Từ sau ngày đó, hơn nửa tháng cẩu hoàng đế không đến.
Ta mỗi ngày ăn ăn ngủ ngủ, đọc thoại bản, ngẫu nhiên uy hiếp hệ thống tải cho mấy tập phim cẩu huyết, mỗi ngày trôi qua có thể nói là thoải mái miễn bàn.
Hôm nay cơm nước xong, ta nhìn ánh nắng bên ngoài vừa phải, kêu Liên Chi ra cửa tản bộ.
Mới vừa đi đến Ngự Hoa Viên liền nghênh diện đụng phải châu quang bảo khí Lý quý nhân.
Nàng thỉnh an, ta gật đầu.
Ta vốn tưởng rằng mọi người khách sáo một phen từng người rời đi, vẫn là đồng nghiệp tốt của nhau.
Không ngờ tới Lý quý nhân đột nhiên giống như bị điên khiêu khích ta.
“Vốn tưởng rằng nương nương ỷ vào gia thế có thể được sủng ái lâu dài, này cũng chỉ đến đó thì thôi, ai ngờ Hoàng Thượng ngay hậu cung cũng không tới, nương nương chính mình thất sủng còn chưa tính, còn liên luỵ chúng ta.”
Nói xong nàng gắt gao nhìn chằm chằm ta, trong mắt còn hiện lên ánh sáng quỷ dị giống như rất là hưng phấn.
Ta ngạc nhiên nhìn nàng, lần trước nhìn thấy dưa vượt cấp khiêu chiến lớn như thế này là ở trong văn huyền huyễn.
Nhưng mà nàng ấy chọc vào ta xem như chọc đúng người.
Cung đấu là không có khả năng cung đấu, nếu ngươi muốn một hai phải cùng ta đấu, ngược lại cũng không cần phải phiền toái như vậy, ta có thể tự mình đi thắt cổ.
Ta ngáp một cái, lười biếng duỗi eo tỏ vẻ nàng nói rất đúng.
Sau đó liền tính toán cùng nàng làm cái gặp thoáng qua rồi quên giữa biển người.
Không nghĩ tới Lý quý nhân hoảng hốt một lát, rồi biểu tình trở nên vô cùng nôn nóng, vì tìm chớt thậm chí trắng trợn táo bạo chen chân vào tới vướng chân ta.
Ta không hề phòng bị, ta quăng ngã liền nằm sấp.
Mùa đông ăn mặc dày dặn, tối hôm qua trời lại đổ tuyết, ta ngã trên mặt đất không đau chút nào.
Ánh sáng mặt trời chiếu ở trên người ấm áp, bởi vì tối hôm qua cưỡng bách hệ thống cho ta xem phim cẩu huyết đến rạng sáng.
Lúc này đúng lúc buồn ngủ, vì thế ta nhắm mắt, dứt khoát ngã ở nơi nào, trực tiếp ở nơi đó ngủ luôn.
Hoàn toàn không biết hậu cung bởi vậy mà loạn thành một đoàn.
Đều nói Lý quý nhân đem ta một cước đá tới chớt.
Lúc ta tỉnh lại, trời đã tối rồi.
Ánh đèn trong tẩm điện lờ mờ, ta cuốn chăn thoải mái hừ hừ hai tiếng.
“Tỉnh rồi?”
Giọng của Cẩu hoàng đế chợt vang lên, làm ta giật cả mình.
Không đợi ta nói chuyện, hắn hừ một tiếng nói: “Nàng đúng là vô tâm, ngã cái cũng có thể ngủ.”
Ta cảm thấy có hơi mất mặt, ý đồ giảo biện.
“Có hay không khả năng, là hôn mê?”
“Nhà ai hôn mê còn ngáy ngủ?”
Không cách nào phản bác.
“Trẫm mới vừa ở thư phòng nghị sự xong, ra cửa liền nghe nói Lý quý nhân ở Ngự Hoa Viên đem Quý phi đá tới chớt. Trẫm kêu toàn bộ thái y ở Thái Y Viện chạy tới, kết quả tất cả đều nói nàng thân thể khoẻ mạnh, chỉ là ngủ rồi. A…”
A này……
Không cần treo cổ, ta đã mất mặt chớt rồi.
Mắt ta đảo quanh, “Lý quý nhân đâu?”
“Cấm túc, dù sao cũng là dĩ hạ phạm thượng.”
“Nga, trời đã tối, liền không tiễn Hoàng Thượng.”
Ta trở mình, tính toán tiếp tục ngủ.
Không nghĩ tới cẩu hoàng đế lại đột nhiên tức giận: “Chu Tử Quân! Nàng có thể có một chút tâm hay không!”
“Điểm tâm? Cái gì điểm tâm?”
Lần này cẩu hoàng đế hoàn toàn cạn lời.
Nhưng mà ngươi tức giận thì tức giận, đừng có mà cởi quần áo của ta chứ.
“Ai, ai, ai, nhẹ chút……”
“Nhẹ không được một chút!”
Ta ngửa đầu nhìn màn giường lay động, nghĩ thầm 【 Cẩu hoàng đế hành sự hình như trở nên ổn hơn, chẳng lẽ tìm phi tử khác rèn luyện qua? 】
Giây tiếp theo, vành tai đã bị hắn khẽ cắn một chút.
Hắn dán vào lỗ tai ta nói, “Trẫm hỏi Nàng, tên trẫm là gì?”
À! Cái này……
Ta vội vàng nheo lại đôi mắt làm bộ ý loạn tình mê.
Cẩu hoàng đế tức đến cười: “Nhớ cho kỹ, tên trẫm là Lý Sưởng Hiên. Đừng có lại kêu cẩu hoàng đế! Còn có mấy ngày nay trẫm đều đang bận việc tiền triều, tiến bộ là bởi vì năng lực học tập của trẫm mạnh, thu lại sự võ đoán của nàng!”
n?
【 Hắn có thể nghe thấy? Bé Hiên? 】
Bang! Trên mông ăn một cái tát.
“Không được kêu loạn!”
【 À. 】
Sáng sớm hôm sau, ta còn chưa tỉnh ngủ, cẩu hoàng đế đã đi vào triều sớm.
Nhân lúc tẩm cung phòng bị lơi lỏng, Lý quý nhân lặng lẽ tiến vào.
Nàng bùm một tiếng quỳ gối trước giường của ta, doạ ta tỉnh ngủ.
“Nữ xứng tỷ, ta cầu xin ngươi, ngươi sát ta đi!”
Ta bọc chăn ngồi dậy, “Ngươi cũng xuyên không?”
Vẻ mặt nàng trong thoáng chốc liền dại ra.
“Ngươi cũng vậy? Khó trách.”
Sau đó hai chúng ta tiến hành một hồi hữu hảo giao lưu.
Thì ra nhân vật nàng ấy xuyên đến là một nhân vật pháo hôi phải chớt ở trong tay ta.
Theo nguyên cốt truyện, ngày đó ở Ngự Hoa Viên nàng nên bị ta xử tử.
Ta hỏi nàng có phải sau khi chớt là có thể trở về, nàng ấy lắc lắc đầu tỏ vẻ chính mình cũng không biết.
Để ta thắt cổ thì có thể, bảo ta sát người, ta làm không được.
Lý quý nhân muốn chớt không thành, thất vọng đi rồi.
Hệ thống hỏi ta: “Như thế nào các ngươi một hai đều không muốn sống?”
Ta nói: “Rất nhiều lúc, người không phải muốn chớt, chỉ là không muốn tiếp tục sống như vậy.”
Còn ta, lòng ta đã hoàn toàn tan nát.
Từ lúc ta còn rất nhỏ cha mẹ đã ly hôn, bọn họ từng người một lần nữa xây dựng gia đình mới.
Vì thế ta bị đẩy tới đẩy đi, trở thành một đứa trẻ không ai cần.
Cuối cùng ta được bà nội ở nông thôn nhận nuôi.
Những ngày tháng ở bên bà, tuy rằng không giàu sang, nhưng vô cùng ấm áp bình lặng, bà nội cũng vô cùng yêu thương ta.
Nếu có thể vẫn luôn trôi qua tháng ngày như vậy thì cũng không tồi.
Đáng tiếc năm ta lên đại học, bà nội bị bệnh.
Vì xem bệnh, ta mượn tiền thân thích bằng hữu.
Sau này bà nội mất, nhưng nợ vẫn còn.
“Ngày ta chớt đột ngột đó, vừa vặn trả xong món nợ cuối cùng.”
Một khắc Tử vong kia, ta chỉ cảm thấy được giải thoát.
Cô độc một mình tới, cô độc một mình đi.
Hệ thống trầm mặc một lúc lâu mới nói, “Nhưng ký chủ à, trên thế giới này còn có rất nhiều phong cảnh mà cô chưa thấy, còn có rất nhiều mỹ thực mà cô chưa kịp ăn, còn có thị vệ 18 tuổi cô chưa được ngủ cùng, cô còn có vô số hy vọng chưa thực hiện được.”
Ta gật gật đầu, “Cho nên không phải ta đang cố gắng tiếp tục sống đó sao, chỉ có khi ăn không ngon ngủ không tốt mới muốn chớt.”
“Đúng rồi hệ thống, mi xem ở phương diện ta thảm như vậy, mi có thể cho ta thêm 2 quyển tiểu thuyết cẩu huyết sao?”
Hệ thống:………
Hoàng cung như một cái lồng giam khổng lồ, ở lâu rồi sẽ cảm thấy nhàm chán.
Ngẫu nhiên ta sẽ đi quấy rầy Thái Hậu.
Đi số lần nhiều, ta phát hiện Thái Hậu có một bí mật nhỏ.
Hình như bà ấy đặc biệt thích nghề nông.
Nhưng bởi vì phù hợp thân phận, chỉ có thể lén lút trồng trọt.
Ta cảm thấy rất thân thiết, cần thân thiết hơn.
Hệ thống nhắc nhở ta, “Là quán quân cung đấu mùa trước, mang theo nhi tử không phải là thân sinh bước lên ngôi vị hoàng đế, hơn nữa có thể khiến cẩu hoàng đế hiếu thuận với bà ấy như vậy, bà ấy nhất định là có thủ đoạn.”
Ta không để ý chút nào xua xua tay, có thể sống thì sống, không thể sống thì chớt thôi.
Không có vấn đề lớn.
Ta cười đồng ý với lời mời ở lại ăn cơm chiều của Thái Hậu.
Nhưng ta không hề nghĩ tới, chính là một bữa ăn này, lại xảy ra chuyện lớn!
Cung nữ bưng đồ ăn lên, vậy mà có một món có hương vị y như đúc với món bà nội ta làm.
Ta lập tức khóc thành tiếng.
Thái Hậu luống cuống tay chân hỏi ta làm sao vậy.
Ta chỉ vào món ăn kia, khóc đến nói không nên lời.
Sắc mặt bà thay đổi, “Có khó ăn như vậy sao?”
Ta lắc đầu, trong lòng nghĩ, 【 Bà ơi, Bà, con rất nhớ bà! 】
Không nghĩ tới, giây tiếp theo, ta liền nghe được Thái Hậu thử gọi ta, “Quân Bảo?”
Trên thế giới này chỉ có một người gọi ta là “Quân Bảo”!
Bà ta từng nói, ta không phải rác rưởi không ai cần, ta là bảo bối của bà.
Vì thế, người hầu ngoài điện đều nghe được ta và Thái Hậu không hiểu sao lại ôm nhau khóc rống.
Chờ đến khi cơm nước xong xuôi, bà nội mới nói cho ta biết sau khi bà chớt bệnh, xuyên thành phi tử của tiên đế, lại là như thế nào cứu Lý Sưởng Hiên lúc ấy 8 tuổi ở trong lãnh cung.
“Lúc ấy ta liền nghĩ, đứa bé nhỏ như vậy, khi ở bên cạnh ta chỉ lớn bằng Quân Bảo của chúng ta thôi.”
Ta kể với bà nội ta bị đột tử do công tác.
Khiế bà rất đau lòng, vẫn luôn ôm lấy ta.
“Đúng rồi, Quân Bảo, ta vẫn luôn nghe thấy tiếng lòng của con, muốn chớt gì gì đó, con có tâm sự gì thì nói với bà nội, tuyệt đối đừng nghẹn ở trong lòng, chúng ta vất vả lắm mới gặp lại, con đừng có luẩn quẩn trong lòng.”
“Hả? Bà cũng có thể nghe thấy tiếng lòng của con.”
Sau khi có được đáp án khẳng định, ta xấu hổ móc ngón chân có thể moi ra một toà hoang cung mới.
Sau đó phải nhiều lần bảo đảm sẽ không làm việc ngốc nữa mới ổn thoả.
Đăng bởi | Nhannhungoctruc |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |