt lập tức móc ra một bao lì xì nói: “Hai chiếc giày kia có phải là ở trong gian phòng này hay không?”

Ôn noãn cười tủm tỉm nhận hồng bao: “Chiếc giày của tỷ tỷ Ôn Nhu ở trong phòng!”

Muốn một hồng bao hỏi ra hai vấn đề, không có cửa!

Ninh Hoài Kiệt nhìn thoáng qua Lâm Đình Hiên, muội phu, ta không giúp được ngươi!

Thật sự là Tuệ An quận chúa không dễ lừa gạt a!

Ninh Hoài Kiệt cũng mặc kệ Lâm Đình Hiên, trước tiên ôm thê tử lên kiệu hoa rồi nói, thế là tiếp tục đưa một cái hồng bao cho Ôn noãn: “Tam muội, chiếc giày kia của Ôn Nhu giấu ở chỗ nào trong phòng này?”

Ôn noãn không nhận hồng bao: “Ngươi hát một ca khúc trước cho đại tỷ ta nghe, ta liền nói cho ngươi!”

Ninh Hoài Kiệt: “!!!”

Không phải cho lì xì là được rồi sao?

Ngũ âm của hắn không được đầy đủ!

“Không hát được không?”

Ôn noãn cười tủm tỉm nói: “Ngươi cứ nói đi?”

Ninh Hoài Kiệt kiên trì mở miệng hát.

Tiếng ca này khó nghe... tựa như có con vịt ở đây... (Dát ~ cay ~ ca ~)

Hắn hát chưa được mấy câu, Ôn noãn vội nói: “Được rồi! Được rồi!”

Huynh đệ hắn mang đến đã sớm chạy ra ngoài, bịt lấy lỗ tai!

Ninh Hoài Kiệt lại đặt tiền lì xì xuống đất: “Giày đến cùng cất giấu trong phòng này sao? Có thể nhờ Tam muội lấy giúp ta ra không?”

Ôn noãn nhận hồng bao: “Vừa rồi ca hát chẳng qua là vấn đề thứ nhất, giày ở ngay dưới quần áo! Vấn đề thứ hai lại muốn tiếp nhận khảo nghiệm của ta! Đại tỷ phu nói khuyết điểm của đại tỷ ta đi! Ta nói đúng không sai, đúng rồi ta sẽ lấy ra cho ngươi!”

Ninh Hoài Kiệt: “……”

……

Bên này Ôn noãn đang làm khó Ninh Hoài Kiệt, bên kia Ôn Nhiên vội vàng chạy tới trước mặt Lâm Đình Hiên: “Nhị tỷ phu, huynh đưa tiền lì xì cho muội, muội gợi ý!”

Lâm Đình Hiên: “……”

Nha đầu Ôn Nhiên này cho nhắc nhở, hắn lo lắng hỏi một ngàn vấn đề, sau đó trời đều tối hắn cũng không biết giày kia ở nơi nào!

Lâm Đình Hiên lộ ra một nụ cười khổ, hắn nhanh chóng đưa tiền lì xì: “Nhiên tỷ nhi, một chiếc giày khác Ôn Hinh giấu ở góc nào?”

Vấn đề này không có vấn đề gì chứ?

Hắn đã cẩn thận đem vấn đề đặt vào một góc!

Ôn Nhiên: “Nơi hẻo lánh tối om!”

Giấu ở dưới váy, không phải là góc tối.

Lâm Đình Hiên nhìn quanh phòng một vòng, góc tối chính là dưới ngăn tủ nhỉ? Hoặc là góc áo của tủ quần áo.

Được rồi, tuyệt đối không có khả năng đơn giản như vậy!

“Có thể mời Tứ muội giúp ta lấy giày ra không?”

Bạn đang đọc Nông nữ làm giàu danh chấn thiên hạ của Tiệm Tiến Đạm Xuất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10632

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.