Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 912 chữ

Vương thị: "Noãn nhi, nhân sâm và linh chi này không nên bán, giữ lại trong nhà để phòng thân."

Noãn nhi thân thể yếu ớt, biết đâu ngày nào đó lại cần đến nhân sâm.

Năm xưa chỉ vì nửa cây nhân sâm trăm năm mà phải bán cả nhà và cửa hàng.

Ngô thị gật đầu: “Đúng vậy, không thể bán. Nhân sâm lâu năm tốt đôi khi có tiền cũng không mua được.”

Ôn Noãn nói: “Không bán cũng được, bán viên ngọc thạch nguyên sơ này, cũng đủ để cất nhà.”

Ôn Lạc chạm vào khối đá: “Tỷ tỷ, đây thật là ngọc thạch sao?”

Người ta nói vàng có giá, ngọc vô giá, một khối ngọc lớn thế này đáng giá bao nhiêu bạc?

Ôn Noãn chỉ vào một chỗ trên khối đá, nơi đó lộ ra một chút màu xanh, rất nhỏ, đủ để người ta nhận ra bên trong có gì khác biệt, dĩ nhiên cũng có thể chỉ có bấy nhiêu, nhưng Ôn Noãn đã có kinh nghiệm về ngọc thạch, nàng biết đây là ngọc thạch thượng hạng, một khối lớn.

Ôn Lạc vội lấy tay che chỗ xanh đó lại: “Đêm nay ta phải ôm nó ngủ! Ai cũng không được tranh!”

Cả nhà đều cười.

Vương thị nhìn ra bầu trời xanh bên ngoài, trời thu cao vời vợi, không một gợn mây, xanh như ngọc, tràn đầy hy vọng...

Cuối cùng thì mọi mây đen cũng đã tan khỏi nhà họ.

Buổi chiều, cả nhà không đi bắt ốc nữa, Ôn Gia Thụy tiếp tục chặt tre dựng nhà, những người khác đều giúp đỡ, phải dựng thêm một căn chòi và hai gian phòng.

Con cái lớn rồi, tất cả ở chung một chỗ, thật không tiện.

Ôn Noãn sau khi ngủ trưa dậy, liền thử dùng khí tím để dưỡng ngọc, nàng chỉ là muốn thử xem sao, không ngờ thật sự có kết quả.

Khi khí tím tan đi, Ôn Noãn nhìn thấy điểm xanh đó càng thêm xanh biếc rực rỡ, dù cho kiến thức rộng rãi, định lực kiên cường, nàng cũng không nhịn được mà kích động.

Khí tím này thật quá mạnh mẽ, quá hữu ích.

Ôn Noãn nghĩ rằng đời trước mình hẳn đã cứu rỗi cả dải Ngân Hà nên ông trời mới ban cho nàng một năng lực kỳ diệu như vậy.

Hôm sau, vào canh ba(~3h am), cả nhà đã dậy. Mọi người phân công nhau rửa ốc, cắt đuôi ốc, xào ốc, nấu bữa sáng, bận rộn không ngừng.

Cuối cùng vào giờ Mão ba khắc, họ đã xào xong năm thùng gỗ lớn ốc.

Ôn Gia Thụy đặt năm thùng lớn ốc lên xe kéo cũ.

Chiếc xe này là mua từ lâu rồi, đã dùng hơn mười năm.

Ôn Noãn đặt một bao lớn lá sen đã rửa sạch nhưng hơi héo, cùng ba chiếc bát lớn sạch sẽ lên xe kéo, rồi tự mình leo lên, ngồi yên.

Vương thị dùng chăn quấn Ôn Noãn lại như xác ướp.

Ôn Gia Thụy đẩy xe kéo, Ôn Thuần đi bên cạnh, ba người cùng lên trấn bán ốc.

Ôn gia thôn cách trấn không xa mà cũng chẳng gần, đẩy xe kéo đi nửa canh giờ mới tới nơi.

Khi họ đến trấn, trời đã sáng hẳn. Trên trấn có một con đường được quy hoạch riêng để dân làng và thương nhân bày bán hàng hóa vào ngày chợ.

Thời gian đã muộn, những vị trí đầu đường và giữa đường đều bị người chiếm mất, họ tìm được một chỗ ở cuối đường.

Ôn Noãn thấy chỗ bên cạnh là nơi bán gà, khách hàng khi bắt gà ra khỏi lồng, gà vỗ cánh vài cái sẽ bốc lên một trận bụi và lông gà, chỗ này rõ ràng không thích hợp để bán đồ ăn chín.

“Cha, chúng ta đi tới vị trí ở góc kia.”

Ôn Thuần nói: “Chỗ đó quá hẻo lánh, nhiều người ngại đi xa, thường mua xong giữa đường là quay về rồi. Không ai muốn ra đó bày hàng đâu.”

“Không sao, rượu ngon không sợ hẻm sâu, chúng ta bán đồ ăn chín, mùi thơm bay xa sẽ hấp dẫn được người ta tới, với lại chỗ đó rộng rãi, tiện cho mọi người xếp hàng mua.”

Quan trọng nhất là gần đó không ai bày hàng, ít bụi bặm, sạch sẽ.

Dĩ nhiên là trước mặt bà cụ bán gà, Ôn Noãn không dám nói rõ điều này.

Bà cụ nhìn Ôn Noãn, khẽ nhếch mép: còn nói xếp hàng mua? Có người mua là tốt rồi!

Ôn Thuần cũng thấy cảnh tượng xếp hàng mua có chút không dám tưởng tượng.

Nhưng mà muội muội muốn sao thì làm vậy!

Ôn Gia Thụy nói: “Được, nghe lời Noãn nhi.”

Ông đẩy xe kéo tới đó, vì không ai muốn tới góc này, họ không cần bày hàng xuống đất, chỉ cần để xe kéo nằm ngang, hạ tấm chắn xuống là có thể bán ngay.

Ôn Noãn mở nắp gỗ trên thùng, một mùi hương đặc trưng của ốc xào lan tỏa ra.

Ôn Noãn lập tức cất tiếng rao: “Đi ngang qua không thể bỏ lỡ, mọi người lại đây xem thử, nếm thử, miễn phí nếm thử, món ốc xào thơm ngon cay nồng! Hai văn một bát, miễn phí nếm thử!”

Bạn đang đọc Nông nữ làm giàu danh chấn thiên hạ của Tiệm Tiến Đạm Xuất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6283

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.